Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lỡ Làm Phật Lòng Người Con Gái Anh Thương

- Em không nói , thôi thì để anh nói !
Thế rồi , anh dí sát cô vào tường , cả người ép xuống dính chặt lấy nhau . Anh đã nhìn thấy từ tấm gương phản chiếu hình ảnh của một tên nhiều chuyện _ cậu "em vợ" mà anh cũng không ưa gì mấy . Đặt nụ hôn lên môi cô , càng êm ái , ngọt ngào lại càng tạo ra phản ứng hóa học , sinh ra một chất làm cho những người nhiều chuyện hay tò mò phải khó chịu . Thi thoảng mở mắt nhìn cái nét bực dọc ấy , khá vui .
- Thì ra muốn trọc tức nó !
- Em thấy hả ?
- Anh chỉ nhìn thấy nó qua gương , còn em đứng đối diện nó đấy !
- Bây giờ còn có hai đứa....tiếp đi !
- Đồ khùng ! Qua đây có chuyện muốn nói nè !
- Chuyện gì ?
- Có nhớ hôm bữa ai nổi điên đánh người không hả ?
Anh ngẫm nghĩ một lúc , hình nhue cái hôm đó _ cái hôm mình tỏ tình với "bà chị" khó tính này , đã đánh cho cái tên họ Huỳnh đó một trận . Cũng vừa lắm , ai kêu , đụng ai không đụng , lại đụng nhầm người thương...
- Có....hình như có ra tay đánh một lên vô lại !
- Vô lại hơn anh hả ?
- Từ đầu đã không thể so sánh ! Mà tôi đánh người vì ai vậy nhỉ ?
- Ai biết ! Tui đâu mượn !
- Rồi sao ? Chuyện gì đây Phan Tổng ?
- Anh đã lỡ đánh người rồi , thì tốt nhất đánh sập luôn cả Huỳnh Thị và Hưng Thịnh một lúc ...
- Không phải em có được những gì em muốn rồi hả ?
- Đáng ra là vậy , nhưng mà....em không thích ai đụng vào em ! Trừ anh ra....
Nụ cười nhẹ xuất hiện trên gương mặt cứng cáp , anh vòng tay qua cổ cô , hôn xuống đầy ngọt ngào , da diết . Tay còn lại mân mê tìm đến bàn tay cô .
Đến xót ! Tuy là tiểu thư của cả một gia tộc , nhưng đôi bàn ấy không trơn nhẵn , mềm mịn như những cô gái khác . Nó gầy guộc , đầy những dấu tích : bị chai do đánh máy cũng có , do những lần bóp cò súng để lại cũng có . Và cả những vết thẹo , chẳng biết là dao hay thứ gì cắt phải . Chỉ biết nó ở đó cũng đến độ chục năm rồi . Qua mấy lần anh nắm được tay nàng đại boss ấy , nó vẫn ở nguyên đó .
Rời cánh môi nhỏ ngọt ngào , anh đặt nụ hôn lên tay cô một cách nâng niu . Nó cũng như một lời thề ....
- Từ giờ , đanh thời gian chăm sóc cho bản thân mình nhiều hơn , đừng lao đầu vào công việc nữa ! Biết không ?
- Biết rồi ông nhỏ à....lèm bèm còn hơn ba vợ nữa...!
- Làm như ở không nhắc cô đó cô nương !
- Em biết rồi ! Hình như anh còn chuyện phải làm ....
- Uhm...Cố gắng nghủ ngơi đi ! Mai tới đón em !
Cuộc trò chuyện với cô bạn gái mới coi như đến đây tạm kết . Nhưng còn thằng "em vợ tương lai" thì có vẻ còn rất nhiều chuyện . Cậu ta đứng thù lù ở đó , mặt mày đầy vẻ khó chịu , mắt nhìn anh đằng đằng sát khí .
- Đúng là khó ưa....
Những tưởng cậu ta sẽ lôi kéo câu chuyện tới khi trời tối chứ , vậy cũng có thể coi là dễ chịu rồi . Cười vậy....
.
.
.
Câu chuyện của tối qua kết thúc khá là....dễ chịu . Nhưng chuyện của sáng hôm nay thì khác . Hôm nay anh có chuyện phải làm , mãi đến lúc gần tan sở (theo giờ thông thường quy định) thì mới trở về Phan Thị . Vừa về đến nơi đã nghe tin động trời .
- Tâm....à không .... Phan Tổng đâu ?
- Sáng giờ thấy sếp ở trong phòng suốt , tụi em cũng không dám gì hết....
- Ukm !
Mặt anh đanh lại , sắc mặt chuyển sang tối sầm kèm theo đó là một tiếng thở dài bực dọc . Động thái lạ này tự dưng lôi kéo đám nhân viên ở lại....có cái gì rất lạ đang diễn ra trong công ty . Thật sự là rất lạ .
Quả nhiên , điểm dừng chân tiếp theo của anh là nơi cao nhất của tòa nhà . Vừa lên tới nơi , hai nữ nhân viên đã đón tiếp anh bằng lời mà mới nghe qua thật giống như một lời đùa .
- Anh Tuấn....Phan Tổng nói không ai được làm phiền chỉ .... đặc biệt....đặc biệt là anh !
- Tránh ra !
- Nhưng....
- Tránh ra !
Cái tiếng thét gắt gỏng như chuẩn bị sắp giết người ấy dọa hai người bọn họ và cả đám người đang thập thò phía sau một phe hoảng hồn . Tiếp theo đó , những tiếng gõ của dồn dập ngày một nhanh và mạnh hơn . Tất nhiên là không được trả lời....
- Anh Tuấn à....đừng làm khó tụi em mà !
Anh tiếp tục làm lơ , bốn tiếng kế tiếp mới thực khiến người ta hoảng hồn .
- PHAN THỊ MỸ TÂM ! Em ra đây cho tôi !
Từng từ từng chữ vang lên như thể cái tát mạnh khiến tất cả những kẻ buồn ngủ phải tỉnh lại , không tin vào tai mình . Cánh cửa bật mở kéo theo anh mắt dỗi hờn của Phan Tổng .
- Hà Anh Tuấn ! Anh muốn gì hả ? Tự nhiên nổi khùng nổi điên ....
Cô đảo mắt nhìn đám người đang thập thò phía sau lưng anh , liền nhanh tay nắm cổ áo anh kèo vào trong .
- Anh sao vậy hả ?
- Không phải tại em hả ? Phan Tổng ?
- Em có chuyện gì đây hả ? Hà đại thiếu gia ? Tự dưng anh làm loạn lên vậy hả ?
- Ukm....tự nhiên ! Anh đang muốn giết người đây ! Cũng tự nhiên....
- Rốt cuộc là chuyện gì ? Anh muốn hỏi tội cũng phải cho em biết là tội gì chứ !
- Thứ nhất ! Lý do gì từ sáng tới giờ nhốt mình trong phòng , không phải anh kêu em phải lo cho bản thân mình hả ?
- Chỉ có vậy thôi hả ?
- Còn nữa...Ai đây ? Em đừng nói với anh là đối tác của Phan Thị nha !
Anh đưa ra trước mắt cô một sấp hình _ phải công nhật là chụp rất rõ nét : hình cô đi cùng một người đàn ông , quàng vai bá cổ , thân thiết vô cùng . Không những thế , người đàn ông này còn thoải mái ngồi ngả lên người cô....xem qua thực sự muốn đốt nhà .
- Anh mới đi gặp tên họ Huỳnh đó chứ gì ?
- Có liên quan gì ?
- Vậy thì anh làm anh kêu hắn đưa luôn sơ yếu lý lịch của người trong hình cho anh luôn đi ! Nó họ Phan là em trai ruột của em đó ! Nhỏ hơn em hai tuổi còn đang ở Mỹ kìa .... nó đâu biết gì đâu , khù khù khờ khờ.... Anh chưa biết cớ sự ra sao đã về nổi nóng với em hả ? Hà Anh Tuấn bây giờ anh muốn cái gì ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro