Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

KẾT QUẢ VÒNG 3: WRITER

 Thay mặt cho BGK, BTC, xin chân thành cảm ơn các thí sinh. Các cậu đã tỏa sáng thực sự qua các vòng thi. Cuối cùng, các cậu đều là "Alana" của chúng tớ. Hi vọng team đã góp phần nhỏ bé nào đó trong việc nâng cao khả năng của các cậu. 

I. BGK Vòng 3: 

1. Aki akiwindy

2. Bon caysaogiay

II. Nhận xét: 

1. Bài thi "Một ngày để nhìn lại"

Thí sinh: Nhiên Akashi_Karena

BGK Bon

Sau đây là phần nhận xét của mình về truyện ngắn "Một ngày để nhìn lại".

Mình khá ấn tượng với nhan đề truyện. Nó gợi lên trong mình một câu hỏi: "Liệu chuyện gì khiến ta phải mất một ngày để nhìn lại?" Và mình hào hứng đọc truyện. Đọc xong, mình có cảm tưởng như có cái gì đó vừa vụt qua vậy, hệt như một cơn gió heo may mùa thu, nhè nhẹ nhè nhẹ thổi làm mình ngơ ngác. Lý do, mạch truyện không có gì cao trào. Câu chuyện nhẹ nhàng và bình lặng. Ý nghĩa, thông điệp mà truyện đem đến khá rõ ràng và thiết thực, thế nhưng...

1. Cách diễn đạt đôi chỗ còn gượng ép, nhiều từ ngữ thừa nên lược bỏ để câu văn đỡ rườm rà.

2. Cách mà nhân vật "tôi" kể lại trực tiếp lời mẹ nói để đưa ra những lời triết lý thực sự chưa hợp lý. Bởi vì nó sẽ khiến câu chuyện trở nên khô khan, và làm cho mạch truyện không được sáng rõ. Cuối cùng, đoạn cuối phần chữ in nghiêng khá sâu sắc, tuy nhiên lại rời rạc với phần trên. Hãy nhớ đó vẫn là một phần của câu chuyện, nếu muốn tách ra để viết lời bình của bản thân thì nên để dấu hiệu để cho người đọc biết.

Điểm: 5/10

BGK Aki

Điều đầu tiên tớ nghĩ cần làm rõ ràng là chủ đề tác phẩm cậu muốn diễn đạt, hướng về quá khứ hay tương lai, hay là cả hai?

Từ đầu tác phẩm, chúng ta được nghe câu chuyện của cô con gái và người mẹ, hai con người ở hai thế hệ khác nhau, có những trải nghiệm khác nhau. Người mẹ kể về những năm tháng tuổi thơ của bà, hay đại diện cho tuổi thơ của những đứa trẻ con hồi ấy và qua đó đối chiếu với cuộc sống của cô con gái trong thời điểm hiện tại. Xét về điểm mạnh, tác giả có chăm chút cho tác phẩm, tớ không tìm thấy lỗi chính tả nhưng lỗi dùng từ và dùng dấu câu thì vẫn còn. Tác giả có tìm hiểu để có những dẫn chứng cho cuộc sống ngày xưa, khá gần gũi và thân thuộc nên đôi lúc không tránh khỏi là tình tiết không kể cũng biết nên sẽ tốt hơn nếu tác giả diễn đạt những ý tứ đó ở một góc khác. Người mẹ ở đây có một tuổi thơ như bao đứa trẻ con ngày xưa, nhưng bản thân bà cũng nên phải có những kí ức mới lạ. Về phần này cậu có bám vào đề, người mẹ ấy từng tinh nghịch trên cánh đồng hoa cúc, những cánh hoa theo bà vào trang sách, thế nhưng những tình tiết mới đó thì hơi ít.

Câu chuyện này chủ yếu là yếu tố tự sự và nghị luận phần nhiều, miêu tả và biểu cảm thì vẫn còn ít hay tớ muốn nói là chưa đủ để có thể làm cho tác phẩm trở nên lôi cuốn bạn đọc. Có đầu tư nhưng chưa nhiều, vẫn còn hời hợt. Tớ thấy cảm xúc của cô con gái không được thật cho lắm, hoặc là do cách biểu cảm còn ít nên chưa đủ sâu để có thể cảm nhận được.

Biểu cảm đôi lúc còn gượng ép. Phần này tớ nghĩ tác giả phải cân bằng để dàn đều chi tiết miêu tả. Chỉ cần một câu là có thể nhận xét được nụ cười của người mẹ ấy rồi chứ không cần thiết phải nói đến tận bốn câu. Tớ xin góp ý, nếu là tớ tớ sẽ viết: "Qua album ảnh mà dì cho, tôi nhìn thấy mẹ tôi trước những lo toan cuộc sống, mẹ cười với nụ cười của một đứa trẻ, một thiên thần. Nụ cười của mẹ khi ấy còn rạng rỡ hơn mặt trời." Dùng từ cười như được mùa có vẻ hơi vô duyên. Cơ mà câu sau: "...nụ cười của mẹ rất ấm áp, rất dịu dàng, như bao dung cả thế giới trong tôi," thì làm tớ cảm động hơn cả. Một câu thôi mà giá trị, vì nụ cười này như thể nụ cười của thế hệ trước, nhìn thế hệ đằng sau phát triển, thỉnh thoảng lãng quên quá khứ một chút, vấp váp một chút nhưng vẫn rất mực bao dung. Nụ cười này không phải là của mẹ tôi dành cho tôi đơn thuần như những câu trên mà là còn gì đó xa hơn thế, hay ít nhất là tớ cảm thấy vậy.

Phần kết khá vội, không cân đối với phần đầu, cũng không có sự thống nhất giữa hai phần khiến tác phẩm như nói về hai chủ đề hoàn toàn khác nhau vậy. Cậu nên chú ý để kết mềm mại hơn, hoặc là viết thêm một vài đoạn nữa để nói về sự thay đổi, chào mừng thời kỳ 4.0 vì tác phẩm dung lượng cũng chưa thực sự dài, cậu có viết thêm cũng không sao.

Chốt lại, tớ nghĩ vấn đề mà cậu mắc phải ở bài thi này là việc cân đối giữa hai phần hay gọi là chủ đề của tác phẩm và cách phân chia phương thức biểu đạt. Mong rằng cậu có thể khắc phục để những tác phẩm sau có thể hoàn thiện hơn.

Điểm: 5/10

2. Bài thi "thương"

Thí sinh: karashi itou -lduedgy

BGK Bon

Đọc "thương", mình có một cảm giác gì đó thật gần gũi.

Nội dung truyện khá nhẹ nhàng, nhưng vẫn có một số điểm nhấn nhất định. Trong sự bi kịch mà người đời vẫn thường nhận xét như vậy về những đứa trẻ mồ côi, bạn đã vẽ lên một cái gì đó rất đẹp, rất nhân đạo, mình rất thích ý tưởng ấy. Bài học của bạn đề cập rất giản dị và gần gũi. Tuy nhiên, mình có hơi tiếc khi bạn không nâng bài học ấy lên để nó bao hàm hơn, sâu sắc hơn. Ngoài ra, truyện vẫn còn một số vấn đề như sử dụng ngôn ngữ nói ở chỗ không thích hợp và vài lỗi mà mình cho là khá nghiêm trọng khi viết văn, và bên cạnh đó thì truyện còn mắc lỗi dùng từ, diễn đạt cũng như ngữ pháp. Mình nghĩ bạn nên cẩn thận hơn khi trau chuốt câu văn và kĩ càng hơn trong khâu kiểm tra.

Điểm: 5.5/10

BGK Aki

Tớ thích giọng văn của cậu. Mềm mại, hờ hững nhưng mượt mà dễ đi vào lòng độc giả do cậu hay dùng những câu ngắn, dễ hiểu gọn ý. Vì không viết hoa nên lúc đọc một dấu chấm có tác dụng dừng nhẹ hơn khiến nhịp đọc độc giả nhanh hơn. Nhân vật Hà cũng nổi bật, từ ánh nhìn man man buồn đến tính cách tốt đẹp của cô bé. Tớ thích và thấy thân quen nhất có lẽ chính là với từ "các mẹ", nghe nó rất ấm áp. Người kể xưng tôi và nói về nhân vật cô bé, dù không bộc lộ nhiều nhưng qua giọng kể thì có thể thấy "tôi" rất trân trọng và cảm mến cô bé. Có thể là còn hơn cả sự cảm mến, ai biết được nhỉ, từ cái ngượng ngùng khi tặng quà cho em.

Tớ nghĩ rằng ở một vài đoạn, ví dụ như lúc "tôi" nói bối rối khi tặng quà cho cô bé hơi non ép, có lẽ vì nhấn hơi sâu quá vào lý do tôi là con trai, con trai thì không có thẩm mĩ. Với lý do là không biết tặng quà gì cho một đứa bé hoàn cảnh như em thì đúng hơn, và chỉ cần một câu là đủ.

Một vấn đề nữa mà tớ nghĩ cần góp ý, là sự cân đối giữa hai phần. Phần cậu nói về nơi làng SOS xôm tụ, có các mẹ tốt với em, nâng đỡ em là được rồi, nhưng về sự hiếu thảo của cô bé, tình yêu với cha mẹ của cô bé cần làm rõ thêm một chút nữa ở đoạn kết sao cho nó không bị khó hiểu quá, mà vừa đủ để độc giả có thể đoán ra.

Xét về giọng văn, thuần Việt dễ đi vào lòng người, các từ ngữ cũng đắt giá và thực sự thân quen. Câu kết cuối cùng tớ nghĩ nên có một câu in nghiêng làm bản lề trước đã, vì để thế nó hơi cụt và hẫng. Một tác phẩm khá ngắn như hồi kí vậy, nhưng cũng đã truyền tải được nhiều ý nghĩa tốt đẹp. Chúc tác giả thành công hơn trong tương lai.

Điểm: 6.5

3. Bài thi "mẹ ơi"

Tác giả: Nao -thuylinhnao

BGK Bon

Đây là truyện cuối cùng mà mình đọc trong bốn truyện.

Đọc nhan đề, ấn tượng đầu tiên của mình với "mẹ ơi" là... lại là một tác phẩm nữa dùng lời của con để kể chuyện ư? Nhưng bạn đã đánh tan sự nghi ngờ này bằng cách sử dụng các ngôi kể luân phiên. Đây là một ý tưởng hay, giúp đưa ra một cái nhìn toàn cảnh về các sự việc trong truyện, nhưng cũng dễ khiến truyện trở nên rối rắm, đôi chỗ bị rườm rà như trong "mẹ ơi" đã mắc phải. Phần suy nghĩ của đứa con cũng không hợp lý lắm. Một đứa trẻ mới còn trong bụng mẹ, cứ cho bé còn là thiên thần, là thể vô thực đi, thì cách nhìn nhận của đứa trẻ ấy cũng không phù hợp với tâm sinh lý của một đứa trẻ. Phần nội tâm đấu tranh, v.v... của người mẹ khắc họa cũng chưa đạt lắm. Ngoài ra, về diễn đạt và ngôn từ đôi chỗ sử dùng còn chưa thích hợp. Đôi đoạn bạn viết khá ổn, nhưng nhiều chỗ cần phải xem lại nhiều.

Điểm: 5/10

BGK Aki

Thực ra thì cách để cho thai nhi kể chuyện tớ đã bắt gặp hai lần, một phim và một truyện, đều rất chân thực. Nếu biết cách dùng từ và diễn đạt sao cho gần gũi thân quen với giọng hệt như của một đứa trẻ thì cách này sẽ là một cách rất hay. Và đó là điều đầu tiên tớ muốn góp ý với cậu.

Đọc thế nào thì vẫn thấy có phần hơi giả tạo, trong khi tiếng nói của trẻ là thứ tiếng chân thật nhất; bên cạnh đó, cách dùng từ hán việt khó hiểu và hoa mỹ cũng là một điểm trừ. "Bồi hồi" là từ chỉ cảm xúc nhớ nhung hướng về quá khứ, việc "con" hôm nay ngày đầu biết mẹ là có chút bối rối, mong chờ thì đúng hơn. Cái thứ hai là "ăn vận" chứ không phải là "bận" đâu, "vân vê" chứ không phải "vân ve" nữa.

Tớ nghĩ rằng về phần này cậu đã định hướng bối cảnh của Việt Nam thì đừng dùng nhiều từ hán việt khiến cho lời của bé bị xáo. Lời của bé có thể không quá chi tiết, bé phải tự nói ra cảm giác của mình trước rồi mới suy ra cảm giác của mẹ vì bé đang cảm nhận mẹ qua mình mà. Nếu như đổi toàn bộ lời của em bé thành lời của mẹ có lẽ sẽ thật hơn, không bị gượng gạo non ép.

Về phương thức biểu đạt, tớ nghĩ phần này nên để biểu cảm đứng cao hơn tự sự một chút vì em bé trong bụng nên cảm nhận nhiều hơn là nói về vẻ đẹp của mẹ, điều em chưa từng nhìn thấy.

Cách mà cậu diễn tả bài học cậu học qua khiến nó không bị nhanh và gấp như bài của một số thí sinh khác. Giọng văn mượt, chỉ cần chú ý cách dùng từ là được. Đọc hai đoạn cuối thì tớ không có nhận xét chê trách gì thêm nữa vì nó đủ vị rồi, hệt như bát cháo thịt giã nhuyễn, ấm áp, mềm mại, thanh đạm mà không ngấy. Đoạn này diễn tả rất thật, tớ thích. Lần đầu đọc để đánh giá mặt bằng, tớ đọc lướt thôi thì đọc nhầm một câu nào đó thành "mẹ đã bỏ tự tôn của mình vì cho con cuộc đời mới..." bỗng dưng giật mình. Sau đó đọc lại tuy thấy không phải nhưng cậu cũng đã diễn đạt tốt.

Điểm: 6.5/10

4. Bài thi "Dưới màu trắng"

Tác giả: Bi BiMax-

BGK Bon

"Dưới màu trắng" là một cái nhan đề lạ. Đọc xong truyện, mình thực sự thích nhan đề này, thực sự rất hay.

Về nội dung, có gì đấy thật mĩ miều trong từng câu chữ, có gì đấy thật mỏng manh, và cũng thật lạnh lẽo. Bạn truyền tải không khí của đề bài rất tốt. Thông điệp đơn giản, nhưng việc truyền tải thông điệp ấy đến người đọc không thực sự tốt lắm. Nhiều đoạn rối rắm và không toát ý, mình nghĩ là do văn vẻ mĩ miều quá mức không cần thiết. Một vài chỗ trong truyện còn mắc lỗi về ngữ pháp và sử dụng từ chưa hợp lý. Có chi tiết hơi... phi logic, cần để ý hơn khi hình thành mạch truyện và trau chuốt từ ngữ trong câu, từ ý lớn đến từng chi tiết nhỏ một. Có lẽ vì khâu kiểm tra lại chưa kĩ lắm nên vẫn còn sót lỗi chính tả. Nói chung là mình chưa hoàn toàn ưng ý với truyện. Văn phong của bạn trong truyện, cá nhân mình, mình không hài lòng lắm. Mình biết mỗi người có một cá tính riêng, tuy nhiên, bạn nên uyển chuyển hơn, "bớt" cái tôi lại, để nó phù hợp với đề bài hơn, phù hợp với ngữ cảnh hơn.

Điểm: 5/10

BGK Aki

Điều đầu tiên tớ nhận ra khi đọc tổng quát một lần câu chuyện là cách dùng từ của cậu rất hoa mỹ. 

Hai ba đoạn đầu của tác phẩm khá tốt, miêu tả mềm mại tuy vẫn còn lạm dụng dấu phẩy nhiều. Nhưng đến các đoạn sau thì phải nói mắc hơi nhiều lỗi. Cách diễn đạt của cậu khá vòng vo, dài dòng. Đương nhiên cậu có thể diễn đạt bao nhiêu dòng cũng được, nhưng với điều kiện chúng phải làm nổi bật một chủ đề chứ? Thay vào đó cách diễn đạt tưởng như hay, như mượt mà hoa mỹ lại hóa khó hiểu và gây nhàm chán cho người đọc vì chủ đề bị lặn. 

Phần mở, thân, kết không cân xứng. Mở, thân dài dòng nhưng kết thì lại quá mau chóng. Phần mở tớ đã khen đó rồi, giờ tớ tập trung vào thân và kết nhé. 

Phần thân này cậu nên giới thiệu sơ lược hoặc một số tình tiết tiêu biểu về cuộc đời của nữ chính chứ không phải dùng cả đoạn dài chỉ để giới thiệu cô giờ đã thành... Tiếp đó tớ muốn đính chính hoa cúc họa mi không có màu trắng ngà, và nếu lấy bối cảnh đông Hà Nội thì cũng đừng so sánh cô gái ấy với tuyết, điểm nhỏ nữa là khi cậu dùng từ nàng cũng không hợp bối cảnh đó. Cũng nhanh nên tớ chỉ luôn ra một lỗi nữa, là cách cậu tạo ra tình huống mua quần áo, giữa áo bra ren đen, quần jeans ngắn và áo len hai lớp, chiếc áo lông bự... nó có khoảng cách hơi xa. Đầu đông cuối thu không đến nỗi mặc áo như vậy. 

Những đoạn cậu đặc tả về thu Hà Nội, hoa Hà Nội cơ bản tốt thì tớ không nói nữa. Cậu mắc lỗi dùng từ, lặp từ, sai nghĩa từ, sai chính tả... rất nhiều. Cậu dùng nhiều từ mỹ lệ quá khiến câu văn bị xáo rỗng. Phần cần lưu ý nhất là nội dung chưa đi sâu vào cuộc đời cô gái khiến tớ cũng chẳng thấy ghét ông bố đã bỏ hai mẹ con, vì cũng chẳng biết gì nhiều để ghét. Thay tim cho con gái rồi, ở bên chữa trị thay mẹ nó, thế là được rồi! Ý nghĩa cậu muốn truyền tải khá rõ ràng, mỗi tội cái kết vẫn cụt.

Điểm: 5.5/10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro