1. Muộn giờ
"A, thật là!! Trễ giờ mất"
Cậu vừa lầm bầm vừa nhanh tay xỏ đôi giày đen có sọc trắng quay đế chạy khỏi kí túc xá. Đáng lẽ ra hôm nay cậu sẽ không đi muộn đâu mà tại đêm qua đám Wooje cứ nhất quyết lôi kéo cậu tham gia cái gọi là thú vui về đêm của chúng nó. Đúng vậy, cậu bị đưa đi lanh quanh khắp phố. Và cuối cùng nhờ ơn phước của đám đó mà cậu phải chạy bán sống bán chết đến trường đây. Đáng ghét!!
"Em không sao chứ?"
Trời ạ, vì mãi nhẩm lại các lý thuyết bài học để tí trả bài cho thầy nên chẳng chú ý xung quanh mà đâm sầm vào người của tiền bối nào đó rồi. Vừa phải học thuộc bài trong thời gian ngắn đã vậy lại đụng phải tiền bối rồi té trước mặt người ta nữa. Còn gì xui hơn nữa không, xuất hiện một lượt đi.
Người này cao hơn cậu cả một cái đầu, dáng vẻ trông hơi gầy đang giơ tay ra ngụ ý muốn đỡ cậu dậy. MinSeok bắt lấy bàn tay đó, dùng chút lực để đứng dậy rồi phủi phủi những vết bụi dính trên người. MinSeok biết bản thân là người sai trước nên đã cúi đầu xin lỗi vị tiền bối xui xẻo bị mình đụng phải.
"Em không sao, vì không chú ý mà va phải anh, tiền bối-" Cậu nhìn vào bảng tên của người nọ "Tiền bối Lee cho em xin lỗi, nếu được thì sau này gặp em sẽ khao tiền bối một bữa coi như đó là lời xin lỗi của em ạ. Vì đang gấp nên em đi trước. Tạm biệt tiền bối Lee!"
MinSeok nói một hơi dài rồi cúi đầu xin lỗi thêm lần nữa sau đó lại chạy mất hút chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại. Từ đầu đến cuối gương mặt của người này cậu không hề nhìn lấy một lần, chỉ nhớ được vị tiền bối vừa rồi họ Lee tên SangHyeok mà thôi. MinSeok cảm thấy cái tên SangHyeok này rất quen nhưng chẳng nhớ rõ người này là ai nên đành tạm bỏ qua mà chuyên tâm đến lớp học bài chuẩn bị cho tiết kiểm tra sắp đến.
SangHyeok nhìn bóng hình nhỏ khuất dần sau hành lang, rồi nhìn lại bàn tay lúc nãy được cậu nắm mà không khỏi lưu luyến. Tay người này đặc biệt nhỏ so với anh, chẳng biết vì sao là nam nhi mà tay cậu vừa trắng mịn, nhỏ nhắn như vậy. Anh quay người chậm rãi bước từng bước về lớp của mình, cười thầm trong lòng nghĩ.
"MinSeok nhỏ lúc nào cũng hậu đậu"
...
Reng Reng
"May quá, chuông vừa reo"
Cậu mừng thầm vì mình vừa có mặt tại lớp đồng thời chuông cũng reo. Chiều cao có hạn nên cậu được chủ nhiệm ưu ái xếp ngồi bàn thứ ba tính từ trên xuống, MinSeok cũng có bảo rằng cậu có thể ngồi ở bàn cuối nhưng chủ nhiệm cứ nhất quyết bảo rằng "Em có chút xíu như vậy mà đòi ngồi bàn cuối hả, các bạn sẽ che bảng em mất, sao mà em theo kịp được". Lời chủ nhiệm nói cũng không sai nhưng có cần khoa trương nói rằng cậu có chút xíu vậy không..
MinSeok ngồi vào chỗ không quên trách móc bạn học ngồi cạnh a.k.a nguyên nhân khiến mình đến trễ. "Cái thằng này, tại mày mà tao chạy như ma đuổi chỉ để đến trường thôi đấy. Sau này đừng hòng dụ tao tham gia cái thú vui về đêm đó của mày nữa"
"Thôi nào bạn mình ơi, lâu lâu mới đi chứ có phải hôm nào cũng đi đâu mà mắng tao. Mà.. mày mới té hay sao? Tay mày trầy kìa"
WooJe nói thế cậu mới để ý. Đúng là tay bị đỏ một mảng lớn, có vài vết xước nhỏ không đáng kể. Cậu chợt nhận ra khi nãy té được người ta đỡ dậy chỉ biết cúi đầu xin lỗi, nói xong rồi lại chạy mất tiêu chưa nhìn mặt vị tiền bối đó. Nghĩ lại cậu mới thấy bản thân mình bất lịch sự quá đi. Nếu có cơ hội gặp mặt tiền bối đó phải mời người ta một bữa đàng hoàng mới được.
"Ừ" Cậu bỗng nổi đóa lên "Chẳng phải tại mày hết cả sao! May là có người tốt bụng đỡ tao đấy hừ"
"Cái gì, mắc cái gì mà bạn nổi đóa với tui? Tui quan tâm bạn thì bạn lại phát khùng với tui, bạn cũng một vừa hai phải thôi nhá!!"
"Fvck u WooJe!"
"Fvck u too, MinSeok!"
Trao cho nhau lời thân thương xong thì cả hai đồng loạt khoanh tay quay đi không thèm nhìn đối phương nữa. Bạn học WooJe và bạn học MinSeok lúc nào chả chí choé với nhau như chó với mèo, mọi người trong lớp xem màn này mãi cũng quen, cãi nhau vậy thôi chứ tí vào kiểm tra cũng người hỏi đáp án người trả lời abc ấy mà.
...
Ở một nơi khác không xa, tại lớp học của vị tiền bối họ Lee. Anh ta có vẻ không được bình thường như mọi hôm thì phải, lúc thì nghịch nghịch vẽ hoa vẽ bướm vào tờ giấy trắng, thấy không ưng thì liền vò lại vứt vào góc bàn, lúc thì xoay xoay bút nhìn ra ngoài cửa sổ trông như đang nghĩ một chuyện nào đó rất nghiêm túc. Nhìn cái vẻ chàng khờ mơ mộng nàng thơ của anh làm đám bạn không thể nhịn cười.
"Này chàng khờ của em ơi, thơ thẩn như vậy là mê mẫn nàng thơ nào đây haha" Người đầu tiên cất tiếng là Kim Hyukkyu.
"Sao lại nói SangHyeok là chàng khờ người ta đường đường là học bá top 1 của lớp đó nha" MinHyung cố ý kéo dài âm cuối một chút.
Bị đám bạn trêu chọc như vậy, SangHyeok cũng lười cãi mà chỉ lườm lườm rồi nói "Nói tụi bây xàm là chối bây bẩy"
Nghe anh nói vậy MinHyung liền bĩu môi "Èo bọn này có ý tốt hỏi han mà mày cứ phũ mãi"
Kim Hyukkyu cũng chỉ biết bĩu môi theo MinHyung "Nhìn như thiếu nữ mới lớn biết yêu lần đầu mà hỏi là thích ai thì nín, không nói. Chán"
Anh chẳng thèm đáp nữa mà tập trung nghe giảng. Đám bạn anh cũng chẳng buồn quan tâm nữa mà lắng nghe giảng viên trên bục. Một lúc sau khi đang gật gù tiếp thu kiến thức vừa rồi thì điện thoại Hyukkyu bỗng rung rung. Tò mò nên Hyukkyu đã lén lút bật điện thoại lên để xem là thông báo gì thì một dòng tin hiện lên 'lfk vừa đăng một trạng thái mới, nhấn vào để xem'. Hyukkyu nhíu mày nhìn qua chủ nhân tài khoản @lfk với ánh mắt khó hiểu. "Thằng này điên hả? Đang giữa giờ mà đăng status??"
SangHyeok vốn cũng ít khi đăng trạng thái hay hình ảnh chụp choẹt của mình. Đôi khi SangHyeok rảnh rỗi sẽ đăng vài tấm cảnh trời mà mình chụp được rồi ghi một cái caption đơn giản, hoặc là ghi một dòng trạng thái ngắn gọn mà khó hiểu.
lfk Chờ
@gumigumi và 921 người khác đã nhấn thích
@onerrrr Chờ who?
@lfk Hỏi chi
@gumigumi Rảnh vậy ní, không nghe giảng hả
@lfk Đang mà
Hyukkyu lại lần nữa khó hiểu nhìn qua phía MinHyung đang bấm điện thoại, MinHyung cũng chỉ mím môi nhìn anh rồi tiếp tục việc dang dở của mình. Hyukkyu cũng nghĩ nghĩ một chút rồi gõ phím.
@kim_hk Gì vậy cha, chờ ai nói luôn
Rất nhanh sau đó người dùng @lfk đã trả lời: "Nhiều chuyện :)"
Ngang ngược!
...
"Ây gù đi ăn thôi WooJe àaaa, tao đói quá đây này"
Vì sáng đi gấp nên chưa ăn gì bạn MinSeok nhà ta đang rất rất đói. Cậu rủ Wooje xuống canteen ăn, lạ thay người bạn quý hoá của cậu hôm nay lại từ chối.
"Tao lười quá, mày đi đi à sẵn mua cho dùm tao ly mì nha, iu bạn"
Thế là cậu phải một thân một mình bước xuống canteen. MinSeok cảm thấy cô đơn.
Đang đứng mua đồ thì cậu chợt nhìn thấy bóng dáng ai đó quen quen. Tuy là không nhìn mặt nhưng nhìn người, cậu nhớ dáng vóc của vị tiền bối sáng nay trông như nào mà. Nhận được đồ ăn xong cậu liền lon ton chạy đến phía người đó, lén nhìn vào bảng tên của người nọ. A đúng rồi, là Lee tiền bối này!
"Tiền bối Lee, anh có nhận ra em không?"
"Có, bạn nhỏ lúc sáng có đúng không"
"Vâng, đúng vậy ạ" MinSeok nói tiếp "Em không nghĩ là tụi mình lại gặp ở đây đó ạ. Anh này em mời anh ly mì coi như xin lỗi chuyện lúc sáng nha ạ"
"Không cần khách sáo"
"Anh cứ nhận cho em vui, hiện tại túi tiền của em có hạn nên chỉ có thể mời anh ly mì nhỏ này thôi, chắc chắn sau này sẽ mời anh một bữa thịnh soạn mà"
"Không cần đâu" SangHyeok mỉm cười, xua tay với MinSeok. "Mì tôi sẽ nhận, em không cần phải mời thịnh soạn gì đó đâu"
"Vâng.. thế anh ngồi cùng với em cho vui nhé"
"Cũng được, không phiền em?"
"Không phiền, không phiền đâu ạ"
Thấy anh đã ngồi đối diện mình, cậu mới đặt tay trước ngực vui vẻ giới thiệu. Nhưng lời chưa dứt thì âm giọng trầm ấm kia đã vang lên trước.
"Em giới thiệu tr-"
"Ryu MinSeok lớp B năm nhất ngành công nghệ thông tin đúng chứ? Tôi là Lee SangHyeok năm 3 Lớp A ngành mỹ thuật"
"Vâng rất vui khi được làm quen với tiền bối Lee ạ nhưng.." Cậu ngập ngừng rồi nói "Sao tiền bối lại biết vậy ạ? Ý em là thông tin của em í"
"À sáng tôi có nhìn qua bảng tên của em hỏi bạn bè xung quanh một chút nên biết ấy mà, em có thể gọi tên tôi không cần dùng kính ngữ"
"Vâng anh SangHyeok, anh cũng có thể gọi tên em"
"Em có thể xin phương thức liên lạc của anh SangHyeok không ạ"
"Được" Nói rồi anh đưa điện thoại ra, trên màn hình là trang mạng xã hội của mình. Cậu nhanh chóng nhấn theo dõi người dùng @lfk. Cùng lúc ấy điện thoại của anh 'ting' một cái.
"Rồi nhé, anh nhớ theo dõi lại em nha. Em có tiết rồi gặp lại tiền bối SangHyeok sau vậy"
Anh cũng chỉ ừm một tiếng rồi nhìn cậu chạy đi. Nhìn vào dòng thông báo đang hiện trên màn hình @ryuryuu đã nhấn theo dõi, SangHyeok cười cười rồi cũng về lớp.
...
Cảm ơn mấy bạn đã đọc nhé, vì là sản phẩm đầu tay nên không tránh khỏi sai xót, nếu được các bạn có thể góp ý cho mình. Qiu sẽ lắng nghe tất cả ý kiến của các bạn. một ngày tốt lànhh <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro