Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cô đơn - Cái cảm giác này thật đáng sợ

" Tôi đã chính thức nộp đơn kiện công ty của mình , tôi lại làm tổn thương họ nữa rồi. Chắc họ buồn tôi lắm , tôi đúng là đồ dối trá đã từng hứa luôn ở bên nhau mà đến cuối cùng tôi vẫn bỏ họ lại . Hôm nay tôi sẽ trở về quê hương của mình chắc tôi sẽ không trở lại Hàn quốc nữa đâu , tôi không dám đối diện với họ nữa . Tôi ngồi một mình ở sân bay , lúc đó tôi thực sự muốn trở lại ôm lấy họ vào nói " Huyng sẽ không đi đâu , huyng xin lỗi vì tất cả " nhưng tôi không làm được . Tôi đã hứa với ba mẹ mình , tôi sẽ trở về nhà . Tôi không muốn ba mẹ tôi buồn lòng vì mình tôi cũng khiến . Một giọt nước mắt chảy xuống , tôi lấy tay lau nó rồi giọt thứ hai , thứ 3 . Chuyến bay chuẩn bị khởi hành , tôi cầm hành lí đi vào trong . Chuyến bay cất cánh và tôi đã trở về Bắc Kinh vậy là dù có muốn tôi chẳng thể gặp họ nữa
- Hàm Hàm sao cậu lại làm vậy chứ , mình đã rất tin tưởng cậu mà . Cậu khiến mình thực sự thất vọng . Mình không muốn nhìn thấy cậu
- Luhan huyng , huyng hứa là bảo vệ em mà
- Luhan huyng , đừng đi , nếu huyng đi EXO M sẽ ra sao ?
- Huyng là đồ dối trá "
- Mân Thạc ,mọi người không phải như vậy đâu , không phải như vậy Aaaaaa
Luhan bừng tỉnh khuôn mặt tái mét, mồ hôi tuôn ra rất nhiều . Cậu với tay điện thoại , gương mặt lo lắng
- Luhan ....
Giọng Mân Thạc vang lên trong điện thoại
- Mân Thạc cậu gặp mình nhé , được không ?
Giọng Luhan gấpgáp
- Hả giờ này sao ?
- Cậu không muốn gặp mình hả , cậu ghét mình sao ?
Luhan sợ hãi , giọng nói cậu nhỏ dần
- Không mình sẽ gặp cậu , nói cho mình điểm hẹn , mình tới liền
20phút sau
Mân Thạc đứng dựa người vào tường một chân co lên nhìn xuống đất suy nghĩ : Bây giờ mới 5h sáng sao Luhan lại muốn gặp cậu , nghe giọng cậu ấy trong máy vẻ hoảng sợ .
- Mân Thạc ...
- Cậu gọi ....
Mân Thạc chưa kịp nói đã bị Luhan ôm chặt vào lòng
- Mân Thạc mình xin lỗi , đừng giận , đừng giận mình .
Luhan nói giọng cùng yếu ớt nhưng thật khẩn thiết .
- Cậu nói vậy ?
Mân Thạc cố giơ tay đẩy Luhan ra khỏi người mình .
- Mình xin lỗi .... Mình xin lỗi
Người Luhan từ từ đổ xuống khiến Mân Thạc cũng khụy xuống , ánh mắt cùng lo lắng gọi Luhan .
- Luhan .... Cậu sao vậy .... Luhan .
Mân Thạc bất giác sờ vào trán Luhan , vầng trán cậu ấy nóng hổi . Mân Thạc sợ sệt cố ngó nghiêng tìm người giúp đỡ , cậu không thể đưa Luhan vể khách sạn được rất nguy hiểm .Phải rồi gọi cho Kris , cậu ấy thể giúp
- Minseok chuyện vậy ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: