chương 54
Jiyeon yên lặng nghe thấy âm thanh của tiểu biểu đệ, vội lấy tay lau đi nước mắt trên mặt. Tay lại bị nắm lấy, xúc cảm quen thuộc truyền đến, Jiyeon ngẩng đầu, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Eunjung, ánh mắt có chút kích động.
"Jung em -- "
"Hư -- "
Eunjung dựng thẳng ngón tay lên đặt ở bên miệng, nghịch ngợm cười khẽ, không cho Jiyeon nói, chăm chú nhìn Jiyeon vừa mới khóc, giơ tay lên, tinh tế lau đi nước mắt trên mặt cô. Không để ý tiểu biểu đệ còn đang ở đây, Eunjung đưa tay đem Jiyeon dùng sức ôm vào trong ngực.
"Jiyeon cái gì cũng đừng nói, mình tin tưởng cậu."
Jiyeon trong lòng ngực của Eunjung cũng không ngừng rung rẫy, Eunjung thấy vậy trong lòng cũng bất đầu cảm thấy đau, ánh mắt dần dần ướt át, nguyên lai, thật sự yêu một người nhìn thấy người mình yêu rơi lệ không tự chủ lệ cũng sẽ rơi theo. Jiyeon, mình lý giải cảm tình của Cậu và Sun Ha, cũng sẽ giống mình và Im Gyu, cho nên, không cần áy náy, không cần tự trách, chỉ cần chúng ta cùng một chỗ, tất cả chuyện này, mình cũng có thể không tính toán.
Hai người thân mật, lại đáng thương phá hủy bởi tiểu biểu đệ bên cạnh. Hắn và Eunjung thật vất vả đi về nhà, lại đang tốt đẹp chứng kiền một màn tình cảm ướt át, vốn tưởng rằng Eunjung sẽ giận, lại không nghĩ rằng lại có thể cùng với Jiyeon làm bánh quai chèo đoàn kết .
Tiểu biểu đệ nhẹ nhàng giọng hát, lên tiếng.
"Eunjung, trời đang lạnh vào nhà ấm áp rồi hả ôm."
"..."
Jiyeon căng thẳng cúi đầu. Mà Eunjung lại không thèm để ý chút nào, càng thêm hung hăng càn quấy, Đem Jiyeon bế lên đi thẳng vào nhà, tiểu biểu đệ cũng chạy theo đi lên.
"Mẹ! ! ! Mở cửa, con là Eunjung! ! !"
Chạy đến lầu, Eunjung cánh tay đã bắt đầu run, cô lại vẫn cứ cắn răng cố nén.
"Jung, thả mình xuống -- "
Jiyeon đem đầu chôn trong lòng Eunjung, mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói thầm.
Eunjung không để ý Jiyeon, nói.
"Mẹ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
Kinh thiên động địa nhất là giọng hát, thanh khống đèn sáng một mảnh, Ham mẹ lúc này mới híp mắt buồn ngủ, mở cửa, vừa nhìn thấy tư thế Eunjung, lập tức kinh ngạc.
"Có chuyện gì sao?? Jiyeon chân bị thương? ? ? ? ! ! ! !"
Eunjung nghe xong vẻ mặt hắc tuyến
"Mẹ, đừng quấy rối được không? Mẹ con mắt nào đã gặp Jiyeon bị thương?"
"Vậy con ôm Jiyeon làm gì?"
Ham mẹ không thuận theo không buông tha hỏi, Eunjung bị mẹ Ham chặn đường, có chút phiền, lớn giọng ồn ào.
"Ba của con ôm mẹ là để làm gì? Con ôm Jiyeon là muốn làm gì! ! ! !"
"..."
Này lời ra khỏi miệng, tiếp tục không một người dám chặn đường, Eunjung ôm Jiyeon, hùng hổ vọt vào phòng ngủ, một tay ném Jiyeon trên giường, xoa cánh tay, khóe miệng hơi hơi run rẩy.
"Jiyeon, cậu nên giảm béo ."
Jiyeon tức giận ngồi dậy vừa mới muốn nói gì, miệng đã bị Eunjung ngăn chận. Eunjung chính là chậm rãi ma xát, đầu lưỡi nhẹ nhàn tiến vào khoang miệng không ngừng đòi hỏi, bàn tay của Eunjung cũng chậm rãi xoa nắn. dần dần, Jiyeon xụi lơ ở trong lòng Eunjung, thở hào hển, ngẩng đầu, nhìn Eunjung, trong mắt lộ ra khao khát. Eunjung nhếch miệng cười, mãnh liệt áp Jiyeon dưới thân không ngừng đòi hỏi.
Ngoài cửa sổ ánh trắng mông lun sôi sáng phòng ngủ trên giường lớn mềm mại, Hai thân thân thể trần trụi dán chặt chẻ vào nhau, cùng từng cơn từng hồi rên rỉ không ngừng phát ra. Cả hai như hòa vào làm một thật mãnh liệt cũng thật triền miên.....
****
Sáng sớm, hai người đã bị tiếng Ham mẹ dồn dập như tiếng giết heo kêu cả hai xuống dùng điểm tâm.
Eunjung mang dép lê ủ rũ đi tới phòng khách, hé mắt vừa nhìn! Park ba cùng park mẹ không biết khi nào thì đến đây, đang ngồi ở trên ghế sofa ý cười hoà thuận vui vẻ nhìn hai người. Jiyeon thấy, không khỏi có chút thẹn thùng, chậm rãi cúi đầu.
"Jung, chú ý thân thể!"
Ham mẹ nhìn thấy mặt Jiyeon đỏ ửng, nhịn không được trêu chọc hai người, Eunjung miệng lắc đầu.
"Đây không phải là do di truyền gen, không cần lãng phí !"
"..."
Nghe Park ba, mẹ Park cười to, Ham mẹ hối hận thiếu chút nữa đem đầu lưỡi cắn rụng. Hung hăng đựng bát cháo, đặt ở trước mặt Eunjung. Jiyeon ngẩng đầu, có chút khó hiểu nhìn tự ba mẹ.
"Ba mẹ tới đây là -- "
Park ba cười nhìn hai người.
"Trước một chút, park thị bận quá, chúng ta hai nhà cũng đã lâu không gặp nhau, hôm nay, ba có ý đặc biệt rủ mọi người cùng đi du lịch, vừa lúc Ham Gang ở đây náo nhiệt hơn."
Eunjung nghe xong hưng phấn nháy mắt to.
"Cha, nhiều người như vậy một chiếc xe khẳng định chứa không nổi, cha một xe, con một xe, Jiyeon hôm qua cơ hồ không có nghỉ ngơi, nên rất mệt mõi."
" đau-- "
Mới vừa nói xong, phần eo Eunjung đã bị nhéo, Jiyeom vẻ mặt ngượng ngùng, giận dữ nhìn Eunjung.
Ham mẹ đặc biệt khinh bỉ lắc đầu.
"Jung, không phải mẹ nói con, con biết lái xe sao?"
"Đương nhiên! ! ! Con có bằng lái xe ! ! !"
"Ngươi đó là nhờ ba của ta mua dùm!"
Ở một bên ăn bánh quẩy tiểu biểu đệ dùng cái miệng sáng loáng nhỏ nhắn nói ra chân tướng.
"Chẳng phải lái đuôc rồi sao? Nói nhiều như vậy làm gì chứ?"
Eunjung không vui bĩu môi, thật sự là, một đám ghen tị người hiền tài!
Park mẹ trong nháy mắt cười cười.
"Tốt, Eunjung, ta hỏi con cái cơ bản nhất của lái xe, lái xe cần đánh tay lái chuyển hợp số vào thời gian nào?"
Eunjung nhếch miệng lắc đầu.
"Con chưa bao giờ dùng cái đó, sử dụng hệ thống tự động là được rồi!"
"..."
Mấy người đang bận rộn bàn tán, Jiyeon lại chậm rãi ngẩng đầu nhìn người ngồi ở trên ghế sofa không nói tiếng nào park cha, mơ hồ có chút bất an. Một lát sau, Jiyeon đứng dậy, nói là quên lấy đồ vật này nọ, đi vào phòng ngủ, cầm lấy điện thoại.
"Bae Seul là mình, Jiyeon."
"Chuyện gì?"
Bae Seul thanh âm cực kì vui mừng, cô nói với Jiyeon xin nghỉ dài hạn, mới vừa du lịch trở về, một thân sảng khoái tinh thần.
Jiyeon bị tâm tình của Bae Seul cuốn hút cũng cười lên tiếng.
"Ba mẹ của bọn mình muốn cùng nhau đi du lịch hai ngày, chuyện của công ty cậu thay mình... -- "
"Đã biết! Không phải là chỉ để đến Sun Ha thôi sao?"
Sun Ha cắt đứt lời nói của Jiyeon, cười khẽ.
Jiyeon do dự chỉ chốc lát, vẫn là chậm rãi nói ra.
"Ân, còn có -- chú ý một chút đến bộ phận tiêu thụ."
............
Vốn đã nói là đi chơi cùng nhau cuối cùng Eunjung vẫn bị công ty điện thoại gọi đến kêu trở về, nói là một số hàng hóa bên tiêu thụ gặp một chút vấn đề. Eunjung bất đắc dĩ cúp điện thoại, tiến lên làm trò trước mặt Ba mẹ Ham cùng Ba mẹ Park và Ham Gang trước mặt...ôm lấy Jiyeon, khóc sướt mướt oán hận.
"Jiyeon, mình đây phải trở về.... đã đến tắm biển nhưng lại không cho mặc Bikini xuống nước a..."
".. .. ."
"Còn có, mình yêu nhất là hải sản cậu nhớ phải gói lại đem về cho mình một ít."
"..."
"Còn có, cha, mẹ, các người bơi xong còn phải vào bể bơi tắm lại, trong đó có không ít người chiếm tiện nghi, Jiyeon cậu có thể ngàn vạn lần đừng xuống nước a."
"..."
"Còn có -- "
"Jung-- "
Jiyeon thở dài, cắt đứt lời Eunjung, ôn nhu nhìn Eunjung trong chốc lát, cúi đầu ở bên tai Eunjung nói nhỏ.
"Jung, cậu yên tâm, mình ở cùng bọn họ ở lại hai ngày, cậu về công ty vội vàng đem sự việc xử lý tốt liền tới tìm mình ân?"
Có lời này của Jiyeon, Eunjung lúc này mới rời khỏi cák ôm của Jiyeon, lại dặn vài câu. Eunjung lúc này mới cầm lấy áo khoác, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, lái xe, hoả tốc chạy về phía Park thị.
Eunjung thở hổn hển chạy vào bộ phận tiêu thụ Bae Seul thấy Eunjung thì sửng sốt, dừng động tác trên tay, hỏi.
"Jung, cậu không phải đang đi du lịch cùng Jiyeon sao? Tại sao lại trở lại?"
Một câu nói làm Eunjung thương tâm, Eunjung lau mồ hôi trên trán, cười khổ lắc đầu.
"Tiểu Song gọi điện thoại cho mình nói công ty gần đây đang chuyển giao 40 ngàn tấn vật liệu xây dựng sao, cố tình quản lí tiêu thụ lại đi vắng, để cho mình phải trực tiếp quay về xem. Mình nhanh chóng làm xong còn phải đi tìm Jiyeon!"
Bae Seul cười khẽ.
"Kia cũng không cần gấp gáp như vậy a, quả nhiên vợ cậu là lớn nhất, mau đi đi."
Eunjung gật đầu, hướng Bae Seul chỉ phương hướng nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy tiểu Song đang hướng cô quẫy tay.
Eunjung thở hổn hển hỏi.
"Chuyện gì a?"
Tiểu Song nghe thấy được buông văn kiện trong tay, ngẩng đầu cười cười.
"Này, mới tiếp nhận một lượng lớn vật liệu xây dựng, bên phía đối tác giao hàng yêu cầu cần phải có người kí nhận, bằng không không thể giao hàng, cùng sẽ làm chậm trễ tiến trình chúng ta làm việc, không có biện pháp, cũng chỉ có thể đem cậu một người bận rộn quay trở lại sử lý!"
Eunjung vẻ mặt bất đắc dĩ, tiếp nhận cẩn thận nhìn qua hồ sơ, nhếch miệng.
"Công ty lấy một số lượng lớn tiền để mua vật liệu xây dựng làm gì, không phải nói chỉ lên kế hoạch chi cho ăn uống?"
Tiểu Song lắc đầu.
"Hazxx cấp trên quyết định mình làm sao biết được."
Eunjung mặt nhăn nhíu mày, không nói thêm lời, điện thoại trong túi rung lên:
Jiyeon: Jung, mình đã an toàn tới nơi yên tâm nha.
Ham mẹ: Jung, chúng ta đã đến nga, vợ của con đúng là thặt lộ liễu mặc bikini nóng bõng, haha, theo mẹ năm đó dáng người ngang nhau a!
Park mẹ: Jung, con nói xem hải sản nhiều quá đi nha? !
Eunjung nhếch miệng cười cười.
Điều thứ nhất: Jiyeon, cậu cư nhiên còn lộ liễu mặc bikini gợi cảm?tuy vậy, cũng không được mặc lâu, còn có, cách tiểu tử Ham Gangvđó xa một chút!
Điều thứ hai: mẹ, tạm thời nói dáng người mẹ, bộ ngực rũ xuống cùng với cái mông đã phai màu theo tháng năm còn có gì có thể khoe khoang ?
"Nha, Jung nhanh lên!"
Tiểu Song ở một bên chờ có chút không kiên nhẫn, không ngừng thúc giục.
Phát cái tin ngắn cũng bị ngắt ngang, Eunjung bất đắc dĩ nhíu mày, không kiên nhẫn ồn ào
"Tốt cái này ký tên."
Nói xong, Eunjung lại nhìn nhìn ngày nhập hàng thời gian cùng kim ngạch, xác định không có lầm, cũng không do dự nữa, đem bút ký tên vào. Chứng kiến Tiểu Song gật đầu, cầm lên áo khoác chạy như điên mà đi, SmBae Seul bất đắc dĩ lắc đầu.
Jiyeon không cho Eunjung Eunjung lái xe, nên nàng cũng không dám lái, chỉ phải buồn bực ôm hành lý ngồi ở xe buýt. Thỉnh thoảng phát tin nhắn gây rối Jiyeon, điều này làm cho Ham mẹ bất mãn, nhắm mắt cười khẽ Jiyeon.
"Jiyeon, mẹ nói con cùng Eunjung thiếu hơi nhau không được sao? Cũng không biết bồi mẹ tâm sự một chút."
Jiyeon sửng sốt, phát tin nhắn.
"Jung, không hàn huyên, mẹ tức giận, nói mình không chăm sóc mẹ."
Đang nhắn điện thoại reo, Jiyeon nhìn nhìn đến là thư ký gọi, sợ run lên, hồ nghi, đã có chuyện nhưng vẫn bắt máy.
Ham mẹ quay đầu, lại bắt đầu lên tiếng .
"Được, ta đây mới nói một câu điện thoại liền reo Chuyện gì a?"
Ham mẹ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Jiyeon sắc mặt tái nhợt, di động trợt rơi trên mặt đất cũng không để ý, cầm khăn áo khoát quay người lại chạy ra ngoài.
Mọi người vừa nhìn đều kinh ngạc, ngay cả đang chơi cát tiểu biểu đệ cũng chạy trở về, park cha nhặt lên điện thoại, nhìn số điện thoại, trong mắt xẹt qua một tia đau xót.
Eunjung, park cha đúng thực là có lỗi với con.
Mấy người vừa định đuổi theo, liền nhìn thấy Jiyeon lại xoay người chạy trở về, vẻ mặt kích động, thanh âm đều có chút phát run.
"Di động kia?"
Park cha không nói, đưa tới. Jiyeon cầm lấy di động, lo lắng bấm điện thoại.
"Uy, Jiyeon, thế nào? Nhanh như vậy đã nghĩ đến mình -- "
"Eunjung!"
Jiyeon cắt đứt lời của Eunjung, đang ngồi trên xe Eunjung sợ run lên, không biết đã bao lâu, Jiyeon chưa bao giờ dùng qua loại ngữ khí này đối chính mình nói chuyện, căng thẳng trong lòng, chẳng lẽ bị người khác trêu chọc sao? Không khỏi có chút khẩn trương.
"Làm sao vậy?"
"Cậu về công ty, trước tiên trở công ty!"
"Vì cái gì a? !"
Eunjung vẻ mặt khó hiểu, tại sao lại để cho mình trở về công ty?
"Cậu còn hỏi mình? ? ? ! ! ! Nhanh đi về!"
Jiyeon lớn tiếng trách, chưa bao giờ có thất thố, cũng không quản Eunjung tiếp tục nói cái gì đó, trực tiếp cúp điện thoại. Jiyeon cắn môi dưới, bình phục cảm xúc bối rối, lại bấm di động.
"Uy, tiểu Kang, được rồi, tôi là Jiyeon. Cậu hiện tại cho xe, đi trên đường cao tốc đón Eunjung nhanh lên."
"Jiyeon, rốt cuộc sao lại thế này a?"
Ở một bên Ham mẹ xem cô như vậy có chút sốt ruột, hỏi ra miệng.
Jiyeon hít sâu một hơi, nói nhỏ.
"Công ty đã xảy ra chuyện, có liên quan đến Eunjung."
.......
Jiyeon vội vàng chạy về công ty, trong công ti, có quản lí phụ trách cùng bộ phận tiêu thụ toàn thể thành viên đang tụ cùng một chỗ, thì thầm với nhau nghị luận, hoàn toàn loạn thành một đóng không có trật tự. Thấy tổng tài đến đây, lúc này mới sôi nổi ngồi thẳng người, nhất tề nhìn phía Jiyeon. Jiyeon nhìn không chớp mắt, bước nhanh đi vào phòng họp.
Jiyeon cùng Eunjung quan hệ rất thân thiết, hai người đã nhận cha mẹ của đối phương là cha mẹ nuôi này ở park thị đã mở ra "Bí mật", bình thường Eunjung ra vào phòng tổng tài số lần cũng không phải ít mà hiện giờ Eunjung bị vu cáo sử dụng tiền công ty, tất cả mọi người muốn nhìn lần này Jiyeon xử trí như thế nào đối với Eunjung.
Trong phòng hội nghị, Sun Ha, cùng toàn bộ nhân viên các nghành ngồi ngắn, cùng đợi Jiyeon đến.
"Sao lại thế này?"
Jiyeon đi vào phòng họp, trấn định ngồi ở ghế giám đốc. Hiển nhiên đã muốn điều chỉnh tốt cảm xúc, nàng một thân y phục màu xám chính trang, thẳng tắp. Nhìn thấy Giám đốc tiêu thụ ánh mắt cũng không tiếp tục bối rối, mà là nghiêm túc trầm thấp.
Kim Dong nhìn thấy Jiyeon, gian nan nuốt nước miếng, nói nhỏ.
"Chuyện này, bởi vì còn không có điều tra rõ, cho nên hi vọng Park tống giữ bí mật."
Jiyeon mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Kim Dong, ánh mắt kia như đao đâm giống như để cho hắn sinh lòng sợ hãi, thật lâu sau, Kim Dong chậm rãi mở miệng.
"Bộ phận tiêu thụ 2 tỷ won công quỹ bị Eunjung một mình dùng tiền vào việc khác ."
"Ngươi dựa vào cái gì nói như vậy?"
Một bên Bae Seul nóng nảy, lớn tiếng nói, trước nay chưa có thất thố. Làm sao có thể, Eunjung làm sao có thể làm loại sự tình này?
"Chữ màu đen chữ viết nhầm tại nơi viết, chẳng lẽ tôi còn vu cáo hãm hại Cô ấy có thể nào?"
Kim Dong nói xong, theo bên người bên công tác pháp lí xuất ra một cái biên lai, đưa cho Jiyeon.
"Park tổng, đây là Eunjung kí tên đúng vậy đi. Bốn mươi ngàn tấn vật liệu xây dựng không có đến đủ số lượng, thực tế hàng đến chỉ có ba mươi ngàn tấn, tài chính lại không cánh mà bay. Mà ở biên lai Eunjung đã kí nhận, còn có -- "
Kim Dong muốn nói lại thôi, trong lơ đãng quét mắt Sun Ha, do dự nửa ngày, mới mở miệng.
"bộ phận tiêu thụ Tiểu Song cùng Eunjung nhận hàng, hắn đã chủ động hướng ta thừa nhận hành vi ."
Lời này vừa nói ra, ở đây một mảnh tiếng động lớn xôn xao của mọi người, Jiyeon cầm giấy tờ hàng hóa, bản kê hàng hoá, biên lai một loạt báo biểu, lòng dần dần trầm xuống. Mà lúc này Eunjung cũng đã chạy về Park thị. Nhìn ánh mắt của đồng nghiệp, cô xem ra tính chất nghiêm trọng của chuyện này. Từ trước đến nay cùng Eunjung thân nhau đồng thời lặng lẽ tiêu sái đến bên người Eunjung nói.
"Eunjung ngươi là như thế nào như vậy, như thế nào như vậy không cẩn thận?"
"Cái gì?"
Eunjung vẻ mặt ngạc nhiên.
"Ta nghe nói công ty công quỹ đã bị biến mất, mà biên lai là ngươi ký tên."
Nói xong, người nọ cầm ly cà phê bước đi, mà Eunjung mặt đã trắng bệt. Eunjung tâm sớm loạn, đáng sợ ý niệm trong đầu lúc này chợt nảy lên, làm cô không dám suy nghĩ. Kêu kí tên đến xuất hàng rồi đến nhận hàng, tất cả chuyện này -- chẳng lẽ thực sự chỉ là trùng hợp sao?
Là park cha cùng Sun Ha? Eunjung dùng sức lắc đầu, sẽ không, cha như vậy thương nàng, như thế nào lại đối xử giứ mình như vậy, đang miên man suy nghĩ, trong phòng hội nghị mọi người sôi nổi đi ra, thấy Eunjung, đều là cả kinh. Mà đi sau cùng Jiyeon ngẩng đầu, không còn một chút tình cảm nào dành cho Eunjung, ánh mắt kia làm đau lòng Eunjung, Jiyeon, cậu cũng hoài nghi mình?
*******************************
Park thị phòng tổng tài trở nên yên tĩnh , Sun Ha, park cha, Jiyeon, Kim Dong tất cả đều một bộ dạng tâm sự nặng nề. Hồi lâu, Jiyeon khàn khàn mở miệng.
"Nói đi, các người muốn như thế nào?"
Kim Dong cúi đầu không dám lên tiếng, Sun Ha sớm đã khôi phục thần thái, nhưng cũng không nói một lời. Park cha ngẩng đầu, có chút đau xót nhìn Jiyeon.
"Jiyeon theo như quy củ cũ xử lí đi."
"Không có khả năng."
Jiyeon mặt lạnh trả lời.
"Chẳng lẽ biết rõ là bị hãm hại, còn muốn tôi đi khai trừ Eunjung ra khỏi công ty?"
Sun Ha ngẩng đầu, nhìn Jiyeon, mười ngón đan chéo nhau.
"Jiyeon tôi đáp ứng cậu, chỉ cần Eunjung rời đi Park thị, toàn bộ hết thảy tôi cũng có thể không đi truy cứu nữa."
Nhìn thấy hai mắt Jiyeon càng tỏa ra lạnh lùng, Sun Ha mặt cũng chầm chậm trầm xuống.
"Cậu phải biết rằng, hiện tại toàn bộ công ty từ trên xuống dưới đều đã biết Eunjung dùng tiền công quỹ vào việc khác, nếu không nghiêm túc xử lý, hậu quả khó lường."
"Còn có, tôi đã hỏi luật sư, mười ngàn tấn vật liệu cũng đã làm Eunjung ở vài năm."
"Cậu uy hiếp tôi? !"
Jiyeon ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén.
Sun Ha trong mắt xẹt qua một tia sợ hãi, lại vẫn là lắc đầu.
"Đây đều là lời nói thật."
Ở một bên Park cha sắc mặt tái nhợt.
Jiyeon gắt gao nhìn chằm chằm Sun Ha, một lát sau, thở dài.
"Sun Ha, tôi không nghĩ tới cậu thực sự sẽ như thế."
"Cái gì?"
Sun Hz theo bản năng hỏi lại, ngẩng đầu ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Jiyeon.
Jiyeon không nói, đứng lên, đi đến ngăn tủ, rút ra một chồng văn kiện ném ở trước mặt Sun Ha. Sun Ha cầm lên vừa nhìn, tức thì thay đổi sắc mặt.
"Đây là cậu cùng Kim Dong ba tháng nay đã được ghi chép lại"
Jiyeon ngừng lại, cũng không nói tiếp. Trên tay nàng mặc dù có chứng cớ, nhưng dù sao cũng không đầy đủ, chỉ có thể chứng minh Sun Ha cùng Kim Dong có liên quan chặt chẽ, lại cũng không thể nói ra được cái gì. Vì bảo đảm Eunjung chắc chắn an toàn, nàng bây giờ còn không thể đem Sun Ha bức ép.
"Cậu sớm đã biết?"
Sun Ha mạnh ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Jiyeon.
Jiyeon lắc đầu "Nếu tôi có thể lường trước đến chuyện ngày hôm nay, nhất định sẽ không để cho nó phát sinh. Còn có, Sun Ha -- "
Nói đến đây, Jiyeon hít sâu một hơi
"Cậu ra tay với park thị, tôi luôn luôn là mở một con mắt nhắm một con mắt, nguyên nhân trong đó, cậu so với ai khác đều rõ. Đến nỗi Eunjung, tôi nói rồi, cậu tuyệt đối không thể động cậu ấy."
Sun Ha cười lạnh, ngẩng đầu cùng Jiyeon đối diện.
Jiyeon chúng ta rốt cục vẫn phải đi tới một bước này không phải sao? Như vậy cũng tốt, nếu không thể cùng một chỗ, chúng ta liền trực tiếp kết thúc, cậu đi làn một Jiyeon ngoan ngoãn, mà tôi sẽ không hề lưu nửa điểm tình cảm cho cậu nữa. Đến nỗi Eunjung, hết thảy đều là Cậu ta tự chuốc lấy, nếu không phải cậu ta âm thầm ngang ngược ngăn trở, tôi sao như thế lại ra tay?
"Park tổng, ông làm sao vậy?"
Park cha bên người Kim Dong đã phát hiện khác thường, lo lắng hỏi.
Sun Ha cùng Jiyeon đồng thời quay đầu lại, Jiyeon chứng kiến Park cha lập tức sợ hãi, cơ hồ là vọt tới, ôm lấy Park cha.
"Cha!"
Park cha nhanh đóng chặt lại miệng, mặt như giấy trắng, hô hấp dồn dập. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt mỏng manh mà nhìn thấy Jiyeon.
"Jiyeon, nghe, nghe Sun Ha đi, là cho ta, cho ta chuộc tội -- "
Jiyeon cũng không đáp, run rẩy lấy thuốc đưa cho ông uống. Park cha lại nhanh đóng chặt lại miệng không chịu uống thuốc, thân mình đã co rút, sắc mặt xanh mét.
"Cha -- "
Kiên cường đã chịu một ngày Jiyeon rốt cục nhịn không được, không tiếng động khóc, nước mắt theo hai má chậm rãi chảy xuống.
Không cần, van cầu người, không nên éo con như vậy... Chẳng lẻ muốn dùng tánh mạng để uy hiếp con buông tay Eunjung sao? Chính là, cha, người có biết hay không, nếu không có Eunjung, chẳng khác nào muốn lấy mạng của con.
Ở nước mắt Jiyeon mơ hồ không rõ nhìn Park cha dần dần trượt thân mình, nhìn thấy Sun Ha Kim Dong kích động, Jiyeon vẫn là đi lên trước, đỡ Park cha dậy, đem thuốc đặt ở miệng hắn.
"Tôi đáp ứng, cái gì đều đáp ứng."
Nhìn thấy Park cha rốt cục chịu uống thuốc, nhìn Sun Ha, Kim Dong trên mặt thở dài nhẹ nhõm, Jiyeon chậm rãi cúi đầu, tóc dài xẹt qua bên trán, ngăn trở nước mắt yếu ớt, bả vai từng trận run rẩy.
Jung, không, không cần hận em...
................
Công ty toàn bộ phải chịu trách nhiệm, mọi người đều có tâm sự suy đoán bất an, cùng đợi Park tổng tuyên án. Tiến đến phòng họp, mới phát hiện, tất cả tổng bộ của Park thị đều đã đến đây, không khỏi hít sâu một hơi, sự tình thật sự làm lớn chuyên a.
Eunjung đẩy cửa ra đi vào phòng họp, tất cả mọi người quay đầu nhìn cô, toàn bộ dùng ánh mắt khác thường nhìn thấy cô, có đồng tình, có thể thương, có khinh bỉ mà càng nhiều là còn lại là hoài nghi.
Eunjung cảm thấy được, không nói một lời, yên lặng cúi đầu, mặc cho mọi người soi mói, cúi đầu từ từ đi vào.
Một màn này làn tâm Jiyeon đau đớn, Jiyeon ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Eunjung, cảm chỉ là một mãnh bi ai.
Cô park Jiyeon hận chính mình, hận mình tại thời khắc này không bảo hộ được người mình yêu.
Mọi người đến đông đủ, Park cha quét mắt qua nhìn Jiyeon, lại chậm rãi mở miệng.
"Tôi nghĩ, công ty đã xảy ra chuyện mọi người cũng đã biết. Tuy rằng tài chính toàn bộ đã đoạt về, nhưng trải qua điều tra, bộ phận tiêu thụ Ham Eunjung, cũng không thể không có trách nhiệm -- "
Nói đến đây Eunjung mãnh liệt ngẩn đầu, mở to hai mắt nhìn thấy Park cha bên cạnh Jiyeon, mắt không thể tưởng tượng nổi.
Park cha chậm chậm, nói tiếp.
"Công ty quyết định, vì nghiêm túc kỷ luật, khai trừ Ham Eunjung ra khỏi Park thị."
Lời này vừa nói ra, ai cũng một mãnh kích động, Đối với kết quả bất ngờ này, tất cả mọi người thì thầm với nhau nghị luận, Park thị gây dựng sự nghiệp đến nay, cũng có vài thập niên lịch sử, loại sự tình này không phải không xảy ra, thông thường đều là lén giải quyết, huống hồ phần hàng hóa đã đoạt về cũng chỉ trách móc nặng nề vài câu, không nghĩ đến lại vô cùng tàn nhẫn khai trừ Eunjung, Park tổng đối sử Eunjung như vậy làm cho mọi người đều biết, Eunjung rời đi Park thị cũng là chặt đứt toàn bộ sự nghiệp của Eunjung....chẳng còn tập đoàn, công ty nào dám chấp nhận cô nữa.
Eunjung ngồi ở ghế trên, cảm giác đau đớn ùa về nghe xong lời nói của Park cha, đẩy cái bàn, đi ra ngoài.
Tất cả mọi người của bộ phận tiêu thụ sớm chen chúc ở phòng họp ngoài cửa, nhiều năm như vậy ở chung, bọn họ căn bản không tin tưởng Eunjung làm ra loại sự tình này, vẻ mặt phẫn nộ, đều là mắng Kim Dong không phải người, nhất định là ăn hối lộ mới đối sử Eunjung như vậy, lại có thể hại huynh đệ mình. Thấy Eunjung đã ra rồi, mọi người muốn an ủi, Eunjung nhìn thấy nhếch miệng mĩm cười, lắc đầu.
"Chỉ cần mọi người tin tưởng tôi là tốt rồi, không có chuyện gì a."
Eunjung cũng không biết cô đang nói lời này trên vẻ mặt đã cỡ nào tiều tuỵ, bất lực, ngày xưa trên khuôn mặt hỏ nhắn luôn vui cười liên tục hiện giờ lại như một tờ giấy trắng không còn huyết sắc nào. Bae Seul ở một bên xem đến đau lòng, dùng sức cầm tay Eunjung.
"Jung, đừng nhịn, khó chịu liền nói với mình. Jiyeon cậu ấy -- "
Nghe được tên Jiyeon, Eunjung cũng nhịn không được trong lòng bi ai thống khổ cùng ủy khuất, lắc đầu, đẩy ra đám người đang ở bên canh, bước đi ra ngoài, ngực từng trận khó chịu, cước bộ lảo đảo không xong.
Tới ngoài cửa, Eunjung chạy như điên đến bãi đỗ xe.
Jiyeon, tôi Ham Eunjung không cần tiền tài, không cần địa vị, lòng tôi lại có thể nào vô liêm sĩ đi làm chuyện có lỗi với công ty.
Eunjung rơi lệ, yên lặng thương tâm, Rất lâu sau đó, Eunjung bởi vì khóc quá mức mà đầu có chút đau, cô dùng tay chóng đỡ xe Jiyeon gian nan đứng dậy, lau nước mắt trên mặt, quay đầu, thật sâu ngắm nhìn Park thị, thở dài, chậm rãi rời đi, bóng dáng thê lương bất lực.
***************
Nhìn thấy bóng lưng Eunjung rời đi, Jiyeon đứng dậyđuổi theo, lại Park cha phát hiện kéo lại.
"Jiyeon con tới phòng làm việc của ta."
"Cha, con-- "
Nước mắt Jiyeon rơi, cô không muốn đi, thế nào đều không muốn đi, cô bây giờ chỉ muốn nhìn Eunjung một chút, nắm tay Eunjung nói cho cậu ấy biết hết thảy chân tướng.
Park cha nhìn thấy Jiyeon mặt dần dần trầm xuống.
"Con muốn làm trò ở trước mặt toàn bộ mọi người trong công ty?"
Jiyeon ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn lên Park cha, Một lát sau, thở dài, đẩy ra ghế dựa chậm rãi đi ra ngoài. Park cha nhìn thấy, cũng không nói lời nào cùng đi theo, mà bọn người còn lại bên cạnh Sun Ha sắc mặt vui mừng.
Eunjung giải quyết xong, hết thảy giữ nguyên kế hoạch hành động.
Phòng tổng tài, thư ký đưa vào hai ly cà phê liền đóng cửa lại lặng lẽ lui ra ngoài. Jiyeon lấy điện thoại di động ra, muốn gọi điện thoại cho Eunjung, điện thoại lại một lần rồi một lần tất máy, Jiyeon gắt gao cắn môi dưới, cố gắng khắc chế sự sợ hãi trong lòng.
Jiyeon, mày cần bình tĩnh, Jung chờ em.
Park cha mặt âm trầm nhìn thấy Jiyeon thất thố, trên người lộ ra một cỗ làm cho người ta rét rung cũng như lãnh ý, cùng lúc trước là hoàn toàn khác nhau.
"Con không cần, phải tính kế nữa."
"Cái gì?"
Jiyeon ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn lên Park cha.
Patk cha, hai tay để trước ngực, đan chéo nhau, nghiêm túc, như có suy nghĩ gì đó nhìn Jiyeon, hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng
"Jiyeon, con vẫn là quá mức đơn thuần. Con thật sự nghĩ đến ba ba sẽ đem vất vả dốc sức làm nửa đời người Park thị đưa cho Sun Ha?"
Jiyeon yên lặng nghe Park cha nói đột nhiên mở to hai mắt, gắt gao theo dõi ông, trên mặt biểu tình khiếp sợ để hình dung.
Park cha cầm lấy cà phê nóng trên bàn, nhẹ nhàng nhấp một miếng, nói nhỏ.
"Ta là thực xin lỗi Sun Ha, nhưng, Jiyeon con phải biết rằng, thương trường như chiến trường, vì tranh quyền đoạt vị, tất cả chuyện này đều là không thể tránh khỏi."
"Vậy ba vì cái gì như thế đối sử với Jung?"
Jiyeon không thể tưởng tượng nổi nhìn Park cha, nàng không biết hiện tại đến tột cùng còn có thể hay không tin tưởng ba mình.
Park cha thở dài, nhớ tới Eunjung rời đi biết bai nhiêu bị thương, cũng có chút đau lòng.
"Ta đây là dùng kế hoãn binh, Jiyeon, con phải biết rằng, Sun Ha lần này là hành động thật sự. Con có nghĩ tới hay không, đơn thương độc mã Sun Ha làm sao dám như thế liều lĩnh ? Còn có Sun Ha tiến vào Park thị tài chính là ai cấp cho? Ta đã sớm âm thầm phái người đi thăm dò qua."
Nói đến đây trẻ, Park cha dừng một chút
"Là JJ.."
Jiyeon lại chỉ lắc đầu, đỏ vành mắt.
"Cha,người cũng biết, con cầu người, thả con đi, con muốn đi tìm Jung -- cậu ấy, cậu ấy là vô tội -- "
"Jiyeon, con! ! ! Bây giờ còn không phải là thời gian nói ra chân tướng, con không nên trách ba ba như thế nhẫn tâm đối đãi Eunjung. JJ cùng Park thị ở trên thương trường, vô luận là thực lực vẫn là danh vọng đều là không chia trên dưới, Sun Ha ở nước ngoài cũng có không ít thủ hạ cũ, bọn họ xem như cố chấp liên thủ. Mà Eunjung mẫn cảm phát hiện những thứ gì, vì con.. .. . Ân, Eunjung đối với Sun Ha hành động luôn tìm mọi cách cản trở, cho nên -- "
"Cho nên vì cứu lại Park thị, vì là? Sun Ha tin tưởng, ba liền hy sinh Eunjung? ? ? ! ! !"
Jiyeln cơ hồ dùng toàn bộ khí lực đi gào thét.
Park cha thở dài.
"Jiyeon, ta bí mật đi tìm Eunjung mời Eunjung tạm thời rời xa con, là nó không chịu, ta mới sẽ như thế."
"Ba.."
Jiyeon trong mắt toàn lửa giận nhìn Park cha, tay nắm chặc, thân mình run nhè nhẹ. Một lát sau, Jiyeon hiểu rõ hết thảy, mặt xám như tro tàn, toàn thân vô lực nhàn ngồi bệt xuống đất, nhẹ giọng khóc.
Park cha đã muốn tính đến việc này, chẳng lẽ còn tạo cho mình cơ hội cùng Eunjung sao?
Đau lòng quá rất đau a, Eunjung làm hết thảy cũng là vì cô, mà cô một lần lại một lần thương tổn Eunjung. Cô từ bỏ, hết thảy cũng không muốn, chỉ cầu có thể nếu kéo Eunjung....Jung đừng bỏ em được không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro