Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11

Ann khó khăn mở mắt ra nhìn xung quanh, mùi ẩm mốc khiến chị đang nhăn nhó lại càng khó chịu hơn

"Chuyền gì vậy nè?"

Không gian xung quanh ẩm mốc tối tâm nhìn mãi vẫn không thấy gì khiến Ann bất lực, nằm im đó tịnh tâm suy nghĩ và nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. Nhớ lại lúc đó hình như mình có tranh cãi rồi dằn co với vài vị khách, sau đó nghe mẹ gọi tên cô ... rồi không nhớ gì nữa. Nghĩ tới đây Ann mới giật mình

-Mẹ!!!- Ann vốn muốn bật dậy nhưng mình mẩy ê ẩm liền nhăn nhó ngã xuống giường tạo ra tiếng động lớn

-Ồn ào cái gì vậy?- ở phía ngoài cửa có tiếng vọng vào, cửa mở ra anh sáng len lói chíu vào mặt Ann chị liền nheo mắt vì khó chịu -Tĩnh lại rồi sao!? Ngủ cũng nhiều đó chứ- tên to cao cười khẩy một cái rồi đóng cửa quay ra gọi điện thoại cho ai đó

Thấy cửa đã đóng, tiếng bước chân dần xa chị mới từ từ cố gắng ngồi dậy. Cảm giác nặng ở chân, chị cố gắng đưa chân xuống đất thì nghe tiếng kim loại kêu lên chị cũng giật mình. Nhìn xuống chân thì thấy chân đang bị một sợi dây xích xích lại

-Cái gì đây?- Ann nhỏ giọng nhăn nhó - Là ai đã làm chuyện này ?

Đứng dậy cố gắng đưa tay ra mò mẫn đường đi Ann đoán mình đang ở trong căn phòng cũ cũng có thể là hoang vì từ bé đến lớn chư bao giờ nghe được cái mùi nào kinh đến vậy . Ann lần mò đến được song sắt cửa sổ thì cũng vừa hết đoạn dây xích, cố gắng ngó ra bên ngoài một màu tối đen như mực Ann tuyệt vọng, nhưng âm thanh nhỏ từ xa xa dần rõ bên tai Ann. Tiếng sóng biển

-Mình đang ở gần biển sao?- Cố gắng đứng gần hơn để nghe

-Biển- Ann liếc mắt cố gắng nhớ lại những gì Cheer đã dạy

"-tôi thích đi biển á- biển tiếng Hàn là gì vậy?
-biển hả? mà Thái Lan không có biển cho chị đi hay sao mà hỏi ?- Khinh khỉnh cười hỏi lại người đang nằm cạnh
-Hỏi để biêt thôi, ăn học cao vào hỏi han lại khó khăn ra- Vờ dỗi lấy chăn che mặt lại
-Thôiiiii, đừng có giậnnnnnn- Cheer cười lớn ôm cái chăn kia mà năn nỉ- chị muốn hỏi gì cũng được muốn chửi ai thì em chỉ cho chửi để người ta không biết được không?
-Hứa nha!- cục chăn kia lập tức thò đầu ra hai mắt sáng rỡ"

Nhớ lại những chuyện đó trong lòng Ann lại một chút buồn. Không biết Cheer lúc này như thế nào có lo lắng cho chị hay không? Hay là vẫn mải mê công việc mà chưa biết? Nhưng nếu biết thì Cheer sẽ làm gì? Muốn gặp Cheer nhưng càng muốn Cheer đừng tới thật sự sẽ rất nguy hiểm

Cố gắng lần theo dây xích mò lại giường Ann ngồi đó thất thần. Đang mãi nghĩ ngợ thì đèn phòng tự nhiên bật lên lại một phen giật mình

-Xin chào!- giọng nói không lạ không quen vang lên , chị sau khi làm quen với anh sáng bất chợt thì mới nhìn rõ được người trước mặt

-Chuang?

-Vậy là tĩnh táo rồi đó nhỉ? Sao thấy phòng mới của mình thế nào?

-Cô định làm gì?

-Làm gì đâu? Chỉ muốn cô hưởng thụ tiện nghi ở đây một chút thôi mà, sao lại căng thẳng quá làm gì ?

-Tôi có thù gì? Mà cô năm lần bảy lượt làm hại tôi ?- đôi mắt giận dữ hương về phía người phụ nữ đối diện đang cười khẩy minh, Ann nắm tay thành đấm

-Tuy tôi với cô không có thù, nhưng cô có lỗi đó

-Lỗi? Lỗi gì với cô?

-Lỗi của cô là dễ tin tưởng và lấy phải một thằng chồng tham lam ngu ngốc

-Hơ nói vậy tôi phải cảm ơn cô vì đã gánh vác việc đó thay tôi rồi- nghe tới đây chị liền bật cười

-Khi hết giá trị thì tôi xin phép được trả gánh nặng đó cho người nào muốn gánh thôi, cô có muốn gánh lại không?

-Cô lợi dụng Kwang?

-Cũng có khả năng mà ?- Chuang cười khẩy - à nhưng mà, điều kiện hiện tại của cô rất tốt chắc không ngốc nghếch gì mà quay lại tiếp tục gánh nặng đâu nhỉ ?

-Cô nói gì vậy?- chị nheo mắt nhìn

-Đừng tỏ vẻ như mình không biết gì đi, cái đứa ranh suốt ngày tò tò theo cô ý

-Cheer sao!?

-Đúng rồi, Cheer đó. Cheer Thikamporn con gái lớn của nhà Thikamporn , giàu có, tài năng, trẻ trung lại rất xinh đẹp

-Thikamporn thì sao? công ty của nhà Thikam đều để lại cho cậu Chot cô muốn gì ở Cheer?

-Ann Sirium ơi là Ann Sirium cô là giả vờ hay ngốc nghếch thật? Nhìn con ranh đó nếu không phải có tiền thì là có tiền- Chuang cười đùa với Ann một câu liền thấy nét mặt khó hiểu của chị liền bật cười - Vậy chắc không biết gì thật, người xung quanh cô đúng là chỉ nhắm vào sự ngây ngô của cô mà lừa gạt thôi

"người xung quanh cô đúng là chỉ nhắm vào sự ngây ngô của cô mà lừa gạt thôi, người xung quanh cô đúng là chỉ nhắm vào sự ngây ngô của cô mà lừa gạt thôi..."

Câu nói này như được cài đặt hiện lên trong đầu Ann rồi lập lại nhiều lần khiến chị cảm thấy choáng váng nhưng vẫn cố nghe thêm

-Dù có không phải là Cheer của nhà Thikamporn thì cũng chính là Cheerny của Chamé Thái Lan , quy mô không có nhỏ đâu đó. Nếu con ranh đó tầm thường cô nghĩ các vụ kiện cô có thể dễ dàng qua trót lọt sao?

-Chamé?- Ann lúc này như lùng bùng lỗ tai, cô hoàn toàn không biết về chuyện này

*Rầm!!* đang nói chuyện thì tiếng đỗ vỡ bên dưới nhà thu hút sự chú ý của cả Ann và Chuang

-Là con nhỏ nhà Thikamporn- một tên chạy lên báo lại với Chuang

-Cái gì ?làm sao nó biết mà tới đây sớm nhue vậy?

-Dạ... tụi emmm- tên đàn em bối rối

-Thôi đừng nhiều lời, mau xuống xử nó đi, càng mạnh càng tốt - Chuang hươ hươ tay cho những tên trên lầu cùng nhau đi xuống

-Chuang, Chuang không được!!- nghe tới đây chị liền cảm giác đứng ngồi không yên liền đứng dậy đi tới chỗ Chuang- tôi xin cô, đừng động tới Cheer

-Cái gì đây? Cầu xin cho một đứa lừa dối mình sao?- Chuang nhếch môi cười khẩy, hất tay Ann té xuống sàn - Thân mình còn lo chưa xong, ở đó mà đóng phim cầu xin

-Cô muốn gì cũng được! Phải rồi đơn kiện, tôi sẽ không kiện cũng sẽ không nói với ai bất cứ chuyện gì chỉ cần đừng động vào Cheer- đôi mắt tức giận lúc đầu bây giờ đã thay vào đôi mắt ngấn nước của Ann , chị nắm lấy tay Chuang như van xin

-Cô có biết tại sao tôi có tất cả mà cô thì mất không? Vì tôi không có ngốc nghếch như cô...

-Chị hai em bắt được nó rồi- Chuang đang nói thì mấy tên đàn em cũng trói tay Cheer đưa lên phòng

-Cheer- chị nhìn về phía người con gái trước mặt cũng hiện lên vài vệt máu và những vết bầm trong lòng liền thắt lại

-Chị Ann, chị không sao chứ ?- Cheer thấy Ann liền thôi nhìn Chuang với ánh mắt hận thù mà nhìn Ann đầy lo lắng

Chuang nhìn Cheer rồi nhìn người của mình cũng bầm dập thì vỗ tay

-Đánh cũng khá đó chứ

-Đàn em của bà không gian xảo thì người đang khóc bây giờ có lẽ là bà đó- Cheer lại quay sang nhìn Chuang rít lên

-Vẫn mạnh miệng, mà loại lì như này có đánh thì cũng thừa- Chuang liết mộc dọc căn phòng - thôi lôi ả ta ra đánh đi- chỉ chỉ vào Ann Chuang hù doạ

-Bà định làm gì ?- ánh mắt Ann lẫn Cheer đều mở to sợ hãi - không được!- Cheer hốt hoảng hét lớn

-Ở đây chị làm chủ, chị nói được là được

-Thẻ chip!!- Thấy mấy tên đó sắp đụng tới Ann thì Cheer mới đành dùng cách cuối - thẻ chip có tất cả những tội trạng của các người, tôi sẽ giao ra. Làm ơn đừng động tới chị Ann- Cheer thở gấp vì mệt mỏi

-Cheer à!- Ann không ngừng khóc không phải vì sợ bị đánh mà vì nhận ra mình thật sự chính là gánh nặng của Cheer

-Cảm động quá- Chuang lại vỗ tay- vậy cho hỏi thẻ đâu?- Cheer nghe vậy giật sợi dây đang đeo trên cổ ra. Mặt dây thật ra được thiết kế như một cổng usb

-Tôi đã cố gắng sửa thẻ chip bị hỏng và chuyển sang đây! Nhận được rồi thì thả chị Ann ra đi- Cheer mệt mỏi

-Đâu có được! Chỉ nói không đánh chứ đâu có nói thả đâu- Chuang cười lớn giật phắt sợi dây kia

-Cô!! Tại sao cô cứ phải làm tổn hại chị Ann ? Nhờ những giao dịch đen các người chiếm chát không ít. Sao còn dùng nhiều thủ đoạn vậy?

Chuang nhìn Cheer rồi nhìn sợi dây trên tay , Cheer biết không ít chắc chắn là có bằng chứng. Bây giờ chỉ cần kiểm tra có phải cái này không rồi cô sẽ thủ tiêu cả hai

Chuang kêu người đưa máy để tự tay xem. Những hình ảnh hiện lên khiến cô cười không ngớt. Chính xác là những gì mình cần đang ở đây

-Có sao lưu bản khác không?- Chuang nhìn Cheer hỏi

-Tôi chắc chắn trả lời là không, tin hay không cungz còn tuỳ cô

-Không sao! Chamé có lẽ rất uy tín nha- Chuang cười tươi - Nhưng CK không vậy. Giết hết đi- Chuang nói rồi hươ tay ra lệnh cho đàn em

-Cô còn muốn gì nữa ?

-Đừng mà- Ann cũng gấp gáp nhìn Cheet rồi nhìn Chuang

-Muốn hai người không thể nào ở cạnh nhau được- Chuang cười

Những tên đàn em bắt đầu rút dao ra một tên tới cạnh Ann một tên cạnh Cheer chỉ đợi lệnh Chuang

-Có điều gì nói với nhau không?

-Chuang, giết tôi cũng được! Tha cho Cheer làm ơn- Ann lại tiếp tục cầu xin

Về phía Ann cầu xin đến thương tâm nhưng phía Cheer lại không có động tĩnh gì im lặng nhìn Ann

-Sau khi tôi đi , các người muốn ai trước thì tuỳ- Chuang nhìn một màn sướt mướt chán chê thì quay đi. Tay chưa đụng được tới nắm cửa thì tiếng la đã vang lên

Nhưng lại là tiếng của những tên đàn em, Chuang quay lại thì thấy tất cả đã nằm la liệt vì bị trúng đạn ở chân

-Xin lỗi nha! Ở đây tôi mới là chủ- Jeab từ ngoài nhảy vào vỗ vỗ vai Chuang

-Cô! - chuang không hiểu chuyện gì quay sang Cheer- mày báo cảnh sát?

-Đâu có!- Cheer nhếch môi cười - tôi nhờ nó trông chị Ann ai ngờ nó là cảnh sát thôi, chư tôi hông có báo- Cheer làm vẻ vô tội cố đưa tay tháo dây trói của mình

-Đáng ra không để chị xem kịch lâu, nhưng tôi đợi lệnh khám sét và bắt giữ thì mới vào một thể

-Khám sét?

-Là công ty và nhà cửa kể cả người tình của chị đều bị nhà nước tịch thu rồi, xin lỗi nha- Jeab dững dưng như không - còn cái usb đó Cheer nó không có sao lưu bản nào đâu nhưng nó vô tình khoe với tôi một chút thôi- Jeab cười hề hề

Flashback

Cheer trên đường phóng như điên tới chỗ định vị thì bị Jeab chạy lên ép xe vào lề

-Cậu làm gì vậy?- Cheet mất kiến nhẫn lao ra định đánh Jeab thì bị Jean đấm lại cho một cái té lăn ra

-Cậu bị điên hả? Cậu điên loạn tới đó coa giải quyết được gì không? Hay là cùng chết ?

-Cùng chết!! Cùng chết cũng được! Cậu làm sao hiểu được cảm giác sắp bị mất người yêu?- Cheer phát tiết hét vào mặt Jeab thì lại bị một cái tát

-Nếu nói câu này thì cậu không phải bạn tôi- Jeab quay đi định về xe thì bị Cheer níu lại

-Mình ... nóng quá- Cheer cúi mặt nhưng nước mắt lại lăn dàn rơi xuống đất - mình không biết phải làm sao, chỉ muốn gặp chị Ann thôi

-Nếu vậy thì tin mình đi- Jeab thấy Cheer như vậy liền bỏ qua sau đó cùng vào xe bàn bạc

Tới lúc này Cheer mới biết Jeab là cảnh sát ngầm, cũng đang theo dõi về công ty CK

Emd flashback

-Tụi mày! Chết đi - Chuang lúc này tức điên giật lấy súng từ tay Jeab liền hướng tới Cheer mà bắn. Jeab nhất thời không phản ứng kịp để Chuang bắn được hai phát về phía Cheer

-Chị Ann- Cheer như sững người, hai viên đạn Chuang bắn ra đều được Ann từ lúc nào đã đi tới đỡ cho cô - Chị Ann!!- Cheer ôm Ann từ từ ngã xuống trong lòng mình, lúc này nước mắt lại trức trào, những đòn đánh đau đớn cungz không đau bằng lúc này

Jeab giật lấy súng khống chế Chuang cũng kêu người giải tất cả đi nhanh tới phụ Cheer đỡ Ann đi cấm cứu

Jeab lái xe lao như điên, dùng đặc quyền cảnh sát gắn còi trên xe để đi nhanh hơn. Cheer thì ngồi sau ôm Ann nước mắt không ngừng rơi

-Chị Ann làm ơn đừng có chuyện gì xảy ra- Khóc nấc lên cô cứ nhìn Ann rồi nhìn đường xem đã tới chưa

-Cheer...- giọng Ann thều thào , ngắt quãng- lạnh quá- Bản thân Ann nằm đó nước mắt cũng không ngừng rơi

-Cố lên, em sẽ ôm cho chị ấm. Gần đến bệnh viện rồi chị sẽ không sao đâu- Cheer càng ôm lấy Ann càng lạnh. Đôi mắt dần nhắm rồi Ann mất đi ý thức mà chìm vào giấc ngủ của mình

-Chị Ann, đừng có ngủ em xin chị...- tiếng Cheer mà chị  nghe cũng nhỏ dần rồi im bắt.

----------------------------------------

Góc tâm sự mỏng :
Tui tứk á mọi người 😭😭 chuyện là tui cũng mất thời gian hơi hơi lâu để làm cái vid về AnnCheer để up ytb cũng để up lên chap cho fic này mà hết lần này tới lần khác!!! Bị ytb bắt bản quyền 😭😭😭
Nên là tui đành up hết lên drive của mình , và dưới comment là link nếu ai có hứng thì xem nhá    🙇🏻‍♀️🙇🏻‍♀️🙇🏻‍♀️ chứ mình là mình cay không chịu được mng ạ 😂😂

Tâm sự 2 :
Cám ơn những ai đã đọc fic của mình tới bây giờ, nếu có gì không hay hay là không hài lòng thì góp ý nhé :))))))) 🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro