chương 410
Đi tới trực thăng ở phía trước, Lee Yang Hong nói: “Yên tâm, lái xe được huấn luyện, đều là cao thủ”
Eunjung hỏi: “Có thể đi thẳng tới Gyeonggi không?”
“Ở đâu?” Lee Yang Ho g cau có
Thuộc hạ của hắn lập tức giải thích: “Đó là một cái trấn nhỏ, mấy năm trước có người ở bên kia từng hoạt động”
Lee Yang Hong gật đầu, đã có người động tới, mặc kệ là địch hay là bạn, bị bọn họ biết, nhất định người của bọn họ ở bên kia đến, liền nói: “Yên tâm, anh lập tức gọi người ở bên kia chuẩn bị”
Eunjung nói lời cảm ơn, vội vàng lên máy bay.
Gyeonggi tương đối lạc hậu, muốn tìm một mảnh đất trống để đậu máy bay cũng không được. Bên trong thị trấn hồi trước có một sân rộng, nhưng mấy năm trước bị chính phủ bán cho một địa chủ để xây nhà lầu. Eunjung trong lòng trầm mặc một chút, chính mình trước đây không muốn đến đây để phát triển, nếu không thì đã tốt rồi.
Cuối cùng cũng tìm được một bãi tập của khu nhà trung học, học sinh trung học thứ bảy vẫn đi học, đang đúng giờ tan học, bốn phía đều là người.
Eunjung đâu quản được nhiều chuyện như vậy, phất phất tay ý bảo hạ cánh, sau đó mang theo đám người Jiyeon hướng bệnh viện mà đi. Sau khi bọn họ đi ra khỏi trường học, máy bay cũng đi rồi, nhìn thấy cảnh tượng ấy học sinh ở đây cứ ngỡ như mình vừa trải qua một giấc mộng.
Vừa ra đến cửa trường, Eunjung liền gọi một chiếc xe ba bánh ( không thấy có xe taxi), dắt theo Jiyeon lên xe, bỏ quên luôn Qri cùng Hyomin phía sau.
Qri cùng Hyomin cũng không giận, liền gọi một chiếc xe nữa, sau đó Qri nhìn Hyomin nói: “ Tiểu thư đưa điện thoại cho tôi, tôi gọi cho Jeong tổng?”
Hyomin vội đưa cho hắn, Qri gọi cho Jeong Song Yang, bên kia liền nghe máy, Qri nói thẳng vào vấn đề: “Tiểu thư Jiyeon đến, phiền ông cho người đến bệnh viện đón cô ấy”
Trường học cách bệnh viện rất gần, gần đến người lái xe cho rằng họ đưa cho quá nhiều tiền, bởi vì chỉ đi chưa đến 5 phút. Sau nghĩ lại là họ vội đến bệnh viện, phỏng chừng có người sắp mất, lại đặc biệt ăn mặc rất chỉnh tề. Đến cửa bệnh viện, còn không chờ nói bao nhiêu tiền, Eunjung đã liền đưa 500 won, nói một câu: “Làm phiền rồi” sau đó mang theo Jiyeon đi vào.
Người tài xế cầm tiền tiền trên tay có phần run rẩy, xoay người liền lái xe chạy đi, vừa nói: “Phù hộ cho người nhà được bình an”, một mặt sợ người nhà đuổi theo đòi lấy lại tiền thừa.
Eunjung cùng Jiyeon vội vàng đi vào bệnh viện, nhìn quanh khắp nơi, căn bản không biết đi bên nào. Đúng lúc này, lái xe của Jeong Song Yang nhận được điện thoại của Qri đi ra, thấy bọn họ, vội chạy tới, đem bọn họ tới chỗ mẹ Park
Jiyeon vừa đi vừa nói: “Mẹ tôi thế nào?”
“Vẫn đang còn phẫu thuật…”
Jiyeon vừa nghe, lảo đảo một chút, Eunjung vội vàng ôm lấy cô: “Bình tĩnh, không có chuyện gì đâu”
Jiyeon sao có thể không lo lắng, nàng lại càng rảo bước chân nhanh hơn. Người tài xế cũng vội vàng chạy phía trước dẫn đường, Eunjung cũng chỉ có thể chạy theo. Đến phòng phẫu thuật, gặp Jeong Sing Yang gấp gáp hỏi: “Chú, mẹ cháu thế nào rồi?”
“Đừng lo lắng, không có việc gì, không có việc gì!” Jeong Song Yang có chút bối rối, hiển nhiên cũng là trong lòng cũng lo lắng.
Eunjung nhìn bức tường của bệnh viện có phần cũ kỹ, hoàn toàn có phần kém so với bệnh viện thành phố lớn, anh lo lắng phương tiện chữa bệnh ở đây cùng bác sỹ cũng không được tốt, nhịn không được mà trên người đổ mồ hôi, hỏi Jeong Song Yang: “Có cần điều bác sỹ từ nơi khác đến không?”
Jiyeob cả kinh, nhìn thoáng qua Jeong Song Yang rồi lại nhìn anh.
Jeong Song Yang nói rõ: “Bệnh viện địa phương quá xa, từ đây đến đó ít nhất một giờ mới tới được. Thành phố cũng quá xa, tuy rằng có mời người đến đây, nhưng phẫu thuật dường như cũng không muốn đến. Chờ qua cơn nguy hiểm, liền chuyển qua bệnh viện thành phố, để cho bọn họ phụ trách mọi tình huống trên đường”
Eunjung gật gật đầu, thở dài nhẹ nhõm một hơn, thuận tay cũng vỗ vai Jiyeon cho cô an tâm.
Qri cùng Hyomin theo sát sau đuổi tới, Hyomin đi tới giúp đỡ Jiyeon, Qri ở nơi này không biết phải làm gì, thông báo với Eunjung: “Tôi đến phòng cảnh sát giao thông xem xét một chút” rồi ra ngoài.
Qri vừa đi ra bệnh viện, vừa vặn MmHam chang Seok đi tới. Con xe thể thao của Ham chang Seok vừa mới dừng lại, thiếu chút nữa đụng vào xe xấp cứu. Qri kêu gọi hắn cùng đi, Ham chang Seok hỏi: “Đi như thế nào?”
Đường cao tốc chạy không tồi, tiến vào thị trấn, liền bị lạc đường.
Qri đành phải hỏi người dân, cuối cùng hai người cũng tới được phòng cảnh sát giao thông, cảnh sát thấy khí chất 2 người bọn họ, cùng với chiếc xe thể thao của Ham chang Seok cũng không dám chậm trễ, vừa nghe mục đích họ tới đây, trong lòng có chút chột dạ. Vẫn chưa tìm được chiếc xe gây chuyện. Thị trấn này đèn xanh đèn đỏ tổng cộng chỉ có 2 cái, thực chất là làm bài trí, nói chi là có camera.
Nhân chứng cũng chỉ thấy chiếc xe ở xa, có ai biết chiếc xe cuối cùng chạy trốn đường nào?
Jeong Song Yang sợ cảnh sát Gyeonggi ma cũ bắt nạt ma mới, gọi điện thoại riêng về thành phố Seoul yêu cầu giúp đỡ. Chuyện này lộ ra nhiều điểm kì lạ, trong lòng hắn có chút sơ hãi, không dám khinh thường.
Cảnh sát Gyeonggi có chút sợ hãi, nghĩ đến đụng phải đại nhân vật. Cho tới bây giờ vẫn chưa có gì tiến triển, lại thấy hai cái người khí chất bất phàm này đến hỏi, có chút không biết nói như thế nào.
Đúng lúc này, có điện thoại thông báo tìm đươc xe rồi, một đám người vội chạy ra, Ham chang Seok cùng Qri theo sau.
Ô tô gây án bị vứt ngoài bãi sông thượng ngoài thành phố, cửa xe bên cạnh chỗ ngồi lái xe hơi mở, hai lốp xe phía trước ở trong nước
Cảnh sát đỗ xe một bên dùng loa gào to: “Khẳng định không có người ở bên trong, không cần tiếp sát hiện trường quá, đừng phá hỏng dấu chân xung quanh”
Ham chang Seok ra bên ngoài quan sát, bên dưới đất đều là đá cuội. Liếc mắt đến chiếc xe, hắn ngẩn ra, nhất thời thở dốc vì kinh ngạc. Nhìn về phía Qri, gặp sắc mặt Qri cũng thay đổi. Chính hắn cũng không biết nói cái gì. Qri cầm điện thoại gọi về cho Eunjung.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro