Chap 14
Jennie's POV:
---
Tin nhắn:
Crush ❤: hết giờ giải lao rồi, quay lại đây ngay
Jen: okay, tôi đang đến đây thưa Cô
Crush ❤: tôi đã bảo em không được gọi tôi là Cô kia mà
Jen: cô đã nói mình muốn mọi thứ phải chuyên nghiệp. Chúng ta có cùng lí do mà...
Crush ❤: em vẫn có thể đối xử với tôi như một mentor mà không cần mấy từ xưng hô như vậy mà
Jen: vậy tôi nên gọi cô là gì đây? Thầy giáo?
Crush ❤: không, cái quái gì vậy!
Jen: sao cô thất thường quá vậy? Tôi đã làm gì sai à?!
Crush ❤: tôi không có như vậy
Jen: cô thật sự là vậy đó. Và cô đang tỏ ra rất đáng ghét đấy. Tôi xin lỗi nếu bản thân không thể bắt kịp mấy trận nắng mưa của cô.
Crush ❤: Jennie Kim. Tôi là mentor của cô. Tôi muốn cô tôn trọng tôi!
Jen: sự tôn trọng là được nhận qua thời gian, chứ không phải đòi hỏi là có.
Crush ❤: okay... okay. Cứ tới đây đi. Nói chuyện nào
---
Nàng đã quyết định sẽ ở trên sân thượng trong giờ giải lao. Nàng không chịu nổi thái độ của cô. Nàng lại còn bực hơn khi đọc tin nhắn. Cô trong mắt nàng hiện giờ là một tên khốn nạn. Nàng hừ nhẹ bấm nút gửi. Nàng vẫn thích cô nhưng nàng đang rất tức giận. Sau hôm đó, cô bắt đầu hành xử như thế. Nàng không màng việc gặp cô trong tình huống đó thế nhưng cô lại đối xử với nàng như vậy.
Điện thoại rung lên lần nữa, cô muốn nói chuyện với nàng. Không phải là nàng mong chờ gì đâu nhưng nàng khá tò mò về thứ cô sẽ nói với nàng. Nàng đi vào trong và bước vào thang máy. Thang máy vừa tới nơi, nàng thấy cô đang ngồi gục đầu xuống.
Nàng lại gần và gõ vai cô. Nàng lập tức lùi lại và nhíu mày.
"Cô muốn nói về điều gì thưa CÔ?", nàng mỉa mai.
Cô ngẩng đầu lên nhìn lấy nàng. Đôi mắt khi nãy còn vô hồn thì giờ đây tràn ngập nỗi buồn.
Nàng chớp mắt vài lần trong khi ngắm nhìn gương mặt cô.
Cô thở dài rồi đứng dậy. Nàng đứng đó nhìn cô lấy túi của mình. Nàng lại nhíu mày trước khi nói : "Cô đi đâu đấy?".
"Em đi với tôi.", cô đáp. Nàng lưỡng lự trước câu nói đó...
"Chúng ta đi đ-đâu vậy?", nàng thắc mắc nhưng vẫn xách giỏ lên đi cùng cô. Nàng luống cuống đuổi theo khi thấy cô không trả lời mà bước ra khỏi phòng tập.
Nàng tức tối nhìn cô đang bấm nút thang máy.
"Sao cô không trả lời? Chúng ta đang đi đâu vậy??", nàng khó chịu. Cô rít một hơi và nhìn nàng.
"Em sẽ biết khi tới nơi. Okay? Đừng nghĩ ngợi nhiều", cô dời mắt về phía cửa đang mở.
Chỉ có cô và nàng bên trong. Không ai nói gì cả. Một sự yên lặng tuyệt đối.
Ra tới bãi đậu xe, cô đi tới xe mình và mở khóa.
"Lisa cô định làm gì thế hả?", nàng hỏi lại.
"Lên xe đi. Làm ơn", cô vòng qua cửa còn lại để mở cửa cho nàng.
Nàng dặm chân tức giận nhưng vẫn leo lên xe.
Cô cười với nàng rồi đóng cửa lại.
Duh! Nàng sẽ không đổ vì nụ cười đó nữa đâu. Cô đi qua ghế tài xế rồi thắt dây an toàn lại. Nàng cũng thắt dây của mình. Cô lại liếc nhìn nàng. Nàng thấy những hành động của cô bây giờ thật kì lạ.
Nàng liên tục nhìn sang cô, ngâm nhìn góc nghiêng hấp dẫn đó. Cô thật hoàn hảo, chỉ trừ mấy lúc dở chứng thôi.
Nàng không để ý là cô đã dừng xe từ lâu. Nàng nhìn xung quanh và thấy một quán kem trước mặt.
"Vậy là cô bắt tôi ra đây chỉ để ăn kem?", nàng cằn nhằn nhưng không khỏi cười thầm.
Cô lấy hơi rồi mở miệng.
"Tôi đã làm em buồn lúc nãy, nên tôi nghĩ kem sẽ làm em vui lên", cô nói nhưng không nhìn nàng.
Nàng cắn môi ngăn bản thân không mỉm cười.
"Cô biết không, hồi nãy cô là một tên khốn nạn nhưng mà được rồi... Đi nào!", nàng gỡ dây an toàn ra, miệng cười khúc khích.
Cô cười thật tươi rồi theo nàng ra khỏi xe.
-------------
Lisa's POV:
"Vậy giờ em vui hơn rồi chứ?", cô hỏi sau khi kêu một li kem sữa và vani. Hai người đang ngồi ở bàn gần cửa sổ.
Nàng xúc một muỗng kem và đưa lên miệng, sau đó gật gù, ậm ừ trả lời. Cả hai ăn kem trong im lặng, nhưng không hề gượng gạo. Cô ngồi nhìn nàng ăn hết phần kem của mình.
Nàng chén sạch hết kem rồi để cái li trống không lên bàn trước khi mở miệng nói.
"Nghe nè... Em xin lỗi vì đã hành xử thô lỗ khi nãy. Em biết Lisa vẫn là mentor của em. Xin lỗi vì đã thiếu tôn trọng chị", nàng nhìn cô đầy hối lỗi. Cô thở dài rồi mỉm cười nhẹ. Theo cô thì nàng chịu nhận lỗi là tốt rồi, vậy là đủ với cô rồi...
"Được rồi... Và ahm... Jennie. Tôi rất nghiêm túc với những gì tôi đã nói trước đó. Trong thời gian huấn luyện, tôi muốn em phải thật nghiêm túc và phải đối xử với tôi như một mentor. Nhưng khi ra ngoài, em có thể là bạn của tôi", cô giải thích.
Cô mím môi và mỉm cười.
"Okay. Xin lỗi lần nữa. Em sẽ không nói chuyện thô lỗ với chị nữa".
Cô cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng nàng cũng hiểu điều cô muốn nói.
"Bạn tốt nhé?", cô nở nụ cười tươi roi rói, tay đưa ra mong chờ một cái bắt tay và mừng thay, nàng đã bắt lấy nó.
"Okay bạn thì bạn", nàng đáp.
--------------
Jennie's POV:
---
Tin nhắn:
Chichu: friendzone 😂
Jen: 🙃
-------------
Rosie's POV:
Cuối cùng thì tour châu Mĩ của cậu cũng kết thúc và cậu rất háo hức được kể với với Lisa rằng mình sẽ rất mau chóng tới Seoul. Cậu lấy điện thoại ra và nhắn tin cho cô.
---
Tin nhắn:
Chaeng: nè bồ tèo! Sẽ sớm gặp lại cậu đó!
Bồ ❤: hahahaha nè khi nào thì cậu tới đây hả?
Chaeng: tuần sau! Điểm đến tiếp theo sẽ là Seoul!!
Bồ ❤: haha oke gặp lại cậu lúc đó nha 😘
Chaeng: okay. Yêu cậu 😘
Bồ ❤: 😉
----------
______________
tại em ham hố làm nhiều việc lắm nên mới lâu ra chap á ;-;
hè này em mua 1 mô hình DIY nhà hàng sushi (mua chắc cỡ 3 tuần ròi á), và đến giờ còn chưa xây cái móng nhà nữa 😂
với lại tự dưng mẹ kêu ôn thi ielts, toeic, toefl gì đi nên em cũng tự luyện mỗi ngày. Hồi đó có học luyện ielts mà tại lớp 9 nên k biết thi để làm gì, cũng k dự định du học nên k thi. Giờ thì sợ nó vl 🙂 nên là định ôn thi toeic, nhưng thấy ielts bằng nó có vẻ chắc chắn hơn toiec với toefl nhìu. Mn nghĩ sao?
Em cũng bị mê cặp Lee Dong Wook x Yoo In Ah quá nên là =))) mới xem xong Touch My Heart cái định viết fic JL dựa trên phim đó đó 👉👈 nhưng chưa chọn nhân vật xong nữa...
Nói chung hè này em thấy em om đòm nhiều thứ vl =3 mong mn thông cảm cho cái sự tham lam này 🤗
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro