don't wanna cry
/270822/
"khoa ơi dậy đi"
tấn khoa vẫn ngồi im không nhúc nhích. chắc là gọi anh khoa chứ không phải cậu.
"đinh tấn khoa dậy mau"
là gọi cậu. khoa từ từ mở mắt. cậu nhớ là mình đã ăn sáng rồi lên xe ô tô và ngủ quên mất... hẳn là do khoa đã thức trắng đêm nên khi lên xe mới mệt như vậy.
"sao chị"
"xuống xe"
"vâng"
khoa ngồi thẳng lưng. mọi người xuống xe hết rồi. cậu lấy tai nghe, sạc dự phòng, kem chống nắng cho vào túi đeo chéo, đeo lên người rồi xuống xe. cái nắng chói chang khiến khoa nhăn mặt. cậu đội cái mũ lưỡi trai lên rồi di chuyển theo đoàn. những bậc thang chênh vênh, những mỏm đá hiểm hóc khiến mọi người gặp khó khăn trong lúc di chuyển. nhưng khi đến điểm chụp ảnh, ai nấy đều bị cảnh đẹp trước mắt làm quên đi sự mệt nhọc. trời xanh, biển cũng xanh. nhưng mỗi màu xanh lại mang trong mình một vẻ. trời trong xanh, thêm những ánh nắng từ mặt trời cho ta cảm giác đây thực sự là mùa hè. sôi động. nhiệt huyết. màu xanh ngọc bích của biển lại nhẹ nhàng, điểm thêm bằng những đốm trắng của sóng. tĩnh lặng. bình yên. tuy nhiên, những mỏm đá, vịnh đen ở ngoài xa xa đã tạo thêm điểm nhấn cho phong cảnh trữ tình. nhờ nó, phong cảnh không những không bị nhạt nhoà mà ngược lại, nó chân thực đến lạ kì. khoa vừa lấy điện thoại ra chụp vài bức ảnh. cậu không có nhiều kinh nghiệm chụp nhưng những tác phẩm của cậu lại mang đầy tâm trạng. luôn có sự cô đơn xen chút đau buồn trong đó.
"khoa ơi"
...
"khoa xấu"
"dạ"
"cầm hộ chị tí đồ, chị chụp ảnh"
"vâng ạ"
...
"khoa"
"cầm hộ cô với"
"chú nữa"
"hộ t tí nhé"
cứ như vậy, khoa trở thành chân sai vặt cho mọi người. hết lần này đến lần khác, cứ mỗi lần cậu định chụp ảnh, là y như rằng cậu trọng dụng vô cùng. mọi lần chẳng ai để í, vậy mà hôm nay trở thành tâm điểm đến đáng sợ. khi mọi người đã chụp ảnh xong, họ di chuyển ra xe để đi ăn. khoa tranh thủ chụp vội vài bức ảnh rồi cũng chạy theo. đến quán ăn, cậu khá bất ngờ với cách bày trí. là một quán ăn trên mặt nước. thư giãn và điềm đạm. khoa nhanh chóng kết nối wifi.
đá thủ
ngoc quy
haiz
xung quanh t toàn một lũ có bồ
ước gì cũng có người thích t
hoài nam
t nè
phuc luong
ăn nói xàm l bây
hoài nam
ai xàm m
t thật lòng đó
thóng lai bâng
im coi
tấn khoa
nghe quý nói biết nhắc ai liền
phuc luong
rõ ràng quá còn gì
tấn khoa
vậy mà ai đó ngu ngơ không hiểu gì
@thóng lai bâng chết tag lộn
phuc luong
kì quá khoa
@thóng lai bâng lỡ tay ^^
thóng lai bâng
ngoc quy
-.-
im coi bây
ngoc quy
thóng lai bâng
quý này
gì bâng
ừm...
t thích m
vì sao lại thích t
t cũng chả rõ nữa
từ đêm hôm 22 rồi
hehe
-.-
rồi sao
m làm người yêu t nha
ừm
miễn cưỡng đồng í nhé
thật không
máaaaaaa
hạnh phúc vlllllllll
yêu cưng ❤️
gớm quá ông già
đá thủ
thóng lai bâng
@ngoc quy iu em <333
ngoc quy
thôi ngay
tấn khoa
vậy là ok rồi ha
nhẹ người ghê
t đi ngủ bù đây
thóng lai bâng
là sao
@tấn khoa gỡ block t coi
tấn khoa
làm gì?
thóng lai bâng
gỡ
thóng lai bâng
khoa
gì?
chuyện gì đã xảy ra vào đêm qua
không có gì cả
đừng giấu t
sao t phải nói cho m
m là cái thá gì?
không thích t nữa à?
bâng này
m không phải là cái rốn của vũ trụ
cũng chẳng phải là bông hồng trên cành hoa
sẽ chẳng có ai vây quanh m mãi cả
t không phải ngoại lệ
mà t chính là ngoại lệ của ngoại lệ x
vậy thật lòng trả lời t
m còn thích t không?
...
còn
tại sao
m biết để làm gì
có í nghĩa gì không
vậy sao lại giúp t
đừng đề cao bản thân quá
m không phải là tất cả
t vì người mà t yêu và người bạn mà t trân trọng
như nhau cả thôi
t mong m hạnh phúc hơn bất kì điều gì
khoa này
sao m cứng đầu vậy
rõ ràng là m thích t rất nhiều
vậy mà sao cứ phải tỏ ra không quan tâm vậy
m còn biết điều đó cơ à
điều gì
...
là sao
m biết vì sao không
vì sao
vì m với nó yêu nhau rồi
nhưng mới lúc nãy thôi mà
nhưng quý không biết t thích m
cái đ gì cơ
m thân với quý thế mà nó không biết á
t nói ra thì quý có đến với m không
à
nhưng sao m chịu đựng được
vì t thích m
à không
phải là vì t yêu m mới đúng
khoa...
đừng cho quý biết
xin m
m nhất định phải hạnh phúc
phải thật là hạnh phúc
không thì t sẽ chết mất
làm ơn...
được
t sẽ hạnh phúc
và...
sao khoa
block t đi
được không
...
ừm
được
tạm biệt
thóng lai bâng!
sụp đổ. khoa đã hoàn toàn sụp đổ. tay cậu nãy giờ vẫn luôn run rẩy. những dòng tin nhắn nãy giờ vẫn được gõ một cách gấp gáp. những hồi âm vẫn luôn được khoa đáp lại ngay tức thì. khoa sợ. cậu sợ nếu còn kéo dài, cậu sẽ không nhịn được mà khóc hét lên mất. cậu đã nhanh chóng di chuyển ra một góc thật xa để nhắn với bâng. thật may vì không ai thấy được bộ dạng thảm hại ủa khoa lúc này.
hoàn toàn...
sụp đổ...
phuc luong
ổn không khoa
ổn mà
cho t địa chỉ nhà khoa
làm gì vậy
t đến gặp khoa
t muốn ôm khoa
t muốn khoa có thể trực tiếp nghe những lời nói từ tận đáy lòng t
cho t địa chỉ
nha?
ừm...
nhà số x, ngõ x đường xxx, xã xx, huyện xx, hà nội
được rồi
bao giờ về thì báo t nhé
giờ thì ngủ đi
ngủ cho vơi đi phiền muộn
ừm cá
đá thủ
thóng lai bâng
@ngoc quy chơi không em iu
ngoc quy
gọi bình thường coi
thóng lai bâng
dume em không yêu anh hả
ngoc quy
qq á lai bâng
...
khoa về khách sạn sau bữa trưa. cậu ngủ không biết trời trăng gì đến rạng sáng hôm sau.
----------------------------
/280822/
4:26
thóng lai bâng
ha...!
t nhớ m!
nhớ đến phát điên lên!
tại sao lại đến tình cảnh này!
...
hôm nay là ngày cuối cùng khoa ở đây. nhanh thật. 4 ngày vậy mà đã qua rồi. còn để lại vô vàn kỉ niệm nữa chứ. khoa quyết định sẽ dành một ngày cuối cùng cho bản thân ở quy nhơn thay vì cứ cắm mặt vào điện thoại. đã lâu rồi cậu mới được thư giãn như thế này. cậu đi ăn những món ăn ngon, dùng giày trượt lượn lờ khắp công viên, thuê xe đạp đi vòng quanh tham quan. và sau cùng, khoa đã lên máy bay.
đá thủ
phuc luong
sắp bay chưa @tấn khoa
tấn khoa
sắp
ngoc quy
ủa sao về rồi
tấn khoa
ai muốn đâu -.-
phuc luong
chúc khoa đi bình an
tấn khoa
cảm ơn cá
thóng lai bâng
đi an toàn
tấn khoa
mai t có vẻ có nhà đấy @phuc luong
phuc luong
ok đơn giản
thóng lai bâng
...
khoa bật chế độ máy bay, tắt điện thoại và ngồi yên vị. cậu chợt thấy buồn ngủ. tiếc thật. hai lần đi máy bay đều không thức được trọn vẹn. sau vài giờ đồng hồ, khoa về đến nhà. dọn dẹp xong xuôi cũng là nửa đêm.
đá thủ
tấn khoa
mệt quá
ngoc quy
thương thương
nghỉ ngơi đi khoa
thóng lai bâng
em á em
ngoc quy
gì bây
thóng lai bâng
nửa đêm rồi còn không ngủ
ngủ đi em
ngoc quy
biết rồi
ngủ đây
ngủ ngon
thóng lai bâng
ngủ ngon ❤️
tấn khoa
@phuc luong ngon ha cá
ủa sao không rep
ngủ rồi hả
cô đơn quá
thôi ngủ nốt
thóng lai bâng
ngủ ngon
tấn khoa
👍
thóng lai bâng
...
thóng lai bâng
đó là việc duy nhất mà t có thể làm!
t yêu m!
đinh tấn khoa yêu thóng lai bâng!
ngủ ngon nhé!
tôi ổn mà
không ổn chút nào cả
tôi chẳng nhớ cậu đâu
nhớ cậu đến phát điên đây này
tôi phải cố dối lòng
bằng câu chữ không xuất phát từ trái tim như thế
----------------------------
/290822/
ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào gương mặt đang ngái ngủ của khoa. cái nắng chói chang khiến cậu tỉnh giấc. cậu tiến đến tấm cửa kính khổng lồ trong phòng, kéo rèm cửa. và ánh nắng đã khiến cậu nhăn mặt.
phuc luong
zalo audio
decline | accept
"alo"
"còn ngủ hả"
"dậy rồi nha"
"tốt"
"ra sân bay đón t"
"khùng hã"
"t mới cấp hai sao có xe đi xa vậy"
"còn bố mẹ nữa"
"ừ ha"
"thế cá đến trường tiểu học xx ở huyện xx đi"
"kêu taxi ấy"
"xong t dẫn cá đi chơi cả ngày"
"chốt kèo"
"nhưng mà là tiền cá"
"đơn giản"
...
"mẹ ơi con đi với bạn hôm nay nhé"
"mấy giờ con về"
"tối con về"
"bạn í từ hồ chí minh ra hai ngày nên con dẫn bạn đi chơi"
"lớp chín rồi còn đi chơi"
"anh khoa nó đang ôn chăm lắm rồi đấy"
"đến bao giờ con mới được một phần như bạn"
"vậy mẹ nhận nó làm con luôn đi"
"ơ hay thằng này"
khoa nhanh chóng ra khỏi nha. quen rồi. hôm nay cậu mặc áo sơ mi trắng sơ vin với quần bó ống rộng, khoác thêm chiếc áo gió mỏng chống nắng. cậu lấy xe điện của mình đi đến điểm hẹn. có một chàng trai. đầu vàng. thân hình khỏe khoắn. phải phúc không?
"cá?"
"đinh tấn khoaaaaaaaa"
----------------------------
hi, everclear đây
chương mới này tớ viết hơi gấp nên sẽ khá ngắn và sẽ bị lủng củng vài chỗ. mong các cậu thông cảm và chúc các cậu có trải nghiệm tuyệt vời!
everclear
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro