Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1



Sảnh chờ phòng Livestream Ác Mộng.

Một thành phố nhân tạo được tạo nên từ những mảnh ghép hoàn hảo, mô phỏng thế giới thật đến mức khó phân biệt.

Những con đường đông đúc, các tòa nhà cao tầng sáng đèn, những khu chợ đêm nhộn nhịp, thậm chí cả những con hẻm tối nơi bóng người lẩn khuất.

Không khí tràn ngập mùi của phố xá—mùi mưa trên mặt đường, mùi thức ăn bốc hơi từ các quầy hàng, cả tiếng người nói chuyện rì rầm.

Nhưng ai cũng biết, nơi này không phải thế giới thật.

Mọi thứ chỉ là một sân khấu khổng lồ, một ảo cảnh sống động được tạo ra để che giấu bản chất lạnh lẽo của Ác Mộng.

Dưới lớp vỏ hoàn hảo này là vô số cặp mắt đang quan sát, chờ đợi những con mồi bước vào phó bản. Khi ấy họ sẽ phải dùng chính thân thể và mạng sống của bản thân để mua vui cho thứ được gọi là khán giả.

Tất cả chỉ để níu lấy mạng sống và đổi lấy thứ được gọi là tích phân thứ duy nhất có giá trị ở đây.

Hạ Nguyệt đứng ở rìa một con đường lớn, ánh mắt hờ hững quét qua đám đông tấp nập.

Không đến cô ả, một khuôn mật mới hoàn toàn lạ lẫm. Ở ác mộng sự xuất hiện của các streamer mới đã không còn lạ lẫm bởi mỗi phó bản sẽ  lại có thêm vài kẻ phải bỏ mạng.

Không ai nhớ đến những kẻ đó, càng không ai quan tâm kẻ đó là ai.

Không ai biết rằng trong thành phố này, giữa hàng trăm người chơi, có một thực thể vượt ra khỏi tầm kiểm soát của Ác Mộng.

Một giọng nói vang lên từ loa phát thanh:

"Phó bản [Trường học Tĩnh An] sắp mở. Người chơi được chọn, hãy tiến vào phòng chờ."

Các streamer được chọn đều được di chuyển đến khu vực đếm ngược chờ đợi tiến vào phó bản.

Bên trong, mọi thứ hoàn toàn khác biệt.

Một căn phòng trắng xóa.

Không có cửa sổ, không có lối thoát. Chỉ có những người chơi đứng rải rác, vẻ mặt căng thẳng chờ đợi.

Ở một góc, Ôn Giản Ngôn đứng đó, ánh mắt trầm lặng quét qua những kẻ xung quanh, vẻ cảnh giác ẩn dưới gương mặt điềm tĩnh.

Hạ Nguyệt nhìn cậu, khóe môi hơi cong lên.

Cậu không hề hay biết.

Không biết rằng có một thực thể thần đang ẩn mình trong số những người chơi, lặng lẽ theo dõi từng bước đi của cậu.

Càng không biết rằng, cậu đã bước vào bàn cờ mà nó đã sắp đặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: