Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[CHAP 1 ]

Nó đang đứng trước cổng trường WK, nó trông chờ ngày này rất lâu rồi. Hôm nay nó cố tình làm cho mình nổi bật giữa đám đông với mái tóc bù xù, cặp kính dày cộp nhìn như con nhà quê.Khai giảng trong khuôn viên trường rộng lớn và lộng lẫy, ko khổ danh là trường chuẩn,cái gì cũng đẹp. Nó nhanh chóng xếp hàng vào lớp. Nó học lớp 10A2, đang loay hoay tìm chỗ vì với bộ dạng xấu xí thế này thì có ai thèm ngồi cạnh nó đâu, hix.

_Em kia đang làm cái gì đó hả?-cái giọng the thé của bà cô chủ nhiệm nó vang lên

_Dạ...em...em đang...-nó gãi đầu ko biết trả lời sao

_Em...em cái gì, mới ngày đầu tiên thôi mà chị đã muốn kiếm chuyện sao?-bà cô đẩy gọng kính lên và nhìn nó

Cả cái lớp nó xôn xao,mấy đứa con gái chảnh choẹ trong lớp huých tay nhau mà thầm thì nói:

_Ê tụi bay, thằng cha kia hài vãi, vừa xấu xí vừa cà lâm nữa!

Nghe vậy mấy thằng con trai cũng gật gù mà đồng ý. Nãy giờ nghe bọn bạn trong lớp bàn tán mà nó tức đến hộc máu "Bọn này đuôi khi nói mình xấu xí,tuy là mình ko được đẹp nhưng cũng xem là thanh tú dễ nhìn,bà đây nhịn tụi bây". Nó đành miễn cưỡng mà nở nụ cười cầu cứu bà cô thì đột nhiên có một giọng nói dịu dàng vang lên:

_Dạ thưa cô, cô có thể cho bạn ấy ngồi cạnh em được ko ạ?

_Ê tụi bay người đẹp, quá dễ thương luôn, chắc tao chết mất...-cả chục câu khen ngợi dành cho cậu con trai đó

Bà cô cũng quay sang nhìn,đập bàn một tiếng:

_Im lặng hết cho tôi, em kia, em có chắc là muốn ngồi cạnh bạn này ko?-vừa nói bà cô vừa chỉ vào nó

_Dạ, em chắc chắn ạ! -cậu tự tin trả lời

_Nếu đã vậy thì em xuống ngồi với bạn ấy đi

Nó vui mừng,cúi đầu cám ơn bà cô rồi chóng xuống chỗ ngồi mà quên liếc xéo cô bạn cùng bàn.

_Sao mà khó chịu vậy bạn yêu? Đừng cau mày nữa mà Hiền xinh đẹp!- Lộc Hàm ra sức làm nũng với nó

_Cũng chỉ tại cái vụ cá cược ấy mà tao bị bẽ mặt như vậy,mà mày còn đặt ra quy định xem tao có tìm được chỗ ngồi khi xấu xí như vậy nữa chứ! - nó tức tối

_Tại mày cá cược thua nên phải hóa trang thế này trong 3 tháng mà nếu mày thấy ko thể thì chịu thua mà bỏ cuộc sau đó người thắng sẽ có một điều ước, sao mày có chịu nhận thua ko?- Lộc Hàm lém lỉnh nhìn nó

_Đừng có mơ, Bạch Hiền tao đây sẽ thắng cho mà xem! - Nó tự tin mà đảm bảo nói

Bạch Hiền ko nói thêm gì mà nhìn nhỏ bạn đang đắc chí.

Giờ ra chơi, nó lao nhanh xuống dưới căn-tin để mua đồ ăn sáng ko may đụng phải thẳng cha nào làm nó té nhào xuống đất, nó điên tiết:

_Nè anh, bộ đuôi hay sao mà ko thấy tui?

_Cậu có biết tôi là ai ko mà ăn nói kiểu đó hả? -hắn ta lạnh mặt nói

_Là ai? -nó nhìn chằm chằm hắn,mắt thấy được cái bảng tên lớp trên áo hắn,mắt nó sáng lên-Ồ, anh chỉ hơn tôi có 1 lớp thôi chứ mấy,tưởng tôi sợ à?

_Cậu ...-hắn tức nghẹn họng

_Cậu ...cậu gì? -tâm trạng nó vui vẻ hẳn lên

Hắn nhìn bộ dạng vui vẻ đó của nó mà khó chịu nhưng nhanh chóng đã được hắn che lấp bằng một nụ cười nửa miệng

_Cậu đang định gây sự chú ý với tôi sao? Xin lỗi,tôi ko thích loại con trai dữ dằn,tốt nhất là cậu hãy tìm cách khác đi!

_Anh...anh nghĩ cái gì...-nó lắp ba lắp bắp

Hắn chẳng thèm trả lờí,đi ngang qua nó và bỏ lại một câu "Thật là mất mặt mà"

Ù ù ù tai nó vừa nghe thấy gì ấy nhỉ? Hắn ta đúng là ôn dịch mà. Hãy đợi đấy, Bạch Hiền này sẽ ko tha cho anh đâu đồ đáng ghét, grừ...grừ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: