Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

trời sinh một cặp.

Tác giả: mibugi
Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/47873116

𝄞

Han Wangho năm nay 26 tuổi và được chẩn đoán là mắc ung thư dạ dày giai đoạn cuối. Báo cáo sức khỏe được đặt trên bàn làm việc, vài mảnh giấy mỏng đã buộc chặt cuộc sống đang vô cùng tươi mới của cậu thành một mớ bòng bong rối nùi.

Cậu mới mua một chiếc ô tô cách đây vài ngày và tháng này còn chưa trả hết tiền thế chấp, chưa xem xong bộ anime yêu thích và cũng chưa từng yêu đương với ai.

Vậy mà cậu chỉ còn sống trên đời nửa năm nữa.

01.

Han Wangho là một omega xinh đẹp, với pheromone là mùi thơm thanh nhã của hoa dành dành, khuôn mặt trắng trẻo và vẻ ngoài ngọt ngào. Từ ngày còn đi học cậu đã là người nổi tiếng nhất trong đám người ở trường. Cậu vẫn nhớ khi ấy mình luôn bận rộn với việc học và chỉ có thể nghĩ đến chuyện yêu đương sau khi đã đi làm. Nhưng bây giờ khi đã có công việc ổn định, cơ hội yêu đương của Han Wangho dường như đã chấm dứt.

Thật ra Han Wangho cũng không có nhiều ước nguyện. Cha mẹ cậu ly hôn từ khi cậu còn rất nhỏ, khi cậu lớn lên họ đều có gia đình riêng. Han Wangho từ lâu đã tự lập, cậu trưởng thành mà không có gia đình bên cạnh. Hiện tại cha mẹ cậu sống rất tốt, cũng đối xử với cậu rất ân cần nên Han Wangho cảm thấy không nhất thiết phải làm phiền họ vì những chuyện như vậy.

Cho tới chừng nào cậu còn sống thì những nỗi ám ảnh sẽ không bao giờ kìm hãm được cậu.

Nhưng cậu vẫn chưa từng yêu, là một omega xinh đẹp chưa từng được người khác khám phá. Han Wangho cũng là một người bình thường, cậu hi vọng rằng sẽ có một alpha đẹp trai tới bên cạnh và cùng nhau sống nốt phần đời còn lại thật hạnh phúc.

Hiển nhiên là hiện tại cậu không thể thực hiện được điều ấy. Cậu chỉ có nửa năm, nửa năm sau mọi thứ đều sẽ biến mất không dấu vết.

02.

"Tôi cần một người đẹp trai, tốt tính và sạch sẽ."

Han Wangho gọn gàng ném một xấp tiền giấy lên bàn. Nữ quản lý hộp đêm trang điểm nhẹ nhàng ra dáng một quý cô trưởng thành, nhìn thấy mười mấy tờ tiền liền trợn tròn mắt.

"Được, có ngay!"

Nữ quản lý đồng ý. Han Wangho nghĩ thầm, cậu đã sống được 26 năm trên đời và cậu cần phải trải nghiệm tình dục trước khi chết. Kim chủ trước mặt vung tay rất hào phóng nên đương nhiên nữ quản lý có thể lập tức đáp ứng.

"Đây là lần đầu tiên của tôi. Hãy nhắc anh ấy chú ý."

Han Wangho đã cảnh báo trước khi rời đi để chắc chắn rằng trải nghiệm tình dục đầu tiên của cậu sẽ không gặp trục trặc gì.

Ba ngày sau, Han Wangho xuất hiện trước cửa khách sạn trong bộ dạng sạch sẽ. Nữ quản lý gửi điểm hẹn cho cậu, là phòng 3606. Theo thông tin được cung cấp, phía bên kia là một alpha đẹp trai dày dặn kinh nghiệm, đảm bảo sẽ khiến cậu cảm thấy hài lòng. Han Wangho trả lời bằng biểu tượng cảm xúc OK và đẩy cánh cửa phòng 3606, trong lòng có chút lo lắng. Phòng đã được nữ quản lý mở ra từ trước, người phục vụ vẫn còn chưa tới. Ở giữa phòng là một chiếc giường có ga trải màu đỏ, phủ đầy cánh hoa hồng. Cả căn phòng toát lên vẻ lãng mạn và quyến rũ. Han Wangho dần dần mong chờ sự xuất hiện của đối phương.

Một người đàn ông gầy gò, vận trên mình bộ vest đen, toàn thân toát ra vẻ quý phái bước vào. Có lẽ do anh ta uống rượu nên Han Wangho cảm nhận được trong không khí ngập tràn mùi rượu.

Nhưng trông anh ta chẳng giống một gã trai bao chút nào.

03.

Tối nay là tiệc sinh nhật của Lee Sanghyeok, người thừa kế 28 tuổi của gia tộc Lee kiêu hãnh bước đi giữa đám người nổi tiếng, đôi mắt lạnh lùng dường như có thể chia cắt đám đông từ nơi cách xa ngàn dặm. Trong đám người ấy có những kẻ mang tham vọng vượt trội, đem ánh mắt trêu chọc và những động chạm thân mật tiếp cận Lee Sanghyeok còn hắn luôn từ chối hoặc né tránh một cách lịch sự, thậm chí có phần xa cách.

Lee Sanghyeok mắc hội chứng thiếu hụt pheromone, tuy là một alpha nhưng lại không thể ngửi thấy bất cứ mùi hương nào và điều này khiến cho hắn không bị giới tính phụ khống chế. Ham muốn không có bất cứ cám dỗ nào đối với Lee Sanghyeok. Hắn luôn bình tĩnh như một người ngoài cuộc, âm thầm quan sát tình yêu, sự ghét bỏ và những ham muốn trần trụi của người khác.

Hắn cũng đã khám và điều trị nhưng tất cả các bác sĩ đều nói với hắn một điều giống hệt nhau rằng phải tìm được một omega có độ phù hợp cao, nếu không hắn sẽ không bao giờ có hứng thú với omega.

Bệnh tình của Lee Sanghyeok không phải là bí mật, tất cả bạn bè của hắn đều biết. Lee Jaewan thậm chí còn cho hắn xem rất nhiều mỹ nam, họ có phong cách khác biệt nhưng đều có chung một cái kết. Lee Sanghyeok không có hứng thú với họ, thậm chí còn không muốn đến gần.

Hắn vẫn nhớ cái nháy mắt của Bae Junsik khi bước xuống lầu, rằng đã tìm được cho anh một mỹ nhân mà Lee Sanghyeok chắc chắn sẽ để tâm. Người ấy đang chờ sẵn trong phòng 3609.

Đây không phải là lần đầu tiên Lee Sanghyeok nhìn thấy omega nhưng là lần đầu tiên hắn ngửi thấy mùi pheromone tỏa ra từ người khác. Là một mùi hương rất nhẹ nhàng, có chút thơm nhẹ của hoa dành dành vương vấn lấy chóp mũi của Lee Sanghyeok. Hắn bị mùi hương này thôi thúc mở cánh cửa phòng 3606.

04.

Miếng dán ức chế của Han Wangho đã bị cậu xé ra, pheromone mùi hoa dành dành tỏa ra trong không khí dường như thu hút tất cả các giác quan của Lee Sanghyeok, càng khuếch đại ham muốn chiếm hữu ẩn sâu trong nội tâm của hắn lên đến vô hạn. Lần đầu tiên ngửi thấy pheromone của omega, thứ mùi này có sức hấp dẫn chết người với một alpha trưởng thành như Lee Sanghyeok. Bản thân hắn cũng không biết rằng chỉ cần một động chạm nhỏ của cơ thể cũng có thể gây ra phản ứng sinh lý lớn đến vậy. Omega trước mặt dường như có chút ngượng ngùng, cánh tay trắng nõn vòng qua ôm lấy cổ hắn. Gương mặt của người nọ đặt trong tầm mắt hắn, lông mi của cậu khẽ rung, có vẻ như đã hạ quyết tâm.

"Được rồi ..."

Môi bị hôn bất ngờ, cảm giác mềm mại được phóng đại đến vô hạn. Động tác của omega này có chút lúng túng, nụ hôn chỉ đơn giản là sự đụng chạm hời hợt, không hề có sức sống. Món quà của Bae Junsik thật tuyệt, Lee Sanghyeok thầm nghĩ. Một omega chưa từng bị đánh dấu luôn là cám dỗ không thể cưỡng lại đối với bất kỳ alpha nào.

Han Wangho có chút sợ hãi. Cậu hôn không giỏi lắm, đây là loại chuyện mà cậu chỉ biết qua tranh ảnh và TV. Han Wangho mơ hồ nhớ tới chuyện phải dùng lưỡi. Trong lúc ngơ ngác, gáy cậu bị một bàn tay to lớn ôm chặt, một chiếc lưỡi ấm áp tiến vào bên trong miệng cậu, linh hoạt cạy hàm răng của cậu, tùy tiện quét qua từng ngóc ngách. Sự xâm lược đột ngột khiến cậu mất cảnh giác, đầu óc Han Wangho trống rỗng, chỉ có thể ngoan ngoãn nhắm tịt mắt lại, rơi vào tình thế bắt buộc phải tiếp nhận sự xâm chiếm của người đối diện. Vòng eo của cậu bị đối phương ôm chặt trong lòng, hai tay Han Wangho vô thức bám lấy vai hắn, hoàn toàn chìm đắm vào nụ hôn.

Hôn nhau là cách thể hiện dục vọng trực tiếp nhất. Vậy nên dù có là hai người xa lạ thì cũng không thể tránh khỏi ái tình, trong phòng chỉ còn lại âm thanh môi lưỡi quấn quýt.

Han Wangho cảm giác được rằng cậu sắp tắt thở đến nơi. Oxi liên tục bị hút ra khỏi lồng ngực, đầu óc choáng váng và cơ thể mềm nhũn. Khi được buông ra, Han Wangho gần như không còn chút sức lực nào, tựa đầu lên vai Lee Sanghyeok mà thở dốc, mãi chưa thể trở về nhịp thở bình thường. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đỏ bừng vì nụ hôn mãnh liệt, áp sát vào cần cổ của Lee Sanghyeok. Trải nghiệm nụ hôn đầu thực sự khiến cậu không nói nên lời.

Thì ra hôn nhau là thế này, Han Wangho uể oải nghĩ. Trong phòng nồng nặc mùi rượu, lúc cậu nhận ra thì đã muộn. Cơ thể nặng nề bị ném vào chăn bông mềm mại, Han Wangho nhìn người đàn ông đang bước về phía mình.

"Đ-..."

Cậu còn chưa kịp nói lời nào, cái lưỡi mềm mại đã lại bị quấn lấy. Người đàn ông linh hoạt tách hàm răng, tùy tiện xâm nhập vào khoang miệng của cậu.

"Giữ chặt tôi."

Lee Sanghyeok thở dốc, giọng khàn khàn và đôi mắt vốn luôn điềm tĩnh đã nhuốm đầy dục vọng. Cậu trai bên dưới rõ ràng đã bị nụ hôn làm cho choáng váng, ngoan ngoãn dùng tay ôm lấy vai hắn, tự đẩy mình vào vòng tay của Lee Sanghyeok.

Chiếc áo sơ mi trắng bị xé toạc, lộ ra bộ ngực trắng nõn mềm mại. Bàn tay của người đàn ông lạ mặt vuốt ve dọc cơ thể Han Wangho, làn da bất giác run lên theo từng động chạm của hắn. Nước da trắng trẻo, bộ ngực hơi phồng do thường xuyên tập thể hình đã khơi dậy sự tò mò của Lee Sanghyeok. Hắn dùng đôi bàn tay thô ráp của mình xoa bóp núm vú của cậu trai nhỏ, sự kích thích đột ngột khiến Han Wangho vô thức rên rỉ.

"Ưm ... ah ... đừng chạm vào chỗ đó."

Bộ ngực nhạy cảm bị bắt lại, người đàn ông phía trên vẫn tiếp tục chơi đùa ác ý. Núm vú bên trái bị khoang miệng nóng ấm bao bọc, hạt đậu nhỏ bị răng của hắn tóm lấy, lưỡi không ngừng liếm qua liếm lại. Han Wangho đầu óc hỗn loạn, tựa như vừa ngâm mình trong một bồn nước lạnh, khoái cảm truyền từ ngực tới xương cụt khiến cậu không ngừng xin tha nhưng âm thanh phát ra lại biến thành những tiếng rên rỉ nhớp nháp, dinh dính quanh miệng.

Núm vú bên phải cũng không được tha, lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông không ngừng miết lên miết xuống. Kích thích kép khiến Han Wangho không ngăn nổi bản thân rên rỉ dâm loạn, cơ thể cậu run lên bần bật, một dòng chất lỏng ấm áp phun trào từ dương vật nhỏ. Cậu đã hoàn toàn lên đỉnh.

Huyệt nhỏ không ngừng co giật, mùi cồn trong không khí bốc lên nồng nặc. Han Wangho cảm thấy mồm miệng khô khốc, vô thức muốn tìm kiếm nguồn nước duy nhất xung quanh mình. Vì chưa rõ cách hôn nên cậu chỉ có thể lúng túng dùng môi mình mút lấy môi của Lee Sanghyeok. Đôi mắt cậu mờ đi, mùi hoa dành dành quện lấy mùi rượu nồng nặc trong phòng khiến khuôn mặt Han Wangho đỏ bừng vì bị tra tấn trong dục vọng. Cậu nhẹ nhàng ôm lấy vai Lee Sanghyeok, dâng hiến toàn bộ thân mình cho mối quan hệ lãng mạn chỉ kéo dài trong phút chốc này.

Khi phần dưới cơ thể bị xâm chiếm, Han Wangho không khỏi kêu lên đau đớn. Cơn đau xé nát từ lỗ nhỏ lan ra, nơi chưa từng được khai phá trước đây căng chặt lại nhưng cậu không muốn chống cự và đón nhận tất cả. Vì thế cậu lại càng kẹp chặt dương vật của Lee Sanghyeok.

Lee Sanghyeok cũng cảm thấy không ổn. Lỗ nhỏ ấm áp của Han Wangho mút chặt lấy dương vật khiến da dầu hắn tê dại, người bên dưới cau mày nhăn nhó vì đau đớn nhưng lời nói phát ra từ miệng lại mang theo dáng vẻ nịnh nọt.

"Ừm .... nhẹ nhàng chút nhé."

Lời này đương nhiên là vô ích, dương vật bên trong dường như còn to thêm một vòng. Han Wangho gần như tựa cả vào người Lee Sanghyeok, cậu không dám cúi đầu, thậm chí cũng cảm nhận được từng đường gân quấn quanh dương vật quá cỡ.

Thực sự vô cùng quá đáng, Han Wangho gần như hét lên trong lòng.

Người đàn ông xa lạ phía trên sừng sững như một ngọn núi, hoàn toàn chặn đứng tầm nhìn của Han Wangho. Cậu giận dữ đánh vào vai hắn, cảnh cáo bằng giọng điệu hung dữ:

"Tôi không muốn làm nữa! Đau quá!"

Nhưng hắn lại không thèm để ý, tiếp tục đưa đẩy liên tục không chút thương tiếc. Lee Sanghyeok nhéo eo cậu, đưa toàn bộ dương vật vào, hung bạo ra vào bên trong lỗ nhỏ của cậu. Khoái cảm mãnh liệt quét qua thần kinh của Han Wangho, cảm giác đau đớn giằng xé ở phần dưới cơ thể được thay thế hoàn toàn bằng sự sung sướng, cậu giống như một chiếc thuyền nhỏ lạc lối trong làn sóng tình ái này.

"À ... ha ... ừm ... tôi ..."

Han Wangho gần như bị buộc phải bám vào vai hắn, lời nói của cậu đã bị Lee Sanghyeok xé nát thành từng mảnh. Cậu giống như một quả đào ngọt ngào, bị Lee Sanghyeok bóc vỏ và đập vỡ.

"Không ... không được nữa .... sắp rách mất ..."

Han Wangho bị làm đau đến mức rơi nước mắt nhưng người đàn ông phía trên vẫn ngoảnh mặt điếc tai coi như không thấy mà véo thật mạnh vòng eo cậu, tiếp tục chịch cậu điên cuồng, dương vật xỏ xuyên tứ phía.

"Đừng ... đừng ..."

Khoái cảm mãnh liệt ở lỗ nhỏ liên tiếp, chồng chất như sóng biển, truyền từ thân dưới đến dây thần kinh của Han Wangho. Cậu cảm thấy mình giống như một con cá mắc cạn sắp chết, không thể làm gì khác ngoài vùng vẫy trong tuyệt vọng.

"Đừng cái gì?"

Lee Sanghyeok thì thầm bên tai cậu, đầu lưỡi nhẹ nhàng mút lấy dái tai, giọng nói gợi cảm xuyên qua màng nhĩ đâm thẳng vào đại não. Giọng điệu thì nhẹ nhàng nhưng dương vật lại đang làm cậu không chút thương tiếc, cảm giác như sắp đóng đinh trong cơ thể cậu.

Lần đầu tiên trong đời Lee Sanghyeok cảm thấy những điều trong sách nói không phải không có lí, niềm vui của tình dục mà hắn chưa từng trải qua đã khiến hắn hoàn toàn chìm đắm. Đây là omega của hắn, trái tim Lee Sanghyeok gào thét điên cuồng, khao khát kiểm soát và chinh phục tự nhiên của alpha đã lên đến đỉnh điểm, tất cả đều giáng xuống Han Wangho.

Muốn đánh dấu vĩnh viễn người này, để cậu chỉ có thể bị hắn chịch cả đời.

"Tôi ... tôi ... muốn ... tôi muốn khiếu nại anh ..."

Han Wangho sửng sốt đến mức nói năng không rõ ràng. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn tràn đầy xuân sắc, đôi môi đỏ tươi dưới ánh đèn mờ càng trở nên quyến rũ.

"Anh ... đợi một chút ... ah!"

Với lực đâm đột ngột tăng nhanh, Lee Sanghyeok lập tức xuyên vào phần sâu nhất. Han Wangho bị kích thích đến mức bật khóc, cánh tay trắng nõn yếu ớt dùng sức đẩy vai hắn nhưng lỗ nhỏ bên dưới lại không ngừng hút lấy dương vật cực đại.

"Em không chạy được đâu."

Lee Sanghyeok nhẹ nhàng hôn lên dái tai cậu, giống như quỷ Satan từ địa ngục đến, tuyên bố sự kết thúc của cuộc đời Han Wangho.

"Chúng ta rất hợp nhau, là trời sinh một cặp đó."

Lee Sanghyeok ôm lấy eo cậu, dùng sức mở ra khoang sinh sản, chạy nước rút cuối cùng. Tuyến thể sau gáy của Han Wangho bị răng nhọn của hắn đâm vào, nồng độ cồn cao trong nháy mắt tràn ngập khắp cơ thể của cậu. Han Wangho chỉ cảm thấy như đang ngâm mình trong một hầm rượu, toàn thân chỗ nào cũng là mùi rượu nồng nặc. Trong khoảnh khắc khi tinh dịch nóng hổi bắn vào bên trong lỗ nhỏ, Han Wangho tựa hồ nhìn thấy một luồng ánh sáng trắng lóe lên trước mắt.

"Tôi nhất định sẽ kiện anh!"

Trước khi ngất đi, Han Wangho đã yếu ớt buông ra những lời này.

05.

Không biết khi tỉnh dậy đã là lúc nào, tiếng nước vang lên trong phòng tắm và những dấu vết mơ hồ trên người khiến Han Wangho nhớ tới chuyện phi lí tối qua. Cậu bị một tên trai bao đè lên giường chịch tới mức ngất đi. Vừa xấu hổ lại vừa khó chịu, Han Wangho nén lại cơn đau từ thân dưới, muốn lập tức khiếu nại với nữ quản lý.

Thế nhưng vừa mở khung trò chuyện lên đã thấy nữ quản lý hoàn tiền, do vừa mới tỉnh ngủ nên Han Wangho có chút bối rối, nhìn chằm chằm hồi lâu mới nhận ra không phải do hôm qua cậu la hét phàn nàn. Vậy hẳn là tên trai bao kia đã tự thú nhận với quản lý của hắn.

Không sao. Han Wangho âm thầm tặng cho người đàn ông đêm qua một điểm trong lòng.

Tâm trạng của cậu lập tức trở nên vui vẻ. Cuộc điện thoại bất ngờ khiến cuộc đời cậu lại càng thêm tràn đầy màu sắc.

"Sao cơ? Tôi đã nhận được báo cáo sai à?"

Niềm vui sướng tột độ lập tức khiến Han Wangho dường như khiến não cậu ngưng đọng trong vài giây.

"Từ từ, vậy là bây giờ tôi có thể sống tiếp rồi!?"

Cửa phòng tắm bật mở, Lee Sanghyeok quấn khăn tắm bước ra. Những giọt nước còn chưa được lau khô vẫn đọng lại trên ngực hắn. Han Wangho không để ý tới cơn đau nhức của cơ thể, nhảy khỏi giường và lao vào vòng tay của Lee Sanghyeok.

"Tôi không bị ung thư, tôi vẫn có thể sống! Tôi vẫn có thể sống!"

Han Wangho bị giữ chặt, cánh tay cường tráng của hắn ôm chặt cậu vào lòng.

"Chúc mừng em."

06.

"Không, chờ đã! Vậy anh không phải là trai bao!"

Nhớ tới tin nhắn của nữ quản lý, Han Wangho đột nhiên phản ứng lại. Lúc này cậu vẫn đang bị Lee Sanghyeok đè lên, tên alpha nóng bỏng này đã bắt đầu cởi cúc áo ngủ của cậu. Han Wangho chỉ có thể cảm nhận hắn đang càng lúc càng áp sát, đến hít thở thôi cũng vô cùng khó khăn.

"Anh ... cút ra!"

Lee Sanghyeok không đáp lời cậu. Han Wangho vô thức dùng sức đẩy vai hắn nhưng người đàn ông phía trên lại không hề cử động, thậm chí còn cúi đầu hôn lên mặt cậu.

"Làm quen chút nhé? Anh là Lee Sanghyeok, alpha của em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro