
Chương XI
Nhân Mã là một người có tính cách tự do phóng khoáng. Khi muốn làm một điều gì, cô không mất thời gian suy nghĩ quá nhiều mà bắt tay vào thực hiện ngay. Cô hiếm khi hối hận về những việc mình đã làm luôn tin rằng bỏ lỡ một cơ hội tốt mới là đáng tiếc nhất.
Một trong những quyết định mà Nhân Mã cảm thấy đúng đắn nhất của mình, chính là tiến đến bắt với Song Ngư vào buổi chiều tối ngày hôm đó. Họ trò chuyện về các sự kiện của trường, tình hình luyện tập của Đội Hát và Đội Nhảy, và khi không còn gì để nói, Nhân Mã cố gắng kéo dài câu chuyện bằng những chuyện vặt vãnh như thời tiết. Điều đáng ngạc nhiên là Song Ngư vẫn bình tĩnh đáp lời, không hề tỏ ra chán nản hay muốn rời đi.
- Hồi đấy em học ở trường cao trung Minami à? - Nhân Mã - Em có biết Bảo Bình không?
- Cấp 3 em không quen biết nhiều người . - Song Ngư đáp lời - Người quen của chị à?
- Con bé học cùng năm với em đấy. Cũng từ Minami rồi đậu vào trường mình. Mới vừa vào nó đã chị đi chơi, vậy mà thân đến giờ.
- Vui nhỉ... Em không có nhiều bạn. Phần lớn thời gian em đều đến văn phòng của đội Hát để viết nhạc thôi.
Nhân Mã thường ngày có thể trò chuyện rất sôi nổi với bất kỳ ai, nhưng khi đối diện với Song Ngư, cô lại có chút ngại ngùng. Chàng trai này luôn mang vẻ mơ màng trên khuôn mặt, và đôi khi ánh mắt xa xăm của cậu khiến cô băn khoăn không biết cậu đang nghĩ gì. Vốn là người tự do, thích làm gì thì làm, Nhân Mã nay lại vì không muốn cậu có ấn tượng xấu về mình mà cố gắng hết sức để không nói điều gì kỳ lạ.
- Hay là, khi nào đó chị có thể đến văn phòng của đội Hát được không? - Nhân Mã dò hỏi, rồi nhanh chóng giải thích vì cảm thấy yêu cầu của mình có phần kỳ lạ - À, đó là nếu em muốn có thêm nhận xét từ khán giả cho bài hát mới...
- Được thôi. - Song Ngư mỉm cười - Đừng quá khó tính với các bài hát chưa hoàn thiện đấy.
Đến khi nhận ra đã khá trễ, Song Ngư còn đưa cô về tận nhà dù cho nhà của cả hai nằm ở hai hướng khác hẳn. Về đến nơi, Nhân Mã nói lời cảm ơn rồi chạy, mãi đến khi đi ngủ Nhân Mã mới nhận ra mình quên xin số điện thoại để liên lạc với Song Ngư.
—-
Nhân Mã đã ngồi ngơ ngẩn dưới tán cây cạnh khu giảng đường được một lúc lâu, đầu óc mơ mơ màng màng nghĩ ngợi. Đáng lẽ cô và vài người bạn cùng lớp sẽ cùng nhau đi mua sắm, thế mà họ lại có việc bận đột xuất. Nhân Mã lúc nhận được tin nhắn thì ngồi đại xuống một nơi mát mẻ suy nghĩ xem nên làm gì tiếp.
Tiếng chuông từ tháp đồng hồ của trường vang lên đánh dấu 12 giờ trưa. Khuôn viên mới vài phút trước vắng vẻ giờ đã đông nghịt sinh viên ùa ra từ các tòa nhà.
- Chị ngồi đây theo dõi ai đó? - Giọng Bảo Bình vang lên
Nhân Mã không hề chớp mắt, vỗ cái bốp vào má Bảo Bình, người đang núp sau lưng cô từ lúc nào:
- Mới tan học hả? Đi ăn trưa không?
Bảo Bình nghe đến ăn uống liền cảm thấy vô cùng phấn khởi. Hôm nay trời nắng nóng khiến Bảo Bình định trốn học nhưng cuối cùng cô vẫn đến trường. Bốn tiết học khô khốc về thiết kế cho sản xuất công nghiệp của thầy Haruhi từ 8 giờ sáng đến tận 12 giờ trưa đã vắt kiệt chút sức lực cuối cùng của Bảo Bình. Vừa nghe tiếng chuông hết giờ, cô vội xách ba lô chạy ra khỏi lớp để về nhà đánh một giấc cho thoải mái nhưng khi thấy Nhân Mã ngồi ngơ ngẩn một mình, cô lại đổi ý.
- Chị không có lớp hôm nay hả? - Bảo Bình hỏi
- Đến 3 giờ chiều chị mới có lớp. - Nhân Mã đáp - Lớp vớ vẩn thôi, tiếng anh giao tiếp hay gì ấy.
Còn tận 3 tiếng để ăn trưa, hai người thong thả đi ra cổng chính hướng về đường lớn. Trong lúc đang loay hoay chưa biết đi đâu trong cái thời tiết nóng nảy của cuối tháng 6, cả hai nhìn thấy một chiếc xe BMW màu đen quen thuộc. Chưa kịp để Bảo Bình phản ứng, Nhân Mã đã nhào ra sát lề đường vẫy vẫy. Chiếc xe đen cũng chậm rãi tấp vào lề.
- Gì đây hai đứa? - Ma Kết hạ cửa kiếng xuống hỏi. Hôm nay anh có nhiều thời gian rảnh để ăn trưa nên lấy xe đi dạo một vòng xem có quán nào mới. Xui xẻo thay chưa kịp đi đâu xa thì đã bị hai con bé này cản đường.
- Anh đi ăn ở đâu cho tụi em đi ké với.
Nhân Mã miệng thì xin xỏ, nhưng tay đã đặt sẵn lên tay nắm cửa chuẩn bị phóng lên bất kì lúc nào. Ma Kết đắn đo trong vài giây rồi thở dài bấm nút mở của. Hai đứa leo lên xe tận hưởng máy lạnh, bất chấp vẻ mặt bất lực của Ma Kết.
- Bảo Bình chút về nhà lo mà lau sạch sẽ sàn nhà trên tầng 3 để trả nợ. - Ma Kết thong thả nói
- Thấy chưa ban nãy em đã cản rồi mà cứ nhảy lên xe. - Bảo Bình làu bàu với Nhân Mã - Cái sàn dơ hì toàn là đất lau bao giờ mới sạch?
Cả tầng 3 của căn nhà họ ở bao gồm phòng của Ma Kết, phòng của Bảo Bình và một khoảng sân nhỏ với giếng trời nơi mà Bảo Bình chiếm dụng để trồng cây, còn Ma Kết thì uống cà phê buổi sáng. Thường thì khi những người ở cùng một tầng với nhay sẽ rất hòa thuận vui vẻ hoặc rất hay giận dỗi. Hai người này là trường hợp thứ hai. Bảo Bình tính khí thất thường, đôi khi không chịu đi ngủ mà lại đi tưới cây lúc nửa đêm làm cái sàn ướt nhẹp khiến Ma Kết nửa đêm đi vệ sinh té dập mặt, hay mấy lúc Ma Kết đang tập trung làm việc thì cô hát toáng lên chẳng kiên dè gì bức tường mỏng dánh không mấy cách âm. Con người nghiêm túc luôn sống có nguyên tắc giờ giấc rõ ràng như Ma Kết quả thật không chịu nổi cơn ác mộng này. Vậy nên trong nhà mọi người thường thấy Ma Kết và Bảo Bình cãi lộn không hề thua kém gì Kim Ngưu và Xử Nữ mỗi khi hai đứa nó học bài.
Nhân Mã không sống ở đó nhưng cô thường xuyên qua chơi với Bảo Bình nên ít nhiều cũng quen thuộc với mọi người. Cô cảm thấy Ma Kết trông có vẻ khó tính nhưng không phải là người xấu bụng, vậy nên cô cũng không mấy kiêng dè khi đối diện với anh.
- Mọi người có biết đi đâu ăn chưa? Nếu chưa thì ghé chỗ này thử đi. Địa chỉ là...
---
Món bánh cà rốt (carrot cake) mà Bạch Dương thường làm không hề có nho khô, vậy mà công thức trong cuốn sách 'Những công thức đoạt giải năm 2010' thì lại có. Đắn đo mãi không biết có nên đổi lại làm theo công thức cũ hay không, cô cuối cùng vẫn quyết định sẽ làm thử công thức mới trong cuốn sách đó vì nó là một trong những quyển sách nấu ăn mẹ cô thích dùng nhất.
Lúc Bạch Dương chuyển ra ở riêng, mẹ cô khiêng một thùng những thứ linh tinh như sách dạy nấu ăn rồi cả tạp dề, nồi niêu xoong chảo lên xe của cô. Mẹ cô có một niềm tin bất diệt là đứa con gái không ra con gái của mình sẽ không nấu được món ăn nào cho ra hồn và sẽ chết đói nên mẹ mua đủ thứ dụng cụ nấu ăn xinh xắn cho cô, mong rằng cô sẽ có hứng thú nấu nướng hơn. Khi còn ở nhà quả thật cô chưa từng động đến chuyện bếp núc, vậy mà từ khi ra ở riêng, chuyện nấu nướng đã trở thành sở thích của cô. Kể cả Aries, chị gái cô, người mà chẳng bao giờ nói câu nào tử tế về cô cũng phải gật gù công nhận Bạch Dương nấu nướng giỏi, đặc biệt là mấy món bánh ngọt.
Lục lọi mãi trong tủ bếp của quán, cô từ bỏ công cuộc tìm kiếm bịch nho khô mất tích và chạy vội ra tiệm tạp hóa gần đó để mua cho nhanh. Lúc ra khỏi quán trời vẫn còn nắng nóng, vậy mà trên đường về một cơn mưa bất ngờ đổ xuống đầu. Bạch Dương vội núp vào mái hiên bên đường, chuẩn bị tinh thần chạy dưới mưa vì không biết bao lâu mưa mới dứt, mà cô chỉ còn vài bước nữa là về đến quán rồi.
- Bạch Dương?
Bạch Dương giật nảy mình, lùi lại mấy bước. Sau lưng cô là một chàng trai mặc đồ công sở, trong túi áo trước ngực là một cặp mắt kính màu bạc. Mái tóc đen được cắt gọn gàng hơi ướt chút nước mưa
- Xin lỗi vì làm cô giật mình. - Ma Kết vội xin lỗi, lập tức cảm thấy có phần ngốc nghếch. Cô ấy có khi chẳng nhớ anh là ai...
Đến lúc này Bạch Dương mới nhận ra người này có chút quen thuộc.
- Anh là... Ma Kết? - Bạch Dương vui vẻ nói - Mấy tuần nay tôi cứ nghĩ sẽ không có cơ hội cảm ơn anh đàng hoàng.
Cả hai chào hỏi cơ bản vài câu rồi Ma Kết bung dù che cho cả hai đi về quán. Anh quyết định giữ bí mật không cho Bạch Dương biết mình chỉ vô tình đến đây, chứ không hề biết rằng chỗ mà Nhân Mã muốn đến lại là quán Bạch Dương làm việc. Anh giữ tờ rơi lần trước cô đưa cho anh ở trong ngăn đựng đồ ở ghế phụ, anh có nghĩ đến việc ghé qua vài lần nhưng lại chần chừ mãi.
Trộm nhìn Bạch Dương đang nép dưới chiếc dù của , Ma Kết khẽ nhíu mày nghĩ ngợi. Cô gái với vẻ ngoài tươi sáng như ánh mặt trời mà anh gặp ngày hôm đó đôi lúc xuất hiện trong đầu anh mỗi khi anh lơ đễnh suy nghĩ vẩn vơ. Thế nhưng việc tiếp cận cô lại là điều anh không hề cân nhắc đến. Có thể là vì mọi sự tập trung của anh đều đổ vào công việc, hoặc có thể là vì anh có chút không muốn làm phiền sự vô tư vui vẻ của cô gái này.
- Ma Kết! Ở đây nè! - Nhân Mã vẫy tay gọi
- Nhân Mã? Mọi người biết nhau à? - Nhìn thấy Nhân Mã, Bạch Dương vui vẻ chạy lại chào hỏi.- Lâu rồi không gặp! A, còn bạn này là?
- Em là Bảo Bình. Hóa ra chị là người Nhân Mã hay nhắc tới.
- Á à con bé này nói xấu gì tui đó?
- Nhân Mã hay kể về một chị gái xinh đẹp, chân dài, làm bánh siêu ngon. - Bảo Bình nịnh nọt
Mọi người phá ra cười. Sau một hồi trò chuyện, Bạch Dương vào bếp làm vài món ăn trưa cho mọi người. Quán chuyên về bánh ngọt nhưng buổi trưa cũng phục vụ vài món ăn nhẹ như bánh mì sandwich. Cô bận rộn trong bếp, không hề biết rằng Ma Kết đang bị tra khảo ở ngoài vì họ quen biết nhau. Nhân Mã và Bảo Bình hùa nhau chọc anh đến khi anh hơi quạu mới thôi.
Khi chủ quán đến vỗ vai cô bảo rằng cô có thể nghỉ trưa sớm và cùng ăn trưa với hội bạn, Bạch Dương mới chợt nhớ đến chiếc bánh đang làm dở và cảm thấy hơi tiếc. Không biết là Ma Kết có thích bánh cà rốt không nhỉ...?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro