Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 5 & 6

Chap 5

……………..Tại Khu mua sắm

Oh…………….

- Tôi lấy cái này……….cái

này…………và cả cái này nữa - Sica đang chọn đồ 1 cách vô thức, không cần ướm thử,

ngắm nghía, chỉ cần thấy có cảm tình là lấy thôi. Chẳng là mấy ngày rồi công

chúa của chúng ta không gặp Fany, một phần vì vẫn còn zận vụ hôm nọ, phần còn

lại là do Fany mới quay trở về đây, có nhiều thứ thay đổi nên cô ấy đang đi tìm

hiểu và làm quen với cuộc sống xung quanh. Do đó Sica không biết làm gì ngoài

việc thả mình vào những cuộc mua sắm vô tội vạ

Sau khi đã dạo chán chê mấy vòng quanh khu

mua sắm, Sica mới chịu ra về

- Cái đồ ú Fany, đi đâu mấy

ngày liền mà không thèm gọi cho mình. Cậu đc đấy, để rồi xem. Tới lúc gặp nhau,

cậu sẽ biết tay - Sica vừa đi vừa nghĩ

….RẦM..M..M..M...

- Ui da. Cái đầu tôi - Sica

choáng váng trước sự va đập vừa xảy ra

- YA..A..A..A..Cô không có mắt

hả?

Sica xoa xoa đầu nhìn lên, trước mắt cô là

một chàng trai vô cùng khôi ngô, vóc dáng thì chuẩn đến từng milimet , khuôn mặt

thanh thoát ẩn sau chiếc mũ lưỡi trai đỏ, cặp mắt đen huyền long lanh đầy cuốn

hút và đặc biệt anh ta có 1 làn da màu chocolate vô cùng quyến rũ.

Người con trai kia đang từ

trạng thái tức zận cũng chuyển sang chế độ “đứng hình” khi nhận ra rằng cô gái

trước mặt mình thực sự rất…rất xinh đẹp. Một thân hình S-line siêu chuẩn, một

làn da trắng mịn không tì vết, khuôn mặt trái xoan với chiếc mũi cao thanh tú,

đôi môi căng mọng đỏ hồng đang cong lên vì đau và đặc biệt là mái tóc màu vàng

vô cùng óng ả

Có lẽ cả 2 sẽ mãi đơ ra như

vậy nếu như Sica không phát hiện thấy đống đồ cô vừa mua khi nãy giờ đã thành

một mớ hỗn độn dính đầy café

- A..A..A..A..A..A..A..A..A - Sica

hét lên inh ỏi

- Trời ơi. Tiếng này là tiếng

cá heo chứ không phải tiếng người nữa -

người con trai bảo vệ tai mình bằng cách bịt chặt nó lại

- Y..A..A..A..Anh có biết là

đống đồ này đáng giá bao nhiêu tiền không hảảảảả????

Nghe Sica nói như vậy người

con trai cũng đưa mắt nhìn xuống đống đồ dưới đất. Quả thật là rất tệ hại. Tất

cả chúng đều dính đầy cafe đen. Bây giờ nhìn cái giẻ lau nhà có khi còn đẹp hơn

chúng ấy chứ.Người con trai nhìn Sica ái ngại, gãi đầu nói

- Tôi…..Xin lỗi cô nha….Tôi không

cố ý đâu…..Mà cũng tại cô nữa….Đi ko chịu nhìn đường gì hết…..Nên mới ra nông

nỗi này đấy

- Anh…anh còn nói đc như vậy

hả……thế nếu anh chịu nhìn đường thì đã chẳng đụng vào tôi…..anh ko biết tránh

chắc….lỗi này anh cũng có phần đấy….hic..hic…đồ của tôi - Sica làm bộ mếu máo

- Ừm…tôi…tôi….bây h tôi cũng

ko biết làm sao nữa. Tôi chỉ là nhận viên đi giao cafe thôi….giờ đổ hết thế này

kiểu gì tôi cũng bị ông chủ la….cô thông cảm cho tôi nha

Trong lúc người con trai đang luống cuống ko

biết xử lý thế nào thì

- You better run run run run -

chuông điện thoại của Sica vang lên

- Alô

- Sica. Con đang ở đâu vậy? -

Ông Jung hỏi

- Dạ ba ạ. Con đang ở gần

trung tâm mua sắm. Mà có chuyện gì không ba?

- Về nhà ngay đi, ba có chuyện

muốn nói với con

- Nhưng…con…đang…

- Ko nhưng nhị gì hết về đây

nhanh cho ba - Ông Jung không để Sica kịp nói đã cúp máy

Sica nhìn người con trai đối

diện mình. Cô tiến lại gần cầm lấy áo anh ta

- Cô….định làm gì vậy

- Đứng yên đi…….Xem nào…..Kwon

Yuri……Tiệm cafe Genie……..Đc rồi……Tôi có việc phải đi…..Bye nha - Sica đọc nhanh

những thứ ghi trên thẻ nhân viên của người con trai rồi nhanh chóng lên xe

- Này…..Tôi sẽ đền lại cho cô

sau……..Hẹn gặp lại nhéééé - Người con trai ấy cố nói vọng theo

- Hừ tôi đùa anh chút thôi….

Mấy thứ đó đâu có đáng gì đối với Jung tiểu thư này chứ. Hì hì. Anh thú vị thật

đấy…Gì nhỉ….Kwon Yuri…Ừm….Có duyên sẽ gặp lại - Sica mỉm cười thầm nghĩ

……………Tại biệt thự nhà họ

Jung………………..

- Ba gọi con về có việc gì gấp

không ạ?

- Con ngồi xuống đi ba có

chuyện muốn nói với con đây - Ông Jung nghiêm nghị

Nhìn thấy vẻ mặt của ba có

phần khó chịu, Sica hiểu sắp có chuyện gì đó không hay xảy ra với mình rồi. Cô

lặng lẽ ngồi xuống ghế, để ý từng cử chỉ thái độ của ba

- Mấy bữa nay con học hành sao

rồi - Ông Jung hỏi

- Dạ…..vẫn…vẫn vậy ba ạ - Sica

rụt rè

- Vẫn vậy???? Con nghĩ ba suốt

ngày bận rộn nên không biết con học hành ra sao hả - Ông Jung quát lớn

- Dạ…con…con

- Giáo viên của con mới gọi

điện cho ba và thông báo tình hình học tập của con hiện nay. Ba rất lấy làm xấu

hổ vì những điều cô ấy nói. Một tuần có 6 ngày đi học thì con đi muộn cả 6.

Trong lớp thay vì nghe giảng con lại lăn ra ngủ. Còn chuyện này nữa mà ba không

thể hiểu, tại sao con lại đánh các nam học sinh lớp khác đến chảy máu mũi, con

phải nhớ con là con gái của chủ tịch tập đoàn Sone chứ

- Hic…Chuyện khác thì con nhận

hết….nhưng riêng mấy vụ đánh người ấy…thì con không sai. Tại họ cứ bám theo con

suốt cả ngày, hết mời đi ăn rồi xin số phone….đã vậy còn thích mon men làm

quen, động tay động chân…thế nên con chỉ phòng thủ…hic…con biết lỗi con rồi mà

ba - Sica làm bộ hối lỗi

- Hừm ! Đừng có dùng bộ mặt đó

để dụ ba. Còn nữa đây. Ba đã kiểm tra tài khoản của con rồi. Ba đang tự hỏi là

con xài tiền hay đáp tiền đi. Ba nghĩ mình đã chiều con quá mức. Bây giờ ba sẽ

khóa hết tài khoản của con, thẻ tín dụng cũng sẽ bị tịch thu. Con chỉ đc sử dụng

số tiền mà ba sẽ cung cấp cho đến khi nào việc học tập của con tốt đẹp

hơn.Không Shop, không Spa, không Nail…vv - Ông Jung dứt khoát

Và một lần nữa, Sica chưa kịp phản ứng lại thì

ông Jung đã nhanh chóng rời khỏi

…………….Trong phòng tiểu thư họ

Jung…………………

- A…A…A…A…A…CÁI NGÀY GÌ KHÔNG

BIẾT. BỰC MÌNH QUÁÁÁÁ…BÀ SHINYOUNG BÉO CHẾT TIỆT, ĐƯƠNG KHÔNG ĐI GỌI ĐIỆN CHO

BA LÀM GÌ…….GIẢNG BÀI THÌ CỨ NHƯ GIẢNG ĐẠO Ý, BUỒN NGỦ MÚN CHẾT….HỎI SAO NGƯỜI

TA KHÔNG LĂN RA NGỦ CƠ CHỨ.HIC….LẠI CÒN MẤY CÁI THẰNG ĐIÊN TRONG TRƯỜNG NỮA,

TRƯỚC SAU GÌ TA CŨNG NỆN CHO MỘT TRẬN NỮA, CHO CHỪA CÁI THÓI HỚT LẺO. HỰ

HỰ….TRỜI ƠI……ĐỜI CÔNG CHÚA TA THẢM HẠI TỪ ĐÂY RỒI…HIC….ĐAU KHỔ QUÁ

………………….Tại tiệm cafe

Genie…………………….

Yul đang ngồi cười thẫn thờ 1

mình như người vừa trốn trại

- Cốp - Tae cốc mạnh vào đầu

Yul nhưng khác với ngày thường Yul không hét toáng lên mà lại nhìn Tae cười

ngặt nghẽo

- Ê. Bộ hum nay cậu điên hả?

vừa bị Yunho hyung la cho 1 trận vì tội đi giao café mà lại đánh đổ thế mà vẫn

vui vẻ như vậy - Tae hỏi

- Ừm mình nghĩ là mình bị điên

thiệt rồi - Yul vẫn nham nhở

- Thế lí do??? Cậu ko thể tự

nhiên mà phởn đc?

- Cậu biết không hôm nay mình

đã gặp một “ Thiên thần” đấy

- Biết ngay. Lại là mấy em

chân dài nào đó hớp hồn chứ gì - Tae thở dài ngao ngán

-Không. Khác hoàn toàn. Cô ấy

vô cùng xinh đẹp và cá tính, khác xa với những cô gái mình từng biết

- Khác thì sao? Cậu có biết gì

về người ta chưa mà cứ hớn hở như thế?

- Ừ thì mình không biết gì về

cô ấy thật….Nhưng trước khi đi cô ấy có xem thẻ nhân viên của mình và nói “ gặp

lại sau”( đâu ra hả trời, tự Yul nói câu đó thì có). Có khi nào cô ấy tới đây

tìm mình không? - Yul sung sướng khi tưởng tượng ra viễn cảnh hạnh phúc ấy

- Ờ. Có thể. Thế nên cứ “ hao

mỡ” đi

- Ủa là sao? - Yul ngu ngơ

- Là ở đó mà “ mơ hão” đi.

Thôi….giờ mình có việc phải ra đây chút xíu

- Tối rồi còn đi đâu nữa. Hẹn

hò em nào mà không rủ mình à?

- Hẹn cái đầu cậu ý. Hết café

rồi, Yunho hyung kêu đi đặt để mai có cái mà bán. Đầu óc lúc nào cũng chỉ toàn

girl và girl.Bó tay với cậu

- Hì hì…Đùa tý mà…Đi đê

Tae nhanh chóng rời khỏi tiệm

………………..Tại một con đường nào

đó…………………..

-Woa…Buổi tối ở Seoul đẹp

thật…..Thích quá…….Nếu ba mà biết mình đi không đem theo vệ sĩ mà lại đi bộ thế

này……kiểu gì cũng bị la…..thôi không sao……có gì nói là đi với Sica cũng đc (

hehe mũi dài ra kìa unnie)

Fany đang một mình tản bộ trên

con đường vắng để cảm nhận sự thoải mái dễ chịu của thành phố về đêm. Cô hít

thật sâu, tận hưởng bầu không khí trong lành, miệng lẩm bẩm một khúc ca nào đó

rất say sưa. Nhưng cũng vì sự say sưa ấy và cả tính chủ quan mà Fany không hề

biết……….Cô đang đi nhầm đường.

………………..Quay lại tiệm café

Genie……………..

Cánh cửa tiệm hé mở, Yul vội

vàng đứng dậy tiếp đón

- Kính chào quý khách

Từ ngoài một cô gái xinh đẹp

bước vào, cô mặc chiếc váy màu trắng giản dị, mái tóc đen dài óng ả xõa ngang

lưng, khuôn mặt thánh thiện với cặp mắt đen to tròn. Trông chẳng khác gì một

thiên thần cả. Yul nhìn thấy cô gái liền nhanh miệng hỏi ( máu 35 trỗi dậy ^^)

- Qúy khách dùng gì ạ - kèm

theo 1 nụ cười gian tà

- Ừm…Dạ….Em đến đây để kiếm

một người

- Kiếm người hả? Vậy em muốn

kiếm ai? - Yul nhiệt tình

-Anh có biết anh Taeyeon không

ạ?

- À….Em kiếm tên lùn ấy

hả?....Anh là bạn thân của nó đó….Mà nó đi đặt café rồi…..Em ngồi đây đợi nha

- Thôi ạ. Em ra ngoài kia đợi

cũng đc - cô gái ái ngại

- Không sao đâu. Tầm này tiệm

vắng khách lắm. Em cứ ngồi đây đi. Chứ ai lại đứng ngoài đó

- Ai vậy nhóc - Yunho lại gần

Yul hỏi

- Bạn Tae đó anh. Tới kiếm Tae

đấy

- Chào anh - Cô gái cúi đầu lễ

phép

- Ừm…chào em…anh là Yunho chủ

tiệm này. Em cứ ngồi đó đợi đi. Tae nó sắp về rồi đó. Mà cái thằng này, đi pha

chút gì mời khách chứ - Yunho đẩy vai Yul

- Hì…em quên…đợi anh tý nha….À

mà anh tên là Yuri….em cứ gọi Yul cũng đc….Thế em tên là gì????

- Dạ em là SeoHyun…..nhưng nếu

các anh thích thì cứ gọi em là Hyun cũng đc.

- Ừm vậy Hyun ngồi đây chơi

nha anh còn đang dở tý việc - Yunho lịch sự

- Vâng anh đừng bận tâm đến

em. Anh cứ làm việc đi ạ

- Hyun đợi nha. Anh sẽ pha cho

em một tách café sữa - Yul hăng hái

* Trời ơi, Tae nó cua đc em

vừa xinh đẹp vừa hiền dịu này lúc nào mà mình không hay ta. Phải công nhận

thằng bạn mình “ chiều cao có hạn mà thủ đoạn thì vô biên” hehe - Yul’s POV*

Chap 6

……………….Quay lại với Hwang tiểu

thư của chúng ta………………

Fany cứ thế vừa hát vừa bước

cho đến khi cô nhận ra rằng những tiếng ồn xung quanh mình không còn nữa mà

thay vào đó là không gian im ắng đến phát sợ. Không biết từ lúc nào mà cô đã

lạc vào 1 con hẻm vắng vẻ. Chân tay Fany bắt đầu run lên khi nghe những tiếng

động lạ sột soạt xung quanh.Nhưng vốn bản tính tiểu thư cô tự nhủ

- Không sao cả. Mình cứ đi

tiếp.Trước sau gì cũng ra đc đường cái thôi

Lấy lại tinh thần, Fany nhanh

chóng bước tiếp………Nhưng đc 1 quãng thì cô bỗng khựng lại………Trước mặt cô là một

nhóm du côn đang tụ tập quậy phá. Trên người thằng nào thằng đấy săm đủ thứ

hình.Tên béo cầm đầu hội đang phì phèo điếu thuốc lá.

- Đúng là bọn đầu đường xó chợ

mà. Mình phải ra khỏi đây ngay trước khi chúng nó nhìn thấy mình - Fany nghĩ

Cô nhanh chân quay lại đoạn

đường vừa đi nhưng dường như những bước chân của Fany không nhanh bằng ánh mắt

của lũ rác rưởi đó. Chúng đã nhìn thấy cô và lên tiếng trêu ghẹo

- Ơ này em ơiiiii - 1 thằng

gọi

Bỏ mặc những tiếng cười phía

sau, Fany vẫn tiếp tục bước đi nhanh hơn. Tên to béo của hội thấy thế liền cử

3, 4 thằng phóng lên chặn đầu cô, chúng lại đùa giỡn

- Ấy. Sao đi nhanh thế em -

thằng thứ nhất sủa

- Đêm hôm khuya khoắt mà đi có

một mình thôi à - con dog thứ 2 sủa theo

- Hay là đi chơi với anh

đi…….rồi…..anh đưa về nhà ( con dog này muốn vào nồi giềng sớm thì phải)

Tốp….Bốp….Huỵch….Hự….#$%@ kết

cục của thằng thứ 3 vì tội dám tranh ăn với thằng béo cầm đầu

- Em. Đi đâu thế - tên béo hỏi

- TRÁNH RA - Fany liếc xéo

- Ái chà. Lườm anh cơ đấy. Đây

là đường chung, anh thích đứng chỗ này thì sao - hắn vừa nói vừa cười hề hề

Fany cảm thấy chân tay mình

ngày càng run hơn. Cô nắm chặt bàn tay lại miệng hét lớn

- TRÁNH RA

- Hề hề ! Đại ca nhìn xem.

Trên người nó đeo đầy trang sức thế kia.Mình lấy về bán đi cũng đc khối tiền

đấy chứ

- Đ*t mợ thằng ngu này. Ăn gì

mà phát ngôn khôn như dog thế. Nó giàu vậy thì bắt cóc tống tiền lun, việc đ*o’

gì phải làm thế hả

- Chát….chát - 2 cái bạt tai

không biết từ đâu giáng xuống mặt 2 thằng

- Hai đứa ngu chúng mày ngậm

miệng cho tao. Ngu mà cứ thích phát biểu. Em nói thế này đại ca xem đc

không.Đại ca nhìn đi……Đấy…..Từ trên xuống dưới…….vòng nào ra vòng đấy….Đại ca

cứ hưởng trước, bọn em ăn sái sau cũng đc - con dog bám đuôi nhất gợi ý

- Đc….mày nói nghe có lí đấy.

Để em này là của tao đêm nay….có ném tiền đi anh mày cũng chịu….hahahaha

- YA..A..A..A..A….TRÁNH XA TÔI

RA….ĐỒ BẨN THỈU…..RÁC RƯỞI….BỆNH HOẠN….LĂNG LOÀI…..CÁC NGƯỜI MÀ TIẾN LẠI GẦN

TÔI SẼ LA LÊN ĐÓ - Fany hét lớn

- Hí hí….Em càng tức trông lại

càng séc xi hơn. Em la đi, em nghĩ từng đây người không bịt đc miệng em sao.hề

hề…thôi…ngoan…lại đây anh sương ( sương cái đạp vào mồm mày ấy, con dog bự này)

Dứt lời tên béo sấn sổ kéo

Fany vào lòng ôm chặt cứng, tay chân Fany không thể bì đc với sức lực trâu chó

của thằng béo đó nên cô dùng miệng, nhắm đúng tai hắn mà cắn, mà nghiến ( Oh

noooooo khuôn miệng xinh đẹp của unnie…hic…về nhà nhớ dùng Colgate và xúc miệng

bằng Listerine nhiều lần unnie nhé)

- A..A..A..A..A..A….Đ*T MỢ

CHÚNG MÀY…MAU LÔI NÓ RA NHANH LÊN…. ĐỨT TAI TAO BÂY GIỜ - haha chết cha thằng

béo nhá

- CÁI CON RANH NÀY, TỬ TẾ MÀY

KHÔNG THÍCH LẠI THÍCH HẲN HOI…..À QUÊN….THÍCH TAO DÙNG ĐẾN VŨ LỰC ĐÚNG

KO????...BỌN MÀY ĐÂU…ĐÈ NÓ VÀO TƯỜNG CHO TAO…. CHƠI TẬP THỂ….GRƯƯƯƯ - Tên béo

bốc hỏa (hic…cái này là Chip ziết zậy thui chứ chúng nó ko làm gì Fany đc đâu,

bạn nào fan Fany đừng chọi dép tội Chip nhé )

- BỎ RA……ĐỒ KHỐN…CỨU

TÔI….ƯM…ƯM - Fany chưa kịp nói dứt câu thì đã bị bọn chúng bịt miệng đè sát vào

tường, cô cố vùng vẫy trong tuyệt vọng, lũ đàn em giữ tay chân Fany còn tên béo

thì cười hả hê tính đưa tay dựt phăng hàng cúc áo trên người cô thì

- Cốpppp - 1 âm thanh vang lên

- ĐỨA NÀO….CHỌI DÉP TAO

ĐẤY….DÁM CẮN TRỘM TAO À….MÀY RA ĐÂY - Tên béo chửi rủa ầm ĩ

……………..

- SAO? KHÔNG DÁM RA MẶT HẢ CON

CHÓ….GRƯƯƯ

- Ê….TAO Ở ĐÂY NÀY NÈ THẰNG

BÉO - giọng nói của ai đó vang lên

Cả lũ hướng mắt về phía tên cả

gan dám đụng vào miếng ăn của mình. Fany biết mình đc cứu thì cũng nhìn theo.

Cô cảm giác đc giọng nói này rất quen, hình như đã nghe ở đâu rồi thì phải.

Trên vách tường cao gần đó có bóng dáng 1 người đang ngồi vắt vẻo, anh ta đứng

dậy, men theo vách tường mà đi tới chỗ lũ côn đồ

- Mày gọi tao hả thằng béo -

Fany nhìn kĩ khuôn mặt ấy, cô sửng sốt khi nhận ra đó là người mà cô đã khẳng

định là kẻ sàm sỡ trong Gee Shop mấy bữa trước. Vẫn cái dáng người nhỏ con ấy,

vẫn khuôn mặt thản nhiên và một nụ cười khỉnh trên môi

- Ya thằng nhãi.Mày khôn hồn

thì biến đi chỗ khác, đừng có xía vào chuyện của tao, nếu biết điều anh đây sẽ

cho mày miếng xương…hahahaha - thằng béo ngước lên nói

- Ồ thế à. Nhưng tiếc nhỉ, tao

lại lỡ thích xen vào chuyện người khác mất rồi. Làm sao đây. Vả lại trông cô ấy

còm thế kia chắc xương chẳng ngon đâu. Tao thích ăn xương thằng béo như mày

thôi à - Người con trai nhìn xuống cười lớn làm lũ chó dưới chân tức học máu

mồm

- CÁI THẰNG KHỐN NÀY. ĐÃ LÙN

CÒN THÍCH CÃI CÙN. MÀY NGON NHẢY XUỐNG ĐÂY CHO TAO - 1 tên hét

-Muốn chứ

gì?..........Đc…….anh mày nhảy xuống cho chúng mày xem- nói là làm người con

trai nhằm trúng mặt thằng béo mà nhảy xuống, nguyên hình đế dép in trên mặt

hắn. Bọn đàn em thấy vậy liền lao vô. Sẵn có cái thùng rác bên cạnh, người con

trai vồ lấy cái nắp phi ngang mặt 1 tên , máu mũi phun ra như vòi hoa sen (

chém tý ^^), thằng thứ 2 nhảy vào nhưng chỉ một cái ngáng chân thì nguyên người

đã nằm gọn trong thùng rác. Người con trai xông thẳng vào tên béo, bẻ ngược tay

hắn rồi vật ngã lăn ra đất. Hoảng loạn hắn vứt dép bỏ chạy, lũ chó bám đuôi

cũng chờ thế mà phóng theo.Khi tất cả đã biến khỏi đó người con trai kia cởi

chiếc áo khoác trên người ra mặc cho Fany

- Sao tối rồi mà cô lại ở đây

1 mình?

-…………….- Fany không trả lời mà

thay vào đó là nước mắt

- Sao cô lại khóc vậy? Tôi nhớ

bữa nọ cô mắng tôi zữ lắm mà - ng' con trai đùa

-…………….Fany ko nói gì, tiếng

khóc thì ngày 1 to hơn

Người con trai bắt đầu cảm

thấy bối rối.

- Tôi…..tôi….xin lỗi…Tôi chỉ

định đùa cho cô hết hoảng thôi….Cô đừng khóc….Tôi sợ nhìn thấy con gái khóc lắm

- anh ta đưa tay lên lau đi hàng nước mắt đang chảy dài trên khuôn mặt Fany (

cái này quen à nha)

- Vậy giờ đứng dậy đi. Tôi đưa

cô về nhà

Fany không nói gì chỉ nhìn

xuống dưới, người con trai cũng nhìn theo.Những dằng co, va đập khi nãy đã

khiến chân Fany thâm tím và sưng lên to tướng. Anh ta khẽ động vào thì Fany kêu

lên 1 tiếng rồi nhăn nhó

- Chân cô thế này chắc ko đi

đc rồi. Vậy thì đừng cố. Nào, lên đây đi - anh ta xoay người lại và vỗ vào lưng

mình

Fany tuy có chút ái ngại nhưng

cũng ngoan ngoãn leo lên

………………..Đi đc 1 đoạn……………………….

- Sao anh lại cứu tôi - Fany

lên tiếng phá tan bầu ko khí im lặng

- Tôi cứu cô thì sao chứ? Bộ

cô không muốn hả?

- Nhưng……hôm nọ….tôi

- Hôm đó có gì đâu…chẳng phải

là hiểu lầm còn gì

- Ừm….tôi…..xin…lỗi nhé

- Vì vụ đó hả?

- Ừm tại tôi hấp tấp mà ko

chịu tìm hiểu kĩ. Sorry nha

- Vậy sau vụ hôm nay, cô tính

gọi tôi là gì đây - ng' con trai đùa

- Để tôi nghĩ xem……gọi…là….. “Du

côn”....đi

- Tại sao lại gọi tôi như vậy

- anh ta vừa lắc đầu cười vừa hỏi

- Tại nhìn anh đánh người thấy

giống du côn quá. Hihi

- Đó. Cô cười rồi nhé. Tôi là

TaeYeon, cô có thể gọi tôi là Tae cũng đc. Vậy nhà cô ở đâu tôi đưa cô về

- * Tae?......*- Fany thầm

nghĩ

- Này. Cô có nghe tôi nói

không đó

- À….thôi ko cần đâu chỉ cần

anh đưa tôi ra đường cái rồi tôi sẽ tự đón taxi về.

- Ừm vậy cũng đc

………………….1 lúc sau………………

- Về cản thận nha.

- Cảm…ơn về chuyện hôm nay

nhé……..Tae du côn - Fany vừa nói vừa làm eyesmile

Chiếc xe taxi dần chuyển bánh,

bỗng Tae nhớ ra điều gì đó liền vội phóng theo

- NÀY…….CÔ CHƯA NÓI CHO TÔI

BIẾT TÊN CÔ LÀ GÌ?

- TI…FF..ANY - Fany nói với

theo

* Tiffany. Cái tên dễ thương

đấy chứ* Tae’s POV

……………….Tiệm café Genie…………………

Yul đang đứng ngoài cửa hóng

Tae về, khi vừa thấy bóng dáng Tae xuất hiện thì Yul đã lao tới:

- YA. CÁI THẰNG BẠN ĐỂU KIA. NGỦ

LUÔN Ở TIỆM BÁN CAFÉ HẢ. MỘT TÝ CỦA CẬU LÀ THẾ NÀY À. RA ĐÂYYYY - Yul gắt lớn

- Ê. Biết mấy giờ rồi ko mà la

lối om sòm như thế. Điên à. Tại mình có chuyện

- Chuyện gì hử?.........Mà

đứng lại đây coi……Ya…..khai mau……cậu vừa đi với em nào?

- Em nào là em nào. Trúng gió

rồi hả?

- Đừng có chối. Không đi thế

cái áo khoác đâu? Nói….

- * Thôi chết. Cô ấy mặc luôn

rồi.* Tae’s POV

- Vừa đi đánh lộn mất rồi.

Thôi để nói sau đi mình mệt quá - Tae nói dối

- Đánh lộn hả? Với

ai????.....À mà thôi tý về kể đi……có chuyện này quan trọng hơn nà…..có người

tới tìm cậu đó - Yul nham nhở

- Ai cơ? - Tae ngơ ngác hỏi

lại

- Thôi đi ông. Kiếm đc 1 người

tốt như thế mà ko thông báo cho bạn bè gì hết

- Nhưng mà ai mới đc cơ chứ -

Tae nhăn nhó

- Thì bạn gái cậu chứ ai. Tới

lâu rồi, đang ngồi trong kia nói chuyện với Yunho hyung đó. Làm gì mà ngạc

nhiên zữ vậy?

- SAO????? BẠN GÁI?????CỦA

MÌNH?????? - Tae mở to 2 mắt ngac nhiên trong khi Yul thì ngu ngơ ko biết vì

sao thằng bạn mình vừa mắng mình xong mà bây h chính nó lại hét om tỏi lên như

vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: