Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 53

Bởi vì hai người tối hôm qua gây sức ép đến nhau gần sáng, Eunjung áp Jiyeon đến không biết mệt mõi, làm vành mắt Jiyeon đều thăm đen.
Nhìn thấy Eunjung một bên cười đến xấu xa, Ham mẹ tay xới cơm cũng tức giận trừng hai người.

Eunjung ngẩng đầu, mới vừa muốn nói gì, chuông cửa vang lên, Ham mẹ mở cửa, kinh ngạc nhìn người ở ngoài cửa Sun Ha.
Sun Ha trên mặt lộ vẻ mỉm cười, nhưng không có giống ngày xưa cách ăn mặc tỉ mĩ, tóc dài, đơn giản quần bò, T-shirt. Ham mẹ nháy mắt mấy cái, ở trong đại não nhanh chóng tìm tòi từ ngữ, buột miệng nói ra

"Sa Hun!"

"..."

Sun Ha nghe xong vẻ mặt hắc tuyến, tươi cười trên mặt cứng lại, xấu hổ nhìn Ham mẹ. Eunjung nghe thấy động tĩnh, để đũa xuống, dương dương tự đắt đi tới, thấy là Sun Ha, lặng đi một chút, cũng không còn gì phản ứng. Eunjung híp mắt, nhìn thấy Ham mẹ.

"Mẹ, đứng đó làm gì? Nhanh chóng mời Sun Ha vào nhà a!"

Sun Ha kinh ngạc nhìn Eunjung liếc mắt một cái, không nói lời nào, khôi phục tinh thần, đi vào phòng. Sun Ha ngẩng đầu vừa nhìn, quả nhiên Jiyeon đang ngồi ngay ngắn trên ghế ăn cơm, vẻ mặt có vẻ như không có tinh thần. Jiyeon tóc dài hỗn độn trên vai, mặc một cái áo T-shirt cùng quần đùi, xương quai xanh khêu gợi. Thấy Sun Ha đến đây, Jiyeon quay đầu lại, ảm đạm cười, nụ cười này lại làm cho người ta phải si mê.

"Sun Ha, chuyện gì?"

Jiyeon ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Sun Ha.
Sun Ha đi đến sofa ngồi xuống.

"Jiyeon, cậu chất là không quên, hôm nay là sinh nhật của mình chứ, mình nghĩ —— "

Nói đến đây, Sun Ha nghiêng mắt qua Eunjung.

"Mình nghĩ muốn cùng cậu cùng nhau chảy qua ngày sinh nhật."

Jiyeon buông tay cầm đũa, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Sun Ha, áy náy, trong lòng do dự dây dưa, ngập ngừng nửa ngày cũng không nói câu nào. Sun Ha  ngẩng đầu, khẩn cầu nhìn lên Jiyeon.

"Jiyeon, cho dù là bạn bè, yêu cầu này cũng sẽ không quá phận đi?"

Mình Từ bỏ, hết thảy tôn nghiêm cũng không muốn, Jiyeon, mình chỉ muốn cậu.
Eunjung không muốn Jiyeon khó xử, đi đến bên người cô, cũng không kiêng dè ôm eo Jiyeon,  tại bên tai cô nói nhỏ.

"Jiyeon cậu đi đi."

"Jung —— "

Jiyeon ngẩng đầu, có chút bối rối nhìn Eunjung, từ khi hai người "Chia tay"  lần trước Jiyeon luôn luôn cùng Sun Ha phân rõ quan hệ, không muốn Eunjung thương tâm, lại càng không muốn phá hư tình cảm của hai người.
Eunjung biết rõ Jiyeon đang suy nghĩ gì, nhẹ nhàng cười, hôn lên môi của Jiyeon, nghiêng người lui ra phía sau, nhìn Jiyeon thật sâu.

"Jiyeon, mình tin cậu"
**************************************

Jiyeon đi cùng Sun Ha, tiểu biểu đệ nhìn thấy thấy Eunjung ngồi trên sofa trầm mặt cười nói.

"Jung, thế nào, còn giả bộ rộng lượng. Ta xem Jiyeon a, tám phần không về được, có câu nữ nhân vốn lẵng lơ A—— "
Không đợi tiểu biểu đệ nói xong, Eunjung liền không kiên nhẫn cắt đứt lời hắn, hướng phòng bếp hô to.

"Mẹ, Ham Gang nói mẹ lẵng lơ a!"

"Ách..."
Tiểu biểu đệ kinh ngạc, vội chạy lên trước gắt gao nắm cổ Eunjung.

"Eunjung ngươi hạt nói cái gì? Ta nói rất đúng Jiyeon!"

"Nha."

Eunjung gật gật đầu, lại bắt đầu kêu lên.
 
"Mẹ, Ham Gang nói mẹ không phải là nữ nhân! ! !"

"..."
Cuối cùng, Ham mẹ gầm lên giận dữ, Eunjung nắm tiểu biểu đệ chạy ra khỏi nhà hai người chẳng có mục đích đi trên đường cái, tiểu biểu đệ vẻ mặt không vui. Mà Eumjung còn lại là tiếp tục xuất thần, bất kể thế nào, đối với hai người lần này đi ra ngoài, trong lòng Eunjung nhiều ít có chút bận tâm. Eunjung là tín nhiệm Jiyeon, nhưng đối với Sun Ha, nữ nhân này giống như là xà yêu, không chỉ có giỏi về mị hoặc Đại vương, lại càng như thế nào đều đánh không chết.

"Eunjung, ngươi nói hiện tại Jiyeon cùng Sun Ha đang làm gì?"
Tiểu biểu đệ nói thanh âm vang lên bên tai, Eunjung không kiên nhẫn nhíu mày, tiểu tử này, không nên hướng mình xác muối a! Đột nhiên, trong đầu linh quang chợt lóe, Eunjung chớp tròng mắt hưng phấn nhìn thấy tiểu biểu đệ.

"Gang Gang, ta mang ngươi đi gặp cái người gặp người người thích hoa gặp hoa nở vũ trụ vô địch đại mỹ nữ như thế nào?"

Tiểu biểu đệ ngẩng đầu vẻ mặt hồ nghi nhìn Eunjung, do dự chỉ chốc lát, cuối cùng là gật đầu, đi gặp mỹ nữ.
Đến trước nhà ngửa mặt nhìn thấy Eunjung đè xuống chuông cửa, tiểu biểu đệ lòng tràn đầy chờ mong. Eunjung bên người nhiều mỹ nữ như vậy, lần này sẽ là cái loại con gái gì? Jiyeon thuộc loại người thẹn thùng nhìn Sun Ha xem vậy tự tin hơn?
Mở cửa trong nháy mắt, tiểu biểu đệ mạnh trợn to hai mắt, một tiếng thét chói tai, ngã ngồi dưới đất, hắn băng bó ngực, run rẩy chỉ vào phía trước "Mỹ nữ", tâm đều nhanh bị hù dọa.

Hyomim đắp mặt nạ bùn đen trên mặt nhe răng nhếch miệng nhìn hai người, trên mặt đều viết "Ta rất không thích". Đáng sợ nhất chính là, này bùn đen, cư nhiên còn thoa son đỏ. Hyomin vốn nghe âm nhạc nằm ở trên ghế sofa, đang hưởng thụ thời gian nhàn nhã, sửng sốt bị tiếng chuông như giết heo dồn dập kêu lên, nhìn thấy là Eunjung thông qua khuôn mặt nhỏ nhắn, cũng không sợ trợn tròn hai mắt mở miệng.

"Nha, Eunjung, này thằng nhãi con không phải là người thân cậu đi?"

Eunjung kéo tiểu biểu đệ ngồi dưới đất, cợt nhả nhìn Hyomin.

"Đúng vậy, mình đây không mang theo Jiyeon nên đem người thân theo thôi!"

"Eunjung cậu nha cần ăn đòn?"

Hyomin vẻ mặt buồn bực nhìn Eunjung, tiểu tử này là uống thuốc trừ sâu? Da mặt còn dày hơn tường thành, như thế nào còn lì lợm a?

Eunjung lôi kéo tiểu biểu đệ cứ thế đi vào, trực tiếp mở ra tủ lạnh lấy nước, xuất ra hai lon coca, cùng tiểu biểu đệ uống thống khoái. Hyomin ở một bên vỗ vỗ trên mặt nạ.

"Jung, Jiyeon? Như thế nào không cùng đi với ngươi?"

Eunjung vừa nghe, không khỏi có chút uể oải "Cùng đi sinh nhật với Sun Ha."

Hyomin vừa nghe, có chút nóng nảy.

"Vậy tại sao cậu còn cho đi?"

"Không cho đi có ích lợi gì? Cậu ấy cùng Jiyeon mười mấy năm bằng hữu, cũng không thể nói bỏ liền bỏ. Mình không muốn bởi vì Sun Ha, luôn làm thương tổn tình cảm của bọn mình mà chia rẻ, dù gì tình cảm giữa hai người họ cũng không được như trước."

Eunjung cúi đầu, vẻ mặt vắng vẻ.

Hyomin nhìn ra Eunjung không được rồi, đi lên trước, dùng tay dính bùn đen năng cằm Eunjung, bắt buộc nàng ngẩng đầu.

"Jung cậu làm sao vậy?" Eunjung nháy mắt mắt thấy Hyomin.

"Hyomin mình cũng không biết, chính là tâm luôn mơ hồ bất an. Sun Ha mai danh ẩn tích đã lâu, chính là càng như vậy, mình càng là hốt hoảng, Sun Ha thông qua ánh mắt mình luôn cảm thấy có âm mưu. Còn có, mình phát hiện, bộ trưởng tiêu thụ bất đồng..."

"Như thế nào bất đồng?"

Hyomin có chút kinh ngạc nhìn Eunjung, Eunjung thay đổi, không còn là nàng trong ấn tượng chỉ biết ăn cơm, ngủ, đùa giỡn lưu manh vô lại. Hyomin có chút vui mừng, nhưng thản nhiên lòng chua xót trong lòng, Jiyeon, nếu để cho cậu biết từ trước đến nay không có phiền não như Eunjung lại lo cho cậu như thế, cậu —— có thể hay không đau lòng?

"Gần nhất mình đi công ty, bộ trưởng luôn không hiểu xem mình ngẩn người, cười hỏi hắn nhìn cái gì, hắn là muốn nói lại thôi. như là có cái gì tâm sự nặng nề."

Eunjung thấp giọng nói xong.

"Mấy ngày hôm trước, mọi người cùng đi ra ngoài ăn cơm, hắn hét lên rất nhiều rượu, một người như hắn lại có thể đối với mình khóc, hỏi hắn làm sao vậy hắn chính là lắc đầu."

Hyomin nghe xong tức giận đến cười.

"Jung, bộ trưởng cùng cậu một chỗ ba năm, cậu là nhìn thấy hắn một lòng dốc sức thân chức thành bộ trưởng, xem như cùng cam cộng khổ. Mà Sun Ha mới đến Park thị vài ngày? Cậu không cần đem Sun Ha suy nghĩ thật đáng sợ, Sun Ha coi như ra nước ngoài
học cũng chỉ là vừa tốt nghiệp?"

Eunjung lắc đầu, thở dài, ngẩng đầu nhìn Hyomin, miễn cưỡng bài trừ vẻ mĩm cười.

"Có thể đi, có thể là mình suy nghĩ nhiều quá. Tóm lại, vô luận phát sinh cái gì, chỉ cần Jiyeon tin tưởng mình là tốt rồi."

Hyomin cười khẽ "Nhìn cậu nói có bao nhiêu là sự do dự, Jiyeon tin tưởng cậu, nếu Jiyeon không tin cậu thì sao?"

"Nếu cậu ấy khi6ng tin mình, mình sẽ tìm một công ty khác thích hợp, không bao giờ ... cho cậu ấy thấy mặt!"

*****

Jiyeon nghĩ đến Sun Ha sẽ đặt một nhà hàng xa hoa để ăn chúc mừng sinh nhật, không nghĩ tới, nàng mang mình tới là nơi trường học cũ của hai người.
Xuống xe, Sun Ha nắm chặt tay Jiyeon da thịt trạm vào nhau, Jiyeon toàn thân cứng đờ, trên mặt có chút mất tự nhiên. Sun Ha thật cẩn thận nhìn Jiyeon, không thấy hành động kháng nghị của Jiyeon, liền tươi cười.

"Jiyeon, chúng ta vào đi dạo đi."

Jiyeon nhẹ nhàng gật đầu, nhìn nàng hồi lâu chưa từng nở rộ tươi cười, có chút đau lòng.
Hai người nắm tay nhau, cùng với gió nhẹ nhẹ thổi đi bước đi trên sân trường, đi đến sân thể dục ở giữa thì Sun ha nói.

"Jiyeon, cậu còn nhớ hay không, hai ta đến trường, mỗi lần học khóa học thể dục, chúng ta đều cũng ăn một bụng hạt cát, mình hay làm trò bị thầy cô bắt phạt chạy 5 vòng sân thể dục a."

Nghe trong lời nói Sun Ha, nhớ lại chuyện cũ, Jiyeon híp mắt cười khẽ.

"Đương nhiên nhớ rõ, khi đó không có bị cậu làm tức chết, cậu lại luôn không nghe lời!"

Sun Ha lắc đầu, đắc ý cười to.

"Mình không phải không nghe lời, cũng không phải không có việc gì tìm tai họa, là mình muốn nhìn cậu bộ dáng đau lòng sót ruột vì mình."

Lời này vừa nói ra, hai người vốn là hưng phấn đôi mắt đều có chút ảm đạm. trừ bỏ đau lòng cùng tiếc nuối, tiếp tục không còn chuyện gì nữa.

Hai người lảo đảo bước đến căn tin Sun Ha đi vảo mua hai viên kẹo nhẹ nhàn đút cho Jiyeon.
Jiyeon cười nhẹ hé miệng, ngoan ngoãn đễ Sun Ha đút cho mình. Đây là cảm giác quen thuộc của cả hai đã lâu chưa từng có, lôi kéo nắm tay Jiyeon, vòng quanh vườn trường, tiếp tục đi về phía trước.
Cả hai cùng vào một căn phòng học.

"Jiyeon, nói không chừng còn lưu lại!"
Nói xong, Sun Ha khẩn cấp đưa tay xoa bục giảng, Sun Ha lại không thèm để ý chút nào, như trước tinh tế vuốt ve mặt bảng. Một lát sau, trong mắt của cô sáng ngời, cao hứng quát to một tiếng, lôi kéo tay Jiyeon, sờ soạng.
Park Jiyeon + Sun Ha =FOREVER

Jiyeon cũng cười, cười đến thê lương, vứt bỏ hết thảy tất cả, Jiyeon ôm chặt lấy Sun Ha. Sun Ha cũng  ôm lấy Jiyeon, hai người kích động cả người hơi hơi phát run.

Nắm tay nhau từ phòng học đi ra, hai người vẻ mặt đều có chút ảm đạm. Sun Ha tâm lại càng đau xót. từng tay trong tay hạnh phúc, bởi vì cô ngắn ngủi ly khai, nhìn thấy người mình yêu ở trong lòng Eunjung lộ ra hạnh phúc, một khắc này, cô chỉ muốn biến mất, triệt để biến mất.

Đi đến dưới lầu Ham gia, trời cũng tối, nương theo ánh trăng, Sun Ha nhìn Jiyeon thật sâu liền khẽ hôn lên gương mặt Jiyeon. Sun Ha nước mắt rơi khẽ cười.

"Jiyeon, cám ơn cậu hôm nay mình rất vui vẻ."

Nói xong, Sun Ha xoay người, hai tay nắm chặt, chậm rãi bước đi. Jiyeon liền như vậy mặt không chút thay đổi ngơ ngác nhìn, đột nhiên, Sun Ha xoay người lại,nhìn Jiyeon lệ theo mắt Sun Ha trơn bóng chảy xuống, tâm co rút đau đớn, Sun Ha hít sâu một hơi, dùng hết toàn thân khí lực đối với Jiyeon hô to.
"Park Jiyeon mình yêu cậu!"

Một khắc này, nước mắt của Jiyeon cũng rơi xuống. Cô che miệng, nhìn thấy bóng lưng Sun Ha dần dần biến mất, đau lòng khó có thể tự kiềm chế.

Sun Ha, quên mình đi. Đi tìm người xứng đáng hơn mình để yêu cậu, mình sẽ chúc phúc cậu, sẽ vĩnh viễn đứng ở phía sau cậu chúc phúc cậu. Thực xin lỗi, Sun Ha, trừ bỏ Eunjung đời này kiếp này, lòng mình không thể chấp nhận bất luận kẻ nào. Mà người cậu chờ đợi cũng chung quy không phải là mình.
Khóc thật lâu, Jiyeon mới chậm rãi đứng lên, đè nén tiếng nức nở, lau lệ trên mặt. Jiyeon vừa định muốn vào nhà, tiểu biểu đệ thanh âm quen thuộc lại truyền tới.

"Jiyeon?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro