
Pretty Kitty
Warnings: OOC, nhân thú, sếch mất não, vứt não trước khi đọc, chưa beta. Vì là sếch nên giới hạn độ tuổi, nhỏ hơn em Bội thì tự giác tắt app đi ngủ đi nhs 🛌
Lee Sanghyeok luôn tự nhận thấy bản thân mình là một người đàn ông điềm tĩnh, thành đạt, muốn sự nghiệp có sự nghiệp, muốn nhan sắc có nhan sắc. Lại càng không phải nói đến lối sống gọn gàng sạch sẽ, cuộc sống thường ngày cũng là một người tốt bụng, nhà đẹp xe sang. Đến mức mà nhân viên nữ công ty hắn ngày ngày đều rỉ tai nhau phấn đấu mỗi nhà sở hữu một Lee Sanghyeok, trăm phần trăm là mẫu đàn ông bao người mơ ước.
Nhược điểm duy nhất có lẽ chính là Lee Sanghyeok không thích con người. Thật đấy, những người tán tỉnh hắn từ trước đến giờ nói không điêu chứ ít nhất cũng có thể xếp hàng từ cửa phòng giám đốc xuống tới quầy lễ tân của công ty luôn rồi. Đẹp có, giỏi có, vừa đẹp vừa giỏi cũng có. Ấy vậy mà vị giám đốc trẻ lại chẳng để vào mắt gì cả, mỗi ngày sau khi tan làm đều đúng giờ về nhà, chuyên tâm ngoan ngoãn làm một con sen.
Đúng rồi đấy, không nhầm đâu. Lee Sanghyeok đích thị là một con sen chính hiệu, và chỉ là con sen của duy nhất một công chúa nhỏ.
Nói đến cơ duyên của Lee Sanghyeok và công chúa nhà mình thì chính hắn cũng thấy mơ hồ lắm.
Seoul tháng tám, trời mưa tầm tã.
Lee Sanghyeok hiếm khi có được một ngày nghỉ, vốn là muốn đi bộ xuống siêu thị ở gần nhà mua thêm thực phẩm lấp vào tủ lạnh, lại bị cơn mưa bất chợt này giữ chân, chỉ có thể đứng ở cửa siêu thị đợi mưa vơi bớt. Thế nào mà ánh mắt lại va phải sinh vật nhỏ bé đang yên lặng cùng mình đứng dưới mái hiên, con mèo nhỏ với bộ lông trắng lặng lẽ co mình lại, tránh đi vài giọt nước hắt đến dù bộ lông đã sớm ướt sũng vì nước mưa, cơ thể nhỏ bé run rẩy như cảm nhận được có người đang nhìn, cũng ngước đôi mắt xanh trong veo quan sát hắn, mái đầu nhỏ khẽ nghiêng sang một bên. Đáng yêu quá, Lee Sanghyeok thầm cảm thán trong lòng.
“Chà…” Hắn cúi người, giọng nói dịu dàng. bàn tay to lớn vươn tới vuốt ve cái đầu nhỏ còn đang nghiêng ngả, mèo con dường như cũng rất dạn người, còn cố ý cọ vào lòng bàn tay hắn như muốn được nhiều hơn. “Em bị bỏ rơi hay là đi lạc thế này?”
Chú mèo không đáp, tất nhiên, nhưng đôi mắt trong veo kia vẫn nhìn hắn chằm chằm, tựa như đang mong ngóng hắn đừng để em lại.
Lee Sanghyeok thở dài, hắn vốn chưa từng có ý định nuôi thú cưng, hắn cho rằng mấy con vật nhỏ là rắc rối, có thể phá tung cuộc sống của hắn và làm rối loạn căn nhà sạch sẽ của mình, hắn có hỏi thử nhân viên bảo vệ của siêu thị, họ nói đứa trẻ này đã lang thang quanh đây vài ngày rồi, có mấy người đã thử tiếp cận nó, nhưng mỗi lần nó đều ra sức trốn đi thật nhanh. Dưới ánh mắt như muốn xuyên thẳng vào tâm hồn kia, Lee Sanghyeok thấy mình không thể quay lưng, như đã nói thì nó lẩn trốn những người khác nhưng lại không né tránh hắn, cũng coi là có duyên, phải không?
“Được rồi, bé yêu.” Hắn cởi áo khoác, quấn lấy chú mèo nhỏ và ôm nó vào lòng, “Xem ra hôm nay chúng ta có một vị khách đặc biệt rồi nhỉ.”
Trong nháy mắt, Lee Sanghyeok từ giám đốc bạc tỷ biến thành một con sen, Hyukkyu lại từ mèo hoang trở thành công chúa nhỏ của hắn. À, cũng chẳng hiểu sao Lee Sanghyeok lại gọi em là Hyukkyu nữa, bạn bè của hắn cũng có vài lần nói rằng nghe cứ giống như tên người vậy, chẳng giống tên một con mèo gì cả. Lee Sanghyeok lại chỉ cười vui vẻ, dụi đầu vào quả bóng lông trên sô pha đáp lại, “Bởi vì Hyukkyu của bố thông minh thế này cơ mà, làm gì có con mèo nào thông minh được như Hyukkyu của bố.”
Còn tại sao lại là công chúa nhỏ ấy à? Lee Sanghyeok nói rằng em đỏng đảnh lắm, ngày thường ngoại trừ lúc hắn đi làm phải để em ở nhà một mình, còn lại lúc hắn ở nhà thì Hyukkyu đều lẽo đẽo quấn quýt bên hắn, ngoan ngoãn ngồi một bên đợi hắn ăn cơm, thỉnh thoảng hừ hừ tận hưởng cái vuốt ve từ hắn, ngoan ngoãn đợi hắn làm việc ở thư phòng là thế, ấy vậy mà hắn chỉ cần hơi nghiêm giọng với em một chút, hay là trêu đùa trong lúc đang gãi bụng em mà nói, “Dạo này Hyukkyu béo lên rồi.”, cục lông trắng này lập tức bật người nguẩy đuôi quất vào mặt hắn một cái rồi lững thững trở lại ổ nằm, đỏng đảnh hết sức.
Dạo này Hyukkyu lạ lắm, mấy ngày nay ăn uống chẳng còn ngon miệng như trước nữa, cả người lại uể oải không có chút sức năng lượng, nếu là trước đây, khi hắn làm việc thỉnh thoảng bé cưng nhất định sẽ lì lợm ngồi trên đống giấy tờ, đợi hắn dỗ dành vài câu “Hyukkyu ngoan, đợi bố làm xong rồi chơi với em nhé.” mới chịu đi xuống, nhưng mấy ngày này chẳng thấy em như vậy nữa, em chỉ đi đi lại lại khắp nhà, lăn lộn hết góc này đến góc khác, chiếc bàn cào móng hắn mới thay cho em cũng sắp bị em bắt nạt đến thảm thương rồi.
Bae Junsik nói với hắn là có thể em đến kì động dục rồi.
Lee Sanghyeok rời mắt từ màn hình điện thoại đến cục lông trắng đang không ngừng lăn lộn bên cạnh mình, đúng thật nhỉ, dạo này hắn để ý thấy em kêu nhiều hơn hẳn, mà tiếng kêu cũng khác hắn lúc trước, Bae Junsik mà không nói thì hắn cũng quên mất việc từng định mang em đi triệt sản.
Đôi tay rắn chắc với tới, đem mèo nhỏ đang lăn lộn kéo đến trước mặt mình, Hyukkyu lúc này mới buông tha cho cuộn len đã bị em nghịch đến rối tinh rối mù, cặp mắt long lanh ướt nước nũng nịu nhìn chằm chằm Lee Sanghyeok, dường như còn sợ mình chưa đủ dễ thương mà khuyến mãi cho hắn thêm hai tiếng meo meo. Xinh chết hắn rồi.
Tầm mắt của hắn lướt một lượt trên người bé cưng, rất nhanh đã dừng lại ở giữa hai chân sau, cuối cùng vẫn là không nhịn được mà phụt cười một cái, ngón tay thon dài vươn ra chạm vào bé chim xinh xinh đỏ hồng đang dựng lên của em mà trêu chọc, “Ồ, hóa ra Hyukkyu của bố lớn thật rồi này, chỗ này đáng yêu quá đi.” Mèo nhỏ dường như bị hắn chọc đến xấu hổ, đệm thịt bé xíu bất mãn che đi chim chim, Lee Sanghyeok lại cười càng ác, đợi khi đệm thịt thu về hắn lại đem ngón tay tiếp tục sờ sờ, đệm thịt lại đẩy tay hắn ra. Lặp lại như vậy vài lần, kết quả là bé cưng giận dỗi ngoảnh đít đi tìm bàn cào móng xả giận.
Nửa đêm, Lee Sanghyeok mơ mơ màng màng tỉnh giấc, cảm giác trên người bị thứ gì đó đè nặng, cùng với luồng khí ấm nóng không ngừng phả vào cổ, dường như còn có thêm lông tóc mềm mại cọ qua vài lần, cuối cùng vẫn là không nhịn được phải mở mắt nhìn xem có chuyện gì.
Không mở mắt còn đỡ, vừa mở ra hắn chỉ kịp buột miệng chửi một câu đụ má rồi lập tức đơ luôn. Chàng trai trẻ giờ phút này đang ngồi trên người hắn, mái đầu mềm mượt như con mèo nhỏ ra sức dụi vào cổ hắn lấy lòng, miệng thì liên tục nỉ non gọi hắn bố ơi bố à, Hyukkyu nóng quá, bố chẳng quan tâm Hyukkyu.
Chàng trai xinh đẹp tự xưng là “Hyukkyu” nũng nịu cả nửa ngày mà vẫn chẳng thấy bố yêu có động tĩnh gì, ấm ức tủi thân thè đầu lưỡi đỏ hồng liếm liếm mặt hắn, giọng nói như sắp khóc đến nơi, “Bố không thương Hyukkyu nữa ạ? Hyukkyu đang khó chịu lắm ý…”
Trên mặt truyền đến cảm giác ươn ướt, Lee Sanghyeok mới ý thức được cậu trai trẻ đang liếm mặt mình, sực nhớ là phải đẩy người này ra. Bàn tay mạnh mẽ giữ chặt người đang ngồi bên trên, ngăn lại hành động hôn liếm hỗn loạn, càng nghiệm trọng hơn là hắn phát hiện ra trên người cậu ta chẳng có lấy một mảnh vải, bàn tay chạm vào da thịt trắng hồng nóng hầm hập, vội vã buông ra như phải bỏng.
“Khoan khoan khoan. trước hết nói cho rõ. Cậu là ai? Sao lại vào được đây? Nếu không giải thích được thì cùng đến đồn cảnh sát.”
“Hyukkyu” bị hắn đẩy ra, còn bị hắn dùng giọng điệu lạnh lùng để nói chuyện càng cảm thấy ấm ức dữ tợn, hồ nước trong mắt lập tức thi nhau tràn ra, giọng mũi ngọt dính như người say rượu lè nhè ăn vạ hắn, “Em là Hyukkyu của bố mà, có phải vì em lớn rồi nên bố không thương em nữa không? Bố nhìn này, em vẫn còn tai và đuôi mà…”
Lee Sanghyeok nhìn thấy đôi tai cùng cái đuôi trắng muốt thần kì mọc ra trên người em mà trố cả mắt, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào. Hyukkyu thấy Lee Sanghyeok vừa dịu xuống, một lần nữa bò tới ngồi trên người hắn, đem cái đuôi mềm của chính mình dúi vào tay hắn xong, cánh tay thon thả trắng trẻo vòng qua cổ hắn đòi ôm, lại quen thói dụi vào cổ hắn, tai mèo rung rung sượt qua vành tai sớm đã đỏ ứng của hắn.
Cứu với, nổ chim bố trẻ Lee Sanghyeok rồi.
“Từ đã… Hyukkyu, từ từ nói chuyện với bố được không?” Mịn quá. Lee Sanghyeok trộm nghĩ trong lòng khi đưa bàn tay còn trống của hắn nhẹ nhàng xoa lên tấm lưng trần của em, ra chiều an ủi. Một tay cầm đuôi, một tay vuốt lưng, mềm mịn muốn chết hắn rồi.
Nhưng Hyukkyu lúc này chẳng còn là bé mèo ngoan dễ dỗ dành nữa, cứng đầu bám chặt lấy hắn, không ngừng nỉ non, “Không mà, em khó chịu lắm, bố chơi xấu lắm, bố sờ chim chim của Hyukkyu rồi mà chẳng quan tâm Hyukkyu.” môi lưỡi non mềm lại một lần nữa hôn liếm loạn trên mặt hắn, Lee Sanghyeok thậm chí còn cảm nhận được từng lớp gai nhỏ trên lưỡi em trượt qua da, đến mức này mà còn nhịn nữa thì xấu hổ với anh em bạn bè quá.
Hắn lật ngửa bé cưng của mình xuống giường, hôn hôn lên cái miệng đang phụng phịu kia mà dỗ dành, cố ý trêu chọc em một hồi, “Bé cưng muốn bố phải giúp thế nào bây giờ, hmm? Bố tìm mèo cái cho Hyukkyu nhé?”
Hyukkyu nghe vậy lại giận dỗi quấn chặt lấy hắn, mắt mèo trong veo lúng liếng nhìn hắn nũng nịu, “Không muốn mèo cái. Thích bố cơ, muốn giao phối với bố, muốn làm mèo cái của bố.” bố của em vừa thơm vừa ngon chết đi được, em chả cần cô mèo cái nào đâu.
Lee Sanghyeok nghĩ rằng mình sắp chảy máu mũi rồi, sao Hyukkyu của hắn là mèo hay là người cũng xinh đẹp trắng thơm thế này, thầm khen trong đầu xong lại tự cảm thán mình nuôi bé cưng tốt quá, chỗ nào cần cong thì cong, cần mẩy thì mẩy, có chịch bé cưng thì cũng là đang hái quả do mình trồng thôi mà. Cái gì nuôi mà chẳng để thịt, nhỉ?
Năng lực hành động của Lee Sanghyeok trước giờ rất mạnh, hiện tại cũng chẳng phải ngoại lệ. Dương vật tím đỏ gân guốc đặt trước đôi môi hồng hào bóng nước, bé cưng của hắn ngoan ngoãn há miệng, đầu lưỡi đỏ hỏn mềm mại thè ra, liếm lên đầu khấc to như quả trứng, lại liếm một lượt từ gốc rễ lên, gai nhỏ trên lưỡi em rê khắp cây gậy của hắn, mỗi chỗ đi qua đều khiến hắn sướng đến muốn bắn.
Bé cưng của hắn lúc này vừa liếm chim lớn của bố vừa nghĩ nóng quá, to quá, miệng mình có ăn vừa không nhỉ. Mông thịt đẫy đà phía sau không ngừng lắc lư mời gọi, đuôi trắng mềm mượt cứ phe phẩy uốn lượn trước mặt hắn, Lee Sanghyeok một tay ấn đầu em nuốt lấy cặc lớn của mình, tay còn lại trực tiếp túm lấy đuôi lông nãy giờ không ngừng đong đưa mà kéo lên. Hyukkyu trên dưới trước sau đều bị giữ chặt, bố chỉ vừa túm đuôi của mình kéo mạnh, bé chim của em đã không chịu được mà bắn ra, cổ họng co bóp bao bọc thân cặc, càng nuốt càng sâu, đầu lưỡi theo nhịp đâm vào rút ra của hắn mà ma sát cùng gậy thịt nóng bỏng, cảm nhận từng đường gân xanh tím không ngừng đập trên đầu lưỡi. Sướng chết mèo rồi.
Lee Sanghyeok địt cái miệng trên chẳng được bao lâu đã thương xót môi lưỡi của em mà rút ra, chuyển sự chú ý xuống cái động nhỏ đã sớm phun đầy nước dâm ở bên dưới, hắn vừa dùng ba ngón tay đào bới bên trong động nước vừa liếm vú em buông lời thô tục, “Bố nhớ là bố chỉ nhận nuôi một em mèo đực thôi mà, sao Hyukkyu còn dâm hơn cả mèo cái thế này, cái lỗ dâm này chảy nhiều nước quá, bố uống bớt giúp bé cưng nhé?”
Nói là làm, hắn nhanh chóng cúi xuống tách rộng đôi chân trắng muốt của em mà vục đầu vào giữa, chăm chỉ bú mút lỗ dâm đang không ngừng chảy nước, đầu lưỡi mô phỏng động tác giao phối mà đâm vào rút ra, tiếng hút nước “chùn chụt” vang vọng trong phòng ngủ.
Hyukkyu được hắn bú thì sướng đến oằn mình, ngón tay mảnh khảnh luồn vào tóc hắn mà nắm chặt, tiếng rên rỉ dâm đãng cũng giống như nước dâm phía dưới, không ngừng chảy ra khỏi môi em.
“Á… em sướng… bố ơi, thích quá… lưỡi của bố giỏi quá..”
Dâm chết đi được ấy.
Lee Sanghyeok dùng khuôn mặt như vừa được rửa bằng nước dâm mà cọ khắp mặt em, lại hôn mút em thật lâu, nói rằng phải cho em tự nếm thử nước mà bản thân chảy ra, Hyukkyu cũng ngoan ngoãn há miệng nhè lưỡi đợi hắn âu yếm, trông vừa trong sáng vừa gợi dục hết sức.
Hai chân bị hắn ép mở ra thật rộng, cặc bự đâm vào miệng thịt hồng hào còn bắt em phải cúi đầu nhìn thật kỹ, Lee Sanghyeok nói với em là:
“Bé cưng ơi, mở mắt nhìn bố địt em này. Chút nữa bắn đầy bụng của Hyukkyu, để Hyukkyu sinh một đàn mèo con cho bố nhé?”
Bé cưng Hyukkyu được bố yêu nhồi đầy thì sướng đến trợn mắt, móng mèo quờ quạng bám chặt hai cánh tay hắn, lờ mờ còn tặng thêm cho hắn vài vệt rách da rướm đỏ. Cơ thể mảnh khảnh theo nhịp đẩy đưa của hắn mà rung lắc, tai mèo run run theo nhịp thúc, đuôi trắng xinh đẹp như có như không quét qua bụng dưới của hắn rồi lẳng lơ trượt xuống bắp đùi. Miệng mèo rên đến nghiện, khốn miệng dỗ hắn vui vẻ bằng đủ loại câu từ dâm đãng nào là lớn quá, đầy quá, chim bự của bố sắp đâm rách bụng em rồi.
“Bé cưng rên giường giỏi quá, thèm đàn ông lắm sao?” hắn làm vẻ giận dữ mà cắn lên tai mèo của em một cái đau điếng.
Hyukkyu bị kích thích ré lên một tiếng, lỗ dâm được đà chảy ra càng nhiều nước, tưới đẫm thân cặc đang cắm bên trong, hai tay ôm cổ, lưỡi mèo liếm liếm yết hầu của hắn nhẹ giọng lấy lòng.
“Em chỉ rên trên giường của bố thôi… A… sâu quá, em là mèo dâm của.. của bố mà… huhu, sao lại lớn nữa rồi…”
Lee Sanghyeok được dỗ ngọt chẳng những không nhẹ nhàng với em, ngược lại còn ác liệt đâm chọc, dương vật vừa to vừa dài đâm vào thật sâu, cố ý nhắm vào điểm mẫn cảm bên trong lỗ thịt của em mà đè nghiến, nhìn bé mèo trắng của mình hiện tại cả người nhuốm hồng mà thỏa mãn, Hyukkyu bị hắn ác ý nhắm vào điểm sướng mà địt thật mạnh chẳng thể chịu nổi, thanh âm ngọt ngấy dinh dính trở nên cao vút, ra sức rên rỉ cầu xin.
“Aaa… không được, không được… Bố ơi.. đừng đâm vào đó nữa, em… em sẽ tè ra mất, huhu..”
Bố yêu của em dường như chẳng nghe vào lời em nói, hơi thở ngày một nặng nề, cặc lớn mạnh mẽ va chạm vào lỗ sau. Đợi đến lúc Lee Sanghyeok đem tinh dịch bắn đầy bụng em, mèo cưng cả người run rẩy co giật một trận, cuối cùng không kìm được nữa, thực sự đã tè ra, nước tiểu thậm chí còn bắn lên khuôn mặt xinh đẹp mơ màng vẫn còn đang nức nở.
Hyukkyu mở hé cánh cửa thư phòng của Lee Sanghyeok, đầu tiên là khẽ thò cái đầu xù vào để quan sát, thấy bố chẳng có vẻ gì là để ý đến mình thì đem cả người chui vào rồi nhẹ nhàng đóng cửa. Lee Sanghyeok biết thừa bé yêu lại lẻn vào trong lúc mình làm việc, chỉ là muốn xem lần này em sẽ dùng lý do gì để lôi kéo sự chú ý của mình. Chẳng ngờ lần này bé cưng của hắn lại chơi lớn như vậy.
Công chúa nhỏ của hắn với chiếc sơ mi trắng khoác hờ hững trên đầu vai, thân dưới hút mắt trần trụi, mắt mèo lúng liếng sũng nước, quỳ dưới gầm bàn làm việc ngước lên nhìn hắn, nũng nịu than trách trong khi bàn tay trắng trẻo xinh đẹp lần mò trên đũng quần hắn.
“Em chán quá, bố chẳng chịu chơi với em gì cả.”
“Thề có chúa. Em là con mèo xinh đẹp chết tiệt nhất trên đời, Hyukkyu của bố ơi.”
Đọc xong thì cmt cho tui đi 😠👊
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro