Chương 14: 🔞
Lưỡi anh đao tung khắp khoang miệng nóng của Wangho, cuốn lấy lưỡi nhỏ cậu mà trêu đùa. Nụ hôn kiểm soát bởi pheromone khiến Sanghyeok không còn sự dịu dàng như thường ngày. Nó mãnh liệt, vồ vập mà sâu hơn hẳn. Wangho thật sự thở không nổi nữa rồi, tay cậu cố đẩy Sanghyeok nhưng chút sức lực yếu ớt ấy chẳng có miếng tác dụng nào. Nó chỉ làm tăng thêm sự phấn khích cho alpha thôi. Cậu cố đập tay vào ngực anh ra hiệu, cậu không chịu được nữa rồi.
Lúc này Sanghyeok mới luyến tiếc mà dứt ra. Wangho cố gắng hít lấy từng ngụm không khí ít ỏi thì lại bị môi anh cuốn lấy mút mát như đang lém một miếng thạch pudding vải ngọt ngào, thanh mát. Thưởng thức vị ngon ngọt không để lãng phí một miếng nào. Cả người Wangho mềm nhũn nhưng cơ thể vẫn nóng rực, bên dưới đã chảy đầy nước dâm nhưng bên trong lại trống trải và khô khốc đến khó chịu.
Thấy được sự gấp gáp từ cậu. Sanghyeok tạm thời tha cho đôi môi đỏ sưng tấy vì bị hành hạ nãy giờ. Đôi tay to lớn vẫn không ngừng xoa bóp cặp mông trắng căng tròn của Wangho. Bất ngờ bàn tay trườn vào trong, kéo cả quần đùi và quần lót của cậu xuống, để lộ ra nơi tư mật ẩm ướt đang hết lời mời gọi. Sanghyeok cứ nhìn chằm chằm vào chỗ đó khiến Wangho ngại không chịu được.
" Đừng..đừng nhìn nữa mà.."
" Wangho à, nhóc thực sự rất xinh đẹp...xinh đẹp đến mức phát điên."
" Aaa.. đừng liếm..bẩn lắm..ha..ưm.."
Tiếng rên ngọt ngào phát ra, Sanghyeok cúi mặt vào, liếm lấy huyệt hoa hồng hào xinh đẹp. Cảm giác bị chạm vào nơi nhạy cảm, Wangho không khỏi run rẩy, hai chân cậu kẹp lấy đầu anh. Sanghyeok liếm quanh huyệt hoa vài vòng, húp lấy nước dâm ngọt khiến chỗ đó không ngừng chảy nước. Lưỡi anh thô bạo mà tách cách hoa ra, đi vào bên trong, luồn lách trong không gian chật hẹp ẩm ướt như muốn nuốt trọn cả người cậu vậy. Cậu ưỡn người lên xiêu vẹo.
" A, anh ơi..chỗ đó...khó chịu lắm.."
Sanghyeok vẫn không dừng lại, anh khuấy đảo huyệt hoa xinh đẹp rồi bất ngờ rút ra thay bằng một ngón tay thon dài, thô ráp. Ngón tay từ cửa huyệt đi thẳng sâu vào bên trong hơn. Hành lang hẹp lần bị bị khai phá, Wangho cảm thấy rất rát nhưng rồi lại muốn nhiều hơn. Bên trong cậu rất khó chịu, nó cứ nóng rực đến khát khô mặc cho nước ngọt vẫn chảy ra liên tục.
Hành lang ướt nhẹp khiến động tác tay của anh càng dễ dàng mà đẩy ra vào nhanh hơn. Từ một ngón lên hai ngón, ba ngón mò mẫm bên trong. Cho đến khi chạm vào phần thịt gồ lên, anh cố tình nhấp mạnh vào khiến Wangho sướng rơn mà ưỡn cả người lên, hai mắt mở to thở hắt ra một hơi.
" Anh ơi..chỗ đó ngứa...ngứa lắm."
" Vậy em phải nói gì nhỉ?"
Sanghyeok ghé sát vào tai cậu. Giọng trầm ấm quyến rũ cùng hơi nóng truyền vào tai khiến cậu càng thêm kích thích.
" Giúp..giúp em với.."
" Được."
Nói rồi một thứ to lớn được đặt ngay miệng huyệt hồng đầy nước nhưng chưa vội vào mà cọ sát bên ngoài. Wangho khó chịu nhìn xuống thoáng giật mình. Cái thứ sưng tấy, gân xanh, gân đỏ trông cực kỳ hung dữ này sẽ đâm vào trong cậu sao? Thế này không phải quá to rồi à?
Dương vật to lớn từ từ đi vào khám phá khe hẹp. Wangho cảm nhận bên dưới mình dần tách ra như muốn xe cả người cậu ra làm đôi. Cảm giác đau xé khi tiến vào thực sự rất đau nhưng cái chỗ trống trải ấy được lấp đầy thì lại vô cùng thoả mãn. Khi cả cây được cho vào hết, Cả hành lang ẩm ướt nóng hổi bao trọn lấy anh khiến anh thở ra một hơi đầy thoả mãn. Mọi dồn nén truớc giờ đã trở thành sự thật.
Lỗ nhỏ đã dần quen, Sanghyeok hai tay nắm lấy eo Wangho bắt đầu đâm mạnh vào. Từng nhịp, từng nhấp đều đâm thẳngvaof điểm G khiến Wangho sướng không chịu nổi. Cậu không ngờ việc này lại sướng đến như vậy. Hương vải chín mọng hoà quyện cùng hương whisky nồng nàn như một ly rượu vải nồng độ cao, say đắm và mê hoặc.
Mùi Pheromone trong kì phát tình trở nên đậm đặc hơn bao giờ hết, tâm trí Sanghyeok trở nên choáng váng. Anh không thể giữ vững được lí trí nữa mà để bản năng dẫn dắt. Anh thúc từng cú mạnh vào điểm G của Wangho. Đầu cậu trống rỗng cơ thể phối hợp theo từng cú nhấp trời giáng.
" Anh ơi...chậm một chút...em chịu kh..không nổi..ưm.."
Hai tay cậu bám vào lưng anh. Móng vuốt mèo nhỏ bám chặt lấy bờ lưng rộng lớn, săn chắc để lại những vết cào đỏ dài đến chảy cả máu. Sau vài chục cú giã thẳng vào điểm nhạy cảm, Wangho chịu không nổi nữa, khoái cảm đạt đến cực đại.
" Em...em raaa..aa.."
Cả người co rút một cái rồi bắn. Nước dâm chảy đầy trên ghế sau xe. Cậu thở hổn hển, lần đầu tận hưởng cảm giác lên đỉnh.
" Nhóc ra nhanh quá, không chờ anh gì cả."
Nói rồi chưa để cậu nghỉ thêm, anh bế Wangho lên, để cậu ngồi vào lòng mình. Với tư thế này, làm dương vật anh còn đi vào sâu hơn , cắm thẳng vào khoang sinh sản.
" A..sâu quá..sẽ rách mất.."
Wangho cả người mềm nhũn gục đầu vào hõm cổ anh. Sanghyeok một tay giữ lấy cổ cậu kéo vào nụ hôn sâu. Một tay luồn vào chiếc áo thun mà xoa nắn đầu vú nhỏ cương cứng.Môi lưỡi vờn nhau còn bên dưới vẫn không dừng lại. Dương vật to lớn cứ liên tục đưa đẩy mạnh mẽ vào sâu bên trong. Tạo ra những tiếng 'bạch bạch' đầy xấu hổ.
Dưới ánh đèn mờ nhạt trong không gian chật hẹp của xe, hơi thở của cả hai quyện lấy nhau, đầy nặng nề và khao khát. Wangho mơ màng ngước mắt nhìn Sanghyeok, đôi môi hé mở khẽ gọi tên anh
" Sanghyeok.. ưmm..ha."
Như ngọn lửa châm ngòi cho bản năng sâu thẳm nhất của alpha.
Sanghyeok cúi xuống, đôi mắt rực cháy như muốn chiếm hữu trọn vẹn con người trước mặt. Không chút do dự, anh ghì chặt Wangho vào lòng, cánh tay rắn chắc như thể không muốn để cậu rời xa dù chỉ một giây. Đôi môi anh lướt qua cổ Wangho, để lại những nụ hôn ướt át, nồng nhiệt, như muốn khẳng định từng phần cơ thể này chỉ thuộc về mình.
Hương pheromone ngọt lịm của omega tràn ngập trong không gian, khiến lý trí của Sanghyeok như bị thiêu rụi. Anh cắn mạnh xuống hõm cổ trắng ngần của Wangho, để lại một dấu đỏ rực, biểu tượng của sự kết nối không thể phá vỡ giữa alpha và omega.
" A..."
Wangho khẽ rên lên, cảm giác đau đớn pha lẫn khoái cảm khiến toàn thân cậu run rẩy, từng tế bào như được kích thích đến tột cùng.
Sau tiếng rên đầy ngọt ngào và kích thích ấy, Sanghyeok cũng vì vậy mà chịu không nổi, co thắt một cái rút dương vật khỏi lỗ nhỏ đã bị làm đến đỏ cả lên, bắn đầy lên bụng Wangho. Anh thở từng hơi nặng nề. Anh thật sự muốn đè cậu ra làm thêm mấy hiệp nữa nhưng lí trí quay trở lại bảo đây là lần đầu của Wangho nên anh cũng không muốn cưỡng ép cậu quá nhiều.
Sanghyeok ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy chiếm hữu nhìn sâu vào Wangho, giọng khàn khàn bên tai cậu
"Nhóc là của anh, từ giây phút này, không ai có quyền chạm vào nhóc ngoài anh."
Wangho thở gấp, cơ thể mềm nhũn trong vòng tay anh, cậu chỉ có thể khẽ gật đầu như một lời đáp ngầm rằng cậu cũng đồng ý trao đi tất cả.
Không gian trong xe trở nên im lặng lạ thường, chỉ còn lại tiếng thở dốc hòa lẫn của cả hai. Wangho tựa đầu vào vai Sanghyeok, đôi mắt lờ đờ vì mệt mỏi nhưng lại ánh lên sự tin tưởng và bình yên tuyệt đối. Cậu cảm nhận rõ ràng dấu vết nơi cổ, một cơn nhức nhối dịu nhẹ nhưng lại ấm áp, như lời nhắc nhở rằng từ nay mình đã thuộc về người đàn ông trước mặt.
Sanghyeok vẫn ôm chặt lấy cậu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mượt.
Từ khoảnh khắc ấy, giữa Sanghyeok và Wangho như tồn tại một sợi dây liên kết mạnh mẽ, sâu sắc hơn bao giờ hết. Không chỉ là mùi hương hòa quyện hay dấu ấn trên cổ, mà còn là sự đồng điệu trong tâm hồn họ.
Wangho nằm im trong vòng tay Sanghyeok, cảm giác an toàn bao trùm lấy cậu. Nếu trước đây, mối quan hệ giữa họ là những màn đấu khẩu không hồi kết hay những cảm xúc khó gọi tên, thì giờ đây, cậu không còn do dự nữa. Sự chiếm hữu mạnh mẽ trong ánh mắt của Sanghyeok, hơi ấm từ vòng tay anh, đã làm rõ mọi thứ: cậu thuộc về anh, và anh cũng thuộc về cậu.
Sanghyeok, vốn là người kiệm lời, cũng không cần nói thêm bất cứ điều gì. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của Wangho, anh biết nhóc con ngang bướng ấy đã chấp nhận tình cảm này. Trái tim anh, đã bị Wangho khuấy động, giờ đây lại càng thêm rộn ràng.
Những buổi gặp gỡ sau đó trở nên khác biệt hơn. Wangho không còn ngại ngùng hay né tránh khi mọi người nhắc đến Sanghyeok. Cậu thậm chí còn đùa cợt, mỉa mai trước những ánh mắt tò mò của đám bạn. Ngược lại, Sanghyeok luôn thể hiện sự kiên nhẫn bất tận với cậu, dù là những lúc Wangho nghịch ngợm hay cố ý thách thức giới hạn của anh.
Tình cảm giữa họ không chỉ là những lời nói yêu thương đơn thuần mà còn là những hành động nhỏ nhặt nhưng đầy ý nghĩa. Đó là việc Sanghyeok luôn đưa Wangho về nhà sau mỗi buổi học, hay Wangho cẩn thận gói ghém đồ ăn mà cậu nấu để mang sang cho anh vào những ngày bận rộn.
Họ bắt đầu học cách bước vào thế giới của nhau, dung hòa những khác biệt và chia sẻ những khoảnh khắc từ vui vẻ đến khó khăn. Và qua từng ngày, tình cảm ấy càng trở nên sâu sắc hơn, như thể họ đã tìm thấy một nửa còn thiếu trong cuộc đời mình.
_______________________________
Chưa có end đâu nhaa.
Ban đầu tính viết ngọt không thôi nhưng mà lại thấy thiếu thiếu nên suy nghĩ lại. Phải có tí drama mới hấp rẫn đúng ko:)))
Mấy người chuẩn bị tinh thần yêu xa đi. Muahaha..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro