Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 33

Thân thể Chu Tử Thư ngược lại cũng rất hợp tác, ban ngày nôn ra máu, chạng vạng liền bắt đầu hạ sốt. Trải qua thêm nửa canh giờ nữa liền không phát sốt lại nữa, không biết nên nói là y thuật của Đại Vu tốt hay là ý chí cầu sinh của hắn mạnh mẽ.

Nếu cứ theo tiến độ như này, ngày mai bọn họ sẽ không cần thay phiên nhau trông chừng hắn nữa, chỉ cần một mình Đại Vu là được.

"Chỉ cần không sốt nhiều lần nữa, sau khi người tỉnh lại hẳn là sẽ không có việc gì rồi." Hiện tại Đại Vu cũng không dám cam đoan rõ ràng xác thực cho hắn, cho dù đối phương là Bắc Uyên hắn tín nhiệm nhất. Thật sự là Chu Tử Thư dọa hắn một hồi không nhẹ, ngươi nói hắn nằm mơ thỉnh thoảng cười hai cái còn chưa tính, hắn sau đó lại còn nôn ra máu làm gì, để lại cho hai người ở đây bóng ma tâm lý thập phần lớn.

"Chỉ cần hắn trong vòng bảy ngày tỉnh lại, nhất định sẽ đuổi kịp cuộc đại chiến ở Quỷ Cốc." Thất gia cảm thấy Đại Vu nói vô dụng, vì thế đi đến bên giường Chu Tử Thư ngồi xổm xuống.

"Tử Thư, ngươi còn bảy ngày nữa. Nếu ngươi mà không tỉnh lại, hết thảy đều phải đi theo phương hướng mà nó nên phát triển."

Những lời này cũng không biết là kích thích người trên giường ở đâu, Chu Tử Thư thật vất vả mới san bằng được lông mày lại lần nữa lại nhíu chặt laik một chỗ.

"Bắc Uyên, để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt đi. Một trận giày vò này, còn không biết lại làm hắn bị thương bao nhiêu nguyên khí đây." Người bình thường phun hai ngụm máu còn chịu không nổi, huống chi người vừa mới nhổ đinh xong vô cùng suy yếu này.

Thất gia cũng cảm thấy hắn nói có lý, nếu muốn sớm khôi phục, vẫn là phải dựa vào nghỉ ngơi cho tốt.

"Thất gia, Diệp tiền bối hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu không nói ông ta sẽ tự mình đến xem."

Một đợt sóng chưa lặn lại nổi lên đợt khác, như thế nào Diệp tiền bối cũng tới góp vui? Thất gia cùng Đại Vu liếc nhau một cái, cái này có thể nói được không? Việc này rõ ràng là không thể nói.

"Đừng, đừng nói." Thất gia dẫn đầu quyết định: "Bọn họ làm sao cảm giác được có vấn đề? Ở cùng một chỗ lâu ngày có thần giao cách cảm à?"

Thất gia lớn mật nói ra suy đoán của mình, phản ứng đầu tiên của hai người chính là Ôn Khách Hành phát hiện ra cái gì đó. Dù sao nếu một trong hai người bọn họ xảy ra chuyện, người kia cũng sẽ rất nhanh phát hiện ra.

"Ngươi cứ nói cho Diệp tiền bối, Tử Thư giúp ta đi kinh thành lấy một vật, phải ba ngày sau mới có thể trở về là được."

"Có thể tin được không?" Đại Vu cảm thấy cái cớ này thối rữa này không đáng tin được. Chu Tử Thư là loại người mặc kệ thân nhân của mình mà đi giúp đỡ người khác sao? Điều đó rõ ràng là không.

"Vạn nhất tin thì sao."

"Vâng." Người ở cửa trả lời xong liền biến mất, phía sau Thất gia cũng đi ra ngoài, đợi đến nửa đêm sau lại tới đổi chỗ cho Đại Vu.

Đại vu muốn vào phòng bếp xem thuốc của Chu Tử Thư, tìm một ám vệ nhìn chằm chằm trên nóc nhà.

Trong phòng vừa mới an tĩnh lại, cửa sổ liền bị mở ra một khe nhỏ, hai cái đầu nhỏ đua nhau xuất hiện sau một khe nhỏ kia.

"Tào đại ca, không có ai."

"Vậy thì vào đi." Trong hai người, tuổi của Tào Úy Ninh vẫn lớn hơn một chút, Trương Thành Lĩnh ngoan ngoãn đem quyền quyết định giao cho Tào Úy Ninh.

Hai người đẩy cửa sổ ra, dưới tầm mắt ám vệ liên tiếp lục lọi vào phòng ngủ, tìm giúp Chu huynh (sư phụ) trong thư của A Tương.

"Thành Lĩnh, bên này." Tào Úy Ninh nhỏ giọng nói chuyện, tay kéo về phía sau, lôi kéo Thành Lĩnh chạy vào trong.

"A, biết rồi."

Tào Úy Ninh: Hả?

Tào Úy Ninh/Trương Thành Lĩnh: "A!"

Đây là hắc y nhân từ đâu nhảy ra vậy???

Trương Thành Lĩnh cũng sợ ngây người, phòng này từ khi nào xuất hiện người thứ ba???

Hai người còn chưa hô xong đã bị ám vệ đùng một quyền đánh một cái ngã, hắn ta dùng dây thừng buộc thành hoa gai ném đến trước giường Chu Tử Thư.

Ám vệ: Hai tên trộm từ đâu ra? Ngu xuẩn muốn chết.

Hai người bị ném trên mặt đất, vốn không an sinh, nhìn thấy Chu Tử Thư trên giường vặn vẹo càng thêm lợi hại. Nhất là Trương Thành Lĩnh, cũng không biết là tức giận hay làm sao, hai con mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm ám vệ, phảng phất một giây sau sẽ xé nát người.

Nếu là người bình thường, có thể là bị ánh mắt như vậy dọa sợ. Nhưng ám vệ cũng không phải người bình thường, trong cơn thịnh nộ của Trương Thành Lĩnh tự mình tìm một chỗ ẩn nấp mình.

Trương Thành Lĩnh còn chưa thấy rõ, người đã biến mất.

Trương Thành Lĩnh bị trói trên mặt đất mức nở, cậu dịch chuyển về phía Chu Tử Thư, Tào Úy Ninh cũng dịch theo. Đại Vu bưng thuốc đi tới cửa liền nghe thấy bên trong một trận tiếng nức nở.

Cho dù Chu Tử Thư tỉnh lại, cũng không đến mức nức nở nha, trong phòng này xem ra đã vào người, không có mùi máu tươi chính là không nguy hiểm, Đại Vu tiếp tục bưng thuốc đi vào.

Liền thấy hai đứa nhỏ liên tục muốn lăn trên giường đi tìm Chu Tử Thư.

Đây... Hình như là tiểu đồ đệ của Tử Thư...

Chu Tử Thư lúc trước sợ xảy ra chuyện đã đặc biệt dẫn Đại Vu đi thăm Thành Lĩnh và Tào Úy Ninh, bởi vì hai người một mình đi, ngược lại để cho ám vệ này trói họ lại.

"Không sao chứ." Đại Vu tiến lên giúp Trương Thành Lĩnh cởi dây thừng.

Sợi dây thừng vừa cởi ra, Trương Thành Lĩnh lập tức bò dậy nhìn Chu Tử Thư, không chút mặc kệ đồng mưu của mình vẫn còn trên mặt đất, Đại Vu chỉ có thể lặp lại động tác một lần nữa cởi trói cho Tào Úy Ninh.

"Người là ai? Có chuyện gì đã xảy ra với sư phụ ta?" Thanh âm của tiểu hài tử không lớn nhưng ngữ khí chất vấn lại không nhỏ.

"Chữa bệnh cho sư phụ cậu." Đại Vu bưng thuốc lên bàn, tiểu tử này tuy rằng nhìn không làm ra được cái gì nhưng đối với Chu Tử Thư cũng không tệ.

"Chữa bệnh vì sao phải giấu bọn ngươi A Tương tỷ tỷ? Các ngươi đang nói dối mọi người."

Tào Úy Ninh đi theo phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, vì sao lại giấu diếm?"

"Bởi vì trong bụng Ôn Khách Hành có hài tử, quá trình trị bệnh này lại quá nguy hiểm. Ngươi nói xem có thể cho y biết được không?"

Đại Vu mới mặc kệ bọn họ có tin hay không: "Nếu các ngươi đã biết, không thể để các ngươi đi ra ngoài truyền tin. Chúc mừng các ngươi đã bị quản thúc tại nhà, ta sẽ quản thúc các ngươi cho đến khi Chu Tử Thư tỉnh lại."

"Chu Tử Thư là ai?" Tào Úy Ninh dẫn đầu phát ra nghi vấn, Trương Thành Lĩnh nghi hoặc theo.

Khụ... Hắn dường như đã vô tình chọc thủng cái gì đó. Đại Vu áy náy nhìn về phía người hôn mê trên giường.

Diệp Bạch Y mới không tin lý do của bọn họ, đợi ba ngày cũng không đợi được. Ngày 11 tháng 7, đem Ôn Khách Hành giấu ở một sơn động nhỏ, hùng hổ muốn đi tìm Chu Tử Thư.

Vừa mới ra khỏi cốc không bao lâu vị Đại Kiếm Tiên này đã thay đổi phương hướng. Ông ta thấy Vô Thường quỷ có chú mờ ám.

Đương nhiên chỉ là mờ ám trong mắt ông ta, kỳ thật người ta đi rất thản nhiên.

"Triệu đại hiệp, chuẩn bị như thế nào rồi?" Vô Thường quỷ cất lên giọng nó, Triệu Kính cũng từ cách đó không xa đi tới.

"Chỉ chờ Vô Thường huynh."

"Dễ nói, tiểu tử này bố trí phòng bị đồ ta có thể nhìn thấy, nghiêm túc mà nói, nếu thật sự chuẩn bị đến mười lăm, sợ là chư vị có tới cũng không có về."

"Có ý gì?"

"Càng sớm càng tốt, hắn hiện tại còn chuẩn bị chưa tốt. Sau khi chuyện thành công, ngươi muốn chìa khóa kho Võ Khố của ngươi, còn Quỷ Cốc này sẽ lưu lại cho ta." Vô Thường quỷ nói xong lấy ra một tờ giấy, trên tờ giấy kia chính là kế hoạch bố trí phòng đồ.

Lão già, quả nhiên! Bản đồ bố phòng này cũng không thể rơi vào trong tay Triệu Kính!

Trong lúc nhất thời không quản được nhiều như vậy, Diệp Bạch Y rút kiếm phía sau ra, một kiếm giải quyết Vô Thường quỷ đang không hề phòng bị, thuận tay đoạt lấy bố phòng đồ trong tay Triệu Kính.

"Tiểu tử, đánh thì quang minh chính đại đánh, ngươi lại chơi bẩn như vậy."

"Diệp thiếu hiệp? Người cũng không giải thích hành vi của mình sao? Sư phụ của người đã dạy ngươi những điều này?" Triệu Kính cởi bỏ ngụy trang rống giận.

"Ngươi dám quản ta! Miệng là của ta ngươi có thể cướp sao? Muốn cướp có bản lĩnh m thì đánh nhau một trận!" Diệp Bạch Y vừa nói vừa đi.

Lấy võ công của Triệu Kính mà nói, ông ta không dám, trừ phi ông ta không muốn sống nữa, cho nên ông ya đã để cho Diệp Bạch Y thản nhiên mà đi trước mặt mình  Triệu Kính chỉ có thể tức giận cắn răng nốt giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro