06. Gặp lại
Sau trận đấu, trong phòng chờ
Thầy kKoma vui mừng vỗ vai mấy đứa nhỏ nhà mình vừa giành chiến thắng trở về từ trận đấu
"Ya đúng là điên thật mà, ngoài sức tưởng tượng mấy đứa đã làm rất tốt"
Roach - hyung cũng cười vui vẻ vỗ vai từng người
"Đến tứ kết thôi, mấy đứa đã làm tốt lắm"
Tuyển thủ Keria ngồi bịch xuống ghế nói to như giải toả được tâm trạng
"Mang LPL đến đâyyyyyyyyyyyyyyyy"
Gumayusi nhìn phản ứng của support nhà mình cười cười rồi lại bàn lấy nước từ nhà tài trợ uống một ngụm
"Lúc đó tớ nghe thấy tiếng một bạn fan cổ vũ tụi mình"
Zeus đang nằm lăn ra ghế cũng từ từ ngồi dậy
"Em cũng nghe nữa, lúc đó em như bừng tỉnh luôn oaaa"
SangHyeok từ nãy giờ vẫn im lặng đang xoa bóp tay mình chợt nghĩ lại về khoảng khắc đó, đột nhiên anh hơi mỉm cười, thầm nói với chính mình "Thật may mắn, khi vẫn có người vẫn ủng hộ mình"
Rồi anh quay sang vui vẻ đáp lại mấy đứa em mình
"Vì thế nên chúng ta phải càng cố gắng, mấy đứa đừng có mà lơ là đó"
Kết thúc giờ giải lao, cả đội quay trở lại phỏng vấn chung trên sân khấu, sau đó sẽ chọn người phỏng vấn với báo chí, lần này anh cả Faker xung phong đi phỏng vấn
"Hôm nay ở hai trận đầu tiên chúng tôi đã mắc lỗi và thể hiện phong độ không tốt, nhưng chúng tôi đã nghe thấy những lời cổ vũ của fan trên khán đài như một lời thức tỉnh chúng tôi".
"Chúng tôi thực sự rất biết ơn vì luôn nhận được sự ủng hộ từ người hâm mộ như thế, kamsamida"
HaEun đang đứng ở lối đi đường ra nhà thi đấu, cô đang đứng dựa vào tường trên tay cô đang cầm điện thoại xem gì đó, nón đã che khuất tầm mắt cô, qua màn hình có thấy thấy là video đang chiếu đoạn tuyển thủ Faker phỏng vấn.
Cô mỉm cười mãn nguyện, kéo balo rồi bước đi ra phía bên ngoài nhà thi đấu, mùa đông ở Paris lạnh hơn mùa đông ở Seoul rất nhiều, vì đang mặc một chiếc áo cỡ to lại mang thêm balo đựng lens máy ảnh khổng lồ nên HaEun quyết định ngồi nghỉ tại một chiếc ghế nào đó gần sân vận động.
Tranh thủ ngồi kiểm tra lại ảnh mình chụp lúc nãy một chút, cô tạm để đóng banner sang một bên chăm chú nhìn vào máy ảnh mà không biết rằng trên trời đang rơi lách tách, bất ngờ từ một cơn mưa nhỏ dần trở nên nặng hạt hơn
Bên đây T1 đang ra xe để chuẩn bị quay trở về khách sạn trước lúc những hạt mưa rơi xuống, Faker là người bước lên xe đầu tiên, chuyện đầu tiên mèo đen làm khi ngồi xuống đó là ngáp, định lấy điện thoại ra xem một chút, lúc này những hạt mưa bắt đầu rơi lách tách xuống va chạm vào xe khiến Faker chú ý nhìn ra bên ngoài cửa kính đã bắt đầu dần mờ đi.
HaEun luống cuống cắt máy ảnh vào trong balo, không may những chiếc banner cùng đồ cổ vũ của cô đã bị rơi xuống, cô luống cuống cúi xuống nhặt, tay chân lúng túng trong cơn mưa ngày một nặng hạt. Trời mưa càng lúc càng to, HaEun đang dần ướt sũng nhưng cô vẫn cố nhặt nhanh những món đồ còn lại.
Trong lúc đó, cô không hề biết rằng từ xa, Faker trên xe đang nhìn qua cửa kính, anh đã để ý thấy cô từ giây phút khi những chiếc banner rơi xuống trông rất quen thuộc, anh hơi ngạc nhiên có điều gì đó thôi thúc mình
"Là bạn fan hâm mộ lúc nãy"
Người cuối cùng lên xe là Keria đang che dù bước lên xe, vừa hạ dù xuống Faker đã bước ra hơi gấp gáp nói với anh
"Cho anh mượn dù một lát"
Bạn Cún hơi khó hiểu cùng mấy thành viên khác nhưng vẫn nhanh chóng đưa cây dù cho anh mình
"Mưa mà anh đi đâu thế"
Faker nhận lấy dù rồi nhanh chóng xuống xe đáp lại
"Anh đi một lát sẽ về ngay"
HaEun vừa nhặt xong món đồ cuối cùng, bỗng nhiên cô chợt cảm thấy cơn mưa dường như không còn rơi xuống người mình nữa. Một bóng dáng cao lớn xuất hiện trước mắt cô, đôi giày Nike cùng chiếc quần thể thao quen thuộc, cô mong là không phải một trong những người mà mình nghĩ đến. HaEun từ từ ngước mắt nhìn lên, cô giật mình đôi mắt mở to khi nhận ra người đang đứng trước mắt mình là người mà lúc nào mình cũng muốn gặp nhất - Faker, tay anh cầm chiếc dù che cho cô.
Cả hai đứng im lặng trong khoảnh khắc, cơn mưa như nhẹ nhàng hơn, và không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng.
Faker dùng tốc độ nhanh nhất để bước đến chỗ HaEun, lẳng lặng mà che ô cho cô, HaEun đã bị ướt khá nhiều cô đang gấp gáp nhặt lại số banner của mình mà không chú ý đến anh. Chỉ đến khi mắt chạm mắt anh mới nhận ra là bạn fan này đang đeo kính khác với hai người mà anh chú ý đến nhưng cảm giác quen thuộc luôn tồn tại trong anh một điều gì đó.
Faker nhìn HaEun mãi vẫn ngồi đó, chầm chậm lên tiếng
"Bạn không sao chứ"
HaEun lúc này mới nhận ra mình đang ngơ ngác nãy giờ loạng choạng đứng dậy như sắp ngã, cô không biết lúc này mình nên có cảm xúc của một fan hâm mộ như thế nào nữa, chuyện này quá bất ngờ rồi.
"Tuyển. . thủ Faker. ."
Dù HaEun có thể trụ vững được mà không ngã nhưng Faker đã nhanh chóng bắt lấy tay cô, kéo nhẹ cô về phía mình ngăn cho cô không bị ngã, HaEun lại được một khoảng khắc bắt ngờ, còn định nói lời cảm ơn thì cô bị chấn động bởi câu hỏi của anh.
Faker một tay cầm dù che cho cả hai một tay bắt lấy tay cô như sợ cô sẽ chạy mất
"Có phải chúng ta từng gặp nhau không"
Trên trời mưa vẫn không ngừng rơi lách tách, hình ảnh một lớn một nhỏ che dù cùng nhau, nhưng hình như hình bóng to lớn đang giữ chân hình bóng nhỏ lại.
Hết chương 6.
Chữa lành cho tui, chữa lành cho mọi người 🫶
Đoán xem chương sau HaEun sẽ thoát khỏi vòng tay mèo đen nhà mình bằng cách nào đây haha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro