Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5: Joongdunk 🔞


Trở về nhà trong sự bực dọc, Dunk Natachai vội vàng vào phòng trước sự chú ý của mẹ Nan. Mặc dù đã trưởng thành và có chỗ đứng riêng, nhưng Joong vẫn ở chung một nhà với dòng dõi Tangsakyuen và đương nhiên Dunk - người vợ hợp pháp của anh cũng không ngoại lệ.

Vừa bước vào tới cửa, Joong bắt gặp ngay mẹ Nan đang ngồi xem tivi, cùng với Hanabi con mèo cưng của bà đang ngồi chễm chệ trong lòng.

"Cún bự về rồi đó hả con."

"Mẹ...! con lớn rồi cũng đã có vợ đừng có gọi con như thế."

"Á à nuôi anh đủ lông đủ cánh, để giờ đến gọi anh ra sao cũng phải hỏi ý anh đúng không ?"

Mẹ Nan nữa đùa, nữa thật mà trách móc Joong, làm Joong chột dạ mà ngồi lại gần mẹ rồi ân cần nắm tay bà.

"Không không."

"Mẹ gọi con như nào cũng được. Nhưng con sợ vợ nghe được lại cười con."

"Thì ra là sợ vợ."

"Không phải sợ mà như vậy sẽ mất uy của con, cậu ấy lại bướng."

Nhìn đứa trẻ ngày nào vẫn còn rong chơi trong sân trường cùng với hai em nhỏ, giờ đây đã thật sự trở thành một người đàn ông chính trực. Nhưng dù có thế nào, đối với mẹ Nan, Joong vẫn mãi mãi là một đứa trẻ, vẫn là đứa nhóc ngày nào còn quấy khóc đòi bố mẹ ruột của mình khi vừa mới dọn đến nhà bà. Là đứa trẻ ngoan dù cho trong người chỉ còn hai viên kẹo vẫn sẵn sàng nhường lại cho hai em Phuwin và Gemini.

"Lúc chiều Dunk nó về, có vẻ không vừa ý chuyện gì đó, sắc mặt nó không tốt."

"Con lên xem vợ con nó như thế nào. Vợ chồng mới cưới đừng nên gây gổ, nhường nhịn nhau một chút. Dù sao thì Dunk ở nhà đã quen được cưng chiều, có bướng một chút thì cũng là chuyện đương nhiên. Cố gắng vun đắp tình cảm nha con."

Bà Nan chu đáo mà căn dặn Joong, sống từng tuổi này bà biết khó có thể nào dung hoà hai con người này với nhau được. Chỉ trách là chị gái bà - mẹ ruột Joong, bất chấp hạnh phúc của con cái mà điều khiển Joong như là một quân cờ trên bàn cờ của những người ưu thích quyền lực.

"Dạ thưa mẹ con xin phép về phòng."

Nhận được cái gật đầu của mẹ, Joong cũng không chần chờ lâu, cậu bước khỏi sảnh phòng khách, lên thang máy mà tiến về phòng.

Vừa mở cửa, Joong choáng ngợp vì mùi pheromone quá nồng của omega. Không cần hỏi cũng biết là của ai, anh chắc chắn rằng người kia đang tới kỳ phát tình. Lúc này trong phòng tối đen như mực vì không được bật đèn, chỉ lấp ló vài tia sáng từ ánh trăng phản chiếu qua khung cửa sổ. Anh bật đèn lên, vội vàng lia mắt khắp nơi để tìm người nhưng lại chẳng thấy bóng dáng của Dunk.

"Dunk!"

"Natachai."

"Cậu đang ở đâu ?"

Anh chuyển hướng vào phòng tắm rồi lại bước trở ra vì cũng không tìm thấy được người. Cuối cùng, anh lần theo mùi hương mà tiến về phía tủ quần áo, anh đưa tay gõ cửa tủ.

"Dunk! Cậu có trong đó chứ ?"

Nhưng vẫn không nhận được hồi đáp, Joong mở toang cánh cửa. Bất ngờ với những gì diễn ra trước mặt, đồng tử của Joong giãn ra. Trước mặt anh lúc này, Dunk đang nằm gọn vào một góc, xung quanh được chồng chất bởi những chiếc áo sơ mi đủ màu của anh. Dunk chỉ mặc mỗi một chiếc áo sơ mi trắng là đồ đi làm lúc chiều, nó che đậy đi cặp đùi trắng nõn của cậu. Khuôn mặt có chút ửng hồng, đôi mắt đã ươn ướt và dại đi. Tay cầm lấy một chiếc áo khác mà ôm trầm trong lòng mà ngửi lấy, ngửi để. Chắc vì chịu kích thích của kỳ phát tình mà omega này đã làm ổ trong tủ quần áo.

Thường ngày chỉ nhìn thấy vẻ mặt hóng hách và kiêu ngạo của người này, nên giờ đây khi chứng kiến Dunk trở mềm yếu như thế, Joong thấy cũng rất thú vị, anh cười trừ mà giúp cậu lau đi hai hàng nước mắt. Dunk bấy giờ mới ngờ ngợ rằng có người xuất hiện, cậu ngại ngùng mà núp thật sâu vào chồng áo, tay còn thuận tiện lấy áo che mất khuôn mặt.

"Tránh ra...đi ra ngoài."

Joong thấy cậu quấy, cũng không khó chịu. Tay anh dơ lên muốn gỡ sơ mi xuống cho cậu thở.

"Tôi nói ngươi đi ra ngoài. Chen về thấy ngươi ở đây hắn sẽ nổi điên !"

Nghe được điều này khoé miệng anh vô thức cong lên, omega này vì chịu ảnh hưởng mà thần trí trở nên mê muội rồi, không thể nhận ra anh là ai.

"Chen là ai mà tôi phải sợ ?"

Người nhỏ hơn có vẻ như không vừa ý, ngoi đầu dậy, dẩu mỏ mà đối chất.

"Là...là...là chồng tôi !"

"À ! Vậy thì nhìn rõ đi tôi là ai Dunk ?"

Vừa nói Joong vừa giữ chặt cằm của cậu vừa đưa mặt Dunk đối diện với mình. Có vẻ như sợ cậu nhìn không rõ, nên anh sát lại gần hơn, khoảng cách của hai người chỉ còn vài cm nữa là chạm nhau.

"Là Chen!"

Như vớ được chiếc phao cứu sinh, Dunk nhào đến ôm chặt Joong, đầu nhỏ dựa vào ngực người kia mà thưởng thức pheromone. Cảm thấy chưa đủ cậu lên giọng nài nỉ.

"Làm ơn cho tôi thêm pheromone của anh."

Mắt Dunk ngấn lệ mà ngước lên nhìn Joong, như con mèo nhỏ đang nhõng nhẽo xin ăn. Làm sao anh có thể khước từ được đây. Thế nên từ khi nào trong căn phòng đã đầy ấp hai tin tức tố hoà quyện lại với nhau một cách nồng nàn.

"Dunk nói cho tôi biết tôi là gì của cậu ?"

Vừa nói Joong liền cho một ngón tay thám thính nơi tư mật chật hẹp và ướt át kia, vì động tình mà nơi đó đã đầm đìa mà chảy xuống sàn nhà không ít.

"Aaaa..."

Dunk hốt hoảng khi chưa gì Joong lại ra vào thêm hai ngón tiếp theo, làm cậu chưa kịp thích nghi đã phải chịu sức ép lớn như thế này. Hai tay cậu giữ lấy người Joong như điểm tựa, vô thức lắc hông lên xuống như thể tìm kiếm khoái cảm, hậu huyệt thì co thắt dữ dội như sợ mất đi miếng mồi ngon.

"Trả lời tôi!"

Tốc độ ra vào tay càng ngày càng nhanh hơn, khiến Dunk đê mê chìm vào dục vọng mà đánh mất tự chủ, noi theo sự sung sướng mà hành xử.

"Là chồng, chồng của Dunk."

"Xem ra chỉ ngoan ngoãn mỗi lúc lên giường."

Chưa kịp để Dunk lên đỉnh, Joong đã bất chấp rút tay ra làm cậu hụt hẫng mà muốn khóc.

"Sao lại rút, tôi trả lời rồi mà."

Mặt cậu bọc lộ sự khó chịu, giọng điệu oán trách, nhưng qua tai Joong như đang làm nũng. Không vội trả lời, anh từ tốn nới lỏng cà vạt, cởi bỏ những vậy vướng víu trên người.

"Yên tâm tôi sẽ cho cậu ăn no, còn giờ chăm sóc nó cho tốt."

Joong đưa mặt Dunk lại gần với cự vật thô to của mình mà ra lệnh. Cậu cũng không bài xích mà đưa tay cầm lấy nó, hai bàn tay mảnh khảnh của cậu cũng không cầm hết được chiều dài này. Cậu không chần trừ lâu, đưa trực tiếp vào khoang miệng ấm nóng của mình bú mút, lâu lâu còn dùng lười của mình đảo quanh đầu khất của Joong. Làm anh sung sướng mà nhăn mặt.

"shhh! Vợ ngoan."

Nhìn từ trên xuống, vẻ mặt của Dunk hết sức khiêu ngợi. Joong yêu chiều mà với giúp vài cọng tóc dính trên vầng trán đang lấm tấm mồ hôi của Dunk.

Một hồi lâu, khi dần chạm đến cực khoái Joong nhanh tay rút cậu nhỏ của mình rồi xuất lên trên mặt Dunk. Cậu vẫn ngơ ngác như không biết chuyện gì diễn ra, nếu không như ngày thường thì đã lên giọng với Joong từ lâu.

Tiếp tục công việc vẫn còn đang dang dở, Joong bế cậu lên và tiến lại giường. Đặt cậu xuống nệm một cách ngay ngắn, sau đó dang đôi chân thon dài của Dunk sang hai bên thành hình M, còn mình thì nằm đè lên người cậu.

Anh bắt đầu đặt lên cậu một nụ hôn, Dunk không kháng cự mà phối hợp với anh một cách nhiệt tình, môi lưỡi trao nhau triền miên. Dứt nụ hôn, anh chuyển dần đến hõm cổ, sau đó là sương quai xanh, mỗi nơi anh đi qua đều nở rộ những bông hoa đỏ thắm. Chán chê, anh lướt xuống phần ngực, tuy không được đẩy đà như tụi con gái, nhưng vẫn có thịt và hồng hào đến lạ. Anh chậm rãi dùng chiếc lưỡi tinh ranh của mình rê hạt nhũ, sau đó lại như đứa trẻ mà ra sức bú mút. Làm cho Dunk, rân ran hết tay chân, cậu muốn nhiều hơn nữa nên cố gắng nắm chặt đầu anh mà kéo sát vào mình hơn.

Cảm thấy đủ, anh đến với bữa chính của mình. Không vội vàng, anh đưa tay tuốt lộng Dunk nhỏ trước, không giống của anh, vật nhỏ của Dunk chỉ to bằng một phần ba. Chẳng mấy chóc, cậu đã có dấu hiệu bắn, Dunk bắn lên vòng bụng sáu múi của Joong, sau đó sụi lơ người.

Sau khi thấy Dunk đã đạt được khoái cảm, Joong dùng cự vật đang căng phồng của mình mà chà sát với nơi ẩm ướt kia. Dunk không chịu nổi sự kích thích này, vòng hai chân vào người Joong thật chặt, ra sức động hông mong muốn anh mau chóng tiến vào. Cậu nỉ non.

"Chồng ! Muốn mau...mau chơi nát tôi !"

Nhìn thấy sự câu dẫn của người nọ, Joong tát mạnh vào cặp đào mọng nước của Dunk. Làm cậu bất ngờ mà bật khóc trong sung sướng.

"Đĩ dâm ! Chồng cho em ngay đây."

Nói là là, Joong dứt khoát đâm thẳng con hàng thô kệt của mình vào trong Dunk, rồi ra sức nắc mạnh.

"Ưm..a..sướng, mạnh quá aaa."

Hai chân Dunk co rúm lại vì sướng cảm nhận sự xâm nhập mạnh mẽ của người kia. Từng khoang thịt trong hậu huyệt giống như từng cái miệng nhỏ ra sức bú mút lấy lòng Joong.

"Miệng trên miệng dưới đều háo ăn như vậy. Có phải chỉ đợi tôi về bón cho nó ăn ?"

Nói xong Joong không cho Dunk có cơ hội lên tiếng, đã cùng cậu triền miên môi lưỡi. Cả căn phòng văng vẳng tiếng bạch bạch phát ra từ nơi giao hợp của hai người.

Bất ngờ, Joong lật người của Dunk lại, cho cậu nằm úp trong khi cự vật vẫn nằm bên trong, làm Dunk sướng ran, thần hồn điên đảo.

"Nâng hông lên."

"Ư..a."

Vừa ra lệnh, vừa đánh hai phát vào mông của Dunk, làm cậu run rẩy mà bắn ra lần nữa. Joong không vì như thế mà dừng lại, ra sức hướng về phía trước mà đâm những phát lút cán, đụ cậu với tư thế doggy.

"Chen mệt...a..ưm chậm chậm lại đi anh."

Joong mềm lòng, đặt lên sau gáy của Dunk một nụ hôn, tay thì vuốt ve hai hạt trân châu trước ngực của người nhỏ hơn.

"Ngoan, tôi sắp ra rồi."

Thế rồi, Joong chạy nước rút, anh dồn hết sức cho những cú thúc cuối. Chìm trong nhục dục là vậy, nhưng anh vẫn giữ được lý trí, rút vật nhỏ ra rồi đạt cao trào mà bắn lên lưng của Dunk. Sau đó, Dunk cũng xuất ra lần thứ ba trên giường.

Xong việc cũng là lúc Dunk mất hết sức lực mà chìm vào giấc ngủ. Joong thấy vậy cũng bình thản mà ôm người đẹp vào lòng đi vệ sinh cho hai đứa. Xong xuôi, đặt Dunk trở lại giường còn bản thân thì ra ban công rít một điếu thuốc.

Mối quan hệ của họ thật rắc rối nhưng cũng rất đơn giản. Không yêu nhau nhưng lại phải trói buộc nhau bởi một tờ đơn. Hai người quấn quýt lấy nhau trên giường, lột bỏ hết những tấm chắn, lại chừa chỗ cho hai tâm hồn trần trụi vô thức đắm chìm vào dục vọng thể xác như hai con thú động dục. Nhưng cả hai lại chẳng có một chút cảm xúc nào. Tất cả chỉ để đáp ứng nhu cầu của tình dục, Joong nghĩ.

"Mẹ kiếp !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro