Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vong Tiện Ái Thương 10

Lam Trạm goi Ly Tuyết lại và hỏi chuyện.

-Ly Tuyết, con đang bị bệnh không ở trong phòng ra ngoài gây ra chuyện gì vậy?

-Hàm Quang Quân Ly Tuyết nhỏ dại xin người tha cho Ly Tuyết một lần.

Lam Trạm phạt Ly Tuyết quỳ ở đó , Cảnh Nghi chạy ra , cũng quỳ xuống xin Lam Trạm

-Hàm Quang Quân Ly Tuyết gây chuyện Cảnh Nghi không thể thoát khỏi trách nhiệm , chông chừng muội ấy không tốt , Hàm Quang Quân hãy phạt cả Cảnh Nghi đi ah.

-Cảnh Nghi ca ca, là Ly Tuyết nghịch ngợm , không nghe lời của Cảnh Nghi ca ca, Hàm Quang Quân đã phạt muội thì muội sẽ làm theo

Ly Tuyết từ nhỏ vốn thông minh lại hiểu chuyện, hiếu động. Ly Tuyết biết Hàm Quang Quân làm thế là vì muốn tốt cho Ly Tuyết,thương Ly Tuyết. Nghe theo Hàm Quang Quân quỳ ở đó. Tuyết đã rơi, và rơi ngày càng dày

-Hàm Quang Quân, tuyết rơi rồi, có nên cho Ly Tuyết vào không?

_ Ly Tuyết vẫn quỳ ở ngoài hay sao?

-Dạ ,đúng vậy

Ngụy Anh đi ra nắm lấy tay Lam Trạm,

-Lam Trạm, đứa nhỏ tên Ly Tuyết đó, ta thấy huynh phạt nó như vậy cũng đủ rồi Lam Trạm, huynh tha cho nó một lần đi , dù gì nó vẫn còn là trẻ con mà. Nhe Lam Trạm .

Gương mặt bầu bĩnh đến đáng yêu của Ngụy Anh cũng thuyết phục y, khiến y cũng phải mềm lòng.

-Cảnh Nghi,ngươi đi ra bảo Ly Tuyếtvề phòng ngủ đi, nó vẫn đang bị bệnh, chăm sóc cho nó đừng để nó bị bệnh lại

-Vâng, Tôi đi ngay.

Cảnh Nghi chạy đến chỗ Ly Tuyết, vì đang còn yếu đến đó Ly Tuyết đã ngất đi

-Ly Tuyết, đệ tỉnh lại đi, Ly Tuyết.

Cảnh Nghi bế Ly Tuyết trên tay đi về phòng

-Hàm Quang Quân, Ly Tuyết muội ấy lại ngất rồi

-Lam Trạm, huynh mau đi xem nó thế nào đi, không cần lo cho ta đâu. Ta không sao, Lam Trạm, huynh mau đi đi

-Chờ ta

-Được.

Ngụy Anh đi ra sau Tĩnh Thất tìm mấy chú thỏ bế chúng lên vuốt ve chúng , Ngụy Anh rất là thích thỏ, chỉ tiếc là Cô Tô Lam Thị không cho nuôi thú cưng chứ nếu không Ngụy Anh đã đưa mấy chú thỏ về Vân Thâm Bất Tri Xứ chăm sóc chúng rồi. Lam Ly Tuyếtngất đi khiến Lam Trạm không khỏi lo lắng,Ngụy Anh cầm Trần Tình lên thổi , khúc Vong Tiện sáo được Ngụy Anh thổi Lam Trạm đã nghe thấy  khẽ nhếch mép cười

-Hàm Quang Quân, người cười gì vậy?

-Không có gì. Ly Tuyết sẽ sớm tỉnh lại thô,ngươi không cần lo lắng như vậy đâu, ta về Tĩnh Thất có chuyện gấp, ngươi ở lại chăm sóc cho Ly Tuyết

-Vâng

Lam Trạm trở về Tĩnh Thất không thấy Ngụy Anh đâu, Lam Trạm bay đến nơi ở của những chú thỏ

-Quả nhiên huynh đang ở đây.

-Lam Trạm, huynh tới rồi. Ly Tuyết thế nào rồi.

-Nó vẫn đang hôn mê.

-Lam Trạm, ta thấy vẻ huynh hơi hà khắc với nó, dù gì nó cung là trẻ con , huynh nghiêm khắc với nó như vậy sau này nó sợ huynh , không giám gần huynh nữa đâu. Cung không còn sớm nữa huynh nghỉ ngơi đi, ta đi đây, ta không thể khiến huynh chịu thêm phiền phức.

Lam Trạm kéo Ngụy Anh lại, theo đà cả hai ngã xuống giương. Lần đầu tiên Ngụy Anh có cảm giác được người ta hôn là như thế nào, hai tay của Ngụy Anh không thể cử động .

-Lam Trạm.    (Dĩ nhiên là Lam Trạm sẽ không trả lời Ngụy Anh mà tiếp tục hưởng thụ cơ thể  mỹ nam của Ngụy Anh. )Đúng lúc đó,Trạch Vu Quân tới. Cảnh Nghi nhìn thấy Trạch Vu Quân liền gõ cửa

-Hàm Quang Quân, Trạch Vu Quân đang tới.

Ngụy Anh ngồi dậy chỉnh lại y phục cho Lam Trạm,và cầm theo Thiên Tử Tiếu đi vào góc khuất .

-Trạch Vu Quân. 

Cảnh Nghi chắp tay khẽ cúi người chào Trạch Vu Quân

-Sao ngươi lại ở đây?

-Huynh Trưởng, là đệ kêu Cảnh Nghi tới đó. Ngươi đi được rồi

-Dạ.   (Cảnh Nghi chắp tay cúi người chào Lam Trạm và Trạch Vu Quân).

Trạch Vu Quân đi vào bên trong, nhìn sang trái, đầu giường là thanh kiếm Tùy Tiện.

-Vong Cơ, đệ vẫn giữ thanh kiếm này sao? Nó là thanh kiếm có linh tự phong mình lại không cho ai dút ngoại trừ Ngụy Công tử. Vong Cơ, Ngụy công tử đã chết rồi

-Huynh Trưởng, đệ vẫn không từ bỏ đâu, đệ tin người ấy vẫn còn sống.

Lam Trạm cầm lấy Tùy Tiện, mặt lạnh băng nhìn Trạch Vu Quân, nói câu cũng rất lạnh."Đệ muốn yên tĩnh một mình". Trạch Vu Quân cũng thầm lặng quay đầu bước đi. Ngụy Anh từ trong đi ra .

-Lam Trạm, sao huynh có thể nói vậy với Trạch Vu Quân. Dù gì hai người cũng là Cô Tô Song Bích ở Cô Tô Lam Thị mà. Ta thấy huynh ấy thật sự lo lắng cho huynh mà.

-Ngụy Anh, huynh không hiểu được đâu, mọi người mặc dù họ chưa biết huynh còn sông nhưng chỉ cần huynh xuất hiện là ai ai cũng đòi giết huynh, ta đang rất lo....

-Lam Trạm.     (Ngụy Anh đi ra nắm lấy bàn tay đang run đó ). Huynh chỉ cần biết rằng con đường này là ta chọn, không liên quan gì đến huynh hết

-Ngụy Vô Tiện

-Là tiếng của Giang Trừng, sao hắn biết được chuyện ta vẫn còn sống? Lam Trạm, huynh nghỉ ngơi đi, ta ra ngoài nói chuyện với hắn. Giang Trừng.

-Ngụy Vô Tiện, ngươi quả đúng là còn sống, sao không về Liên Hoa Ổ? Ngươi có biết rằng A tỷ rất nhớ ngươi không?

-Giang Trừng, chuyện của ta chắc ngươi cũng đã nghe nói tới, ta bây giờ đã biến thành một Di Lăng Lão Tổ mà người người muốn giết ta

-Di Lăng Lão Tổ?

-Đúng vậy, nếu ngươi đã biết chuyện ta vẫn còn sống tạm thời giấu sư tỷ, đừng để tỷ biết,được không Giang Trừng.

-Giang Vãn Ngâm, ngươi tới đây làm gì?

-Hàm Quang Quân huynh đừng nói nữa mà , Hắn tới đón ta về thôi.

-Huynh theo hắn về Vân Mộng Giang Thị sao ?

-Giang Tông chủ ,mời đi cho.

Giang Trừng tức tối bỏ đi. Ngụy Anh bị Lam Trạm kéo vào trong

-Đau ,Lam Trạm

-Ta sẽ không để ai đưa huynh đi khỏi ta đâu.

-Lam Trạm,ta nghe Cảnh Nghi kể lại rằng huynh từng đến Loạn Táng Cương tìm ta.

-Không sai, lần đầu đặt chân đến đó thứ mà ta nhìn thấy là đầm sen, ta đã nghĩ ngay đến huynh, ngày nào ta cũng phải thất vọng ra về.

-Lam Trạm,rồi huynh có nghĩ đến chuyện từ bỏ không? Ta nghĩ với tính của huynh chắc chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ cuộc.

-Đúng vậy, ta đã lên Loạn Táng Cương và đã gặp con rối.3năm ta không ngừng tìm kiếm tung tích của huynh, ông trời đã không phụ lòng ta cho huynh quay về gặp ta. Ngụy Anh, huynh đừng rời xa ta nữa được không?

-Lam Trạm, huynh thật sự thay đổi rồi, Hàm Quang Quân cứng rắn,lúc nào cũng lạnh ,Lam Trạm mà ta biết  đi đâu rồi.

-Chẳng phải ta đã nói rồi sao. Ta không đi đâu cả, ta vẫn là ta. Ngụy Anh ,huynh có thể ở lại Vân Thâm Bất Tri Xứ với ta được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro