Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 23

A Tương vừa vào cửa đã hùng hổ nói, Ôn Khách Hành cùng Chu Tử Thư căn bản không có cơ hội mở miệng. Dưới ánh mắt Ôn Khách Hành ra hiệu, Chu Tử Thư cầm tới một chén nước và ấm trà.

A Tương vẫn đang nổi giận, Chu Tử Thư mới đưa nước trà cho nàng. A Tương tức giận nhưng cũng không quên nói lời cảm ơn, bưng trà lên uống một hơi cạn sạch.

Ôn Khách Hành nhìn mà lắc đầu: "Đáng tiếc ngươi rồi, trà ngon của ta."

"Chủ nhân người cũng không biết, đám người kia vẫn nói cho tiểu tử kia Quỷ Cốc diệt cả nhà hắn, muốn hắn báo thù. Ta liền kỳ quái, cái cái tên Điếu Tử Quỷ..." Nói đến một nửa A Tương giây lát mới phản ứng lại, tầm mắt rơi xuống trên người Chu Tử Thư. Bộ dạng như bị phạm sai lầm, ỉu xìu đi về phía Ôn Khách Hành.

Ôn Khách Hành cố ý trêu chọc nha đầu này, chờ A Tương chuyển đến bên mình mới vỗ đầu nàng nói: "Không sao, cứ nói đi."

A Tương trong nháy mắt ngẩng đầu lên nhìn chủ nhân lại nhìn Chu Tử Thư: "Chủ nhân hắn hắn..."

Ôn Khách Hành gật đầu ý bảo, không quên kéo ngón tay đang run rẩy của A Tương vẫn đang chỉ vào Chu Tử Thư xuống.

"Vậy sau này ta có phải muốn nói cái gì thì nói cái đó không?" A Tương hưng phấn nhào về phía Ôn Khách Hành. Muốn nói cái gì thì nói, chủ yếu là chủ nhân thật sự tìm được một người không ngại thân phận của người rồi.

Chu Tử Thư lẹ mắt xách cổ áo A Tương ra, Ôn Khách Hành cũng trong nháy mắt từ đầu giường chuyển đến cuối giường bên kia. Trong lòng còn sợ hãi vỗ ngực, nha đầu này nếu nhào tới không khéo sẽ kinh hãi đến nhãi con trong bụng y mất.

"Ngươi nha, không thể yên tĩnh một chút?" Ôn Khách hành cầm quạt gõ vào đầu A Tương, A Tương chịu đau che đầu.

"Chủ nhân, người tiếp được ta không phải là tốt rồi sao?"

"Tiếp được ngươi dọa nha đầu nhà ta làm sao bây giờ?" Chu Tử Thư ở phía sau nàng bổ sung thêm câu, khí tức kia đánh vào trên người A Tương, lại làm cho A Tương sinh ra một thân nổi da gà.

"Làm gì làm gì, đây là chủ nhân của ta, ta ôm thì có làm sao?" A Tương nhanh chóng rời xa hắn, khí tức trên người người này có chút khủng bố.

"Nha đầu nhà ngươi cái gì? Chủ nhân nhà ta rõ ràng là nam nhân, ngươi chẳng lẽ muốn nuôi ngoại thất?"

A Tương hiện tại chỉ lo phản bác Chu Tử Thư không chú ý chút nào về Ôn Khách Hành ở phía sau đã đỏ mặt từ bao giờ, y đem ánh mắt nhìn về phía Chu Tử Thư trách cứ.

Chu Tử Thư tất nhiên là hiểu, A Hành đem nha đầu này xem như con gái mà nuôi lớn, nào có làm cha không biết xấu hổ nói cho nữ nhi lớn như vậy rằng ngươi sắp có đệ đệ muội muội.

"Không cần để ý tới hắn, ngươi tiếp tục nói là được." Đề tài này phải mau cho qua đi, Ôn Khách Hành âm thầm gào thét trong lòng.

Cũng may A Tương cũng không tò mò nhiều, nghe được lời Ôn Khách Hành nói liền lập tức bắt đầu tự hỏi mình lúc trước muốn nói cái gì.

"À đúng, tên Điếu Tử Quỷ kia sớm đã bị chủ nhân bóp chết, là sao có thể tiêu diệt Trương gia của tên tiểu tử kia được chứ. Cho dù là hắn làm quỷ chạy tới báo thù, cũng sẽ không đi tìm Trương gia."

"Tiểu tử ngốc kia có tin sao?"

"Nếu hắn dám tin, cô nương đây sẽ lột da hắn ngay tại chỗ!"

"Thành Lĩnh tuy rằng ngày thường thoạt nhìn có chút ngốc, nhưng tâm tư tinh tế sẽ không tùy ý tin tưởng người khác."

"A Nhứ nói không sai, đứa nhỏ kia..."

"Để ta giải quyết việc này, A Hành nghỉ ngơi thật tốt là được." Loại chuyện này quá hao phí tâm tư, rõ ràng không thích hợp với A Hành lúc bây giờ.

"Nghỉ ngơi? Chủ nhân, có chuyện gì với người vậy?"

"Không có việc gì, ta buồn ngủ rồi."

"Vậy chủ nhân người nghỉ ngơi thật tốt, ta tiếp tục trở về nhìn tiểu tử ngốc kia. Cũng không biết ta không ở đó, tiểu tử ngốc kia có bị người cắn đi một khối thịt hay không."

A Tương nói xong liền đi về phía cửa sổ, trèo qua cửa sổ nhảy xuống. Đi một lát liền thấy người vừa mới ăn cơm còn chưa rời đi, bát bên cạnh đã xếp thành chồng cao, A Tương nhìn rồi sửng sốt, cuối cùng cũng chỉ có thể ở trong lòng đánh giá một câu: Kỳ nhân!

"A Tương là chân chính hộ vệ tiểu tử Trương Thành Lĩnh kia." A Tương đi trước chân trước, Ôn Khách hành chân sau nói miệng.

"Hai người bọn họ nói ra cũng rất tốt, chính là không biết tiểu tử Tào Úy Ninh kia có ăn giấm hay không."

"Hắn ta sẽ không."

Ôn Khách Hành nói xong đột nhiên bật cười, Chu Tử Thư khó hiểu nhìn về phía y, không biết cái gì lại đâm trúng điểm cười của A Hành.

"A Nhứ, ngươi xem hai lão phụ thân chúng ta giống như mang theo hài tử một mình đột nhiên kết thân, lo lắng hai đứa nhỏ không hợp lại được. Ha ha ha ~"

Chu Tử Thư vốn không nghĩ như vậy, nhưng Ôn Khách Hành vừa nói, hắn cũng cảm thấy rất giống.

Rõ ràng kiếp này hai người đều là lần đầu tiên thành thân, liền để cho A Hành nói ra câu thành thân trước. Chu Tử Thư biết nghĩ như vậy không đúng, nhưng một khi tiếp nhận thiết lập này sẽ rất khó sửa chữa suy nghĩ trong đầu...

Ôn Khách Hành còn đang cười, Chu Tử Thư rối rắm xong cũng cười theo. Trong lòng an ủi mình, có cái gì có thể rối rắm chứ, phu nhân vui vẻ không phải là được rồi sao?

"A Hành, đêm nay ta dự định đi phủ Triệu Kính xem Thành Lĩnh."

"Vậy ngươi nhớ nửa đêm hãy trở về." Ngoài miệng không đề cập tới, vừa nghe người bị khi dễ liền ngồi không yên, A Nhứ quả nhiên vẫn là A Nhứ miệng cứng lòng mềm.

"Vậy chúng ta tính sổ đi."

"Cái gì?" Hai người bọn họ có gì phải tính sổ? Ôn Khách Hành ý cười đột nhiên dừng lại, trực giác nói cho y biết đây không phải thứ tốt gì.

"A Hành đối với ta rất không có lòng tin sao?"

"Cái này..." Cái này phải trả lời như thế nào? "Chủ yếu là A Nhứ thông minh hơn Tào Úy Ninh rất nhiều."

"Cho nên Tào Úy Ninh biết thân phận của các ngươi ta không biết?"

Ôn Khách Hành: Ta lại nói lung tung cái gì thế này.

"A Nhứ, trọng điểm này không phải là ngươi thông minh sao?"

"Xem ra là không có lòng tin, là ta làm không tốt, để cho phu nhân đối với ta không yên tâm như vậy."

Ôn Khách Hành: A? Này! Sao lại kết luận nhanh như vậy! Còn có bộ dáng ủy khuất này là muốn làm cái gì?

"Càng để ý mới càng không dám nói." Ôn Khách Hành đứng dậy ôm lấy cổ Chu Tử Thư, trán hai người kề nhau, giọng nói thì thầm: "Mới đầu chỉ là thấy ngươi đẹp trai, muốn đem ngươi về Quỷ Cốc. Về sau thật sự động tâm, ngược lại không dám có ý nghĩ đem ngươi về Quỷ cốc. Thậm chí sợ ngươi ghét ta, ngay cả thân phận của mình cũng không dám thẳng thắn."

Bị Chu Tử Thư mổ một cái Ôn Khách Hành không chút ngoài ý muốn, thậm chí còn mổ ngược trở về.

"Ta nào dám ghét bỏ phu nhân cơ chứ, chỉ sợ phu nhân mang theo hài tử cùng ghét bỏ ta, dù sao một chọi hai hoàn toàn không có phần thắng."

"Ngươi chính là biết ăn nói." Ôn Khách Hành cười rồi muốn rời khỏi Chu Tử Thư.

Ngược lại là Chu Tử Thư dừng lại trước, phải biết rằng hai ngươi như này sẽ dễ phát hỏa. Mà thân thể hiện tại của Ôn Khách Hành hiển nhiên không thích hợp làm chuyện kia, vẫn là kịp thời ngăn lại lửa thì tốt hơn.

Đặng: Tôi chỉ muốn khoe là tôi hnay đổi gần hết bìa các fic nhà tôi rồi :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro