chương 62
Bởi vì mất đi, cho nên mới biết quý trọng.
Eunjung cùng Jiyeon tuy rằng lại quay về bên nhau, nhưng mấy tháng xa nhau, hai người trong lúc đó nhiều ít chở nên xa cách.
Jiyeon học xong sự cự tuyệt, đối với Park thị trong lòng không trọng yếu bằng Eunjung. Không lớn không nhỏ tiệc tối cô sẽ tận lực thoái thác, dành thời gian về nhà bồi Eunjung. Mà khác nhất là Eunjung ở WJ vị trí càng thêm vững chắc, bởi vì đạt thành tính cao, liền thăng lên mấy cấp, có thể Eunjung cũng không có vì vậy mà chiếm dụng quá nhiều thời gian, đối Eunjung mà nói, vợ, so với cái gì đều trọng yếu.
Eunjung lớn dần mặc cho ai đều có thể nhìn ra, ở mặt ngoài như trước hi hi ha ha, nhưng trong lòng lại chân chính thành thục.
Cô hiểu được, lý giải Jiyeon gian khổ. Ở WJ dốc sức làm mấy tháng nay, đối mặt muôn hình muôn vẻ, mệt mỏi, bị gãy nhục, cô đau lòng không phải mình, mà là Jiyeon. Tới một khắc này, cô mới biết được, nói lý ra, Jiyeon ẩn nhẫn nhiều ít, lại mất đi nhiều ít.
Bắt đầu hối hận, hối hận những ngày kia khắc khẩu vô nghĩa, lãng phí rất nhiều thời gian.
Mỗi lúc trời tối, Jiyeon tan tầm về nhà, Eunjung sẽ dọn một bàn cơm đầy đồ ăn chờ cô. Tuy rằng lúc ban đầu có thể nói cơm hơi khó ăn, nhưng Jiyeon đều là mỉm cười ăn hết, hai người thường vì cơm mà cãi nhau, cuối cùng, Eunjung còn có thể tự nói ra một câu.
"Mình nấu cơm, đầu bếp 5 sao cũng không bằng."
Ban đêm, Jiyeon tắm rửa xong đi ra, Eunjung sẽ để cô nằm ở trên giường, mát xa. Có khi tay sẽ không có quy củ, thản nhiên mò vào bên trong váy ngủ, lập tức sẻ là một mảnh nồng cháy tình cảm mãnh liệt, thở hỗn hển, run rẩy rên rỉ, thản nhiên mùi thơm ngát, hết thảy cũng làm cho Eunjung mê muội, Eunjung sẽ đem mặt chôn ở giữa ngực Jiyeon, xấu xa nhìn thẳng đến khi Jiyeon hai má phiếm hồng, mới bằng lòng buông tha cô.
Đem thân thể mềm mại ôm vào trong ngực, hai người hơi thở quấn quanh, mười ngón dây dưa cùng một chỗ, đồng dạng phập phồng thân thể chậm rãi lên xuống, thưởng thức hương vị ngọt ngào của nhau.
.........
Chủ nhật, Hyomin khuyến khích, mấy người thu thập hành lý, chạy đến Bờ biển nướng thịt, khó có được cũng đỏ mặt. Khéo léo dáng người, trắng nõn làn da, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, lông mày nhỏ nhắn con mắt sáng, chỉnh thể làm cho người ta nhất cảm giác chính là chim nhỏ nép vào người, đứng bên cạnh Joon Hyun, thật đúng là cố gắng xứng đôi.
Eunjung ôm Jiyeon, nướng thịt, thỉnh thoảng ngẩn đầu xem vợ của Joon Hyun, nói thầm.
"Nhìn như thế nào cũng chỉ là đại sói lan và tiểu bạch thỏ a.."
Vợ Joon Hyun mặt đỏ lên, vô thức nhìn về Joon Hyun, Joon Hyun bĩu môi một cái, không vui.
"Lão Đại, như thế nào lần đầu tiên gặp mặt liền khi dễ vợ của ta?"
Eunjung nhếch miệng "Cái này gọi là khi dễ sao? Cái này gọi là lời nói thật lời nói thật!"
Hyomin lấm la lấm lét nhìn một chút vợ Joon Hyun, gật đầu.
"Thật đúng là lời nói thật, Hyun Hyun, ngươi ở đâu đem được một gái trẻ thanh thuần như vậy nha?"
Joon Hyun vò đầu, ngượng ngùng nói.
"Đoán chừng là ta rất soái, nên liền có thể cua được đi"
"Phốc —— "
Eunjung miệng bia phun đầy đất, Jiyeon giúp đỡ cô đấm lưng, lắc đầu.
"Cậu a —— "
Nhưng thật ra vợ Joon Hyun, thoải mái thừa nhận.
"Joon Hyun nói không sai, là để ý hắn trước."
Bae Seul ở một bên cười hỏi.
"Nga? Joon Hyun của chúng ta có điểm nào hấp dẫn lấy mỹ nữ sao?"
"Bởi vì sự si tình của hắn."
Vợ Joon Hyun không chút do dự trả lời, một bên Eunjung đang cúi đầu hôn hôn hai má Jiyeon, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn vợ Joon Hyun.
"Si tình? Hắn mối tình đầu còn không có, si cái chuyện gì? Ngươi cũng đừng làm cho hắn lên mặt!"
"Jung—— "
Jiyeon lôi kéo tay áo Eunjung, Eunjung cúi đầu, hỏi.
"Thật sao? Mình là lời nói thật a? Tiểu tử này từ nhỏ đến lớn mắt cao, hắn có thể trúng ý ai?"
Hyomin cũng là vẻ mặt hưng phấn, thế nào, nguyên lai Joon Hyun sau lưng các cô có người thầm mến? Nhưng thật ra một bên Qri thở dài, lắc đầu, nhìn Eunjung.
"Jung cậu thật không biết Joon Hyun luôn luôn thích chính là ai?"
"Trán.. .. Các người đừng như vậy nhìn mình, mình sẽ hiểu lầm a."
Eunjung ngượng ngùng cúi đầu A? Đều như vậy nhìn mình? Có phải không Joon Hyun thích chính là mình?
"Cậu không cần ngượng ngùng, người hắn thích chính là cậu."
Joon Hyun vẻ mặt màu đỏ bừng, ngượng ngùng nhìn vợ mình, người ta lại đầy thản nhiên nói.
"Ta lần đầu tiên nhìn thấy hắn, cũng cảm giác nam nhân này có chuyện xưa dấu kín,
Eunjung ngươi biết không, lúc ban đầu, Joon Hyun mười câu nói đều là nói về ngươi, nói đến trên mặt hắn cũng đầy hạnh phúc."
Eunjung ngơ ngác một chút, miệng há thật lớn, không thể tưởng tượng nổi nhìn Joon Hyun.
"Bất quá, kia đều là quá khứ, Thân ái, ta chỉ yêu một người là ngươi."
Joon Hyun xem sự tình không đúng, vội nói sang chuyện khác, vợ Joon Hyun ảm đạm cười, không có nói tiếp. Nhưng thật ra Eunjung, một bụng nghi hoặc, nhìn bên cạnh Qri, hỏi.
"Qri a, làm sao ngươi biết Joon Hyun yêu thích ta ?"
Qri lắc đầu, nhìn đối diện Hyomin đang chơi đùa với nước, mắt tỏ ý cười.
"Jung, ngươi có biết hay không, ngươi cùng Hyomin đều có một tật xấu."
"Cái gì?"
"Thần kinh của các ngươi có đôi khi quá mức đơn giản, trừ người mình yêu ra, sẽ không quan tâm bất luận kẻ nào bất cứ chuyện gì. Trái lại, chỉ muốn cùng người mình yêu có quan hệ, nhưng lại quá mức mẫn cảm. Vì thế, ta không ít chịu khổ, ta tin tưởng Jiyeon đồng dạng như thế."
Jiyeon lắc đầu, ôn nhu nhìn Eunjung, lui vào trong ngực của nàng.
Qri mở chai bia, uống một ngụm, cười nói.
"Cho nên, Eunjung, nếu có thể, ngươi đi theo hyomin nhà ta học một ít kinh nghiệm đi, cho dù mẫn cảm, có chuyện cũng không cần đi dấu ở trong bụng, nói ra, nói cho vợ nghe."
Nói xong, Qri hai tay mượn lực, một cái tiêu sái đứng dậy, đi hướng Hyomin trước mặt, đem cô ôm vào trong ngực.
Eunjung ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn chằm chằm Qri, trong não tất cả đều là lời nói vừa rồi, nửa ngày, cúi đầu, buồn bực nhìn Jiyeon.
"Jiyeon, Qri nói là thật sao?"
Jiyeon ảm đạm cười, đưa tay ôm lấy Eunjung.
"Chỉ cần cậu bên cạnh mình là tốt rồi."
Eunjung cúi đầu, hôn hôn lỗ tai của Jiyeon, nói nhỏ.
"Jiyeon sau này chúng ta sẽ không như vậy nữa, được không? Có sự tình gì đều nói ra, ai cũng đều không cho tiếp tục nghẹn ở trong lòng."
Jiyeon hô hấp trở nên hổn loạn, dùng sức gật đầu, tựa vào trong ngực của Eunjung, thật lâu không nói.
Hạnh phúc không gì hơn cái này, thiếu một phân nghi kỵ, nhiều một phần khoái hoạt.
"Hai ngươi dính nhau quá đi a..tính phóng tình tại chỗ này à!"
Hyomin nắm cái lỗ tai Eunjung đem cô túm lên, Eunjung hướng Jiyeon vươn đầu lưỡi, cười cùng Hyomin chạy tới..... Không chỉ trong chốc lát, bãi biển trở nên nhộn nhịp, Hyomin lấy pháo ra ném tứ tung, Eunjung vui cười chạy lên trước, đem Jiyeon ôm vào trong ngực, cúi đầu ở bên tai Jiyeon nói cái gì đó.
Hyomin nghĩ đến mấy chuyện xấu, ném một chuỗi pháo thẩy vào chỗ Eunjung cùng Jiyeon, Jiyeon cau mày, che cái lỗ tai, ngẩng đầu nhìn Eunjung.
"Jung cậu nói cái gì? Mình không nghe thấy —— "
Eunjung bĩu môi, không vui, hai tay đang cầm hai má Jiyeon, đối với lỗ tai của cô, hét lớn một tiếng.
"Park Jiyeon, mình yêu cậu ! !"
.................. AND...........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro