chương 52
Jae Nam bị Hyomin áp thở không nổi, bất lực nhìn Jiwon, khẩn cầu muội muội viện trợ.
Jiwon nhìn Hyomin hung thần, cũng có chút kinh hãi, không dám tự tiện hành động, đành phải nhìn về phía Eunjung.
"Jung, cậu khuyên nhủ Hyomin đi..."
Eunjung quay đầu, thấy Jiwon vẻ mặt khẩn cầu, Eunjung gật gật đầu,tiêu sái tiến lên, vỗ nhẹ phía sau lưng Hyomin.
"Hyomin, được rồi cậu buôn tha cho anh của Jiwon. "
Eunjung đang nói, vừa khéo Bất lương cùng Mi Mi nhàn nhã đi đến, đối với một phòng đầy người đi tới vẫy đuôi, Hyomin đang nhìn đến một thân lông sáng như tuyết của Mi Mi trong nháy mắt, mặt tức thì biến sắc, cắn răng hung hăng mắng.
"Tiểu Cẩu, ngươi nha hỗn đản!"
Vừa dứt lời, Hyomin buông Jae Nam ra tay phải hướng Eunjung nháy mắt Eunjung ôm mặt ngồi chồm hổm trên mặt đất, nước mắt đều nhanh chóng rơi xuống .
Jiyeon cả kinh, vội chạy đến xem Eunjung. Qri, Jae Nam cũng đồng loạt kinh ngạc nhìn Hyomin, không rõ cô như thế nảo lại đánh Eunjung. Hyomin tức giận ngồi chồm hổm trên mặt đất không ngừng kêu rên tên Eunjung, chửi ầm lên.
"Con chó của Jiwon không biết đã giao phối bao nhiêu lần? ? ? Eunjung, tôi xem cậu là trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, người ta là cùng một loại chó, cậu nhìn nhìn lại con chó nhà cậu kìa đồ Bất lương, lông mao đều nhanh mất sạch, còn làm cho người khác coi trọng? Jung con chó bất lương theo cậu học không biết xấu hổ mà còn nhẩy lên mình người ta giao phối! Tôi không rõ, bất lương này trợn tròn mắt nói lời bịa đặt là học của ai? ! Tôi cùng Qri bữa tối đã bị cậu như vậy phá hủy! ! !"
Jiwon nghe Hyomin nói, ánh mắt xoay xoay, nháy mắt minh bạch rồi là chuyện gì xảy ra, cười nâng dậy Eunjung, nhìn vẻ mặt tức giận Hyomin lắc đầu.
"Hyomin cũng đừng nóng giận, Eunjung tính tình cậu còn không biết sao? Chưa ăn cơm phải không? Vừa lúc tôi nấu cháo, cậu nếu không chê, ăn cơm chiều đi, ăn ngon lại giảm béo."
Hyomin nghe xong lời này sắc mặt mới hơi dịu đi, nhìn thấy Eunjung đã muốn đứng lên đối với Jiyeon giả bộ đáng thương, chân dài đi phía trước như vậy duỗi ra, lại đá một cước.
Eunjung bị đau, mắt lệ nhìn Jiyeon. Jiyeon bất đắc dĩ thở dài, xoa nhẹ đầu Eunjung.
"Cậu a, có muốn hướng Hyomin thành thật không."
Eunjung nhìn Hyomin cực kỳ đắc ý oán hận lắc đầu, nhỏ giọng than thở.
"Jiyeon, cái này ai thắng đến cuối cùng còn chưa biết nha.!"
Thừa dịp Jiwon tiến phòng bếp bưng cháo ra, vài người ngồi ở trên ghế sa lon hàn huyên, Jae Nam cẩn thận nhìn Hyomin, nịnh hót cười.
"Hyomin lại đẹp lên, làn da tốt như vậy."
Hyomin nghe xong cười đến ái muội, bàn tay bắt đầu sờ lên tóc nói.
" chất là đổi công việc mới, nên nhan sắc cũng dần tốt lên."
"Lại đổi công việc?"
Jiyeon kinh ngạc nhìn Hyomin, ngươi này đi ăn máng khác cũng quá thường xuyên đi chứ.
Hyomin gật gật đầu, hưng phấn nói
"Jiyeon, cậu không biết, quán bar công tác rất phiền, Qri cũng không hi vọng mình bởi vì quá mức chói mắt xinh đẹp mà bị khách bắt chuyện (==! ) liền sai người đem mình an bài đến làm quản lí tại một khu nghĩ dưỡng, không có việc gì ngồi thanh thơi xem nhân viên làm việc!"
Hyomin nói mặt mày hồng hào, Qri, Jiyeon cũng dựa vào thói quen, ở một bên phụ hoạ theo, không ngừng khích lệ Hyomin, chỉ có Eunjung một người ngồi trên ghế đẩu nói.
"Cậu cũng chỉ làm được có bao nhiêu đó."
"..."
Hyomin chuẩn bị tiến lên hành hung Eunjung hết sức, Jiwon bưng cháo bí đỏ vẻ mặt tươi cười đi ra, kết thúc trận chiến tranh này. Cháo này nhìn vào đã thèm ăn, sềnh sệch mềm mại, còn tản ra nồng đậm hương thơm, hít vào trong mũi, nói không nên lời hưởng thụ.
Hyomin xem chén cháo đến hai mắt sáng rực, ăn cũng không ngẩng đầu lên, Jiwon ở một bên nhìn nhẹ nhàng cười, đắc ý cảm khái tài nấu nướng của mình, cũng không phải là tệ đi !
Qri sức ăn ít không thích ngọt, đã ăn vài ngụm liền buông chén xuống,
Jiyeon đồng dạng như thế, còn Eunjung từ trước đến nay ham ăn lại phá lệ một ngụm cũng chưa ăn, Jae Nam theo ở bên cạnh kinh ngạc nhìn Eunjung.
"Jung, làm sao không ăn? Nếm thử đi, thực ngon miệng a."
Eunjung nhìn nhìn cháo bí đỏ lại nhìn Hyomin đang chiến đấu hăng hái, thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu.
"Gần đây bị tiêu chảy, lại nhìn thấy cháo bí đỏ, buồn nôn, thật sự là quá giống phân đi."
"Phốc -- "
Lời này vừa nói ra, Hyomin đang húp cháo nháy mắt chạy ra ngoài, cái mũi lông mi vo thành một nắm, buông đũa xuống. Một bên Jiyeon, Qri nhìn cháo bí đỏ vàng óng, cũng có chút buồn nôn. Jiwon thở dài, này Eunjung có cừu oán tất báo tính khí cùng trước đây thật sự giống nhau như đúc, lại quét mắt nhìn Hyomin, nhẹ giọng an ủi.
"Hyomin, không sợ, nếu cảm thấy khó chịu mình bên trong còn có đậu hủ đỏ."
Vì không muốn bị Eunjung xem thường, cho dù là ghê tởm, Hyomin cũng cưỡng chế lên trong lòng nôn mửa, ăn đậu hủ đỏ, nhìn thấy chén đậu hủ màu hồng hồng xen không hề ghê tởm, Hyomin ưỡn ngực ăn, vênh váo đắc ý liếc mắt Eunjung một cái.
Eunjung nhìn, không tức giận chút nào, chỉ vào bát Hyomin nghiêm trang gật đầu.
"Càng giống, vừa khéo mình bị tiêu chảy mấy ngày nay "Kinh nguyệt" cũng tới ."
"... Ham...EunJung! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
Hyomin phẫn nộ rồi, quơ lấy chiếc đũa hướng đầu Eunjung gõ xuống, Eunjung hốt hoảng chạy trốn, cuối cùng chạy trốn tới phía sau Jiyeon, vẫn không quên hướng Hyomin le lưỡi.
"Hyomin, đừng nói, cậu thật là có tố chất làm ni cô, gõ đầu người khác cùng gõ mõ giống nhau đều thuận tay nha !"
"..."
Trời không sợ, đất không sợ như Hyomin tức giận bỏ đi, Qri nhìn vẻ mặt đắc ý Eunjung thở dài, cầm lấy áo khoát đi theo, hai anh em Jiwon trợn mắt há hốc mồm nhìn theo, cuối cùng, Jiwon quay đầu, chân thành nhìn Eunjung.
"Eunjung, công ty của chúng mình liền thiếu loại người như cậu đầu linh hoạt, mồm mép lại nhanh nếu có thể cậu đến làm nhân viên tiêu thụ của JJ đi, mình sẽ trả gấp 5 lần tiền lương ở Park thị."
Eunjung nghe xong cười to.
"Mình không làm đâu, mình bán thân không bán nghệ, huống hồ, thân đã muốn bán xong rồi."
"..."
Eunjung mới vừa đem Bất lương đưa về nhà, liền kinh ngạc phát hiện một vị khách không mời mà đến đến.
Ham gia trong phòng khách, xuất hiện một chàng trai anh tuấn, thấy Eunjung bước vào, hắn liếc nhìn Eunjung nói.
"Hello, Eunjung, đã lâu không gặp!"
Eunjung nháy mắt cả người cứng lại, không thể tưởng tượng nổi nhìn thấy Hỗn Thế Ma Vương "Tiểu biểu đệ" Ham Gang, lần trước thấy hắn còn nhỏ xíu, cừ thật, hiện tại cũng đã lớn thành hình người sao? Eunjung, đánh giá cẩn thận, tiểu biểu đệ hơi lộ ra một ít tính trẻ con trong ánh mắt, làn da bóng loáng, môi mỏng hiện ra một màu hồng đáng yêu, so với Jae Nam theo còn đẹp trai lãng tử hơn a! Nhớ lại chuyện cũ, tiểu biểu đệ đối với Jiyeon thái độ nịnh hót, Eunjung vội thẳng thắn thân mình ngăn trở tầm mắt Jiyeon, nói lầm bầm, Xú tiểu tử, đúng giờ lại đến nhà của ta đến xem mỹ nhân Jiyeon của ta à! ! ! (==! )
Theo sát Eunjung phía sau Jiyein bị nàng chặn tầm mắt, xinh đẹp tuyệt trần nhíu lại, Jiyeon bất minh sở dĩ theo bả vai Eunjung mà nhìn về phía trước, tiểu biểu đệ Ham Gang sau, trong nháy mắt cười nở hoa.
"Gang Gang!"
Ham Gang đang nhìn Jiyeon một khắc này trong mắt hoa lửa lập tức, xoẹt từ trên ghế salon nhảy xuống, vươn tay ra chạy về phía Jiyeon, hai người nháy mắt ôm nhau.
Eunjung ở bên cạnh thở dài, này nhìn như thế nào càng xem càng giống mẹ con lâu ngày gặp lại?
Tiểu biểu đệ từ nhỏ liền thích gái đẹp, bởi vậy thập phần dính Jiyeon, hắn luôn luôn làm cái đuôi nhỏ theo sau Jiyeon, Eunjung xem thường cũng đều đều bị hắn bỏ qua. Hắn luôn luôn nói tuổi tác không là vấn đề nên luôn luôn tiếp cận Jiyeon, cũng từng nói thích Jiyeon, kêu Jiyeon chờ hắn mười năm, chính là không nghĩ tới mười năm qua đi, Jiyeon lại có thể cùng Eunjung càng thêm thân thiết! Lần này tới Ham gia, là mẹ bởi vì đi công tác, đem hắn giao cho cô cô, hắn biết Jiyeon sẽ đến. Ham Chang rúc vào trong lòng Jiyeon, nhắm mắt lại tham lam hít lấy hương thơm trên người Jiyeon, tại trong đáy lòng điên cuồng hét lên, hống hống hống, Jiyeon chị làm sao chị vẫn là xinh đẹp như vậy a? Như thế nào còn không có cùng Eunjung chia tay a?
Eunjung vẻ mặt hắc tuyến, bước nhanh đi lên phía trước, mạnh tay đem tiểu biểu đệ đẩy ra, xoay người bất đắc dĩ nhìn về Ham mẹ.
"Mẹ, tiểu tử này làm gì đến đây? Mẹ không biết hắn đang tuổi mãn kinh sao?"
Ham mẹ nằm nghiêng ở trên ghế sa lon đang xem phim truyền hình, hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn sẽ không nhìn thẳng vào Eunjung đang bi thương, không kiên nhẫn giải thích.
"Này Ham Chang không phải còn đi học sau, mẹ nó lại bởi vì công ty có việc không ở nhà, nên mang hắn sang đây nhờ chúng ta chăm sóc, con đã lớn không nên cùng nhi đồng tính toán."
Jiyeon yên lặng nghe Ham mẹ nói, sủng nịch sờ sờ đầu Ham Chang, mỉm cười nháy mắt có được tiểu biểu đệ ngây thơ lòng của Jiyeon cũng cố gắng cho hắn mặt mũi, trực tiếp xem nhẹ Eunjung, dẫn Ham Gang vào nhà. Cái này không thể trách nàng bất công, xuất phát từ trời sinh tình thương của mẹ, đến cái tuổi này Jiyeon phi thường thích nhi đồng, hơn nữa Ham Gang khuôn mặt cực giống Eunjung, càng làm cho nàng yêu đến tận xương tủy.
Eunjung liếc mắt mẹ Ham một cái, rũ cụp lấy đầu theo vào nhà.
Trong lòng không ngừng nhắc, thiệt là, Ham gia toàn bộ đức hạnh, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, nhất thời nhìn chằm chằm nhà của mình và Jiyeon, ta hôm nay không nên giết gà dọa khỉ, làm cho bọn họ biết ta Ham Eunjung không phải dễ chọc!
Trong phòng ngủ, Ham Gang nói chuyện đang vui vẻ.
Tiểu biểu đệ thật cũng không khách khí, cởi áo khoác trực tiếp nhảy lên giường, liếm liếm miệng, đối với Jiyeon bắt đầu mỹ nam kế. Kết quả đợi nửa ngày, cánh tay cũng bắt đầu run lên, Jiyeon người ta vẫn là cứ thế sửa sang lại hành lý cho hắn, căn bản là không nhìn hắn. Cũng may tiểu biểu đệ di truyền đức tính của Ham gia tinh thần không biết xấu hổ, mỹ nam kế có thế nào, bắt đầu khoác lác hấp dẫn mỹ nhân rồi.
"Jiyeon, chị biết không, em hiện tại càng ngày càng đẹp trai, có thiệt nhiều tiểu nữ sinh viết thư tình cho em."
Jiyeon cười híp mắt cầm lấy áo khoác của hắn, sủng nịch gật đầu. Thầm than, người nầy, cùng Eunjung quả thực giống nhau như đúc.
Được Jiyeon khẳng định Ham Gang vui vẻ nhếch miệng cười cười, nói tiếp.
"Chính là em một cái đều không thích!"
"Nga, vì cái gì?" Jiyeon theo lời của hắn hỏi.
"Bởi vì các em ấy đều không phải rất xinh đẹp!"
Ham Gang say mê nhìn Jiyeon, Jiyeon bị lời nói ngây thơ của Hắn cười đến vui vẻ, Eunjung ở một bên nghe có thể không vui, tiến lên gõ đầu tiểu biểu đệ.
"Cha ngươi vì cái gì đặt ngươi tên làm Ham Gang ngươi biết không?"
Ham Gang ôm đầu tức giận nhìn Eunjung.
"Đây là do gia phả quy định, chị là Eunjung, ta sẽ Gang a!"
Eunjung lắc đầu, xem thường nói.
"Ngươi thúi lắm, Ham Gang, Ham Gang, chính là muốn cho ngươi bảo vệ tốt cái tiểu kê kê! ! !"
"..."
Ham Gang nghe xong hoàn toàn chấn kinh , giương miệng rộng nhìn Eunjung, Jiyeon mặt đỏ lên dùng sức đánh Eunjung.
"Jung, cậu nói cái gì kia? Không được dạy hư nhi đồng!"
Eunjung ôm đầu buồn bực nhìn Jiyeon,
Có Jiyeon trợ oai, Ham Gang đắc ý, chần chừ nhìn Eunjung biết Eunjung bình thường không thích đọc sách, cho nên bắt đầu khoe khoang.
"Jung, Jiyeon, ta gần nhất đang đọc Ỷ Thiên Đồ Long ký, kết quả không nghĩ qua là liền đọc làu làu, thật sự là không có biện pháp a. Như vậy đi, hai ngươi muốn nghe cái gì, nói ra, ta có thể nói cho hai người, cũng tốt giải buồn, làm gì đem không khí làm cho xấu hổ a, Eunjung, chúng ta cạnh tranh công bằng."
Jiyeon yên lặng mỉm cười nghe vuốt ve tiểu biểu đệ đang xù lông, khích lệ.
"Thật thông minh."
Eunjung bĩu môi nhíu mày.
"Như vầy đi ta ở đây sẽ hỏi người một số vấn đề đơn giản."
"Tốt!"
Ham Gang tràn đầy tự tin cố gắng ưỡn bộ ngực, trong lòng âm thầm khinh bỉ, Eunjung ngu ngốc có thể hỏi ra những thứ gì?
Eunjung nhìn ra Hắn đang nghĩ gì, cũng không tức giận, lắc cái đầu mở hỏi.
"Vấn đề thứ nhất, vì cái gì Trương Thúy Sơn cùng Ân Tố Tố ở Băng Hỏa đảo vợ chồng ăn nằm với nhau nhiều năm như vậy không sử dụng biện pháp tránh thai tại sao lại chỉ sinh Trương Vô Kỵ?"
"..."
Jiyeon yên lặng nghe lập tức mặt đỏ lên, cúi đầu mắc cỡ. Ham Gang cũng sợ ngây người, ngồi thẳng người nghẹn họng trân trối nhìn Eunjung.
Eunjung lắc lắc mông thở dài.
"Quên đi, đây chỉ là tập thể dục giữa hai người bọn họ. Tiếp theo, thông thường cao thủ chỉ cần cách lớp quần áo có thể điểm huyệt, vì cái gì Lục Liễu Trang dùng cạm bẫy hại Trương Vô Kỵ lại cần cỡi tất chân của Triệu Mẫn mới có thể điểm huyệt cười của nàng?"
"..."
Tiểu biểu đệ nhìn Eunjung muốn khóc, Jiyeon lại càng ngay cả cái lỗ tai đều nhiễm màu phấn hồng, xấu hổ vô cùng nhìn Eunjung, không biết như thế nào cho phải.
Eunjung tiếp tục thở dài, lắc lắc eo thon nhỏ tiếp tục hỏi.
"Tốt lắm, hai câu xem như khó khăn, hỏi câu đơn giản nhất a. Ngươi nói Diệt Tuyệt sư thái chết còn xư nữ hay đã không còn xư nữ lâu rồi?"
Eunjung hỏi đến câu này, tiểu biểu đệ cũng nhịn không được nữa, oa một tiếng nước mắt giàn giụa, nước mắt cùng nước mũi thi nhau chảy ra, mở cửa phòng chạy ra ngoài, vừa chạy vừa kêu.
"Cô cô, con phải về nhà, Eunjung khi dễ con!"
Jiyeon giận dữ nhìn Eunjung, Eunjung bất đắc dĩ nhún nhún vai.
"Tiểu tử này cho hắn là Dương Quá, A-- đau -- Jiyeon -- buông tay, cái lỗ tai mau rớt....AA"
Ham mẹ nghe thấy tiểu biểu đệ kêu gọi, lên tiếng hỏi nguyên nhân hắn hùng hổ kể lại. Vừa mới bước vào phòng liền nhìn thấy Jiyeon đang níu lấy cái lỗ tai Eunjung.
"Jung, cậu có thể hay không đứng đắn, đừng dạy hư nhi đồng?"
"Jiyeon mình đây là giáo dục mầm non, nói sau, hiện tại nhi đồng cái gì không biết a?"
Eunjung nghiêng cái lỗ tai, lấy lòng nhìn Jiyeon.
Ham mẹ giống như hai tay chống nạnh, tức giận nhìn Eunjung.
"Jung, ngươi nói cho ta biết làm sao trong đầu người chỉ toàn là sắc chuyện?"
Eunjung bị Jiyeon níu lấy nửa cái lỗ tai, vì giảm bớt đau đớn, đành phải cúi đầu biện giải.
"Con như thế nào sắc chuyện? Con nói đều là chân lý! Cái gì gọi là thật sự đọc sách, có bản lĩnh mẹ cũng nên trả lời mấy vấn đề a!"
Ham mẹ không kiên nhẫn lắc đầu.
"Ta xem con cũng không biết!"
"Jiyeon, buông mình ra, mình muốn hỏi mẹ mình vài câu a!"
Eunjung ôn nhu đối Jiyeon nói, Jiyeon thở dài, buông tay ra, bất đắc dĩ ôm cánh tay lui ra phía sau vài bước.
Eunjung xoa xoa cái lỗ tai, ngay sau đó dùng sức liếc nhìn khuôn mặt đầy nước mắt tiểu biểu đệ.
"Nha, chỉ biết khóc..mà không biết trả lời!"
"Cô cô, Jiyeon-- "
Tiểu biểu đệ vừa nghe nhếch miệng, vận động mọi người ủng hộ mình.
"Eunjung!"
Ham mẹ, Jiyeon đồng thời lớn tiếng răn dạy và quở mắng Eunjung Eunjung nghe xong khẽ run rẩy, con bà nó, thật đúng là trong nhà xuất hiện động vật giống đực, đều nhanh cho các người cưng chìu lên trời! Không nói thêm lời, Eunjung nhẹ nhàng giọng hát, giả bộ bắt đầu tiết lộ.
"Tới vấn đề thứ nhất, vì cái gì Trương Thúy Sơn cùng Ân Tố Tố ở Băng Hỏa đảo vợ chồng ăn nằm nhiều năm như vậy không có bất kỳ biện pháp tránh thai nào vì sao lại chỉ sinh Trương Vô Kỵ ?"
Tiểu biểu đệ nhìn Eunjung, nhút nhát trả lời
"Có phải hay không đạo diễn yêu cầu."
Eunjung miệng rộng một phát la lên.
"Ngươi là đạo diễn a?"
"Cô cô, Jiyeon-- "
"..."
Eunjung nhìn thấy tiểu biểu đệ kia sợ hãi bất đắc dĩ thở dài.
" sau khi sinh Trương Vô Kỵ, người mặt dạn mày dày như Tạ Tốn đương nhiên cũng phải cùng Trương Thúy Sơn, Ân Tố Tố ở cùng nhau một chỗ, Trương Thúy Sơn là người mù so với không mù đích thực còn hiểu được, quan trọng nhất Tạ Tốn chính trực tráng niên, vạn nhất Ân Tố Tố cùng Trương Thúy Sơn đang làm yêu, hắn khó kìm lòng nổi, phát tình, tìm ai làm yêu đây a? Hơn nữa, ai lại không biết xấu hổ có thể làm cái chuyện trước mặt người khác làm yêu đây.?"
Lần này, tiểu biểu đệ cực nhanh ngửa mặt đáp lại.
"Ngươi!"
"..."
Ham mẹ vỗ đầu tiểu biểu đệ.
"Không được nói bừa. Đề thứ nhất miễn cưỡng ngươi vượt qua kiểm tra rồi, đề thứ hai, thông thường cao thủ chỉ cần cách quần áo có thể điểm huyệt vị, vì cái gì Lục Liễu Trang dùng cạm bẫy hại Trương Vô Kỵ lại cần cỡi tất chân của Triệu Mẫn mới có thể điểm huyệt cười của nàng?"
Eunjung khinh thường nhìn ba người.
"Này còn không dễ dàng, bởi vì Trương Vô Kỵ hắn không phải cao thủ bình thường! ! !"
"..."
Ba người trầm mặc đưa mắt nhìn nhau, nửa ngày mới tiêu hoá hoàn toàn lời nói Eunjung, Jiyeon cánh tay cũng không ôm, tiến lên vài bước, vừa tức vừa cười xoa nhẹ đầu của Eunjung.
"Vậy Diệt Tuyệt sư thái trước khi chết là xư nữ hay không còn xư nữ a?"
"Đương nhiên là không còn xư nữ!"
Eunjung nâng cao bộ ngực tràn đầy tự tin trả lời.
"Eunjung, Nga Mi trăm năm trong sạch đều bị ngươi tàn phá!"
Eunjung xoay xoay ánh mắt.
"Ta nói lời này là có căn cứ !"
"Căn cứ gì?" Ham mẹ ở một bên đáp lời.
" Diệt Tuyệt sư thái là chết như thế nào, là từ vạn trượng tháp cao té chết đúng hay không?"
"ĐÚNG a."
Ở một bên Jiyeon nhìn Eunjung như quan tòa xử án trả lời.
"Theo như té cao như vậy địa phương ngã xuống, xử nữ màng trinh sớm đã nát đi? !"
Eunjung trả lời xong xem như cái kia đã nát là đúng lý hợp tình.
"..."
Ba người lại trầm mặc, nửa ngày, Ham mẹ theo miệng phun ra mấy từ.
"Ngươi là đồ vô lại! Đây không tính là! ! !"
Eunjung lại bắt đầu lắc đầu .
"nói cách khác, còn chưa nói đến mấu chốt!"
"Ngươi nhanh lên! ! !"
Eunjung bình tĩnh công bố đáp án.
"Mấu chốt nhất chính là lúc bà ta chết Chu Chỉ Nhược là nằm ở trên người bà ta không phải sao?"
"Ha ha ha ha!"
Nói xong Eunjung chính mình cũng nhịn không được, cuồng cười ra tiếng.
".... ."
Mà chung quanh còn lại là hoàn toàn yên tĩnh, Ham mẹ, Jiyeon, tiểu biểu đệ đều khó có thể nói chính xác biểu tình của mình.. nhìn chằm chằm Eunjung đang ôm bụng cười, Eunjung cười cười bị bên người Jiyeon biến thành có chút ngượng ngùng, ngẩng đầu khó hiểu nhìn Ham mẹ. Ham mẹ mặt không chút thay đổi nhìn lên Eunjung, một lát sau, chậm rãi nói nhỏ.
"Eunjung ta cũng hỏi con cái vấn đề."
"Nói!"
Eunjung vén lên tay áo đặc biệt tự tin nhìn Ham mẹ, ta cũng không tin ngươi là lão thái thái có thể hỏi ra đó vấn đề gì.
"Càn chơi tiểu khu ở đâu?"
Eunjung sửng sốt, chớp tròng mắt nhìn Ham mẹ, này lão thái thái bị tà khí làm mơ hồ? Không có việc gì hỏi địa danh làm gì? Bất quá nơi này sau nghe là lạ. Eunjung quay đầu, thấy Jiyeon cùng tiểu biểu đệ tìm kiếm hai mắt, cắn răng một cái, nói.
"Không phải là ra khỏi nơi chúng ta đang ở rẻ phải đi 602 tới 107 rồi tới 727 sau đó xuống xe, đi về phía trước một trăm bước?"
Ham mẹ khóe miệng co giật nhìn Eunjung, phất phất tay.
"Mọi người tất cả giải tán đi, ngủ đi thôi."
"Cô cô -- "
Tiểu biểu đệ chưa thỏa mãn dục vọng nhìn Ham mẹ, chẳng lẽ Eunjung nói đúng? Hắn lần đầu tiên phát hiện nguyên lai Eunjung là nhà bác học, ấn tượng đối với Eunjung cũng có chuyển biến tốt đẹp, thậm chí còn ngưỡng mộ, đáng tiếc Ham mẹ nói một câu đánh bại sự tưởng tượng của hắn.
Ham mẹ quay đầu lại, cười nhìn Eunjung.
"Eunjung, kỳ thật -- căn bản không có càn chơi tiểu khu nơi này, cám ơn con phấn khích trả lời."
"..."
Eunjung hung hăng trợn mắt nhìn Ham mẹ, đang kéo tay Jiyeon cười đến vui vẻ. trở lại phòng ngủ của mình, Eunjung đóng cửa lại, buồn bực nhìn Jiyeon đang vui vẻ đem cô ôm vào trong ngực.
"Làm gì cười vui đến vậy?"
"Jung, cậu làm sao cậu muốn a?"
Jiyeon cười đến có chút đau sốc hông, thân mình mỏi nhừ vô lực dán lên ngực Eunjung. Bởi vì không ngừng cười, thân thể mềm mại hơi hơi phát run, đồng dạng không ngừng vuốt ve bộ vị mẫn cảm của Eunjung, Eunjung trong lòng dục hỏa nổi dậy chặn ngang đem Jiyeon ôm lấy đè lên giường.
"A -- "
Jiyeon kinh hô, mặt đỏ lên nhìn Eunjung.
"Jung làm sao vậy..." Jiyeon nhỏ giọng nói.
Eunjung cười cúi đầu, hôn môi đỏ mọng của Jiyeon.
"Chúng ta cũng làm giống Trương Thúy Sơn cùng Ân Tố Tố ở Băng Hỏa đảo làm tình như vậy đi -- "
......................
Do là mình tự chỉnh sửa nên để tiết kiệm thời gian cũng như phí công sức đọc có chút xíu là phải lướt lướt màn hình của mọi người cũng như của mình, nên mình up 1 chương của mình là 3 4 chương của trên QT, bữa nào có cơn 7 8 chương thành một chương cũng hong chừng. 👭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro