[FANFIC-DRAMA] Babo Yoong [Chap 4] | YoonHyun | T
Chap 4
Và Yuri unnie kể cho cô nghe toàn bộ sự việc. Tất cả chỉ là một hiểu lầm.
-FLASHBACK-
-Nè nhóc, tối nay em đến bar kí hợp đồng cho unnie nhé!- Yuri chớp chớp mắt
-Sao em phải đi kí thay unnie chứ? Tối nay em phải về sớm với Hyunnie của em rồi!- Yoona nở nụ cười cá sấu cực kì không thánh thiện khi nhắc đến chữ "tối nay".
-Unnie lỡ hứa với công chúa là đưa công chúa đi xem phim rồi. Em đi thay unnie đi mà.- Yuri tiếp tục năn nỉ.
-Em nói không là không. Cùng lắm khỏi kí. - Yoona phủi tay.
-Khỏi kí thì em có biết công ty mất bao nhiêu tiền không hả?- Không chừng mấy đứa mình chết đói hết đấy.- Yuri hét lên.
-Unnie có làm quá không vậy ?- Yoona tỉnh bơ trước lời của Yuri.
-Em không tin thì thôi. Mà nếu em đi thì cái đĩa Keroro Special này sẽ là của em. Chỉ có duy nhất một cái thôi đấy nhá. Nhá nhá nhá. - Yuri giở trò dụ dỗ hiển nhiên vì Hyunnie, Yoona sẽ làm tất.
-Ơ....thì....thì....Em đi vậy. Nhưng unnie không được nuốt lời đó!- Yoona đành miễn cưỡng đồng ý.
-END FLASHBACK-
Seohyun run rẩy. Đúng là cô đã trách lầm Yoong, Yoong luôn nghĩ đến cô nhưng cô lại nhẫn tâm rời xa Yoong. Chỉ vì cô mà Yoong trở nên như vậy. Chỉ vì cô mà Tiểu Yoong không biết được Appa mình là ai. Chỉ vì cô mà Yuri unnie dằn vặt suốt 6 năm qua.
Cô phải bù đắp cho Yoong, cho Tiểu Yoong và cả Yuri unnie nữa.
"A lô! Joohyun em có còn ở đó không vậy? A lô..."
-Yuri unnie...-Lấy lại bình tĩnh cô tiếp tục- Chị có thể gặp em một lát được không?.
-Joohyun, unnie ở đây! - Yuri vẫy tay khi thấy cô bước vào quán café.
Joohyun ngồi xuống ghế. Nhân viên đưa tờ menu cho cô. Cô gọi một tách trà.
-Dạo này em khỏe chứ?- Yuri hỏi.
-Em khỏe. Cảm ơn unnie. Unnie và Sica unnie vẫn tốt chứ?
-Vẫn tốt. Sao em gặp được Yoong vậy? - Giờ thì Yuri hiểu vì sao mình và Sooyoung điều động cả chục người đi tìm mà vẫn không thấy con bé nhà cô đâu hết, thì ra nó ở nơi có tình yêu của nó rồi.
-Ở quầy kem gần trường mẫu giáo Sunshine. Yoonhyun đã gặp Yoong.
-Yoonhyun!? - Yuri thắc mắc.
-Là con của em và Yoong. - Joohyun mỉm cười. Điều duy nhất mà cô đã làm được và không cảm thấy hối hận khi bỏ rơi Yoona một mình. Đó chính là Tiểu Yoongie.
-HẢ!?- Yuri gần như hét lên nhưng khi cô thấy mọi người đều nhìn mình, cô nhỏ tiếng lại - Em...em không đùa chứ?
-Em nói thật. Sao chị bất ngờ vậy?
- Cái tên Lùn 35 đó - Yuri nổi giận - Ngay cả khi unnie vừa gọi cho cậu ta thì cậu ta liền tắt máy, nhắn tin về bệnh của Yoong thì không hồi đáp. Và cả em nữa. Tại sao em biệt tích suốt bao nhiêu năm thế hả? - Yuri đưa ly nước lên miệng, uống một hơi thật dài. Cô cần cái gì đó để hạ hoả.
-Vì....vì em không muốn Yoong biết được. Nếu biết được có lẽ Yoong sẽ không thoải mái. Nhưng.....nhưng em không ngờ....- Joohyun không thể ngăn được những giọt nước mắt.
-Đừng khóc... Lỗi tại unnie....Unnie xin lỗi mà... - Yuri lập tức dịu giọng lại khi thấy Joohyun khóc.
-Không đâu. Unnie không có lỗi. Lỗi tại em. Em đã không nghe Yoong giải thích. Nhưng Yoong đã ở trong tình trạng đó bao lâu rồi?
-6 năm rồi. - Yuri thở dài.
Nghe được câu nói đó, Joohyun sửng sốt. 6 năm, cùng đúng với cái thời gian mà cô và Yoong xa nhau.
-Hôm nó kí bản hợp đồng. Có người đã phát hiện nó ngất xỉu giữa đường và đưa nó đi cấp cứu.....Khi...khi nó tỉnh lại. Ngay cả unnie nó cũng không nhận ra- Yuri đau khổ khi nhắc lại chuyện đau lòng đó. Khi thấy cô, Yoona cứ như kẻ mất hồn miệng chỉ biết gọi tên Joohyun mà thôi.
Joohyun gần như gục xuống bàn. Yoongie, Yoongie đáng thương của cô, tất cả là tại cô cả.
-Yoonhyun có biết Appa nó là ai không?-Yuri tò mò hỏi.
-Con bé không biết. Em sợ nó biết được sẽ sốc. Yuri unnie, tạm thời cho em chăm sóc Yoong có được không?
-Nó là chồng em mà. - Yuri mỉm cười - Hôm nào bế Yoonhyun đến cho bọn chị xem nhé. - Mặt Yuri bỗng trở nên hớn hở hơn bao giờ hết - "Hí hí giao con bé Yoong cho Hyunnie là mình với Sica khỏi bị làm phiền, ở cạnh Hyunnie thế nào nó cũng khỏi bệnh, lợi cả đôi đường hí hí hí" -Yuri thầm nghĩ.
-Unnie, chị có chuyện gì vui à? - Joohyun tò mò khi thấy cái vẻ hớn hở thái quá và nụ cười kì lạ của Yuri.
-Àh không, không có gì - Yuri cười cười.
7h30 . Joohyun mệt mỏi bước vào nhà. Cô vừa đi mua sắm ít đồ cho Yoona. Nhưng cô chợt mỉm cười khi thấy hình ảnh trước mặt mình.
Yoong và tiểu Yoong đang tựa đầu nhau ngủ gục trên sofa, trong khi TV thì vẫn phát Keroro. Cô dọn dẹp những vỏ snack trên bàn, tắt tv rồi mang ra một cái chăn đắp lên 2 người ham ăn kia.
Chợt Yoona mở mắt thức giấc. Cô ngồi dậy, dụi dụi mắt rồi nói:
-Umma tiểu Yoong về rồi hả? Yoong muốn đi tắm!
-Ờ. Em về rồi. - Cô đáp - HẢ!!? - Cô gần như hét lên. Tắm ư? Ottokeee.
-Sao umma của tiểu Yoong bất ngờ vậy? - Yoona tròn mắt - Hyunnie dặn Yoong là mỗi ngày đều phải tắm cho sạch sẽ, không được ở bẩn đâu.
Joohyun không biết cô nên làm gì đây? Mấy năm nay xa nhau, ngay cả một cái nắm tay cũng không có bây giờ tắm cho Yoona sao >.<
Nhưng cô cũng không thể để con người kia ở bẩn được. Vậy là cô bước vào phòng mình lấy một bộ pyjama keroro mang ra. Thì cùng lắm là cô nhắm mắt lại thôi.
-Em tắm cho Yoong nhé - Cô lí nhí khi đứng trước cửa phòng tắm.
Yoona đỏ mặt, lập tức đẩy cô ra.
-Umma của tiểu Yoong kì quá! Yoong tự tắm được mà. Làm như người ta là con nít - Yoona bĩu môi rồi giựt bộ đồ trên tay cô sau đó đóng sầm cửa lại.
- Tự tắm được sao không nói sớm! >.< Làm người ta tưởng.... - Joohyun nhăn nhó rồi đi ra sofa đánh thức Tiểu Yoong.
-Tiểu Yoong ah, hơn 9h rồi. Ngủ thôi con. Mai phải đi học sớm đó. - Joohyun từ phòng tiểu Yoong bước ra. Con bé và Yoona đang chơi game.
-Vâng ạ. - Con bé ngoan ngoãn tắt máy game rồi chạy đến hôn lên má Joohyun:
-Umma ngủ ngon nha!
Xong lại quay sang Yoona:
-Cả Yoong cũng ngủ ngon nha, ngày mai chúng ta lại chơi tiếp màn hai.
Yoona gật đầu. Rồi vươn vai đứng dậy. Tiểu Yoong đi ngủ rồi cô cũng phải ngủ thôi.
-Chúc umma của tiểu Yoong ngủ ngon!
-Ờ. Ngủ ngon. HẢ!!?
-Sao umma của tiểu Yoong lại hét lên nữa vậy?. Tiểu Yoong sẽ giật mình thức đó.- Yoona vội đưa tay bụm miệng Joohyun lại.
Joohyun quên mất rằng bây giờ nhà cô có tận 3 người. Yoona không thể ngủ ở phòng tiểu Yoong được vì phòng con bé chỉ có chiếc giường nhỏ. Cũng không thể để Yoona ngủ dưới sàn được.
Cho nên.....
Yoona phải ngủ chung phòng với cô. Cứ nghĩ đến mấy chuyện này cô lại thấy ngại ngại sao ấy.
-Nhưng Yoong sẽ ngủ ở đâu đây?- Yoona ngây ngô hỏi.
-Ờ thì.....thì.....ngủ ở phòng em.- Cô đỏ mặt.
-Vậy ngủ thôi. Hyunnie dặn phải ngủ trước 10h nếu không tế bào da sẽ không phát triển được. - Yoona tỉnh bơ.
Yoona đặt lưng mình xuống chiếc giường hình Keroro cô thắc mắc không biết sao umma tiểu Yoong lại thích keroro quá vậy, Pyjama cũng Keroro, giường ngủ, mền, gối cũng keroro nữa. Cô có cảm giác như là mình ở gần Hyunnie vậy.
"Nhưng umma tiểu Yoong không có đẹp bằng Hyunnie của Yoong đâu."
Mỉm cười, cô nhắm mắt lại. Ngủ.
Lát sau, Joohyun bước vào phòng và ngồi xuống giường.
- Yoong, Yoong ah... - Cô gọi, cô muốn chắc rằng Yoona đã ngủ thì cô mới yên tâm ngủ.
Im lặng.
Thở phào, Joohyun nghĩ.
"May quá ngủ rồi. Cơ mà sao mình lại lo chứ, Yoong bây giờ ngây ngô đứa trẻ chứ đâu còn gian xảo như lúc xưa đâu. Sao mà biết mấy cái chuyện... Thôi ngủ vậy."
Cô với tay tắt đèn.
TBC
_________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro