Phần 21
Ôn Khách Hành đã một ngày không ra ngoài, y chưa bao giờ cảm thấy thời gian lại lâu như vậy. Chu Tử Thư gọi đại phu đến bắt mạch, Ôn Khách Hành trông mong nhìn đại phu bước ra cánh cửa.
Thật nhàm chán, y đoán đám nhân sĩ chính đạo kia khẳng định lại muốn làm chuyện. Ôn Khách Hành nằm trên giường, nhìn lên trần nhà.
"A Hành, ngâm chân."
"Ai~" Buông chân xuống đất, Ôn Khách Hành lại nằm về phía sau lại bị Chu Tử Thư giữ chặt cánh tay.
"Đừng nằm như vậy, vạn nhất ấn vào bụng thì sao."
"A Nhứ, ngày mai chúng ta ra ngoài đi." Nếu không đi ra ngoài sợ là Quỷ Cốc không còn, người làm cốc chủ như y cũng không biết. Cái khác không còn thì không còn, nhưng dì La vẫn còn ở bên trong.
"Đợi thêm hai ngày nữa, ngươi cứ dưỡng thân thể cho tốt đi." Buổi chiều đại phu sau khi bắt mạch cũng là nói không ổn, phải bổ sung nghỉ ngơi.
"A Nhứ, ngươi không biết không ra được bên ngoài khó chịu bao nhiêu đâu."
"Ngày mai ta sẽ bồi ngươi."
Cũng không biết là ai đang giá họa quỷ cốc, y đang là người đang mang thai, nồi lại từ trên trời giáng xuống.
Nửa đêm, Ôn Khách Hành thập phần đúng giờ mở mắt, hai mắt nhìn tới Chu Tử Thư đang muốn ngồi thiền.
Chu Tử Thư nâng tay che hai mắt Ôn Khách Hành, nhỏ giọng nói: "Tiếp tục ngủ."
"A..."
"Suỵt ~ càng nói chuyện càng không ngủ được."
Ôn Khách Hành: ...
Ôn Khách Hành không ngủ được, như quấy rối đem bắp chân đè lên đùi Chu Tử Thư đang ngồi thiền, chân cứ như vậy đá vào bụng Chu Tử Thư.
Chu Tử Thư không để ý tới y, cũng chậm rãi ngủ. Rạng sáng, Chu Tử Thư vừa nằm xuống không lâu, Ôn Khách Hành liền mở mắt ra.
Trậm trãi bò ra khỏi giường, khoác áo khoác rồi đi ra ngoài. Chu Tử Thư sau đó cũng mở mắt dở khóc dở cười, hắn liền biết phu nhân sẽ không ngoan ngoãn nghe lời mà.
Ôn Khách Hành len lén lẻn đến cửa sau khách điếm, định đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, không ngờ nơi đó sớm đã có hai nữ tử chờ ở đó rồi.
Ôn Khách Hành sau khi nhìn thấy cả kinh, xoay người muốn rời đi. Chu Tử Thư theo sau lập tức giấu mình đi.
Nữ tử tóc bạc ho nhẹ một tiếng, Ôn Khách Hành lại xoay người đi về phía hai người.
"Chạy cái gì? Là tìm được một người nam nhân không dám cho ta biết hay là mang thai sợ ta phát hiện ra?" Hỉ Tang Quỷ liếc mắt nhìn Ôn Khách Hành, sắc mặt có chút không tốt.
Chu Tử Thư nhất thời trợn to hai mắt, đây là người nhà của phu nhân? Nhưng hắn hiện tại cứ như vậy đi ra ngoài, ấn tượng đầu tiên này không phải đã bị hủy sao? Sau này còn cưới được phu nhân như thế nào nữa?
"Dì La, ta còn chưa kịp mang người về đâu."
"Mang về? Ngươi có can đảm như A Tương sao?" Sau đó nghĩ đến cái gì, Hỉ Tang Quỷ hừ nhẹ một tiếng: "Hừ ~ ta cũng quên mất, ngươi so với nha đầu kia lá gan lớn hơn nhiều. Còn không biết người có đáng tin hay không liền trong bụng cũng có con của người ta luôn rồi."
Sự châm chọc này khiến Ôn Khách Hành luôn luôn khéo léo nói chuyện thường ngày giờ đây cũng không dám tiếp tục.
"Ôn Khách Hành! Ta đã nói gì với ngươi!" Thấy y không nói lời nào, Hỉ Tang Quỷ càng thêm tức giận.
Thanh âm Hỉ Tang Quỷ đột nhiên cao lên, gọi sự rối rắm của Chu Tử Thư trở về, nghe phu nhân bị rống, Chu Tử Thư nhấc chân định đi ra ngoài. Nhưng chưa đi được thì miệng đa bị người ta che lại.
Chu Tử Thư: Diệp Bạch Y ???? Ngươi cũng theo dõi phu nhân ta? Ngươi quả nhiên đối với phu nhân ta tâm hoài bất chính!!
Diệp Bạch Y làm một cái thủ thế im lặng, ý bảo Chu Tử Thư nghe tiếp. Chu Tử Thư không thoát khỏi tay ông ta, trong cơn giận dữ giẫm lên chân Diệp Bạch Y, sắc mặt Diệp Bạch Y không thay đổi, ngoan độc véo lưng Chu Tử Thư.
Chu Tử Thư bị véo đến đau đớn, đưa tay nắm tay Diệp Bạch Y, dưới chân cũng âm thầm dùng sức.
Thanh âm Hỉ Tang Quỷ lại vang lên: "Ngươi thích nam nhân, ở bên ngoài chơi đùa người khác ta mặc kệ, nhưng bây giờ ngươi có biết chuyện gì xảy ra không?"
"Chủ nhân, người bớt giận." Thấy Hỉ Tang Quỷ phát hỏa, Thiên Xảo lên tiếng trấn an tâm tình chủ nhân nhà mình.
Cũng không trách Hỉ Tang Quỷ sốt ruột, nàng đem Ôn Khách Hành nuôi lớn xem như con trai. Con mình ra ngoài chơi một chuyến mấy tháng không trở về, lúc tìm được lại ưỡn bụng, đặt trên người ai không sốt ruột?
Các nàng một đường đi theo A Tương tới, canh giữ ở khách điếm này. Thấy đại phu từ trong phòng Ôn Khách Hành đi ra liền bước tới hỏi một chút. Câu trả lời của đại phu khiến Hỉ Tang Quỷ bị một cỗ khí tức xông thẳng vào Thiên Linh Cái.
Nhưng sốt ruột thì sốt ruột, còn phải nghĩ cách giải quyết vấn đề cho y.
"Ngươi có nói chuyện Quỷ Cốc với hắn không?"
Chu Tử Thư im lặng lại, Quỷ Cốc? Quỷ Cốc có chuyện gì vậy?
Diệp Bạch Y cũng dừng tay, hai người đình chiến tạm ở thời kỳ hòa bình ngắn ngủi.
"Vẫn chưa tìm được cơ hội." Ôn Khách Hành hoàn toàn không còn bộ dáng vân đạm phong khinh lúc trước, cúi đầu giống như một con mèo nhỏ đang bị ướt mưa.
Bộ dáng không chịu thua kém này khiến Hỉ Tang Quỷ lắc đầu. Nhưng cũng hiểu được sự lo lắng của Ôn Khách Hành, ngữ khí chậm lại một chút.
"Ngươi nói cho ta biết, nếu không là hắn thì không được sao?"
Ôn Khách Hành không nói gì, một mực gật đầu.
Hỉ Tang Quỷ thở dài một hơi, nàng biết chuyện này trách không được Ôn Khách Hành, chữ "Tình" này có bao nhiêu khó tránh, nàng biết.
"Vậy thì đem chuyện ngươi là cố chủ Quỷ Cốc giấu giếm rồi tìm một thôn nhỏ, ta đi chuẩn bị một chút, muốn gả ngươi liền sớm gả rồi." Hỉ Tang Quỷ có chút đau đầu, đêm nay nàng không ngủ, trong đầu đều là chuyện Ôn Khách Hành có thai.
Đầu óc Chu Tử Thư nổ tung, phu nhân hắn là cốc chủ Quỷ Cốc! Cốc chủ Quỷ Cốc trong tư liệu kia tâm tư thâm trầm, hỉ nộ vô thường?!
Hình ảnh phu nhân kiếp trước ôn nhu gọi hắn, bộ dáng cổ linh tinh quái của phu nhân kiếp này nhất nhất hiện lên trong đầu Chu Tử Thư, vô luận như thế nào hắn cũng không thể đem hai người cùng cốc chủ Quỷ Cốc có chút liên hệ nào được.
Diệp Bạch Y thấy hắn không giãy giụa nữa, liền buông hắn ra. Thập phần ghét bỏ đem tay cọ cọ trên người Chu Tử Thư tiếp tục nghe lén. Mà Chu Tử Thư đã không rảnh bận tâm Diệp Bạch Y đã làm cái gì.
"Quỷ Cốc không phải là địa phương tốt, nếu các ngươi có thể sống tốt thì hãy sống, nếu sống không nổi, ngươi lại trở về." Đem Ôn Khách Hành gả ra ngoài, lại gả A Tương ra ngoài, nàng cũng coi như không có gì vướng bận.
"Giấu giếm sao?" Nếu lúc trước giấu giếm thì giấu đi. Nhưng hiện tại có Tào Úy Ninh tiếp nhận A Tương, để cho y hiện tại gạt A Nhứ, y không cam lòng; nhưng để cho y nói ra, y lại không dám.
Nếu ngươi thật sự thích thì giấu giếm trước, Quỷ Cốc trong mắt thế nhân khát máu tàn bạo, không phải ai cũng có thể tiếp nhận người của Quỷ Cốc. Mà ngươi lại là cốc chủ Quỷ Cốc, lại không phải hắn thì không được, liền tìm một thân thế sạch sẽ gả qua, đem chuyện lúc trước toàn bộ quên mất."
"Còn người thì sao?" Nếu y đi rồi, cuộc sống của dì La ở Quỷ Cốc sẽ dễ chịu sao? Dưới tay nàng đều là một số nha đầu võ nghệ không không, bao gồm cả chính nàng, võ công ở Quỷ Cốc cũng không tính là xuất sắc.
"Ta sẽ không chết được." Hỉ Tang Quỷ nghiêm túc nhìn Ôn Khách Hành, lúc Ôn Khách Hành chưa trưởng thành, nàng cũng vẫn sống sót, chắc chắn sẽ không chỉ dựa vào võ công.
"Cốc chủ, chủ nhân chủ yếu suy nghĩ một đêm, người liền đáp ứng đề nghị của chủ nhân đi. Sau đó vạn lần hậu quả, tự có Thiên Xảo gánh, tuyệt đối sẽ không ủy khuất chủ nhân."
"Ta... Sẽ suy nghĩ lại."
"Trời sắp sáng rồi, ngươi trở về an dưỡng đi, đừng cso lúc liền chạy ra ngoài. Chúng ta sẽ quay lại trước."
Hỉ Tang Quỷ vốn định đi ra tìm thứ không yên tâm này, sau đó mang người trở về, không nghĩ tới vừa tìm được lại thành hai người, đây là mang không không về được. Nàng lại không thích ở bên ngoài nhiều, chỉ có thể tự mình trở về trước.
"Dì La, bên ngoài có người mượn danh tiếng Quỷ Cốc diệt môn, các người đề phòng một chút, sợ là sắp có chuyện lớn."
Hỉ Tang Quỷ chưa xoay người, sau khi gật đầu liền mang theo Thiên Xảo rời đi.
Ngược lại Chu Tử Thư phản ứng lại, đúng vậy, ngày mười lăm tháng bảy võ lâm nhân sĩ vây công Quỷ Cốc.
Nếu người nhà phu nhân ở Quỷ Cốc, lấy đối thoại vừa rồi mà xem, phu nhân rất có thể sẽ trở về. Đứa bé kia có thể chính là vào lúc đó không giữ được hay không.
A Tương cũng là sau khi hắn đi làm nhiệm vụ trở về không thấy nữa, phu nhân nói nàng đi theo tên tiểu tử họ Tào. Tào Úy Ninh!
Mà kiếp trước A Tương với phu nhân cực kỳ thân thiết cô nhóc kia nỡ lòng nào dời xa phu nhân cơ chứ, chắn chắn là bị phu nhân ép đi. Chu Tử Thư hiện tại hoàn toàn hiểu rõ chuyện kiếp trước.
"Ai?"
Chu Tử Thư bị người ta đẩy lên nghênh đón đối diện với Ôn Khách Hành. Sắc mặt của Ôn Khách Hành trong nháy mắt trắng bệch...
"A, A Nhứ..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro