Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Fanfic|Drabble|ChanBaek] Đối Nghịch

———————————————————

BaekHyun trước giờ rất hiếm khi kết bạn. Ngoài gia đình và ChanYeol, cậu chẳng có ai tâm sự. Cũng không phải là do khó gần kiêu ngạo hay gì, chỉ là BaekHyun tính rất trầm, vô cùng ít nói, khó mà mở lời bắt chuyện với ai trước. Ngược lại, ChanYeol là người sôi nổi, một tuần bảy ngày thì năm ngày ngủ ngoài khách sạn sau khi đi đàn đúm với bạn bè, hai ngày ngủ lại nhà bạn, có khi bạn mới quen được mấy tiếng. Từ khi ChanYeol và BaekHyun quen nhau, ChanYeol bớt chút thời gian đi chơi để bên cạnh BaekHyun, nhưng thỉnh thoảng, BaekHyun đang ngồi ở nhà mình, lại thấy ba mẹ của ChanYeol qua hỏi thăm, đại loại thường là mấy câu “ChanYeol không ở đây hả con?”, “Hôm qua nó đi suốt đêm không về, lại chết bờ chết bụi ở đâu rồi không thấy gọi điện.”, “Thằng này về đây, bác sẽ khóa cửa nhốt nó ba tháng.” Những lúc như vậy, BaekHyun chỉ cười.

Nhắc mới nhớ, tính tình hai người hoàn toàn trái ngược nhau, không hiểu thế nào lại quen được lâu đến thế. Cũng không phải ba tháng hay nửa năm, bắt đầu từ năm nhất đại học, đến nay gần xong năm ba. Nhìn thì thấy một người như màu trắng, một người như màu đen, kiểu gì cũng không hợp. Nhưng ngồi dòm kĩ, đi chung bên cạnh thì ra sọc ca-rô, cũng không đến nỗi nào. Cái này không nói về bề ngoài, chỉ xét đến tính cách.

Mỗi lần bên nhau, cả hai thường chọn địa điểm là nhà BaekHyun, ChanYeol biết, BaekHyun hay ngại đến nơi đông người, thỉnh thoảng có khi ở nhà ChanYeol. Vì là thỉnh thoảng nên rất ít, một tháng được hai lần là nhiều. Chân ChanYeol là chân đi, miễn có đi, đi đâu cũng được, chứ để ChanYeol ở nhà bảo người khác đến, cảm giác cứ thấy khó chịu bức bối làm sao.

Thường BaekHyun ngồi dựa vào ghế sofa, còn ChanYeol nằm dài trên ghế, tay vuốt nhẹ tóc BaekHyun. ChanYeol thì vô tư vô tâm, BaekHyun lại là người có chút nhạy cảm. Nói với nhau về cái gì, ChanYeol nhìn bề ngoài, BaekHyun nhìn ý nghĩa bên trong, nói một hồi kiểu đứa này nói hươu đứa kia nói vượn, cũng xong chuyện. Có lần, BaekHyun hỏi ChanYeol.

“Anh xem em là gì của anh?”

ChanYeol ngồi dậy, vòng tay ôm BaekHyun. Đầu hơi dựa vào người cậu.

“Tất nhiên là người yêu, không phải sao? Thế còn em?”

“Người thân.” BaekHyun mỉm cười, lấy tay chọc vào má ChanYeol. ChanYeol mặt xụ xuống.

ChanYeol vô tâm, nên mới không hỏi lí do, chỉ mè nheo BaekHyun cho mình làm người yêu của cậu. BaekHyun hay nghĩ này nghĩ nọ, vì nghĩ nhiều quá nên người yêu với người thân mới khác xa nhau như vậy.

Người yêu có lúc sẽ chia tay. Nhưng người thân chắc chắn ở bên nhau cả đời.

ChanYeol xem BaekHyun là người yêu của mình, nên bây giờ chia tay rồi. Vẫn là bảy ngày thì năm ngày ngủ ngoài khách sạn, một ngày ngủ ở nhà bạn, còn một ngày ngủ nhà mình. Có tiến bộ, vì trước đây lúc còn quen BaekHyun, BaekHyun từng bảo ChanYeol đi đâu cũng được, dành một ngày cuối tuần cho gia đình. Tuy ChanYeol không để ý, nhưng có lẽ đã thành thói quen. Không bên cạnh BaekHyun, ChanYeol vẫn là ChanYeol ngày trước. Không ở cùng ChanYeol, BaekHyun tuy vẫn là một BaekHyun ban ngày ít nói trầm tính nhưng đêm về lại trằn trọc không yên. BaekHyun hay suy nghĩ mà, suy nghĩ một hồi thành ra quá giấc, thức trắng đến sáng. Cứ như vậy kéo dài hai tuần. ChanYeol vẫn vui vẻ còn BaekHyun ngày càng mệt mỏi. BaekHyun lại là người chẳng khỏe mạnh gì cho lắm, kéo dài như vậy bản thân cho rằng cũng không phải cách hay, vừa lúc hôm nay ở nhà ngoài cậu và chị giúp việc, gia đình đều đi nghỉ mát. Đêm về, BaekHyun vào phòng mẹ, lấy lọ thuốc an thần trong ngăn tủ, đem về phòng mình. Mở ra thấy cũng còn hơn nửa hộp. BaekHyun mỉm cười.

“Nhiêu đây chắc cũng đủ cho một giấc ngủ không cần suy nghĩ.”

ChanYeol có lẽ quên rồi, khi BaekHyun hỏi: “Không có em, anh thế nào?” Lúc ấy, ChanYeol chỉ nhìn BaekHyun rồi hôn lên má cậu, bông đùa nói: “Tất nhiên sẽ kiếm bạn mới, đi chơi cả ngày, không nhớ em nữa.” ChanYeol lại vô tâm, cũng không hỏi ngược BaekHyun sẽ ra sao. Chính vì không hỏi nên ChanYeol không biết.

ChanYeol không có BaekHyun vẫn là con người sôi nổi, vui vẻ. Còn BaekHyun không có ChanYeol, cũng như thế giới này kết thúc rồi.

oOo End oOo

======================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: