Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9. Bất an [H]

Chương IX. Vì sao ta cảm thấy bất an đây?




































Jiyeon khó nhọc mở ra mắt đẹp, lông mày hơi nhíu lại vì ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng, mùi hương hoa đào cùng trầm hương hòa quyện đặc trong không khí, vừa dễ ngửi lại vừa khoan khoái. Phòng này là phòng của nàng, nàng đang nằm mộng chăng?





"Ân, Jiyeon, tỉnh?" Hyeri vòng tay kéo Jiyeon ôm chặt vào lòng, ngửi mùi hoa đào thơm mát trên người nàng.






"Hyeri?" Jiyeon khẽ quay đầu nhìn dung nhan xinh đẹp quen thuộc hơi giật mình, tối qua rõ ràng Boram cùng nàng nói chuyện, sau đó nàng dần ngủ thiếp đi. Nàng nhớ nàng ở khách sạn DaeGu thành phố S mà?





"Ừ. Còn đau không?" Hyeri hôn tóc mềm của Jiyeon, tay trượt lên trước ngực của nàng nhẹ nhàng vuốt ve.





Jiyeon lúc này mới nhớ qua nàng có phát bệnh, mơ màng gọi tên Boram, sau đó cái gì nàng cũng không nhớ.





"Đã không còn đau nữa." Jiyeon mềm mại nói, hai má bay lên hai rặng mây hồng, thậm chí lỗ tai cũng đỏ. Hyeri đang sờ vào ngực nàng, quan trọng hơn là nàng không hề có thói quen mặc đồ lót khi ngủ. Hyeri chỉ cách một lớp áo mà thôi!





"Vậy thì tốt!" Hyeri vòng tay để Jiyeon gối đầu lên tay mình, kéo nàng lại sát mình hơn nữa, sau đó há miệng ngậm lấy vành tai của nàng khẽ cắn.






"A!" Bị bất ngờ Jiyeon khẽ run một cái, đem mặt vùi xuống cánh ta của Hyeri. Thật là xấu hổ mà!





"Hye.... Hyeri, ân..." Jiyeon mở miệng kêu tên Hyeri nhưng Hyeri lại theo vạt áo, luồn tay vào trong người nàng. Xấu hổ, xấu hổ vô cùng a! Jiyeon rất muốn rút cái tay đang làm loạn kia ra nhưng là vì sao người nàng một chút lực cũng không có?!!




Lee Hyeri trượt đến đôi gò bồng mềm mại của Jiyeon, rất vừa tay, bất quá có hơi nhỏ. Cô há miệng lại ngậm lấy vành tai nhỏ nhắn, dùng lưỡi khẽ liếm qua một lượt.





"Ân...." Jiyeon phát ra một tiếng rên rất nhỏ nhưng cũng đủ làm Hyeri nghe thấy. Cô cười thỏa mãn đem Jiyeon xoay người lại để nàng đối diện với mình, sau đó cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại đáng yêu. Tay Hyeri từ ngực vòng tới lưng, trượt xuống cặp mông của nàng, vuốt nhẹ.





"A!" Jiyeon run rẩy mở miệng, lưỡi của Hyeri nhanh chóng chui vào khoang miệng của nàng, rủ rê chiếc lưỡi thơm mát của nàng cùng nhau nhảy múa. Tay của Jiyeon đặt bên hông Hyeri, tay còn lại bị Hyeri ép chặt vào giữa hai người cử động không nổi.






"Ân." Jiyeon hoàn thành từ cổ họng ngân ra một tiếng dễ nghe vô cùng, cả người như bị rút hết khí lực mặc sức bị Hyeri dày vò. Thực ra nàng cũng không chán ghét Hyeri động chạm a.



Hyeri bị một tiếng của Jiyeon càng thêm kích thích, cô kéo Jiyeon chìm đắm trong nụ hôn, tay khẽ nâng đùi Jiyeon đặt trên chân mình sau đó từ từ trượt theo đùi tới nơi hoa sơn thần bí của Jiyeon nhẹ nhàng vuốt ve.






Jiyeon run rẩy một hồi, tay khẽ đập vào hông Hyeri một cái. Hyeri vẫn đắm chìm trong hương vị ngọt ngào trong miệng Jiyeon, xoay người đặt Jiyeon dưới thân, tay còn lại cởi cúc áo Jiyeon.





"Hye...... Ri...." Jiyeon từ trong miệng phát ra tiếng kêu, Hyeri từ từ rút ra một sợi chỉ bạc sau đó rời môi của Jiyeon. Hai người kề sát nhau không một kẽ hở.





Hyeri hôn cằm Jiyeon, hôn xuống cổ, sau đó dừng lại ở xương quai xanh liếm qua một vòng, sau đó mút nhẹ để lại một ấn kí màu hồng phi thường đẹp mắt.




Jiyeon bị trêu chọc đến đầu óc trống rỗng, mắt phượng khép hờ phủ lên một tầng sương mỏng, môi phấn nộn hơi mở, hai má đỏ bừng, vài sợi tóc tán trên trán, nhìn nàng đẹp tới bức người!
Hyeri rướn người hôn lên môi của nàng, áo sơ mi của Jiyeon bị cô ném sang một bên trực tiếp cầm lấy một bên ngực của nàng nhẹ nhàng xoa nắn.





"Jiyeon, nàng thật đẹp!" Hyeri thấp giọng nỉ non, nhanh chóng cởi áo của mình cùng nàng da thịt tương cận.






"Ân..." Jiyeon khóe miệng hơi cong, mê hoặc chúng sinh, ánh mắt câu hồn khiến Hyeri càng thêm nóng rực. Cô cúi người ngậm lấy một bên ngực của Jiyeon, dùng lưỡi đảo quanh hạt đậu đỏ đã sớm căng cứng, mút vào.






"A...." Jiyeon ngửa cổ cảm nhận kích thích Hyeri mang lại, hai tay nắm chặt drap giường.

Hyeri trườn lên cổ Jiyeon, mút vào làn da mềm mịn thơm mát, lưu lại ấn kí nơi vùng cổ trắng muốt thơm vị hoa đào kia.




Hyeri hôn tới đâu, da thịt của người dưới thân nóng bỏng tới đó. Vượt qua vùng bụng phẳng lì, Hyeri cúi đầu hôn nhẹ lên hạt đậu nhỏ của nàng, cảm nhận nàng khẽ run lại vươn lưỡi liếm qua nơi tự mật, thu hết dịch ngọt của nàng vào miệng.



Jiyeon nâng đầu nhìn thấy Hyeri đang chôn đầu vào giữa hai chân mình, mặt đỏ đến có thể luộc chín tôm. Làm sao mà.....






Hyeri nhẹ nhàng đẩy lưỡi vào trong, vách tường nóng bỏng lập tức bao quanh.




"Ân.... Ngô.... Hyeri, không cần..." Jiyeon nức nở kêu lên, tay nắm chặt tóc của Hyeri. Nàng không chịu nổi kích thích kiểu này, nó làm nàng vừa thoải mái nhưng sâu trong lòng lại ham muốn mãnh liệt dừng lại. Vì sao trong lòng nàng cảm thấy bất an? Như là làm chuyện có lỗi với ai vậy?





"Jiyeon, không sao. Sẽ rất vui vẻ!" Hyeri hôn lên môi Jiyeon, giọng nói khàn khàn rất dễ nghe.

Nói xong, Hyeri đưa ngón trỏ vào bên trong người Jiyeon, vách tường ấm nóng đem ngón tay cô bao lại thật chặt. Hyeri khẽ kêu ra tiếng, chết tiệt!



"Jiyeon, ngoan, thả lỏng một chút. Đừng căng thẳng được không?" Hyeri dụ dỗ, một tay nhẹ vuốt ve mặt nàng, mong nàng nhanh chóng thích nghi.






"Hyeri.... Ân!" Jiyeon vừa muốn kêu tên của Hyeri, cô đã nhanh chóng cử động ngón tay đem lí trí vốn mờ mịt của nàng trực tiếp quăng ra sau đầu mà hưởng thụ khoái cảm cô mang lại.



Jiyeon vòng hai chân lên hông của Hyeri, hai tay vòng qua cổ cô đem hai người dán chặt, cả người nàng đong đưa theo từng đợt ra vào của cô. Hyeri hôn lên môi Jiyeon, nàng thuộc về cô, chỉ là của cô! Sau bao nhiêu năm, cuối cùng Hyeri mới chính thức có được nàng!


Thỏa mãn! Hạnh phúc! Cực kì vui vẻ!
















Hyeri không nhớ cô muốn nàng bao nhiêu lần, chỉ biết điên cuồng giữ lấy nàng, yêu thương nàng mặc dù nàng đều bị cô làm ngất đi. Nhìn dung nhan quá đỗi khuynh thành trong lòng, Hyeri kìm lòng không nổi ôm nàng chặt hơn, hôn lên đôi môi có chút sưng đỏ của nàng. Xem ra nàng mệt chết đi.






"Ưm...." Jiyeon mơ mơ hồ hồ lên tiếng muốn kháng cự, nàng rất mệt mỏi a, ai lại phá rối nàng ngủ đây?





Hyeri càng hôn càng sâu, sau đó trực tiếp đem nàng áp dưới thân, một lần lại một lần muốn nàng.

























Khi Jiyeon tỉnh dậy đã là tối mịt, cả người đau nhức khó chịu, xương cốt như muốn rụng ra từng mảng, nhất là nơi đó vừa đau vừa tê khiến Jiyeon vừa ngồi dậy lại phải vô lực nằm xuống! Lee Hyeri đáng ghét!






"Jiyeon, tỉnh?" Hyeri từ phòng tắm bước ra, quần áo không thèm mặc đi đến bên Jiyeon ngồi xuống. "Mệt sao?"



Jiyeon đỏ mặt xoay người đưa lưng về phía Hyeri, vì sao có người không biết xấu hổ như vậy, quần áo cũng không thèm mặc!





"Tôi giúp em tắm rửa." Hyeri vừa nói vừa xốc chăn lên đem Jiyeon xấu hổ bế lên đi vào nhà tắm.




"A! Không cần!" Jiyeon mặt đỏ au dãy dụa muốn thoát khỏi Hyeri, bất quá với sức của nàng là hoàn toàn không thể.



Hyeri đem Jiyeon đặt trong bồn tắm, khóa trái cửa.






"A! Hyeri! Mau đi ra!"




"Jiyeon làm sao đây? Chúng ta uyên ương hí thủy một màn thế nào?"





"Đi ra đi mà~ Ân? Tự tôi có thể tắm a~"





"Tôi giúp em tắm."





"Không cần!...... Ân..... Ngô...."






Trong phòng tắm truyền ra một loạt tiếng rên rỉ.....


Đêm còn rất dài ~~~~~



















____________________________


Mại zô mại zô~

Hé hé, tặng hai chương nhé~


Máy tính đã vĩnh viễn ra đi, trong thời gian chờ đợi máy mới ship tới nhà, mình sẽ viết bằng Telephone vậy T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro