Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

EnGil: Thế nào là một mãnh nam

Fanfic 何为猛男 by xuanyang

Cp: Enkidu x Gilgamesh

Translate: Moè Edit: Tsuki

Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/23210896?fbclid=IwAR3rmOQ9KKd8pvg8xlepeNxpds0QKMt8N_nF7H4o68elbR6nm1DViY5am-8

___________________________________________________________________

Enkidu nhìn Hiền vương ngủ say trên giường, một bên ngồi chơi game với Vua anh hùng, quả quyết quyết định tối nay làm với ai.

Nếu là buổi tối, anh rất hiếm khi làm với hiền vương, tên kia phụ trách công việc giấy tờ tại Chaldea, mỗi ngày đều mệt tới mức hơi dính lên giường đã ngủ say sưa, Enkidu thích ngắm dáng vẻ khi ngủ của y. Thật là bình yên, hô hấp bình ổn thể hiện rõ y đang mơ một giấc mộng đẹp, anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bạn thân, thôi cứ để hắn thoải mái ngủ tiếp đi.

"Làm sao? Bạn thân, đừng có đem phần của cả hai người phát tiết hết lên người bản vương, ta không thay hiền vương gánh đâu." Vua anh hùng buông máy chơi game xuống, ôm Enkidu đẩy xuống giường, mái tóc dài của anh khẽ cọ vào má hắn, xúc cảm tê ngứa nhỏ xíu trên má càng kích thích cơn khát tình trong hắn đến dâng trào.

Gilgamesh cong chân, dùng đầu gối ma sát hạ thể cương cứng của Enkidu, vật kia nóng đến đáng sợ, cho dù cách hai tầng quần áo cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng phát hoảng của vật kia, đầu gối hắn lại tăng thêm lực đạo, vải vóc thô ráp trực tiếp ma sát dục vọng mẫn cảm của Enkidu.

Enkidu miễn cưỡng đè ép dục vọng lật hắn xuống thao khóc ngay trên giường, cởi quần của hắn, một bàn tay nắn bóp mông hắn. " Xem ra cậu không nhớ giáo huấn lần trước? Còn muốn tiếp tục chơi với lửa?"

Gilgamesh đau đến run lên, bạn thân hắn ngày thường cũng tính là ôn nhu, nhưng một khi đã lên giường, một chút cũng không giống bộ dạng ôn nhu mọi ngày, có thể nói là cầm thú đến đáng sợ, không hổ danh thần kĩ có thể thượng hắn 7 ngày 7 đêm. Gilgamesh căn bản không theo nổi thể lực của anh, mỗi lần đều bị thao đến mắt trợn trắng, kém chút nữa là chỉ còn lại chút hơi tàn. Hắn lại yêu bộ dáng cầm thú trên giường này của anh. Hắn biết, sự khác biệt đó của Enkidu chính là vì anh buông xuống mọi ngụy trang để thực lòng thực dạ mà ôm hắn, không che giấu dục vọng của mình. Cùng Enkidu hoan ái nóng bỏng lại sảng khoái, người kia như sợ bọn họ lại tách ra, muốn đem chính mình vùi sâu vào thân thể hắn, cùng hoà làm một thể, vĩnh viễn không tách rời...

Gilgamesh còn thích khi đang ân ái, đổ thêm dầu vào lửa trêu chọc Enkidu, nhìn người kia trút bỏ bộ dáng ôn nhu ngày thường, hung ác thao hắn, tuy rằng cả lưng cả mông đều đau nhưng vẫn mang lại cảm giác thành tựu, tựa như cầm trong tay tâm của anh, nắm chắc tình yêu của anh, dùng thân thể câu dẫn anh, kích thích anh trầm luân trong hố sâu dục vọng.

Tất nhiên, đây chỉ là tình cảnh khi cuộc ân ái mới bắt đầu, đến cuối cùng, lần nào cũng là Gilgamesh khóc lóc xin tha.

Enkidu cởi áo, cơ bụng của anh cũng rất rắn chắc, so với Gilgamesh chỉ có hơn chứ không hề thua kém. Enkidu cũng không có ý định mở rộng bên trong Gilgamesh trước, hắn cùng anh ngày đêm hoan ái, huyệt nhỏ kia đã quen với việc bị mạnh mẽ cắm vào xỏ xuyên, chỉ cần Enkidu tại miệng huyệt cọ xát vài lần cũng có thể rỉ ra nước xuân. Enkidu đem tính khí của mình đè lên cửa huyệt không ngừng co rụt lại, cảm giác "miệng" nhỏ tham ăn không ngừng mút lấy anh, hận không thể đem anh hút vào. Anh lại xấu tính cố tình chậm chạp không chịu cắm vào, nhàn nhạt cọ xát tính khí của mình nơi cửa huyệt, chỉ vừa cắm vào liền lập tức rút ra, để huyệt nhỏ kia vì dục cầu bất mãn mà tiết ra dâm dịch, thấm ướt đùi Gilgamesh.

Điều này khiến Gilgamesh thật khổ sở. Thân thể không được thoả mãn, cảm giác trống rỗng khiến toàn thân khó chịu. Tim đã ngứa, chỗ khó nói kia lại không cần bàn đến, chua ngứa tê dại, mười phần khó nhịn. Hắn tựa như cá nằm trên thớt, lại không nhịn được vặn vẹo eo nhỏ, muốn người kia đem mình mạnh mẽ mà nuốt vào bụng.

Nhưng Enkidu vẫn bất động, tựa hồ vẫn đang chờ hắn nói gì đó.

Đây như một trận đọ sức, xem ai nói ra miệng trước là người thua, ai không có đối phương là không chịu được, ai càng để ý, càng yêu đối phương hơn. Cả hai đều kìm nén, âm thầm đọ sức.

Gilgamesh ngay trước mặt anh vươn tay xoa nhẹ đầu vú mẫn cảm của hắn, bóp chặt, tinh tế nhéo, đầu vú bị kéo dãn, bị chủ nhân giày vò đến biến dạng. Gilgamesh lại không chút cố kỵ rên rỉ ra tiếng, tác động thị giác mãnh liệt tới nỗi Enkidu máu nóng sôi trào, suýt nữa đã không kiềm được mà đè hắn xuống, thô bạo xỏ xuyên...

Enkidu đang nhẫn nại. Hắn chờ Gilgamesh chủ động mở miệng cầu thao.

Gilgamesh dùng ngón tay đẩy ra tính khí trêu chọc trước miệng huyệt mình, tự mình tìm tới điểm mẫn cảm kia không ngực đâm chọc, nhưng không đủ.... Loại an ủi này chỉ có thể coi là gãi không đúng chỗ ngứa, hắn cần bạn thân mạnh mẽ đè xuống làm, chọc sâu vào nơi tư mật bí ẩn kia.

Enkidu nhìn cảnh tượng trước mắt, Gilgamesh tự lấy tay chơi hậu huyệt của hắn, dịch ruột non thuận theo ngón tay thon dài chảy ra, chỉ chốc lát sau giữa hai đùi đã ướt nhẹp như dụ dỗ Enkidu đâm vào.

Gilgamesh nửa ngồi nửa quỳ, hai tay nắm lấy tính khí thô to, nóng hầm hập của bạn thân, dưới ánh mắt thâm trầm của Enkidu mà cúi đầu xuống, liếm láp quy đầu mẫn cảm, lại duỗi lưỡi ra trêu đùa lỗ nhỏ, hơi thăm dò chui vào bên trong. Khoái cảm trong chốc lát như nổ tung trong đầu Enkidu, kệ bà nó cái gì thắng với chả thua!!! Anh mạnh mẽ đè Gilgamesh xuống giường, xông thẳng vào bên trong hắn, không chút lưu tình mà đâm đến lút cán, vào chỗ sâu nhất, mạnh tới nỗi khiến Gilgamesh không nhịn được hít vào một hơi. Hạ thể dù bị bất ngờ xâm nhập tuy rằng không dễ chịu, nhưng hắn thắng rồi.

"Gil, cậu chết chắc rồi." Enkidu ôn nhu cười, nói. Gilgamesh cũng cảm nhận được rõ, hắn sắp xong rồi. Chỉ cần Enkidu cười một cái, hắn liền hiểu bản thân sắp tới cũng không nếm được ngon ngọt gì cho cam, không rõ sẽ bị làm thành bộ dạng gì, ngày hôm sau không xuống được giường đã là nhẹ nhàng nhất rồi. Xem ra tên này vẫn không bao giờ chịu thua như vậy, Gilgamesh bi ai nghĩ. Enkidu tựa như mãnh thú bắt được con mồi, cắn một cái lên cổ họng hắn. Gilgamesh bị nắm được điểm trí mạng, không dám phản kháng, chỉ có thể vô thức siết chặt eo anh. Hàm răng anh chậm rãi dùng sức. Gilgamesh muốn giãy dụa, nhưng chỉ cần hắn thoáng động, liền bị tính khí thô cứng hung hăng đỉnh mấy lần, thẳng đến khi hắn không còn chút khí lực.

Đợi đến khi Enkidu hài lòng nhả ra, yết hầu yếu ớt của hắn đã nhiều thêm một vết răng rướm máu. Bạn thân ôn nhu ngày thường giờ đây tựa như con thú hoang hung mãnh, hung hăng cắn từ cổ xuống tận ngực hắn, mở miệng ra liền thấy vết máu đỏ chói mắt. Gilgamesh hoàn toàn không thể phản kháng, thậm chí chỉ cần động một cái là đã bị vật kia mạnh mẽ đỉnh đến vô lực, hung ác trừng phạt điểm mẫn cảm yếu ớt bên trong, xâm phạm lấy vị trí sâu bên trong tràng đạo. Tàn nhẫn đem hắn thao tới mức không còn chút khí lực, chỉ có thể...

Tàn nhẫn đem hắn thao tới mức không còn chút khí lực, chỉ có thể cắn răng bật khóc, bị anh thao, bị anh áp chế gắt gao, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.

Hắn nghẹn ngào cầu xin anh tha thứ, để người trên thân ngừng cắn, buông tha hắn. Đợi đến khi Enkidu dừng lại, trên người hắn đã không còn chỗ nào nguyên vẹn, dấu hôn cùng vết cắn trải rộng toàn thân, có chỗ còn đang rỉ máu. Hắn run rẩy cuộn tròn trong ngực Enkidu, khóc lóc oán giận anh chơi ác. Người kia hoàn toàn không có chút thành ý nào nói xin lỗi, hạ thân lại vẫn tiếp tục luật động không ngừng.

Gilgamesh khóc còn lớn tiếng hơn. Hắn hối hận trêu chọc Enkidu, hối hận đến phát điên. Mọi lần khác bị thao khóc trên giường, lúc nào hắn chả nghĩ thế. Mồm mép chuyên trêu chọc người này, quả thật làm đến chết cũng không sửa được. Enkidu dùng sức va chạm tuyến thể mẫn cảm trong hậu huyệt hắn, quy đầu không ngừng dội vào khối thịt non mịn kia, chưa được mấy lần đã khiến Gilgamesh đến khóc còn không nổi, chỉ có thể há miệng thở hổn hển. Nước mắt ngăn không được chảy dọc xuống hai bên má. Hắn sớm đã bị thao đến bắn ra một lần, bây giờ lại bị đâm đến đứng thẳng lần nữa. Người kia thô bạo kéo bắp đùi hắn, đem hắn mở rộng đến cực độ, tay vạch khe mông ra mạnh mẽ đánh chiếm. Anh cúi người, ôn nhu liếm đi nước mắt còn đọng trên mi mắt hắn. Lông mi vàng kim bị đầu lưỡi ấm áp kích thích càng không ngừng run lên. Anh thuận thế hôn hắn một đường từ chiếc mũi cao ngạo nghễ xuống tận bờ môi mềm mại rồi dừng lại, tinh tế liếm láp, triền miên dây dưa. Phía trên ôn nhu là vậy, cường độ ra vào nơi hạ thể lại không hể suy giảm. Nếu chỉ nhìn phía trên, người ta còn nghĩ anh thật ôn nhu, quan tâm người yêu, ai nghĩ được phía dưới lại đang thô bạo đâm chọc. Gilgamesh đột nhiên mở to mắt, cảm nhận tính khí bên trong mình không ngừng lớn lên, mặt mày cũng trắng bệnh. Enkidu nhẹ nhàng đem tính khí hắn rút ra ngoài.

" Aaaaaaa!!!" Chỗ kia đúng là lớn đến phi lí, thời điểm rút ra còn bắn mạnh vào tràng đạo yếu ớt của hắn. Hắn không nghĩ bạn thân sẽ biến hình ngay lúc này, chăm chăm trèo lên bờ vai của hắn, tìm kiếm bảo hộ. Hắn vậy mà còn có thể nhìn ra anh đang tìm kiếm sự che chở, xem ra là bị thao đến thần trí không rõ. Enkidu dùng lực thật lớn mạnh mẽ tiến vào, chỗ kia trải qua biến hình đã hoàn toàn biến thành dáng vẻ của dã thú, so với ban đầu còn lớn gấp ba, quy đầu cực lớn không dây dưa mà đâm vào miệng huyệt nhỏ, hung ác ch*ch nát trực tràng yếu ớt, chôn sâu vào trong hậu huyệt người kia, đâm đến nơi sâu nhất từ trước đến giờ, đến nơi chưa hề bị xâm phạm qua, cảm nhận huyệt thịt dịu dàng ngoan ngoãn ôm ấp dị vật thô nóng. Gilgamesh nhìn bụng nhỏ bị đỉnh đến nhô lên, càng không ngừng khóc xin tha, nhưng cũng không khiến Enkidu thương tiếc chút nào.

Enkidu hiểu rõ bạn thân của mình như lòng bàn tay. Đừng nhìn hắn bây giờ khóc lóc tỏ vẻ đáng thương, thực ra quay đầu một cái là quên bằng sạch, muốn trêu chọc anh như nào thì tiếp tục trêu chọc anh như thế, thích đùa giỡn thế nào cũng không kiêng dè gì, lần nào cũng bị đè ra thao khóc nhưng chưa bao giờ rút kinh nghiệm.

Enkidu không chút lưu tình đem côn thịt ma sát, gai ngược tàn nhẫn giáo huấn huyệt thịt đến sưng đỏ. Anh đem hai chân Gil ôm đến trước ngực, nâng đùi hắn lên, bắt đầu một đợt tiến công hung mãnh, tàn bạo mới, thao hắn đến thở không ra hơi, muốn khóc cũng không còn sức lực. Hắn nghẹn ngào nuốt tiếng nức nở xuống, tóc vàng tán loạn dính trên trán, nước mắt tèm lem, khoái cảm ngập đầu tựa như đại dương đem hắn nhấn chìm. Gilgamesh ôm cổ Enkidu, vùi mặt trong ngực anh nức nở cầu xin tha thứ, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.

Anh cuối cùng vẫn mềm lòng, cho hắn nghỉ ngơi một chốc.

"Nếu bình thường cậu chịu luyện tập với tớ nhiều hơn thì đã không yếu nhớt thế này.'' Enkidu dục cầu bất mãn nói. Anh còn chưa ra được lần nào đâu.

"Đây là vấn đề sao!'' Gilgamesh nói bằng giọng mũi nghèn nghẹt, " Luyện tập như nào cũng không chịu nổi thứ thể lực này của cậu! Đây là việc cho người làm hả ???" Hiền vương bên kia đang êm đẹp ngủ, tại sao hắn lại phải nằm dưới thân người này chịu thao!

"Cho nên, nghỉ ngơi tốt rồi sao?'' Tính khí Enkidu chôn trong cơ thể hắn lại có dấu hiệu rục rịch ngo ngoe muốn động.

" Động đi động đi...'' Gilgamesh khóc không ra nước mắt nói, chân của hắn vẫn còn bủn rủn, tràng đạo đã bị gai ngược cọ sát đến sưng lên một vòng, toàn thân cơ hồ đều là dấu răng nhìn thấy mà giật mình. Nhưng dù vậy, hắn vẫn nâng cằm Enkidu lên, thưởng thức nói: "Có thể mà, vẫn còn tốt chán.'' Gilgamesh ấn nhẹ ngón trỏ lên môi anh, không cho anh phản bác cái gì. Enkidu há miệng ngậm lấy ngón tay hắn, nhẹ nhàng cắn lấy, chậm rãi êm ái ma sát. Tình dục dần dâng lên hun hai gò má hắn đến đỏ bừng, tóc dài màu lục lộn xộn, rối tung ở sau lưng. Anh cố tình bày ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu, tựa như người bị đè chính là anh không bằng...

Gilgamesh rất biết thuận theo mà nâng cằm anh lên, đè hắn xuống dưới thân. "Để bản vương đến hảo hảo yêu thương ngươi.'' Nghiễm nhiên quên mất người vừa bị thao đến khóc lóc cầu tha thứ là người nào.

Hắn dạng chân ngồi lên bụng Gilgamesh, cửa huyệt sưng đỏ sung huyết cắn chặt tính khí sau khi biết hình đã vừa thô vừa nóng đến phát hoảng. Huyệt khẩu khẽ run lên một cái, lại lập tức một ngụm nuốt trọn tính khí người kia.

Hắn vịn phần bụng Enkidu, run rẩy đứng dậy, mặc dù huyệt thịt đã bị thao mềm, nhưng hắn vẫn không cách nào thích ứng được với việc bị gai ngược tra tấn kịch liệt, giống như muốn đâm thẳng lên đến ruột . Chỉ là quy đầu vừa chạm vào tuyến tiền liệt đã khiến hắn tê cả da đầu. Khoái cảm mãnh liệt như rạch ngang trời đất mà đánh tới, tính khí cứng rắn cọ sát tràng đạo vẫn khiến hắn đau dữ dội. Gilgamesh bị đâm đến rên ra tiếng, nhanh chóng bị kích thích đến bắn ra, vô lực dựa vào ngực Enkidu. Người kia nắm chặt eo hắn, một giây cũng không nhịn được, đem dương vật to lớn liên tục đâm ra rút vào tràng đạo vốn đã sớm chịu giày vò đến muốn hỏng mất của hắn, mỗi lần rút ra đều chọc cho Gilgamesh lớn tiếng kêu khóc. Huyệt thịt non mềm sưng đỏ bị tính khí cùng gai ngược tàn nhẫn ma sát, cửa huyệt chín rục thoạt nhìn vô cùng thê thảm. Eo hắn lại đột nhiên bị ấn mạnh xuống, đem tính khí kia lần nữa nuốt ngược vào.

Enkidu gắt gao nhìn hắn, tựa như dã thú hung mãnh quan sát con mồi thèm nhỏ dãi đã lâu. Gilgamesh dựa vào lồng ngực anh cuộn người thở gấp, mặc cho anh bóp lấp eo hắn lên xuống, đem hắn thao đến đạt cao trào. tư thế cưỡi ngựa này cũng không có ưu thế gì, hắn đã sớm bị thao đến vứt bỏ khôi giáp, lại không có cách nào tìm lại thế chủ động lúc đầu.

Huyệt thịt đã sớm bị mài thành màu đỏ thẫm, kiều diễm ướt át, dịch ruột non theo chuyển động lưu lại, dính đầy chân Gilgamesh, ngay sau khi Enkidu rút ra tính khí đều có ánh nước rơi xuống. Cự long đỏ tím ở trong huyệt thịt vừa cao triều vốn còn mẫn cảm không quy luật chuyển động, xấm lấn vào chỗ sâu , hắn tựa như thuyền nhỏ bấp bênh trong gió bão, bị khoái cảm dồn dập cuốn trong sóng tình. Mỗi một lần người yêu đâm vào người hắnđều như muốn đâm xuyên qua cơ thể, đem nội tạng hắn đều đảo loạn, tư thế ngồi cưỡi này càng để tính khí vào càng sâu, để hắnbị thao ác hơn.

Ruột thịt đáng thương cho dù bị làm đến cao trào vẫn không được thả ra, Gilgamesh ý loạn tình mê liếm cắn cánh môi Enkidu, đây là chiêu hắn hay dùng để cầu xin người kia khoan dung, chỉ là cách này dùng cũng đã quá nhiều lần, sớm cũng chả còn tác dụng nữa. Có một điểm mà hắn không thể hiểu được, đó là Enkidu không bao giờ chịu thương hương tiếc ngọc, nhiều lúc đem hắn làm đến chết lên chết xuống, thao đến hung ác. Cố tình, hắn lại yêu chết bộ dáng hung ác này của Enkidu, khi đó, trong mắt của anh bất kỳ thứ gì cũng không tồn tại, chỉ có mỗi mình hắn.

Enkidu thở hổn hển, chửi thề, đem hắn đặt ở dưới thân, bày ra tư thế nửa quỳ nửa nằm sắp, cái này tư thế cực kì thích hợp để cắm tính khí vào, anh đột nhiên tăng thêm lực thảo phạt, tuỳ ý va chạm bên trong thể nội của người yêu, đem hắn thao đến nỗi tiếng rên rỉ của run rẩy, gắt gao siết chặt ga giường dưới thân. Gilgamesh đã sớm bị làm cho rên rỉ đến khàn giọng, thần trí không rõ, nức nở không ngừng hô loạn.

"Không được... Thật sự không được... Bỏ tớ ra ! Ngày mai... Tớ để cậu tuỳ ý muốn làm gì thì làm..." Gia hoả này lại muốn gạt mình nữa à. "Còn như vậy... A... Tớ liền muốn... Muốn bị cậu thao hỏng..." Một câu mà Gilgamesh lại hổn hển ngắt thành tận 3 đoạn, nhưng câu nói này thực sự quá mức chọc người, Enkidu lại càng không thể kiềm chế được, đẩy ra khe mông đỏ bừng của Gilgamesh, càng hung ác đảo loạn, hung ác đâm vào, lực tay không thể khống chế lưu lại trên mông eo Gilgamesh đầy những dấu tay tím xanh , nhìn qua cực kỳ cực kỳ thê thảm.

Eo của hắn đã sớm mất hết khí lực, vô lực ngã lên trên giường, toàn thân mềm nhũn, chỉ có thể nhếch cao mông để mặc người kia đằng sau điên cuồng trừu sáp, thanh âm thập phần vang dội. Enkidu bóp lấy mông hắn, khiến hắn nháy mắt đạt đến cao trào, tốc độ cực nhanh, lực đạo lại vô cùng ngoan độc, hậu huyệt phía sau mãnh liệt co rút, cuối cùng cũng khiến tính khí nổi đầy gân xanh thoải mái bắn vào bên trong. Tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào vách thịt, khiến Gilgamesh kích thích đến mức hôn mê bất tỉnh.

Hiền vương sau khi ngủ bù đầy đủ sung sướng tỉnh lại. Vừa quay đầu liền thấy vua anh hùng ngủ bên cạnh hắn, khóa mắt vẫn còn sưng, nước mắt vẫn ướt nhẹp trên má, bộ dáng bị tra tấn thê thảm. Y vén chăn lên, nhìn thấy thân thể có thể nói là thê thảm đến khiếp người. Ngực, cổ rải đầy dấu răng và dấu hôn, không còn bao nhiêu chỗ lành lặn, bên eo cũng toàn là những vết ngón tay siết đến tím xanh. Huyệt thịt sưng đỏ còn chưa khép lại, bên trong thịt mềm run rẩy co rụt, thoạt nhìn vô cùng đáng thương. Y nhìn thấy mà giật mình, hít ngược một cái. Thực ra bộ dáng này hiền vương cũng đã thấy qua mấy lần, xem ra tên ngốc não cá vàng này tối qua lại chọc giận Enkidu, bị làm thành bộ dáng này.

"Tỉnh ngủ?''

Hiền vương quay đầu, thấy Enkidu đứng sau lưng cười nhẹ nhàng nhìn y.

"Tớ đợi cậu cả đêm rồi, tới, làm đi Gil.'' Enkidu vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.

"Cũng được, vậy bản vương tới thỏa mãn ngươi.'' Y thức thời nói.

.

.

Thời điểm vua anh hùng lần nữa tỉnh lại, đã thấy bạn thân cùng hiền vương ôn nhu hoan ái. Đúng vậy, ôn nhu!

"Vì cái gì ngươi chỉ thô bạo với mỗi mình ta!" Vua anh hùng không phục nói.

"Đương nhiên là, đều do cậu tự tìm." Enkidu không có chút áy náy nào cười nói.

-End-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro