Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bị ăn sạch (18+)

Từ đầu tới cuối dù Han Wangho có mắng chửi thế nào thì Lee Sanghyeok vẫn rất bình tĩnh. Cái kiểu thái độ dùng mềm đối cứng này càng làm cậu khó chịu. Mà khổ nỗi tên điên này ăn gì mà khỏe dữ vậy? Wangho không thể phản kháng lại chút nào.

Trong lúc còn đang nghĩ nên dùng cách nào thoát thân, Han Wangho không hề để ý Lee Sanghyeok đang rút thắt lưng cậu ra. Tới lúc cậu nhận ra thì quần của cậu đã không cánh mà bay rồi. Sao mà cái kịch bản này nó đi xa quá vậy?

"Con mẹ anh làm gì thế!!?"

"Tất nhiên là làm em rồi. Em chỉ cần nằm yên thôi, anh sẽ đem em đến với thiên đường."

Nói xong, Lee Sanghyeok đem hai tay cậu nắm lại sau đó dùng cái thắt lưng mới lấy ra kia trói chặt hai cổ tay Han Wangho lại với nhau. Giờ thì Han Wangho biết sợ thật rồi, khuôn mặt cậu tái nhợt không còn tí sắc nào.

"Thả tao ra thằng khốn!! Thả tao ra!! Thả tao ra!! Đệt mẹ mày!!"

"Nào đừng nói bậy bạ vậy. Mẹ anh không có hứng thú với em đâu. Chỉ có anh thích làm với Wangho thôi."

Lee Sanghyeok cười cười, Han Wangho tức tối nhưng không cách nào phản khảng lại, thậm chí cậu còn dùng cả răng để cắn cái đai lưng. Nhưng dĩ nhiên là không hề hấn gì, thắt lưng da xịn mà cậu lấy của Son Siwoo, còn lâu mới vì cái răng nhỏ của cậu mà rách.

Lee Sanghyeok phanh áo cậu, ôm cả hai chân cậu gác về một bên vai mình, bàn tay kéo quần lót ra. Han Wangho đỏ bừng mặt, khóe mắt cũng rưng rưng vì tức lẫn xấu hổ. Rõ ràng cậu phải là người đè hắn chứ, sao lại...sao lại...

"Coi nè, da em cũng trắng quá đi mất. Đùi cũng căng đầy thịt nữa. Cơ thể em chỗ nào cũng mềm, chỗ nào cũng mịn, sờ lên thích thật."

"Đừng nói nữa!!! Đồ bệnh hoạn, biến thái."

Han Wangho vẫn cố gắng lên giọng với Lee Sanghyeok, nhưng cái tư thế nằm ngửa chân gác lên vai còn hai tay thì bị trói để trước ngực không được mà để trên đầu cũng không xong, thật sự không có lấy một tý uy hiếp đối với hắn. Đôi mắt Lee Sanghyeok đảo từ phần ngực xuống đến thắt eo cậu, giọng nói phát ra đầy sự thích thú.

"Là em muốn lên giường với anh trước mà? Sao giờ lại tỏ ra chán ghét anh vậy, anh buồn lắm đấy, Wangho à!"

"Mày lừa bố!! Dùng mưu hèn kế bẩn, ngon thì mày đổi chỗ cho tao đi, tao sẽ vui vẻ mà thỏa mãn mày!!"

"Em dễ thương ghê. Nếu mà em muốn ở trên như vậy, lát chúng ta đổi chỗ. Còn giờ..."

Lee Sanghyeok ép má mình vào cặp đùi nuột nà của cậu, bàn tay sờ soạng bờ mông căng tròn. Dù Han Wangho muốn giãy giụa thế nào cũng bị cánh tay cứng như gọng kìm của hắn giữ chặt, không thoát ra được. Thậm chí vô tình lại đẩy mông mình cọ sát hơn với đũng quần của Lee Sanghyeok. Một trận rùng mình ập tới. Han Wangho bắt đầu hối hận khi không nghe lời cảnh cáo của Son Siwoo, cậu muốn chạy về với Son Siwoo rồi đấy.

Mắng chửi không hề có tác dụng với Lee Sanghyeok, ngược lại nó còn khiến Han Wangho càng thêm mệt. Nhịp thở của cậu dần trở nên nặng nề, lo lắng nhìn bàn tay Lee Sanghyeok đang kéo cái quần lót của cậu ra. Soạt một tiếng lớp vải mềm cọ sát vào da thịt Han Wangho, yên vị dưới cổ chân. Ánh mắt Lee Sanghyeok nhìn đến vật ở giữa hai chân cậu, nụ cười nhếch kia giờ lại khiến Han Wangho bồn chồn.

"Mày...mày tha cho tao đi...tao hứa sẽ không gây rắc rối cho mày đâu." Đợi thoát khỏi đây chắc chắn Han Wangho sẽ thuê người đánh tên Lee Sanghyeok kia đến tàn phế.

"Em có khiếu nói chuyện hài ghê. Miếng bánh ngon đã dâng tới tận mồm rồi mà nhả ra thì chỉ có thằng ngu thôi. Mà Lee Sanghyeok này thì không ngu."

Lời cầu xin vô nghĩa của Han Wangho nhận về được một tràng cười khúc khích của Lee Sanghyeok. Hắn liếm môi trên, một tay ôm chặt chân cậu, tay kia nắm lấy dương vật Han Wangho, xoa nắn đánh thức nó.

Han Wangho ngay lập tức run lẩy bẩy. Chỗ nhạy cảm bị sờ đến, cậu hừ hừ vài tiếng trong cổ họng, hai tay bị trói đặt trước ngực Lee Sanghyeok đấm đấm mấy cái.

"Cút ngay đồ điên!! Thằng bệnh hoạn mày đừng có chạm vào tao!!"

"Ồ, Wangho đừng lo nhé! Sức khỏe của anh rất tốt, đủ để thỏa mãn em."

Khuôn mặt đẹp trai của Lee Sanghyeok dí sát vào mặt Han Wangho, giọng nói lại mang đầy sự cợt nhả, thái độ thể hiện từ ánh mắt cũng khác hoàn toàn so với vẻ ngoài. Như để Han Wangho hết hoài nghi về sức lực của mình, tay Lee Sanghyeok vuốt vừa nhanh lại vừa bạo, nhấn vào mấy chỗ dây thần kinh mẫn cảm. Han Wangho cong lưng, mím môi cau mày nín nhịn sự kích thích đang ập tới dồn dập. Cánh tay đang ôm chân của Lee Sanghyeok trượt dần xuống. Nó chuyển sang kìm chặt một đùi Han Wangho, thay thế tay trái nắm dương vật cậu. Han Wangho nghĩ Lee Sanghyeok định dùng hai tay xóc cho mình. Nhưng không, hắn nhắm đến con mồi khác.

Lee Sanghyeok liếm ướt tay trái của mình, hướng thẳng xuống cái lỗ bên dưới mà chen vào. Han Wangho chấn động, cả người như bị giật điện, nơi đó chưa bao giờ bị ai chạm vào hết. Cơn đau đớn kéo đến khiến cậu khó chịu. Han Wangho tức thì la hét ầm ĩ.

"Đệch mẹ mày điên rồi!! Thằng điên!! Cút ra!! Mày cút ra đi!!"

Ngón tay chôn trong lỗ huyệt vừa chật vừa nóng, mới đầu còn không thể nhúc nhích nổi. Đau đớn khi bị dị vật đâm vào làm Han Wangho không nhịn được mà rơi nước mắt. Trai tồi Han Wangho lần đầu khóc lóc vì làm tình. Đã thế cậu còn là kèo dưới.

"Đau quá...rút ra đi xin mày đấy..."

"Ngoan nào, anh tìm thấy nó rồi, Wangho sẽ thích ngay thôi."

Lee Sanghyeok vừa dứt câu thì Han Wangho đột nhiên giật thân mình, chân tì nặng trên vai Lee Sanghyeok, cậu hét lên một tiếng cao vút. Tiếng rên khác biệt hoàn toàn. Chỉ chờ có thế, ngay lập tức Lee Sanghyeok gập người cậu sâu xuống, mở căng cái lỗ phía sau, hắn nhồi thêm hai ngón nữa vào trong động huyệt của cậu, động tác xỏ xiên lại càng nhanh hơn.

Han Wangho thở không ra hơi, sự kích thích kỳ lạ từ tuyến tiền liệt khiến cậu choáng váng. Hai mắt chao đảo không rõ tiêu cự. Sức nóng từ cả hai dần tăng lên, mồ hôi thấm cả xuống ga giường. Cuối cùng Han Wangho cũng không chống chọi nổi với sự sung sướng từ việc bị đâm lỗ dưới, vật đằng trước bắn ra đầy tay Lee Sanghyeok.

Han Wangho mềm người, chân tay rụng rời không còn tí sức lực nào. Lee Sanghyeok liếc nhìn xuống cái lỗ bóng loáng nước dịch, đem ngón tay rút ra. Hắn tách mở hai chân Han Wangho, để nó gác lên vai mình, phía dưới cây gậy thịt thô to cạ vào nơi còn đang co rút nhẹ kia của cậu.

Han Wangho lắp bắp, mắt rưng rưng nhìn nơi đó của hắn.

"Sao...sao lại to thế?"

"Thích không? Để anh đút cho cái miệng nhỏ này của Wangho ăn nhé!"

"Gì cơ? A...!!"

Lee Sanghyeok cười đến chói mắt, Han Wangho có chút hoang mang nhìn hắn. Ngay sau đó thì liền ập đến cơn đau còn khủng khiếp hơn cả khi nãy. Dương vật hắn thúc vào một đường trơn mượt không chút khó khăn. Vách thịt non mềm của huyệt nhỏ không chịu nổi mà căng hết ra, cơ thể cậu không ngừng co thắt. Cảm giác vừa đau vừa trướng làm Han Wangho triệt để đầu hàng. Cậu chồm người lên quàng tay vào cổ hắn, khuôn mặt mang vẻ đáng thương.

"Không thích..a...em thấy đau quá...không muốn làm nữa...hư..mm..anh dừng lại...có được không?"

"Lúc nãy không phải em muốn nằm trên sao? Như em mong muốn."

Nói xong, Lee Sanghyeok lật Han Wangho ngồi dậy, mông cậu liền rơi thẳng xuống người hắn, miệng huyệt ngậm chọn vẹn cái thứ thô to dựng đứng của ai kia. Không cho cậu có cơ hội thích ứng, hắn nâng người cậu di chuyển ngay tức thì.

"A..Ah! Đừng...đừng đâm vào nữa...a..chết mất...agh.!!"

Han Wangho thét lên, toàn thân run rẩy co rút như bị giật điện. Cơ thể va chạm mãnh liệt, liên tục xóc nảy lên xuống, phần ngực cậu cọ vào ngực hắn vừa đau vừa nóng, như sắp bốc cháy luôn rồi. Vừa đau vừa sướng tạo thành một mớ cảm giác hỗn độn trong cậu. Han Wangho rên rỉ đến nước bọt cũng không nuốt kịp. Phía dưới Lee Sanghyeok vừa thúc đến điểm mẫn cảm lỗ huyệt liền siết chặt một vòng. Khiến hắn cũng không nhịn được thở mạnh.

Khoái cảm sung sướng chạy khắp cơ thể, Lee Sanghyeok cúi đầu thoát ra khỏi cái ôm đầy bám víu của Han Wangho. Lee Sanghyeok đè Han Wangho xuống giường, mặc kệ phía dưới đang nằm bên trong người ta, hắn dùng sức lật ngược Han Wangho về tư thế úp sấp. Nâng mông cậu lên cao để dễ dàng đâm rút. Bị thứ bên trong nghiền ép lại còn bị bắt xoay một vòng như thế, cậu nào chịu nổi khoái cảm lớn như vậy, lập tức lên đỉnh.

Nhưng Lee Sanghyeok vẫn chưa ra lần nào, nên Han Wangho vẫn tiếp tục bị dày vò. Lee Sanghyeok tiếp tục ra vào thêm hơn trăm lần, cuối cùng cúi xuống ôm ghì lấy cậu mà cao trào. Tinh dịch trực tiếp bắn đầy vào bên trong cậu, nhiều đến nỗi còn tràn cả ra ngoài. Han Wangho hét mất tiếng, bị Lee Sanghyeok đè nặng không giãy được, chỉ có hai chân là hơi động một chút. Sau đó cậu trực tiếp ngất luôn. Nằm bẹp dí như cọng bún thiu.

Nếu không phải lồng ngực trong vòng tay cậu đang không ngừng phập phồng lên xuống, chắc Lee Sanghyeok còn tưởng cậu sướng đến thăng thiên luôn rồi.

Người gì mới làm một lần đã xỉu rồi, đúng là ít vận động nên yếu quá. Sau này nhất định Lee Sanghyeok phải bắt cậu tập thể dục, ít nhất cũng phải được một đêm tận hứng với cậu. Han Wangho nào biết ý nghĩ của Lee Sanghyeok. Mà có biết cậu cũng có thoát được đâu.

Đến ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Han Wangho chỉ biết khóc lóc mà gọi điện cho Son Siwoo

"Siwoo à, tao hối hận rồi."

Còn Son Siwoo thì cười nắc nẻ khi thấy bạn mình bị ăn đến sạch sẽ.

"Đáng đời trai tồi Han Wangho, thì ra còn có người trị được mày."

END.

------
Chợt nhận ra nay là 11/11 này của mấy ng độc thân giống mình😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #fakenut#r18