Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 1-1: LẦN ĐẦU GẶP MẶT (1)

Lisa đang sắp xếp lại tài liệu của khách hàng, cô bạn thân thiết Chaeyoung liền gọi đến, vừa bắt máy, lời kẻ say rượu liền lọt vào tai: "Lali, mau qua đây, tớ uống nhiều quá..." Đâu bên kia còn vang lên tiếng người mời rượu, Lisa nhíu mày, hỏi: "Cậu đang ở đâu?" Chaeyoung ngấp ngứ mãi mới nói ra địa chỉ đầy đủ. Hóa ra hôm nay công ty cô ấy tổ chức liên hoan nghỉ phép mấy ngày, cả đám tiếp viên hàng không nam đẹp trai lẫn nữ xinh đẹp, khó tránh khỏi uống nhiều mấy ly.

Với tửu lượng của Chaeyoung, còn biết gọi điện thoại cầu cứu nghĩa là chưa say đến mức bất tỉnh nhân sự. Lần trước ở KTV, cô ấy say đến nỗi suýt bị lột quần, may mà Lisa đến kịp, đánh gục người kia. Bằng không, Chaeyoung sẽ khóc đến chết!

Chiếc Audi Q5 dừng lại trong bãi để xe của "YGEnt", Lisa mở cửa xe đi vào. "YGEnt" là một nhà hàng Trung Quốc có tiếng ở Seoul, bên trong lắp đặt các thiết bị rất mang ý cảnh sắc của vùng Giang Nam - Trung Quốc, nhân viên đón khách cũng là người đẹp Giang Nam, giọng điệu mang âm sắc êm ái mềm mại. Chẳng qua khi những người đẹp ở "YGEnt" này trông thấy Lisa đều không hẹn mà cùng sững sờ.

Vóc dáng thon cao, tóc vàng kim ngang lưng, khuôn mặt cỡ bàn tay lớn, ngũ quan xinh đẹp tinh tế. Nhất là cặp môi, không tô son mà vẫn hồng. Chiếc váy dài đến đầu gối, phần eo được thít lại, làm nổi bật bộ ngực vừa đủ, đôi chân vừa thẳng vừa dài.

Là báu vật mà bao đàn ông mơ ước.

Là yêu tinh trong suy nghĩ của phụ nữ.

Lisa không thèm đếm xỉa đến những ánh mắt đó, lập tức đi vào phòng riêng có Chaeyoung. Bên trong có cả trai lẫn gái, ai nấy đều lảo đảo. Chaeyoung mắt say lờ đờ mông lung lại thấy rõ cô, mở hai tay ra chạy lại hờn dỗi: "Lali, cậu đã đến rồi. Cái lũ khốn kiếp, cứ rót cho tớ, mau tới báo thù giúp tớ!"

Anh chàng tiếp viên nam tên Jimin bên cạnh cô vừa thấy Lisa, lập tức nở nụ cười, chỉ vào ba ly rượu trắng trên bàn nói: "Lisa cô tới rồi, đây đều là rượu mà Rosé  trốn, cô giúp cô ấy uống. Vòng cuối, uống xong giải tán."

Chaeyoung đẩy Jimin ra, đôi mắt to ngập nước trừng lên: "Dựa vào cái gì phải uống với anh? Đừng tưởng rằng làm cô ấy say khướt thì anh có thể đùa giỡn, không được!"

Jimin có chút xấu hổ, nói: "Chính cô bảo cô ấy báo thù cho cô mà! Sao mà lời trước sau đối lập nhau như thế, hay say thật rồi?" Người bên cạnh đều ầm ĩ bảo Lisa uống rượu, đã tham gia thì phải có can đảm.

Lisa xem xét cục diện, liền nói: "Được, ba ly này tôi uống, các vị cũng tranh thủ mà chuẩn bị về đi! Cẩn thận lại xảy ra vấn đề trên máy bay, đó cũng không phải chuyện đùa." Nói xong liền một hơi uống hết ba ly rượu.

Mọi người rối rít vỗ tay, Chaeyoung đứng lên tựa vào Lisa: "Lali, cậu thật tốt." Lisa không biết làm sao, đỡ cô ấy ra khỏi phòng, những người khác đều nhao nhao kề vai sát cánh đi theo. Ra hành lang, Chaeyoung đột nhiên giơ tay nói: "Tôi muốn vào toilet, ai đi cùng tôi nào?" Lập tức có ba bốn tiếng đồng thanh, Lisa trợn mắt há hốc mồm nhìn ba nam hai nữ đỡ nhau đến toilet, không biết mình có nên đi cùng hay không.

Phía sau đột nhiên vang lên tiếng cười giễu cợt, cô xoay người, một người đàn ông tướng mạo hút hồn đứng tựa vào tường, cười tà với cô, đôi mắt hẹp dài như hoa đào, thâm thúy lại không thấy chút vui vẻ nào trong đó, chỉ có một tia sáng làm người ta có cảm giác lạnh lùng vô cớ.

Nhưng mà ánh mắt Lisa còn lạnh hơn anh ta.

Ánh mắt anh ta dần trở nên mờ ám, cúi đầu xuống, mở bật lửa, ngọn lửa màu lam đốt cháy đầu lọc thuốc, từng điểm đỏ hiện lên, anh ta lại ngẩng đầu nhìn Lisa, thổi ra một làn khói.

Lisa không nhìn anh ta nữa, đi về phía phòng vệ sinh, khi bước qua một căn phòng, người bên trong đột nhiên mở cửa lao ra ngoài. Lisa nhanh chóng tránh đi, người nọ bước lảo đảo, vịn vào bức tường đối diện mới đứng vững. Lisa định đi qua thì con ma men ấy trông thấy cô, mắt sáng cả lên, mở miệng nói lèm nhèm: "Từ lúc nào mà ở đây có cô em đẹp thế này..." Vừa nói, cả cái tay lợn đã muốn nắm lấy vai Lisa.

Lisa lui về phía sau một bước, tay lợn chụp hụt vào khoảng không, hiển nhiên rất không hài lòng, lẩm bà lẩm bẩm lao đến. Lisa không nghĩ rước lấy phiền phức, nhíu mày đi nhanh, nhưng người nọ như được bối thuốc cao da chó cứ bám dính lấy, mùi rượu hòa lẫn với đủ mùi thức ăn buồn nôn phả ra bên tai Lisa, bốc mùi đến nỗi cô muốn nôn mửa ngay lập tức. Cô không thể nhịn nữa, nắm lấy cánh tay người kia làm một cú ném qua vai.

Con ma men thậm chí không kịp kêu cứu, giống như tảng thịt heo đập mạnh lên sàn đá hoa. Kêu rên hai tiếng rồi bất chợt la hét như heo bị chọc tiết. Người trong phòng anh ta nghe tiếng, rối rít ra ngoài xem chuyện.

Đồng nghiệp đỡ con ma men dậy, con ma men lúc này đã tỉnh rượu quá nửa, chỉ vào mũi Lisa mắng, tuyên bố sẽ gọi người tới trừng trị cô một trận. Đồng nghiệp anh ta còn liên tiếp phụ họa, có mấy người ỷ vào hơi rượu muốn xông lên đánh.

Lisa chưa bao giờ sợ hãi tình cảnh này, các đốt ngón tay nắm lại kêu răng rắc, lạnh lùng nói: "Tôi đã lâu không được luyện tập rồi đấy, anh không ngại thì gọi nhiều người vào, tôi cũng muốn thử xem thân thủ mình gần đây có bị rớt xuống không."

Cô nói thế, kèm theo giọng điệu và điệu bộ ấy ngược lại khiến đám người kinh hãi, nhất là con ma men vừa bị cô vật ngã.

"Cô nàng này khẩu khí lớn nhỉ! Cô nghĩ người tới đây là loại người nào? Xã hội đen à?" Lên tiếng là một người đàn ông lịch sự đeo mắt kính trong số đồng nghiệp của con ma men, nhưng giọng điệu lại ngạo mạn vô cùng, quay sang hỏi con ma men, "Park Tổng, nếu anh không để ý, tôi sẽ báo cảnh sát, nói rằng ở đây có người gây sự, có ý định gây tổn thương cho người khác."

Con ma men đang đau đớn hít thở liên tục, nghe vậy nói: "Luật sư Jeon, anh xem rồi làm! Trước cứ để cô ta ngồi trong Cục Cảnh sát mấy ngày, sau khi ra rồi dạy dỗ cũng không muộn!" Những người bị Lisa hăm doạ đều la hét rối rít.

Luật sư Jeon đẩy kính mắt trên sống mũi, cười âm hiểm: "Không cần ra ngoài, trong đó có rất nhiều người sẽ dạy dỗ cô ta!" Nói xong lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện thì điện thoại bị ai đó giật lấy, anh ta đang muốn nổi cáu, quay đầu nhìn lại liền sững sờ.

Lisa nhìn sang, chính là người đàn ông đẹp trai vừa cười tà với cô. Anh ta quơ quơ điện thoại trong tay, cười nói với luật sư Jeon: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà, có cần báo cảnh sát không? Việc làm ăn của luật sư Jeon ngày càng lớn đấy, chưa qua điều tra lấy chứng cứ, sao đã tùy tiện kết luận rồi?"

#còntiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro