Hắc Thuật_2
Alice đi về phía tủ quần áo, bên trong phần lớn đều là hoodie, váy xếp. Cũng có một phần nhỏ của những bộ lolita diêm dúa mà cô dành tiền của mình để mua. Smiley đã dặn là phải ăn mặc thoải mái, ăn mặc sao cho thoải mái nhỉ? Nghĩ ngợi một hồi, cô nàng vớ đại một cái hoodie đen form dài và quần short jeans, thôi thì cứ như mọi ngày là thoải mái rồi.
Cô tiến về phía bàn máy tính, bên dưới có 1 cái tủ nhỏ. Đại khái trong đó toàn là vớ hoặc các vật dụng linh tinh khác. Nhưng ngăn tủ cuối cùng, ngăn bị khóa chứa bí mật sâu kín nhất của cô. Alice bật màn hình máy tính, cô tìm trong thư mục, lục lọi các tệp tin, cho đến một tệp tin có bảo mật. Ngón tay cô thoăn thoắt gõ trên các bàn phím, sau một lát thì cũng truy cập được vào. Đó là một tệp note, đơn giản với 2 số 8 và 5. Alice đi về phía cánh cửa ra vào, mắt nhìn thẳng. Để xem, từ cửa vào 8 ô, hàng ngang 5 ô tính từ trái qua. Cô bước từng viên gạch, để đến viên giao nhau giữa 8 và 5, Alice cạy viên gạch đó lên. Đó là một viên gạch có kích thước lệch đi một xí so với những viên gạch còn lại. Mắt thường khó mà phân biệt được.
Bên dưới viên gạch đó là một cái chìa khóa nhỏ giả bạc.
Chiếc chìa khóa thuận lợi tra vào ổ, một tiếng cạch vang lên, sau đó cửa tủ bật ra. Từ trong ngăn tủ, một mùi sét rỉ khó chịu bốc lên. Alice phớt lờ nó, cô để bàn tay nhỏ nhắn của mình vào giữa hàng ngàn con dao lam, lục tìm một chiếc chìa khóa khác. Cô mặc kệ cho đôi bàn tay trắng nõn của mình ứa máu, Alice thích việc tận hưởng nỗi đau. Đó là lí do mà cô thích những chiếc hoodie tay dài, nó sẽ giúp cô che đi những vết sẹo xấu xí trên cánh tay. Che đi một sự điên loạn khó kiểm soát.
Sâu bên dưới lớp dao lam, Alice rút lên một chiếc chìa khóa đồng cũ kĩ. Cô vớ lấy một chiếc khăn bẩn thỉu trong ngăn tủ, thứ đã bị biến thành một màu nâu đen hỗn độn, lau lấy tay mình, sau đó cẩu thả đóng ngăn tủ vào, tra khóa một lần nữa. Sau đó cô nàng giấu chiếc chìa khóa bạc.
Alice rửa tay sơ qua trong cái toilet nhỏ trong phòng. Hồi bé cô có tính sợ ma, vả lại gia đình cũng khá giả, cho nên cô đã có hẳn 1 cái toilet riêng.
Cô khó nhọc đẩy cái tủ quần áo nặng trịch sang một bên, bức tường sau tủ quần áo là một bức tường xi măng nham nhở không sơn, và không có lớp giấy dán tường như những chỗ khác. Alice lần mò một hồi, có một lỗ khóa nhỏ xíu trên bức tường. Cô tra khóa vào, cạch, cánh cửa đá sau đó nặng nề mở ra. Từ đây nhìn xuống là một cầu thang dài dẫn xuống dưới, không có bất kì một ngọn đèn nào. Cô có thể bước đi được là nhờ linh cảm, và sự quen thuộc với nơi này.
Bên dưới là một tầng hầm ẩm ướt, với vô vàn những vật dụng kì lạ. Đại khái nhìn chung qua nào là nến, bàn thờ nhỏ, đủ các thứ tối tăm huyền bí. Alice đi đến cái bàn thờ lớn giữa phòng, nơi bên dưới đã có sẵn vòng tròn sao năm cánh. Cô nàng vớ lấy cuốn sách bìa đen đặt trên bàn thờ, đặt nó vào giữa vòng tròn, sau đó để nến đen thắp sáng quanh 5 đầu ngôi sao. Alice cầm một con dao găm tuyệt đẹp, ngồi vào giữa vòng tròn, cô rạch một đường ngang bàn tay, để dòng máu đỏ chảy vào bát nước trước mặt. Cô mở quyển sách đen, lật qua lật lại, xong đọc một đoạn cổ ngữ.
Những cơn gió không biết từ đâu trong hầm kín mà lại nổi lên, thổi tắt những ngọn nến, mọi thứ tối tăm mịt mù, nhưng cô vẫn có thể cảm thấy hơi thở của Người. Vị Cha của cô, đức tin duy nhất của cô-Satan.
Cô có thể cảm thấy lúc này đây, ông đang ngồi đối diện, lẳng lặng chờ cô lên tiếng.
"Cha à~Con cần phải đi cứu một người bạn. Cha có thể cho con mượn sức mạnh của cha một tí được không? Thật sự thì con không đủ sức."
Ông không lên tiếng, vị vua địa ngục ngồi thẫn một lúc lâu, xong ông gật đầu. Những ngọn nến lại bập bùng sáng lên như cũ. Xong, đã có đức tin giúp đỡ, nhiệm vụ này coi như là dễ rồi! Giờ thì cần chuẩn bị một ít đồ nhể?
Alice sững sờ nhận ra mình để quên cái balô mèo trên giường, cô phải lặn lội chạy lên lấy balô, rồi lại lội xuống hầm. Cô vớ lấy vài con hình nhân vodka, búa, đinh, vài cái lọ chứa tóc và xác động vật. Xong lại lấy thêm một lọ nước tinh khiết và tinh dầu. Được, chưa chắc đã dùng hết đám này, nhưng cứ mang dư, đời đâu ai biết được chữ ngờ. Alice lấy cuốn sách bỏ vào balô, sau đó lấy con dao găm nhỏ nhét vào túi áo hoodie. Cô nàng vớ một bịch muối đen trong góc phòng, vẽ một vòng ma trận, thứ mà cô có thể vểnh mặt lên tự hào là pháp trận dịch chuyển vĩ đại nhất!
Cùng vài câu bùa chú, lát sau bóng dáng cô đã khuất hẳn khỏi căn phòng. Lên đường thôi nào!
Thôi xong... mình đã rắc đủ lượng muối chưa nhỉ?Đã thắp nến chưa? Ma trận ngay lập tức bị gián đoạn, Alice bị đá đít ra trước cửa nhà. Đành đi bộ vậy, trễ một xí Nina đó không chết đâu ha?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro