Hideonbush mất tích
Ngày Sanghyeok mất tích đã tạo nên một cơn địa chấn trong cả giới ngầm và thế giới ngoài. Dù Roach đã nhanh chóng kiểm soát thông tin, ngăn chặn phần lớn các tin tức rò rỉ, nhưng vẫn có những mảnh ghép của sự thật lan truyền, đủ để gây xôn xao và hoài nghi. Ẩn danh với cái tên Hideonbush, Sanghyeok vốn là một nhân vật đầy quyền lực, đặc biệt tại thành phố X - nơi hắn giữ vị thế không thể lay chuyển. Việc Hideonbush biến mất đột ngột khiến nhiều kẻ trong giới ngầm trở nên cảnh giác, và một số kẻ khác bắt đầu lộng hành, như thể khoảng trống quyền lực là cơ hội để họ mở rộng lãnh địa.
May mắn thay, sự thật về việc Wangho bị bắt cóc cùng danh tính thật của Sanghyeok - Faker, vẫn chưa bị lộ ra. Điều này đồng nghĩa với việc những kẻ đang lăm le chiếm đoạt vẫn chưa nhận thức được toàn bộ bức tranh lớn. Roach đã làm việc không ngừng để bảo vệ thông tin quan trọng, nhưng hắn biết rằng không thể giữ kín tất cả mãi mãi. Mỗi ngày trôi qua, sự mất tích của Hideonbush khiến những mối đe dọa trong bóng tối ngày càng trở nên rõ rệt hơn.
Với Sanghyeok vắng mặt, thành phố X bắt đầu xáo trộn. Những tên tội phạm từng e dè quyền lực của hắn giờ đây công khai đối đầu, tạo nên sự hỗn loạn ngày càng lan rộng. Những vụ tranh giành quyền lực, lãnh thổ trong giới ngầm nổ ra nhiều hơn, và những tin tức về sự bất ổn lan nhanh như cỏ dại.
Trong khi thành phố X dần rơi vào hỗn loạn, những kẻ từng phục tùng Hideonbush bắt đầu tự hỏi ai sẽ là người kế vị, và liệu quyền lực của hắn có sụp đổ hay không. Không ai có thể phủ nhận ảnh hưởng của Hideonbush, nhưng việc hắn đột ngột mất tích làm nhiều kẻ hoài nghi về tương lai của thành phố, nhất là những kẻ không biết gì về danh tính thực sự của hắn.
Mọi thứ dưới danh nghĩa Faker dường như vẫn diễn ra một cách trơn tru hơn, không hề rối loạn như người ta có thể tưởng tượng khi Sanghyeok biến mất. Với việc nhiều công việc và tài liệu quan trọng đã được Sanghyeok xử lý từ trước, các hoạt động của Lee gia vẫn tiếp tục một cách ổn định. Những bản kế hoạch chi tiết, các thỏa thuận và dự án đều được chuẩn bị chu đáo, khiến Roach và những người còn lại có thể theo dõi mà không gặp phải quá nhiều khó khăn. Tất cả như thể Sanghyeok đã tính toán mọi bước đi từ trước, dự liệu trước việc mất tích của mình.
Tuy nhiên, tại sao Sanghyeok lại biến mất một mình, để lại mọi thứ phía sau mà không có lời giải thích rõ ràng? Đã hơn hai tháng trôi qua, và vẫn không có tin tức nào từ anh. Nếu sự biến mất là sắp đặt tại sao đến giờ vẫn không có lấy một tin tức hay manh mối nào?
...
Roach đặt xấp tài liệu lên bàn, ánh mắt khẽ lướt qua Wangho với chút khâm phục khó giấu. Dù mới chỉ hai tháng, Wangho đã thể hiện năng lực mà không phải ai cũng dễ dàng có được.
“Đây là tài liệu cần xử lý hôm nay, thưa phu nhân.”
Roach nói, giọng điềm đạm nhưng không thiếu phần tôn trọng.
“Được rồi, để đó đi.”
Wangho đáp, không ngước lên nhìn, tay vẫn mân mê chiếc bút giữa những ngón tay. Chiếc ghế cậu đang ngồi vốn dĩ là vị trí của Sanghyeok, người đã mất tích suốt hai tháng qua.
Thời gian như lặng lẽ trôi đi từ ngày vụ bắt cóc xảy ra, nhưng đối với Wangho, mỗi ngày dài như vô tận. Cậu đã từng suy sụp, từng nghĩ rằng không thể bước tiếp khi Sanghyeok biến mất. Bầu trời xanh trong ngày hôm ấy đã biến thành mây mù xám xịt, bao phủ cuộc sống của cậu. Nhưng rồi, giữa những mảnh vỡ của nỗi đau, Wangho đã lấy lại lý trí. Cậu không muốn trở thành kẻ yếu đuối chỉ biết ngồi ngoài cuộc. Thay vì chờ đợi trong vô vọng, cậu quyết định sẽ tự mình tìm ra điều mình muốn.
Ngay sau khi xuất viện, Wangho ra lệnh cho Roach giao toàn bộ tài liệu và thông tin của Lee gia cho mình. Roach ban đầu khá do dự nhưng bởi Faker – Sanghyeok – tin tưởng Wangho tuyệt đối. Tuy mới tiếp xúc với Wangho vài tháng nhưng Roach cảm thấy cậu là người có thể tin tưởng. Vì điều đó, Roach cũng đặt niềm tin của mình vào cậu mà giao một số tài liệu công việc cho Wangho. Những dữ liệu này không chỉ liên quan đến hoạt động kinh doanh của gia tộc, mà còn bao gồm những mối quan hệ ngầm và các giao dịch trong bóng tối mà Wangho chưa bao giờ nghĩ đến trước đây.
Dù mới chỉ tiếp nhận trong một thời gian ngắn, Roach không thể không cảm thán trước trí tuệ sắc sảo của Wangho, quả là mắt nhìn người của boss thật sự quá tốt. Cậu tiếp thu và thích nghi nhanh chóng, xử lý mọi công việc với sự gọn gàng và mượt mà. Wangho không chỉ là một tiểu thuyết gia nổi tiếng, mà còn là một người có đầu óc chiến lược vượt trội, xứng đáng với vị trí mà cậu đang đảm nhận.
Wangho lật nhẹ từng trang tài liệu, ánh mắt điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự kiên quyết không thể lay chuyển. Cậu không còn là người chỉ đứng sau lưng Sanghyeok, mà giờ đây đang đối mặt trực tiếp với mọi vấn đề của Lee gia. Lật qua từng báo cáo, từng văn bản mật, Wangho cảm nhận rõ gánh nặng mà Sanghyeok đã luôn âm thầm gánh vác. Và giờ, nó đè lên vai cậu, nặng nề nhưng không khiến cậu chùn bước.
Roach đứng im bên cạnh, quan sát không lời, như chờ đợi bất cứ mệnh lệnh nào từ Wangho. Hắn chưa bao giờ thấy một người ngoài nào có thể bước vào thế giới của Lee gia nhanh chóng và quyết liệt đến thế. Ban đầu, hắn cũng có chút ngờ vực về Wangho - một tiểu thuyết gia nổi tiếng nhưng lại có vẻ quá xa lạ với thế giới ngầm đầy cạm bẫy này. Nhưng sự ngờ vực đó nhanh chóng tan biến khi Wangho chứng minh rằng mình không chỉ là kẻ thờ ơ đứng ngoài cuộc.
“ Phu nhân thật sự rất giống ngài ấy.”
Roach khẽ lên tiếng sau vài phút im lặng, như thể nói ra điều đó một cách vô thức.
Wangho dừng lại, ngước mắt lên nhìn hắn. Ánh mắt ấy không có sự hoang mang, không có dấu vết của sự yếu đuối đã từng hiện hữu trước đây. Thay vào đó là một sự cứng cỏi khó tin. Cậu không hỏi “ ngài ấy ” ở đây là ai, bởi vì cậu biết rõ Roach đang nhắc đến ai. Cảm giác ấy vừa xa lạ vừa thân quen, như thể hình ảnh của Sanghyeok đang phản chiếu trong chính cậu.
“ Nhưng tôi không phải anh ấy.”
Wangho đáp, giọng bình thản nhưng đầy dứt khoát.
“ Tôi sẽ tìm anh ấy theo cách của mình.”
Roach hơi ngạc nhiên trước sự quyết tâm ấy, nhưng hắn hiểu rõ rằng Wangho không phải kiểu người nói mà không làm. Hắn chỉ khẽ gật đầu, như ngầm chấp nhận vị thế mới của cậu.
“ Ngài có dự định gì tiếp theo, thưa phu nhân? ”
Roach hỏi, quay lại với tác phong chuyên nghiệp.
Wangho im lặng một lúc, ánh mắt cậu lướt qua tập tài liệu trước mặt, rồi dừng lại ở một dòng tên quen thuộc – Hungo. Kẻ đã từng là cánh tay phải của Lee Sunghyeok, bố của Sanghyeok. Tin đồn về việc hắn còn sống vẫn lan truyền trong giới. Nhưng có lẽ hắn thật sự đã chết và Wooje - con trai hắn quay trở lại báo thù. Nếu nghĩ như vậy sẽ khá hợp lý. Vậy nhóm tấn công bất ngờ Sanghyeok là ai? Sao bọn chúng biết việc Wooje sẽ bắt cóc và giam giữ Wangho ở đó để chuẩn bị sẵn mà phục kích. Khả năng Wooje chỉ là một cái cớ nổi mà thôi. Đó cũng là manh mối duy nhất mà Wangho có thể dựa vào để tìm ra Sanghyeok.
“Bắt đầu từ Hungo. Tôi sẽ đích thân lấy lời khai từ Zeus.”
" Tôi sẽ sắp xếp." Roach đáp.
Wangho nói, giọng sắc bén hơn bao giờ hết.
“ Tôi muốn mọi thông tin liên quan đến hắn từ trước đến giờ.”
Roach đứng im, suy nghĩ một lúc như có chút do dự trước khi đáp.
" Tôi sẽ gọi cho... người đó. Có lẽ người đó sẽ cho ngài biết những gì ngài muốn."
"VNgười đó?"
Wangho nhíu mày, ánh mắt cậu lấp đầy sự khó hiểu và cảnh giác.
Roach khẽ gật đầu, đáp lại với một vẻ khó đoán.
" Ngài sẽ gặp sớm thôi."
Rồi hắn cúi đầu, lịch sự ra ngoài mà không giải thích thêm bất cứ điều gì.
Trong căn phòng rộng lớn, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào nhưng vẫn không thể làm tan bớt không khí nặng nề đang bao trùm. Wangho lặng lẽ ngồi lại một mình, cảm giác về "người đó" gợi lên những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cậu. Liệu người mà Roach nhắc đến có phải là ai đó từ quá khứ của Sanghyeok? Hay là một nhân vật quyền lực trong thế giới ngầm mà Wangho chưa từng nghe đến?
Dù thế nào, cậu cũng sẵn sàng đối mặt với bất cứ ai, bất cứ điều gì, miễn là có thể tìm ra được manh mối về sự mất tích của Sanghyeok.
*
" Thưa phu nhân, Zeus đang ở trong phòng rồi ạ." Một tên thuộc hạ thấy Wangho bước đến liền cúi đầu kính cẩn.
" Được. Lui xuống hết đi."
Wangho dừng chân, mắt thoáng ánh lên một tia lạnh lẽo. cậu ra lệnh, giọng không hề mang theo cảm xúc.
Những tên thuộc hạ nhanh chóng rút lui, để lại Wangho một mình trước cánh cửa nặng nề. Đây là phòng tra hỏi của gia tộc Lee, nơi mà không một ai muốn bước chân vào, nhất là khi đối diện với Wangho trong vai trò người thẩm vấn.
Wangho nắm lấy tay cầm cửa, đôi mắt sắc bén lướt qua khung cửa trước khi đẩy mạnh, bước vào bên trong. Không gian tối mờ và lạnh lẽo. Giữa phòng, Wooje, người bạn thân từng không ngại ngần cùng cậu chia sẻ nhiều điều - đang ngồi trên chiếc ghế đối diện. Không bị thương hay trói buộc, hắn ngồi thẳng lưng, vẻ mặt điềm tĩnh nhưng ẩn chứa một sự mệt mỏi. Wooje biết mình không còn đường trốn chạy, và lựa chọn duy nhất là chấp nhận đối mặt với mọi chuyện.
__________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro