02 (h)
𐙚🧸ྀི
Ảnh đại diện của LSH là một chữ Z trên nền đen, địa chỉ IP đã dùng phần mềm thay đổi, không tra ra được thông tin gì.
Audio anh đăng toàn bộ đều có thể xem miễn phí, từ một vài chia sẻ về cuộc sống có thể nhận ra anh không thiếu tiền, Wangho từng có suy nghĩ dùng tiền thuê anh ghi âm riêng cho cậu, nhưng sau khi cân nhắc kỹ vẫn cảm thấy không khả thi.
Audio mới nhất đã có mấy ngàn lượt chia sẻ bình luận, Wangho trước giờ cũng chỉ thưởng thức rồi like, không hề lưu lại bất cứ dấu vết gì, nhưng thật ra cậu rất thích đọc bình luận bên dưới.
【 tui nghe mà nước nôi lênh láng luôn qwq】
【 chồng ơi, nhớ anh muốn xỉu 】
【aaaaa, ông xã mau tới chơi em 】
【 cảm tạ Bồ Tát, món ăn tinh thần online của tui rốt cuộc cũng xuất hiện 】
Wangho đọc mà nóng hết cả mặt, tuy rằng toàn là acclone bình luận, nhưng mấy lời này thật sự quá... Wangho cảm thấy việc nghe audio 18+ thủ dâm đã là chuyện rất khác người, cậu chẳng dám bày tỏ thêm cảm xúc gì khác, nhìn những người trong khu bình luận, cậu có chút xấu hổ, nhưng sâu trong lòng lại trộm hâm mộ.
Tối nay cậu quá sốt ruột, có thể nói một giây cũng không đợi nổi, quên cả việc lót thêm đệm, cậu lại động tình hơi quá mức, khăn trải giường dưới mông đã ướt đẫm.
Wangho đổi một tấm ga trải giường mới, sau đó đem cái đã bẩn bỏ vào máy giặt.
Khi đi ngang qua gương, cậu vô tình thấy được dáng vẻ của bản thân hiện tại, tóc mái mướt mồ hôi dính vào trán, hốc mắt đỏ hồng giống như vừa khóc, ai cũng sẽ cho rằng người trong gương là một nam sinh thanh tú xinh đẹp.
Nhưng Wangho biết, cậu không phải nam sinh hoàn hảo, bên dưới của cậu thừa ra một thứ con trai không hề có.
Wangho đang là sinh viên năm hai, học chuyên ngành thương mại quốc tế, một trong những ngành top của trường.
Thời khóa biểu năm hai kín mít, cậu vừa kết thúc thêm một môn chuyên ngành, dọn dẹp máy tính chuẩn bị về thì đột nhiên bạn học sau lưng dùng bút chọc chọc vào người cậu.
"Wangho, báo cáo giảng viên giao cậu viết chưa?"
Wangho nghĩ nghĩ một chút, sau đó chậm rì rì đáp: "Ừ... viết rồi."
"Vãi." Người kia đột nhiên la lên, sau đó tiến lên ngang hàng ôm vai bá cổ cậu, "Anh! Anh! Có thể cho em mượn xem một chút được không? Anh yên tâm, em chỉ tham khảo số liệu, không sao... Không phải, không coi thêm gì khác!"
Chuyện này xảy ra không phải lần một lần hai, Wangho theo thói quen nói: "Đợi khi nào về tôi gửi cậu."
"Anh wangho, đa tạ đa tạ!"
Sinh viên nam nhận được lời hứa thì vui vẻ xách chiếc cặp trống rỗng của mình lên, lôi kéo Wangho ra khỏi lớp: "Đúng rồi, tý nữa tôi định tới một quán bar mới khai trương gần trường chơi, cậu có muốn đi chung không?"
Wangho lắc đầu, không có hứng thú.
Sinh viên nam vẫn chưa từ bỏ: "Thật sự không đi hả? Lần cuối cùng cậu đi chơi với bọn tôi là tháng trước đúng không? Sắp tới cũng có thi thố gì đâu, cậu về sớm vậy làm gì?"
"Hôm nay tôi có việc, để lần sau đi."
Bạn học bên cạnh nghe vậy bèn đập vào ót sinh viên nam một cái: "Mày cho rằng Wangho giống mày à? Bài tập không lo viết, cả ngày chơi bời khắp nơi? À đúng rồi, Wangho, báo cáo của cậu có thể gửi cho tớ xem với không?"
Sinh viên nam: "........."
Wangho rất ngoan, đây là đánh giá của tất cả những người quen biết cậu đưa ra.
Cậu luôn luôn đến lớp sớm nửa tiếng, bài tập dù lớn dù nhỏ cũng sẽ nghiêm túc hoàn thành, điểm cao, là một sinh viên xuất sắc xứng danh. Nhưng cậu lại quá ngoan, thậm chí hơi khô khan một chút, bị bắt tham gia hạng mục không rành trong đại hội thể thao cũng không biết phản kháng, ai mượn bài tập cũng không nỡ từ chối.
Mỗi lần Wangho nghe người ta đánh giá cậu như vậy, cậu chỉ cười mỉm.
Nếu bọn họ biết, cậu có nhiều hơn một bộ phân sinh dục so với các nam sinh khác, bọn họ sẽ đối xử với cậu như hiện tại sao?
Nếu bọn họ biết cậu thích nghe giọng con trai để thủ dâm, còn sưu tầm rất nhiều đồ lót tình thú, bọn họ sẽ vẫn cười khen cậu ngoan sao?
Tuyệt đối không, Wangho biết, bản thân cậu chính là một tên quái vật trong ngoài không đồng nhất.
"Hôm nay vợ yêu nhiệt tình quá."
"Chu mông cao lên, hạ eo xuống, ha a... tự mình vạch lồn ra."
"Nhìn xem, tư thế này có phải có thể đụ vào càng sâu đúng không?"
Giọng nói trầm thấp mang theo tình dục quanh quẩn trong phòng ngủ, ở trên giường, một thiếu niên mặt đồ lót ren trắng đang nằm chu mông, đầu chôn vào gối, mông mập không ngừng lắc, giống như thật sự có một người đàn ông đang nắm lấy eo cậu, hung hăng nắc cặc vào lỗ lồn ướt đẫm.
Hôm nay Wangho mặc bộ đồ lót tình thú cậu thích nhất, nửa người trên mặc một chiếc áo hai dây mỏng tang, hai cái nơ bướm xù xù ở đúng ngay vị trí hai núm vú hồng phấn, sau lưng là hai sợi dây đan chéo. Nửa người dưới mặc một chiếc quần đùi viền ren trông khá bình thường, chỉ khi đến gần mới có thể thấy được phần đáy quần khoét rỗng, bộ phận sinh dục thần bí được hai dải ren mỏng manh bảo vệ, chỉ cần đẩy nhẹ dây ren sang một bên, đã có thể không chút trở ngại đụ vào lỗ nhỏ dâm đãng.
"Sao vừa đụ vào đã ngập nước thế này? Bảo bối, có nghe thấy tiếng cặc anh giã lồn em không?"
"Ha a... Lồn dâm đụ sướng quá... vợ ơi... vợ dâm của anh."
Tiếng đụ lồn 'òm ọp' vang lên, Wangho không chịu nổi khẽ rên, cậu vẫn giữ nguyên tư thế nằm bò chu mông, một tay mò vào giữa hàng, đẩy dải ren ra vuốt vẻ lồn nhỏ trống rỗng.
Chưa đủ, muốn nữa... hức... làm sao bây giờ... nứng quá...
Wangho tủi thân cắn môi, trong khoảnh khắc này cậu đột nhiên nổi giận vô cớ, giận người đàn ông không chịu ở bên cạnh cậu, không kề vào tai cậu nói ra những lời dâm dục trần trụi đó, giận hắn không hung hăng đụ cặc vào lồn hư chỉ biết nứng của cậu, dùng cặc bự dạy nó ngoan ngoãn!
Khuôn mặt chôn trong gối xoay qua một bên, tóc mái hỗn độn, hai má ửng hổng, vẫn mê người như cũ.
Wangho thở hổn hển với tay lên đầu giường, lấy ra một vật trơn bóng, đưa vào giữa háng, nhấn nút mở.
"Rè rè rè"
Tiếng rung hòa cùng tiếng từ điện thoại phát ra, khiến người ta không phân rõ đâu là thật đâu là giả.
"Ha a... là ai đang cưỡi lồn đụ em?"
"Anh cưỡi vợ như vậy, vợ có phải là ngựa cái của anh không?"
"Mỗi ngày chu mông cho anh cưỡi được không? Hả? Lúc ăn cơm quỳ gối trên bàn cho anh cưỡi, lúc tắm rửa thì bò trên bồn tắm cho anh nắc lồn, trước khi ra ngoài phải chu mông cho anh đút tinh một lần mới đươc đi, có được không vợ?"
"Đệch! Chịu không nổi, vợ ơi, anh muốn bú lồn em."
Wangho đem máy hút để ngay hột le, món đồ chơi ong ong rung khiến ngón tay cậu trở nên tê dại, hột le căng tròn bị hút mạnh, Wangho nhắm nghiền mắt, tiếng bú liếm lép nhép vang lên, cậu không nhịn được dạng rộng chân chu mông thật cao, tưởng tượng người đàn ông đang vùi mặt vào háng giúp cậu bú lồn, lưỡi hắn mạnh mẽ rà qua thịt lồn, địt vào lỗ thịt.
"Ưm.. sướng quá... mạnh lên chồng."
Dục vọng tựa như một tấm lưới không kẽ hở, cuốn chặt lấy Wangho, cậu nghe được tiếng người đàn ông dẫn dắt: "Bắn ra đi vợ, bắn nước lồn thơm ngọt vào miệng anh."
"A..."
Khoái cảm mãnh liệt tràn ra, Wangho cong eo, run rẩy cao trào.
Đồ lót ren ướt nhẹp, nhão nhão dính vào cơ thể, Wangho như bị hút cạn lực, nằm nghiêng trên giường thở dốc, tay vẫn giữ chặt món đồ chơi.
Cơn cao trào qua đi để lại một cảm giác trống rỗng nhàn nhạt, tựa như mặt biển phẳng lặng trong đêm đen u tối, chỉ có những cơn sóng cô đơn lặng lẽ tràn vào bờ. Wangho cảm thấy bản thân cậu không ổn rồi, cậu vậy mà lại sinh ra dục vọng chiếm hữu với một người ngay cả mặt cũng không biết trên mạng.
Cậu muốn người đàn ông này chỉ thu âm cho mỗi cậu nghe, muốn hắn chỉ nói những lời thô tục này với cậu, chỉ vì cậu mà thở dốc....
Hàng mi cong tựa như cánh bướm khẽ giãy giụa, một hồi lâu sau, Wangho ngồi dậy, cậu định cởi bộ đồ trên người ra. Nhưng khi chạm vào khóa kéo bên hông, mắt cậu lơ đãng lướt qua bộ phận ướt đẫm giữa hai chân.
Wangho khựng lại một chút, lồn nhỏ bởi vì giọng của người đàn ông mà lên cơn nứng, cũng vì lời của hắn mà động tình phun nước.
Ma xui quỷ khiến, Wangho cầm lấy điện thoại, một tay ôm chân, cẩn thận nhét chú chim nhỏ vào trong quần ren, chụp một tấm cận cảnh bé lồn ướt át sau cơn hứng tình.
Đợi đến khi cậu tỉnh táo lại, bức ảnh sắc tình đó đã được gửi qua cho LSH.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro