[EunHae/HaeHyuk] Tớ muốn cậu là của tớ
*Author: koyuky
*Rating: PG-13
*Disclaimer: Các nhân vật có thật không thuộc về tác giả, nội dung câu chuyện do tác giả quyết định
*Category: Romance
*Pairing : Eunhae/Haeeun (Dù sao cũng là 2 chúng nó)
Summary: Trong chương trình "Come to play" với Wonder Girl, Donghae đã phát biểu "Một khi đã thích ai đó, tôi sẽ khiến cô gái đó trở thành của mình" và đã tạo scandal với Sunye của Wonder Girl. Và khi Eunhyuk biết chuyện, mọi chuyện như thế nào
Note: Có những tình tiết thật, và có những tình tiết hư cấu
Warning: Sunye là nhân vật tốt, tác giả cũng thích nhóm Wonder Girl, nội dung là về Eunhae, vì vậy đừng bashing nhân vật
----
- Sao hyung không kể với em chuyện đó?
Eunhyuk vẫn nhìn chăm chăm vào màn hình, giọng nghiêm nghị hỏi Leeteuk trong khi bản nhạc “Victory Korea” được phát trên KTR
- Chuyện gì…?
Anh chàng leader ngạc nhiên quay lại và ngưng bặt khi nhìn vào màn hình nơi mà nãy giờ rapper của nhóm không rời mắt. Hàng chữ tiêu đề to tướng “SUPER JUNIOR DONGHAE MUỐN WONDERGIRL SUNYE LÀ CÔ GÁI CỦA MÌNH”
Không tránh khỏi cảm giác giật mình, Leeteuk chỉ biết quay mặt đi, ngượng ngịu, cảm giác như có nguyên một cục đá ở đâu nhảy vô đè lên ngực mình “Bão tố lại đến rồi”
Anh thừa hiểu, mỗi khi Eunhyuk và Donghae giận nhau, là mỗi lần anh lại lao đao. Những fanservice của couple Eunhae tạo nên hình tượng là một couple nghịch ngợm, trẻ con và hay cãi nhau, đã làm điên đảo biết bao fan nữ, trở thành một trong những couple kinh điển của Super Junior. Và trên thực tế, sau khi quay Super Junior Mini Drama, câu nói vô tình của Eunhyuk “Thật sự trước đây em từng thích Donghae” đã khiến Donghae quyết định chính thức chinh phục anh chàng bạn thân nhât của mình, người mà anh đã yêu thầm 1 năm nay. Và phải đến 2 năm sau, Donghae mới thành công trong việc khiến Eunhyuk chính thức trở thành người yêu của mình. Leeteuk vẫn nhớ rõ đó là một buổi tuyết rơi, anh cùng 11 người còn lại chen chúc nhau sau bức tường, nhìn Donghae tỏ tình với Eunhyuk. Và anh cũng nhớ rõ tiếng vỗ tay vỡ òa, khi Eunhyuk sau 5 phút trầm ngâm, khe khẽ gật đầu còn Donghae thì nhảy cẫng lên trong hạnh phúc.
Cặp đôi này yêu nhau lãng mạn và tình cảm hơn những fanservice mà họ thể hiện. Leeteuk vẫn biết, Donghae là người thường chủ động thể hiện công khai những biểu hiện tình cảm với Eunhyuk như những lời yêu thương trên CY, twitter hay những hành động chạy theo Eunhyuk khắp nơi mà anh hay trêu trọc Donghae “y như cún con”; còn Eunhyuk thì luôn thể hiện sự phớt lờ khiến cho các fan nữ phát điên, nhưng chỉ cần không còn camera chĩa vào mình, Eunhyuk luôn chủ động tìm đến tay Donghae, những cái ôm sau lưng vô cùng ấm áp.
Hai đứa em bé nhỏ của anh rất ít khi cãi nhau, nhưng 2 lần giận nhau của bọn nó kéo dài cả tháng khiến cho toàn bộ thành viên Super Junior lao đao. Một lần vì Eunhyuk ghen với những tin nhắn thân thiết mà Donghae liên tục nhận được từ một thành viên trong nhóm nhạc nữ cùng công ty, dù Donghae hết lời thanh minh, rằng cậu chỉ xem cô ấy như một đàn em. Một lần thì Donghae ghen với những lời có cánh mà Eunhyuk nói về IU. Cả 2 lần nguyên nhóm được chứng kiến những giọt nước mắt, những đôi mắt thâm quầng, cả 2 lao vào tập luyện hùng hục ở những phòng tập riêng khác nhau, và thời gian dài chiến tranh lạnh kéo theo cả cặp Kyumin và Yewook cũng mém lao đao khi Sungmin cứ chạy theo Eunhyuk mà an ủi vô tình lơ là chàng maknae, còn Wookie thì lo chăm sóc cho Donghae để Yesung tự kỷ cùng Ddangkoma. Và cả 2 lần anh và Heechul phải khốn đốn tìm đủ mọi cách để giảng hòa. 2 đứa ấy, đứa nào cũng nhạy cảm và dễ cảm giác cô đơn, hay tự nhốt bản thân vào vỏ bọc của riêng mình, chỉ có chúng nó mới chạm được đến con người thật của nhau. Ngày mà bọn nó giảng hòa dù không biết bằng cách nào, anh và Chullie như trút được gánh nặng thở phào. Và cũng sau đó thì Kyumin và Yewook lại thắm thiết như cũ. Ký túc xá của nhóm nhạc 13 người này lại trở về bình yên.
Vậy lần này…? Leeteuk nhắm mắt rùng mình khi thấy được cơn bão sắp tới và nhanh tay bấm tin nhắn cho Chullie “Hyukjae đã biết việc Sunye” trước khi Victory Korea kết thúc. Với thái độ chuyên nghiệp, Eunhyuk quay về với nhiệm vụ DJ với giọng điệu hài hước thường ngày của mình. Leeteuk nén tiếng thở phào nhẹ nhõm nhưng khi liếc thăm dò sang cậu em của mình, anh rùng mình khi nhìn bàn tay của Eunhyuk run run đang vẽ ngoằn nghèo những ký tự vô nghĩa trên tờ giấy trắng
Cùng lúc đó ở tầng 12 ký túc xá Super Junior, Heechul vừa tắm xong sau khi từ chương trinh Radio trở về thì tiếng tin nhắn vang lên. Mỉm cười nhìn tên người gửi và thay đổi thái độ nhanh chóng sau khi đọc nội dung tin nhắn ngắn gọn ấy, Chullie chỉ còn biết cười mếu. Come to play vẫn còn là nỗi đau của anh khi từ người được bình chọn nhiều nhất trở thành chàng trai 0 phiếu chỉ sau vài màn trình diễn, ký ức đau buồn ấy vẫn chưa phai. Ngay khi quay hình xong, anh đã dặn 4 người còn lại, giữ kín không nói chuyện Donghae với Sunye cho Eunhyuk cho đến khi phát sóng, cuối cùng thì những tờ báo mạng lại nhanh chân hơn. Giải quyết sao đây, anh ngày càng quý mến Eunhyuk ra mặt có phần còn hơn Donghae, cậu em thân thiết từ hồi còn training, nhưng cũng như Teukie, anh biết Eunhyuk ít giận ai bao giờ, nhưng cậu đã giận thì cái ký túc xá rơi vào thảm họa im lặng.
- LEE DONGHAE, BƠI ĐẾN ĐÂY CHO TÔI
Đúng là tiếng hét kinh hoàng của Heechul làm rung chuyển ký túc xá, Donghae đang ngủ ngon, giật mình té bịch xuống giường và lồm cồm mắt nhắm mắt mở chạy ngay qua phòng của ông anh khó chiều nhất của nhóm.
- Chuyện gì vậy hyung?
- Còn chuyện gì nữa, người yêu bé bỏng của cậu đã biết chuyện cậu tán tỉnh Sunye đợt rồi đó
Donghae buông người ngồi xuống sàn nhà, cất tiếng ngao ngán “Chết em rồi”
- Đáng đời, làm thì phải chịu. Ai biểu hôm đó em tán tỉnh trắng trợn – Heechul khoanh tay mặt nghiêm nghị nhìn vào mắt Donghae
- Anh biết câu em nói nói nếu chọn ai em sẽ làm cô ấy trở thành của riêng mình là em nói đến cậu ấy mà, nhưng làm sao em có thể nói thẳng công khai đó là Hyukie được. Còn Sunye, em chỉ coi như em gái thôi, em chỉ muốn chương trình vui vẻ hơn thôi – Donghae ôm đầu than thở
Heechul chỉ biết thở dài nhìn cậu em của mình, anh nhẹ nhàng hỏi
- Ngày mai Come to play phát sóng phải không?
- Hình như thế, mà mai Huykie lại được nghỉ mới chết em. Cậu ấy chắc chắn sẽ xem
Không nói không rằng, Heechul rút điện thoại ra “Hyung, kiểm tra lịch làm việc tối mai của các thành viên giùm em…. Dạ dạ… Em biết rồi… Cảm ơn hyung”
Cúi xuống nhìn Donghae, Heechul mỉm cười
- Tối mai chỉ có Shindong và Siwon là có lịch thôi, các thành viên khác đều được nghỉ. Mọi người sẽ giúp em
Donghae đứng dậy ôm chầm người anh của mình, hét lên “Hyung, cảm ơn hyung”
Kết thúc chương trình Kiss the radio, cúi đầu chào mọi người và dọn dẹp như mọi khi, Leeteuk quay lại nhìn Eunhyuk chờ đợi.
- Hyung, hyung về trước đi, em sẽ về sau
- Hyukjae…. Đừng vậy mà, đó chỉ là một show thôi – Leeteuk cất tiếng năn nỉ bất lực
-Không sao đâu hyung – Eunhyuk nở nụ cười hở lợi quen thuộc, nụ cười làm chết biết bao trái tim fan nữ, mà sao hôm nay, Leeteuk nhận thấy nụ cười này buồn quá – Em chỉ đi dạo thôi mà
- Uhm, nhớ về sớm, sáng mai em còn có chương trình
- Em biết rồi hyung ạ…
Tối đó giữa đường phố Seoul, có một chàng trai đội nón che gần hết nửa khuôn mặt, bước những bước đi mệt mỏi. Hình như một đứa bé vừa nói với mẹ nó “Mẹ ơi, chú kia khóc”…
Liệu ngày mai mọi thứ có bình yên…….
(Còn tiếp)
CHAP II - Part 1:
Không phải vì mất niềm tin, chỉ đơn giản là yêu quá nhiều…
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/....IW60DBOB.html
Eunhyuk yêu Donghae từ những ngày còn là thực tập sinh. Cậu chia tay với mối tình đầu cũng vì thế, dù Hyerin thật sự là một cô gái rất tốt. Nhưng hơn ai hết, Eunhyuk hiểu rằng cậu không thể lừa dối tình cảm của chính mình và lừa dối Hyerin. Cách tốt nhất là chia tay. Eunhyuk vẫn nhớ bên bức tường ấy, Hyerin nghẹn ngào
- Tại sao?.....
- Hyerin, anh xin lỗi, anh đã yêu một người khác…
- Người đó là ai…? - Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt cô gái dịu dàng ấy
- Người đó không biết tình cảm của anh, và anh vẫn chưa muốn nói cho người ấy biết rằng anh yêu người ấy
- Nếu anh chưa đến với người đó tại sao lại rời bỏ em…….?
- Xin lỗi Hyerin, em là cô gái tốt, anh không thể lừa dối em rằng anh còn yêu em, tình yêu anh đã dành cho người đó.
- Em hiểu rồi… Tạm biệt anh…. Hyukjae…
“Có thể không còn có thể đi chung một con đường, nhưng Hyerin, em hãy hạnh phúc nhé”
“Anh là mối tình đầu của em. Và em biết rằng anh luôn là người thận trọng trong chuyện tình cảm. Khi anh nói rằng tình yêu anh dành cho người đó. Em hiểu em mất anh thật rồi. Em để anh ra đi, và em mong người anh yêu sẽ yêu anh thật nhiều, yêu cả phần của em”
Ngày hôm ấy, bức tường chia tay lại chứng kiên một tình yêu ra đi… Nhưng một tình yêu mới sẽ đến ngay thôi, tình yêu thật sự, cho những người biết kiên nhẫn chờ đợi và yêu thương…
Vẫn ở bên Donghae như người bạn thân nhất, để rồi một ngày Eunhyuk đau đớn khi anh tươi cười nắm tay một cô bé thực tập sinh. Một tuần sau, Donghae rạng rỡ tuyên bố với mọi người mình có bạn gái. Heechul hăm hở “Hôn chưa, hôn chưa?” Donghae rụt rè gật đầu, mặt đỏ như gấc. Cả phòng tập như náo loạn. Kangin gào lên “Donghae lớn rồi, thằng bé lớn rồi”, Heechul thì gật gù “Không bỏ công hyung dạy dỗ”. Mọi người ai cũng hào hứng chúc mừng Donghae, cả Lee Hyukjae – người bạn thân nhất cũng nhe cái nụ cười hở lợi vỗ vai anh thật mạnh lúc chỉ còn hai người trong phòng tập
- Cô ấy xinh đấy. Chúc mừng cậu
Lần đầu tiên Eunhyuk nhận ra mình thật giả dối khi diễn cái vở kịch này. Tự bao giờ mà cậu có thể dựng lên cái vỏ bọc hoàn hảo bạn thân trong khi càng ngày cậu nhận ra mình không thể rời mắt khỏi chàng trai ngốc nghếch này.
- Còn cậu, cậu với Hyerin sao rồi?
- Tụi mình chia tay …….. 3 tháng rồi
Bịch….. Chai nước trên tay Donghae bỗng nhiên rớt xuống. Vẫn tự nhiên, anh cúi xuống nhặt chai nước
- Vì sao?
- Đơn giản hết yêu….. – Eunhyuk nhún vai - Thôi tập nào, sắp debut rồi
Tối hôm ấy… ở ký túc xá công ty SM có 2 chàng trai khóc lặng lẽ ở hai nơi khác nhau… Một người khóc vì vết thương mới đến, một người khóc vì sẹo cũ chưa lành … để ngày mai, họ vẫn đóng vai trò là những người bạn thân, vẫn lao vào luyện tập để thực hiện ước mơ tỏa sáng của mình.
Trước debut hai tháng, Donghae đột ngột chia tay người bạn gái của mình. Cô bé thực tập sinh ấy nhạy cảm đủ để hiểu mình chỉ là kẻ thay thế, dù anh hoàn thành vai trò một người bạn trai có trách nhiệm. Người ngoài không ai hiểu vì sao họ chia tay. Còn Eunhyuk đón nhận tin với một thái độ dửng dưng. Có lẽ nỗi đau kia quá lớn đến nỗi niềm vui không kịp xóa nhòa. Họ vẫn là đôi bạn thân, vẫn đùa giỡn, vẫn tập luyện cùng nhau mỗi ngày, nếm đủ cả máu và nước mắt, để rồi có thể vỡ òa hạnh phúc khi cùng 10 người anh em chính thức debut với tư cách thành viên Super Junior. 6 tháng sau, cùng với thành viên mới Kyuhyun, Super Junior chính thức trở thành nhóm nhạc thần tượng toàn châu Á
Và cái ngày định mệnh đó, vô tình nói ra rằng mình từng thích Donghae trong một show chương trình, chàng dancer của nhóm nhạc đông thành viên ấy đã tự dằn vặt bản thân là sao lại đào bới cái tình yêu mà cậu cố tình chôn sâu.
Người ta đau để rồi người ta trốn tránh… vì sợ đau lần nữa….. ngay cả khi tình yêu đến
Trốn tránh cả những vòng tay yêu thương, trốn tránh cả những kỷ niệm ngọt ngào, uhm, chỉ là bạn thân thôi mà…
Nhưng càng trốn tránh, càng thấy yêu thương nhiều hơn…
Mùa đông năm ấy, cùng với sự kiên trì của Donghae, Eunhyuk đã chui ra khỏi vỏ ốc của chính mình, để không còn trốn tránh sự thật rằng cậu yêu Donghae, yêu rất nhiều.
Mùa đông năm ấy, cậu tưởng là mơ khi người bạn thân nhất của mình đã thú nhận yêu cậu từ lâu. Sững sờ, tưởng chừng không suy nghĩ gì nữa, để khi nhìn lại, trước mặt là khuôn mặt lo lắng chờ đợi của Donghae – người cậu yêu nhất, một cái gật đầu nhè nhẹ thay câu trả lời và bật cười trước cái nhảy cẫng của con cá ngố ấy.
Yêu thương đâu nhất thiết phải diễn tả bằng lời nói, nhất là Eunhyuk, một người không biết cách thể hiện tình cảm của mình. Nhưng những cái nắm tay, những cái hôn bất chợt, những chiếc ôm sau lưng, đủ để Donghae hiểu Eunhyuk yêu anh đến dường nào.
Nhưng cả hai đều không hiểu hay cố tình không hiểu, cũng như Donghae tổn thương vì Hyerin, thì Eunhyuk tổn thương vì cô thực tập sinh ấy. Đó là vết sẹo đã in trong tâm để rồi sợ bị tổn thương và vụt mất yêu thương lần nữa
…………….
Những ký ức cứ hiện trở về trong tâm trí chàng trai trẻ. Có lẽ chỉ giờ này, cùng với chiếc mũ che hết nửa khuôn mặt, cậu trở về là Lee Hyukjae chứ không phải là Super Junior Eunhyuk. Cậu nhớ Donghae, nhớ những khi hai đứa cải trang nắm tay nhau đi bộ dọc bờ sông Hàn, nhớ lúc trao nhau nụ hôn nồng nàn khi chiếc đu quay lên đến đỉnh cao nhất, nhớ bàn tay anh ấm áp luôn luồn vào 5 ngón tay cậu rồi khúc khích cười “Cậu xem, chúng hợp chưa kìa”……. Uhm, nhớ, nhớ lắm…
3h sáng, Eunhyuk trở về ký túc xá, không ngạc nhiên khi thấy Leeteuk ngồi ở sofa phòng khách tầng 11. Mặt người leader ấy cau lại
- Em có biết hyung gọi em bao nhiêu cuộc rồi không? Em có biết hyung tính đăng tin trẻ lạc không?
- Em xin lỗi điện thoại em hết pin, em chỉ đi dạo tí thôi…
Khẽ lắc đầu, người thiên thần không cánh ấy chỉ biết nhẹ bước tới ôm ấy cậu em trai của mình
- Đồ ngốc, hyung tin, người Donghae yêu chỉ có mình em…
- Em cũng tin như vậy…. – Khẽ dụi dụi đầu vào ngực hyung của mình, Eunhyuk thì thầm
“Eunhyuk ngốc à, vậy sao người em lại run đến thế…………. “
Bước vào phòng, quay lại đóng cửa, chưa kịp bật đèn, thì một vòng tay rắn chắc đã ôm chầm lấy
Cậu. Hơi ấm quen thuộc, là anh, chắc đã chờ cậu lâu lắm rồi
- Sao cậu về trễ thế? Làm tớ chờ mãi
Nhẹ nhàng gỡ tay Donghae, với tay bật đèn, Eunhyuk cười dịu dàng
- Tớ muốn đi dạo tí thôi, sao không ngủ đi, cá ngố
- Vì tớ nhớ cậu – Khuôn mặt Donghae bây giờ y như một chú cún con, mắt long lanh xoe tròn
Khẽ vỗ lên đầu người yêu, Eunhyuk cười
- Tối nay muôn ngủ với tớ phải không?
- Yeah, chỉ có cậu là hiểu ý tớ… - Donghae hớn hở như một đứa trẻ mới nhận quà, rồi hôn chụt lên môi người yêu
Eunhyuk khẽ đẩy Donghae ra, cậu vẫn nở nụ cười, nhẹ nhàng kêu Donghae đi ngủ trước, còn mình thì đi tắm, dù gì cũng đi cả ngày rồi
Ngay khi Eunhyuk trèo lên giường, Donghae khẽ vòng tay kéo cậu vào lòng
- Tớ chỉ yêu mình cậu.
- Tớ cũng tin là vậy… Thôi ngủ đi… Tớ mệt quá – Và ngay lập tức cậu nhắm mắt lại, như chìm vào giấc ngủ không để cho Donghae nói thêm một lời nào
Đêm đó, tại tầng 11 ký túc xá nhóm nhạc Super Junior, có 2 người nằm cạnh nhau, nhưng đều chìm vào những suy nghĩ của riêng mình
Những cơn mưa sắp tới……
Ngày hôm ấy, Donghae thức dậy thì thấy bên cạnh anh, chỗ cậu trống rỗng…. Tờ giấy trên bàn với những nét chữ nghiêng nghiêng quen thuộc “Tớ có việc đi trước. Tối nay tớ sẽ về sớm để cùng mọi người coi Come to play như đã hứa”.
Đọc những dòng đó xong, anh tái mặt. Lờ mờ nhận ra, những nụ cười không thật… Lại trốn tránh nữa sao?
(còn tiếp)
CHAP II - Part 2
Chương trình Dream Team ngày hôm ấy đã vắt sạch sức của Eunhyuk. Cậu chạy, nhảy, bật xa, bơi lội… với nụ cười thường trực trên môi và những câu nói dí dỏm hài hước để rồi đổ gục trên tay Minho ngay khi máy quay tắt. Không một ai trong staff chương trình và fan thấy được một Lee Hyukjae mặt tái xanh dựa vào vai « Ngọn lửa quyến rũ » của Shinee. Anh quản lý hốt hoảng bắt cậu vào bệnh viện, nhưng cậu nhất mực từ chối
- Hyung à, chỉ là hôm qua em thiếu ngủ thôi. Không sao đâu hyung…
Và như chợt nhớ ra điều gì, cậu khẩn khoảng giật áo của anh quản lý
- Hyung, đừng nói cho anh Teuk và các thành viên khác nha. Em xin hyung đấy
Dường như đôi mắt van nài ấy quá chân thành đã khiến cho anh quản lý phải nhẹ nhàng gật đầu.
“Tôi muốn tin người và Sunye, nhưng sao khó quá. Vì từng tin, nên khi mất đi lại cảm giác nhói đau đến nghẹn ngào. Rồi tôi nhìn tình yêu của người cũng bằng đôi mắt đầy ngờ vực. Lòng tự hỏi, có bao giờ lại bị tổn thương thêm một lần nữa?... Sunye là một cô gái đáng yêu và tài giỏi, cô ấy xứng đáng với người hơn tôi, một chàng trai chỉ biết khóc khi không giữ được tay người. Làm sao tôi tin người hoàn mỹ như người lại yêu một kẻ đầy khiếm khuyết như tôi ?”
Tay của Eunhyuk vô tình bóp chặt tay Minho. Chàng rapper của Shinee chỉ nhẹ nhàng vuốt sợi tóc rối trên đầu người hyung của mình.
« Hyung à, hyung là người hyung tuyệt vời nhất em từng gặp. Hyung nhảy giỏi, rap hay, nhưng điều em quý nhất ở hyung chính là một trái tim thuần khiết, luôn lo lắng cho người khác mà quên đi mất bản thân mình. Chính nhờ tình yêu của hyung và Hae hyung, mà em đủ can đảm thổ lộ với Min, chính nhờ tình yêu của hyung và Hae hyung, mà em và Min đã có thể nắm tay nhau bước qua mọi sóng gió. Vì vậy Hyuk à, hyung hãy vững tin vào tình yêu của Hae hyung, như Min đã tin tưởng em »
Minho cứ ngồi bên cạnh Eunhyuk thật lâu, cho đến khi những giọt nước mắt không còn lăn trên đôi gò má của người hyung mình và cho đến khi Eunhyuk trở lại là một Super Junior Eunhyuk tươi tỉnh đứng dậy toét miệng cười
- Tụi mình về thôi nào, mới đó đã tối rồi. Hyung cứ giữ em lại thế này, chắc Taemin giết hyung mất thôi.
« Hyung à, cười mà khi tim đang khóc, có mệt mỏi không hyung ?»
………………………………………
Ngồi trước màn hình vi tính, Donghae đọc đi đọc lại cái CY của người yêu viết hồi tháng 1. Đó chính là dòng tâm sự ẩn ý mà Eunhyuk viết gửi cho anh khi Donghae ghen với IU.
“Có một bức tường cao ngăn cách giữa chúng tôi.
Dù tôi gọi thế nào, người ấy...bức tường...không có một hồi âm nào cả.
Để gặp người ấy...
Tôi có ý nghĩ sẽ phải nhảy qua một bức tường khác cao hơn”
“Hyukie à, tớ đã hồi âm rồi đây, còn cậu, cậu đã hứa sẽ nhảy qua bức tường ngăn cách đôi ta, tại sao cậu lại ngập ngừng. Tớ yêu cậu, tớ đã nói, nếu tớ yêu một người nào đó, tớ sẽ làm mọi cách để đến với người đó. Tớ yêu cậu, tớ muốn cậu là của tớ, bây giờ và mãi mãi…………..”
…………………
Các thành viên quây quần ở phòng khách tầng 11. Chẳng hiểu vì sao hôm nay ký túc xá của Super Junior lại ấm cúng lạ thường. Trừ Shindong với chương trình phát thanh và Siwon thì bận tuyên truyền film, 10 thành viên còn lại kể cả Kibum đều có mặt, thậm chí Changmin của DBSK cũng ghé chơi, mà ai cũng hiểu là đến gặp ai. Chỉ thiếu mỗi Hankyung vẫn chưa về…… Các anh quản lý bị đuổi khéo bởi Chul già với lý do rất ư là hợp lý đến tủi thân
- Chỗ bọn thanh niên tụi em nhậu nhẹt, các hyung già rồi, được một ngày nghỉ thì đi chơi với người yêu đi kẻo lại than ế vợ vì tụi em
Bữa tiệc tại gia nhanh chóng được thực hiện với những chai rượu vang được khui, những đĩa thức ăn ê chề được Ryeowook đích thân vào bếp nấu nướng với sự phụ giúp của Yesung (mang tiếng là phụ nhưng chỉ giọng ca điệu nghệ của nhóm chỉ được làm nhiệm vụ bưng bê và nếm thức ăn thôi à) mà theo lời của vị thiên thần không cánh của nhóm đã ngậm ngùi nói “Có thực mới vực được đạo, có cứu Donghae thì dù sao cũng phải ăn no nê trước”
Tối ấy có hai người dường như chơi trò đuổi bắt, một người trốn, một người tìm, đã nắm được tay nhau, tại sao vẫn rụt tay ra? Tại sao đang ngồi cạnh nhau, mà hai trái tim lại đập những nhịp khác nhau
Bữa tiệc đang diễn ra với những cái miệng háu ăn đang cặm cúi chiến đấu thì tiếng nhạc hiệu chương trình “Come to play” đột ngột thu hút sự chú ý của tất cả các thành viên. Hình như có hơn 3 người thót tim. Donghae thì đúng nghĩa như con cò cúi gầm mặt. Leeteuk và Heechul thì nhìn nhau, chờ đợi. Còn thêm một chàng maknae đang bối rối giật giật vạt áo của quả bí hồng đáng yêu của nhóm. Cái thời điểm của cơn bão sắp bùng nổ……..
“Chúng tôi đã mời tới đây hai nhóm nhạc thần tượng mà bài hát của họ đang nổi tiếng khắp Hàn Quốc”……………….”Đầu tiên, nhóm nhạc nữa đầy tự tin của Hàn Quốc, Wonder Girl”…
Trên màn hình, 5 cô gái dễ thương của nhóm nhạc Wonder Girl thực hiện những bước nhảy quen thuộc trên nền nhạc Nobody và 2 different tears. Có lẽ các fan đã chờ đợi sự trở lại quá lâu của họ khiến chương trình như bùng nổ. Sunye, Yoobin, Yeeun, Sohee và thành viên mới Hyelim đã trở lại Hàn Quốc sau một năm rưỡi hoạt động tại Mỹ với phong cách và diện mạo mới đầy trưởng thành đầy quyến rũ cướp đi hàng bao trái tim nam giới, và Super Junior nhóm nhạc 13 thành viên nam cũng không khỏi ngoại lệ, nếu như những thành viên của họ chưa bị thần tình yêu trói lại.
“Nắm giữ trái tim của hàng triệu cô gái Châu Á, Super Junior”….
Cùng với tiếng hò reo và bài mix Sorry Sorry – Bonamana, Leeteuk, Heechul, Shindong, Donghae, Kyuhyun bước ra cùng những điệu nhảy có thể hút hồn bất cứ cô gái nào. Chương trình “Come to play” lần này trước khi lên sóng đã gây rất nhiều chú ý trên khắp các mặt báo với những tiêu đề giật tít các sự kiện trên trang nhất, đã nằm ngoài dự tính của hai anh chàng sinh năm 83 của nhóm.
Không ai hiểu tại sao một bữa ăn đang đầy sự náo nhiệt ấy đang dần chuyển sang không khí im lặng đến nghẹn thở trừ một Changmin vô tư không biết gì, quan tâm thức ăn hơn mọi thứ, và một Kibum đang dịu dàng gắp đồ ăn cho người yêu, thì những thành viên còn lại ai cũng chờ đợi những phản ứng của chàng dancer chính của nhóm.
“Hãy cùng làm thử một lần”
Donghae nhanh chóng đề nghị khi Sunye đang nhắc về cách chào hỏi của fan Mỹ, và vội vàng đứng dậy bước tới ôm Sunye… Eunhyuk chăm chú nhìn những hình ảnh đang chiếu trên TV, tay chưa buông đôi đũa đang ăn dở. Tiếng Yesung thầm thì với Ryeowook, tuy nhỏ nhưng sao ai cũng nghe thấy
- Lâu rồi mới thấy thằng Hae casanova đến vậy?
Ngay khi mới thốt đến từ cuối cùng, “người tự kỷ” của nhóm đã phải bật ra tiếng rên đau đớn khi nhận cú đạp cực mạnh từ người mà ai–cũng–biết–là–ai-đấy dưới gầm bàn.
“Em là fan của cô ấy. Từ khi cô ấy tham gia cuộc tuyển chọn. Em đã xem trên TV. Lúc ấy em cảm thấy cô ấy thật xinh đẹp. Nếu như có thể phát triển tốt thì thật là tuyệt. Và bây giờ cô ấy trở thành một Wonder Girl rất thành công”
Bàn tay không cầm đũa của Eunhyuk giấu dưới bàn đang bấu chặt vào đùi mình. Không ai thấy điều đó cả, kể cả Donghae, người ngồi bên cạnh cậu. Nhưng yêu thương là cảm nhận, anh vội vàng cầm tay cậu, và giữ chặt lấy nó không chịu buông. Leeteuk vội vàng
- Hay mình bật qua chương trình khác đi. Chương trình này coi chán quá
Nhưng ngay lập tức tiếng đồng thanh của Eunhyuk và Sungmin phản đối quyết liệt
- HYUNG, ĐỂ CHƯƠNG TRÌNH ĐÓ, EM ĐANG COI
Hình như mặt chàng maknae bắt đầu đỏ gay. Ai cũng bắt đầu nhận ra, Sungmin chưa đọc tin tức về couple Kyuhyun – Hyelim trên báo, và chàng bí đỏ dễ thương của nhóm bắt đầu nóng mặt vì sự thân mật của người yêu với thành viên mới của nhóm nhạc nữ dễ thương này.
“Tôi là Đông Hải. Sở thích là một khi đã chọn cô gái nào tôi sẽ khiến cho cô ấy là của mình. Sở trường là chỉ nhìn về một cô gái”
“Cạch” tiếng đôi đũa của Eunhyuk rơi khô khốc xuống sàn.
- Hyukie, tớ chỉ nhìn về phía cậu, cậu biết điều đó mà
- Cậu im lặng, tớ đang coi - Giọng Eunhyuk vang lên lạnh lùng khiến cho ngay cả Heechul cũng không thể thốt lên một lời nào cứu nguy cho cậu em khờ khạo của mình
“Người có bao giờ tự hỏi tại sao tôi chưa từng một lần giận dỗi, căn vặn người bởi những câu hỏi không? Vì tôi tin người, tin người đến tận ngay lúc này. Tin đến mức cho đến khi biết sự thật, vẫn không một lần hỏi vì sao người làm thế. Tôi tin người làm gì cũng có lý do. Nhưng sao tôi vẫn đau thế. Tại sao tôi lại đau đến như không thở được khi người nói về một cô gái. Tôi là con trai, một đứa con trai đang yêu người, Sunye là cô gái có thể mang hạnh phúc cho người, hơn tôi, một đứa con trai »
“Tớ chỉ nhìn về phía cậu, người tớ thấy và hiện hữu trong trái tim tớ chính là cậu, bất kỳ cô gái nào cũng không thể thay thế cậu, Eunhyuk à”
Tay Donghae vô thức nắm chặt tay Eunhyuk.
……….
Lựa chọn các couple, sau sự lựa chọn thất bại của Sunye với Heechul, là đến lượt lựa chọn của Donghae. Và không ai bất ngờ khi mũi tên tình yêu của Donghae kéo thẳng đến hình ảnh của Sunye. Tiếng của 2 người MC lão làng như khứa đau trái tim một người
“Donghae chỉ cần chú ý tới cô ấy… là sẽ biến cô ấy trở thành của mình mọi cách vô điều kiện”
- Eunhyuk à, chỉ là một show thôi mà. Em đừng có giận thằng nhóc ấy
Heechul nhẹ nhàng lên tiếng, một sự nhẹ nhàng làm ngạc nhiên những người còn lại. Nhưng có lẽ cũng như Heechul, ai cũng hiểu giờ này, mọi lời nói là vô dụng. Khoảng không gian chìm vào im lặng cho đến khi tiếng xô bàn mạnh mẽ, một người lao ra khỏi bàn ăn, một người chạy theo vội vã. Trên màn hình là một Kyuhyun đang đổ gập vì xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng sau sự lựa chọn thành công couple với Hyelim. Hiệu ứng trái tim bao trùm hình ảnh hai người và cặp nhẫn couple với viên kim cương to tướng được trao, không có gì khó giải thích tại sao Lee Sungmin bùng nổ……….
Eunhyuk vẫn im lặng, đôi mắt xinh đẹp vô hồn vẫn không rời khỏi màn hình. Càng xem, càng đau. Nhưng tại sao không thể rời mắt… Tại sao vẫn muốn biết, tại sao đôi bàn tay kia bây giờ không còn ấm áp nữa, mà lại lạnh lẽo thế này ?
“Đôi khi tớ tự hỏi, phải làm thế nào mới có thể với tới được cậu… Cậu giờ đây như một hành tinh xa lạ, mà tớ chỉ có thể ngồi đây và dõi mắt theo. Đột nhiên ta trở thành người xa lạ, làm ơn, đừng lạnh lùng như thế. Lẽ ra tớ không nên nói ra câu nói ấy. Câu nói mà khi nói ra, sẽ làm tổn thương cậu, người tớ yêu hơn chính mạng sống của mình. Ngày tháng năm qua trong tớ cứ chất chồng những nụ cười, ánh mắt cậu. Kí ức đọng lại trong tớ là những khi gối đầu lên chân cậu, rồi bất thình lình kéo cậu xuống hôn thật nhanh, là bàn tay len lén ôm chặt lưng tớ, là ánh mắt nhìn dành riêng tớ ấm áp, là những tin nhắn tuy ngắn gọn khô khan nhưng làm tớ cười cả ngày, là những quan tâm thầm lặng, là mái tóc đỏ dụi vào tớ khi ngủ, là cả khi cậu khóc ở sân bay khi tiễn tớ đi Trung Quốc với SJM... Chúng ta đã gặp nhau, nhận ra nhau giữa hàng trăm triệu người lướt qua nhau mỗi ngày, tớ không muốn vuột mất cậu lần nữa. Tớ sẽ làm tất cả, để cậu là của tớ, mãi mãi………”
END PART II
Part cuối:
Eunhyuk không hiểu cậu bỏ chạy từ khi nào. Có lẽ ngay khi chuơng trình kết thúc. Thoảng đâu đó nghe tiếng Donghae gọi tên mình. Cậu bịt chặt miệng cố nuốt những tiếng khóc và thu mình sau chiếc cột điện gần ký túc xá. Hình ảnh Donghae dáo dác tìm kiếm ở bên kia phố và xa dần, cậu thất thần lê bước. Cậu không biết mình đi đâu, chỉ khi giật mình lại thì thấy trước mặt cậu là bức tường chia tay nổi tiếng của Hàn Quốc. Không còn cố kiếm nến, chàng rapper dồn hết sức lực đấm mạnh vào tường liên tục đến khi bàn tay đầy máu rồi gục xuống đất, khóc òa. Khóc cho hết những đau đớn kìm nén, khóc cho hết những ghen tuông chất chứa bấy lâu, khóc cho những quan niệm nghiệt ngã của showbiz, khóc cho tình yêu của chính mình…
Một khi đã yêu, lòng sẽ luôn lo sợ. Vì quá yêu, nên mới muốn giữ chặt lấy, mới lúc nào cũng lo âu rằng sớm mai thức giấc sẽ không còn người bên cạnh ... Có những lúc ước gì yêu thương trong mình đứng lớn đến thế.. Eunhyuk đã từng nghĩ rằng mình có thể cố chấp yêu mãi như thế, có thể mặc kệ mọi thứ, bỏ mặc xã hội nghĩ gì, bỏ mặc luôn gia đình hai bên mong chờ những đứa cháu dễ thương, mặc cho Donghae có yêu cậu thật sự hay chỉ là những bồng bột tuổi trẻ. Nhưng khi Donghae công khai nói về Sunye, lần đầu tiên Eunhyuk nhận ra, cô trưởng nhóm bản lĩnh của Wonder Girls mới chính là người con gái mà Donghae cần, là người con dâu mà mẹ Donghae khao khát. Cậu là con trai, liệu anh ở bên cậu có tương lai, liệu gia đình hai bên có thất vọng? Donghae lại là người yêu trẻ con, luôn muốôtsớm trở thành người cha tốt, cậu làm sao có thể cho anh một người con… Thà buông tay, để anh có được hạnh phúc, để anh được làm cha, để anh không làm thất vọng với gia đình…
Nhưng liệu, Eunhyuk có thể buông tay không khi cậu yêu anh quá nhiều như vậy, khi yêu thương chồng chứa yêu thương, khi nhận ra chỉ một ý nghĩ mất anh cũng có thể khiến cậu đau đớn đến tột cùng.
Eunhyuk khởi động điện thoại, hàng chục tin nhắn của Donghae. Không đọc bất cứ cái nào, cậu gửi tin nhắn cho một người rồi tắt máy
- Em đây, đi uống rượu, chỗ cũ
Sungmin xuất hiện trước quán với một hộp đồ sơ cứu. Quen với Eunhyuk đủ lâu để biết cậu cần gì lúc này. Dù hiện giờ tâm trạng của anh chẳng khá hơn Eunhyuk là bao, nhưng với anh, Eunhyuk hơn cả đứa em ruột, và anh cũng biết Eunhyuk là người dễ suy sụp hơn anh. Không ngạc nhiên với hình ảnh cậu em bé nhỏ một tay đầy máu, một tay thì bóp chặt ly rượu, Sungmin thầm cảm ơn trời vì chủ quán rượu này là bạn thân của mình, và mỗi khi thành viên Super Junior đến quán đều có phòng riêng đặc biệt, chứ nếu bất kỳ fan hâm mộ nào thấy được hình ảnh của “Viên ngọc quý của Super Junior” như thế này, thì ngày mai tất cả sẽ điêu đứng vì những bài báo giật tít.
Nhẹ nhàng băng bó bàn tay của Eunhyuk, miệng lẩm bẩm
“Thật may hôm nay đầu tuần, chưa đến ngày diễn, chứ công ty mà biết, thì Teuk hyung nguy to rồi”
Eunhyuk nhếch mép cười
- Hyung nói em, còn sao môi hyung dính máu thế kia
Khẽ đụng tay vào chỗ môi còn sưng, Sungmin buông tiếng thở dài
- Máu Kyuhyun...
Trong đầu Sungmin lúc này cũng ngổn ngang, như một bộ film quay nhanh, tiếng đổ vỡ, tiếng cãi nhau, bàn tay giật mạnh, anh bị đẩy vào tường, Kyuhyun hôn anh ngấu nghiến, anh cắn mạnh vào môi Kyuhyun rồi bỏ chạy… Kyuhyun, em là đồ ngốc, đồ con sói máu lạnh, em tàn nhẫn, tàn nhẫn lắm…
Những chai rượu bị hai chàng trai nốc cạn, ly này sang ly khác. Mượn rượu quên sầu sao lúc này lại càng sầu thêm. Tiếng Eunhyuk là ngà trước khi gục xuống bàn
- Chúng ta đã từng được bảo vệ bởi một vòng tay, đã từng bình thản đặt cả cuộc đời mình vào tay một người, nguyện bước theo họ đến cùng trời cuối đất. Thế nên, làm sao tránh khỏi hụt hẫng khi họ buông tay ta……
2 giờ sáng hôm ấy, ở một quán rượu quen thuộc, có hai thành viên Super Junior chạy điên cuồng đến không kịp thở để nhận từ tay chủ quán hai thành viên khác đang ngủ gục trong cơn say. Họ lần lượt cõng người yêu của mình trên vai, hai cái bóng đi song song trong đêm vắng, buồn bã.
- Đáng lý ra tụi mình không nên tham gia show ấy
Tiếng Kyuhyun vang lên xóa tan sự im lặng, trên lưng cậu, một chàng trai với khuôn mặt mũm mĩm đang lẩm bẩm trong men say “Kyu đáng ghét, Kyu không còn thương Min, Min ghét Kyu”
- Hy vọng, ngày mai, Eunhyuk sẽ tha thứ cho anh…..
Donghae đau đớn nhìn bàn tay được băng bó của người con trai anh yêu thương nhất……
Eunhyuk tỉnh dậy trong cơn đau đầu choáng váng, nhận ra đang ở trong phòng mình. Nằm bên cạnh cậu là Donghae.
- Cậu dậy rồi à?
Eunhyuk phớt lờ bước chân xuống giường thì bị bàn tay ấm áp kia giật mạnh khiến cậu té xuống giường, nằm gọn trong lòng Donghae
- Tớ xin lỗi, tớ chỉ yêu cậu, duy nhất mình cậu, hãy tha thứ cho tớ, tớ yêu cậu, tớ yêu cậu
Donghae cứ lặp đi lặp lại cậu nói “Tớ yêu cậu” cho đến khi Eunhyuk đưa tay chặn miệng anh lại. Lấy tay khẽ vuốt lọn tóc lòa xòa trên trán, Eunhyuk nhìn thẳng vào mắt Donghae, nói từng chữ thật rõ ràng
- Chúng ta chia tay đi Donghae!
Khuôn mặt anh thảng thốt, lắp bắp
- Tại sao? Tại vì cái show ấy ư? Tại vì Sunye ư?
Giữ đôi mắt lạnh tanh, vô hồn
- Chẳng tại ai hết. Đáng lẽ ra ta không nên bắt đầu. Sẽ có người con gái tốt với cậu hơn tớ. Chúng ta vẫn sẽ là bạn mà.
Donghae ôm chặt lấy cậu, siết chặt cậu trong vòng tay, như sợ buông ra cậu sẽ biến mất
- Tớ chưa từng van xin ai, tớ van xin cậu, đừng rời xa tớ, tớ sẽ chết mất nếu không có cậu, cậu biết tớ yêu cậu mà
“Những ngày bên anh, em đã luôn nghĩ mình là người hạnh phúc nhất cõi đời. Đến tận bây giờ em vẫn hạnh phúc vì những ngày ấy. Thế nên em tin em sẽ đủ dũng cảm để bước đi… “
Gỡ mạnh tay Donghae, Eunhyuk buông hai tiếng trước khi nhanh chân bước ra khỏi phòng để lại một người gục xuống đau đớn
- Hết rồi
Những ngày sau đó, một không gian u ám bao trùm lên Super Junior. Những điệu nhảy của Eunhyuk lỗi nhịp, còn stylist thì lúng túng tìm cách che đôi mắt đục ngầu của Donghae trước giờ bước lên sân khấu. Những moment vẫn được diễn ra, nhưng ánh mắt của họ không còn là niềm hạnh phúc rạng ngời như những moment trước đây mà trở nên u ám. Chàng leader thì update thì tweet những tâm trạng buồn bã. Đỉnh điểm là ngày trên Inkigayo, với lời hứa khoe nhẫn đôi với PD của Come to play, Donghae đã trình diễn phần solo của mình với chiếc nhẫn to tướng trên tay trong tiếng hét của các fan hâm mô. Sunye là MC đặc biệt trong chương trình cũng khoe khéo léo chiếc nhẫn. Những video clip đoạn cut được lan truyền nhanh chóng trên mạng. Các suy đoán và topic về Haesun mọc ra ngày càng nhiều, và được sự ủng của các fan hai bên. Bên cạnh đó, các fan của Eunhae thì lo lắng khi nhận ra sự lạnh nhạt của couple Khỉ - Cá và các lỗi mà Eunhyuk và Donghae liên tiếp mắc phải trong trình diễn. Trong Kiss The Radio ngày thứ 4 với khách mời thường trực của Donghae, fan Eunhae như vui mừng bao nhiêu trước cảnh Donghae tiến đến gần Eunhyuk để cùng nhảy Bonamana thì fan Haesun lại vui mừng bấy nhiêu trước cảnh Eunhyuk nhảy nhấn mạnh đoạn Donghae khoe nhẫn trong Inkigayo. Những bình luận trên mạng ngày càng nóng
- Eunhae đã chia tay?
- Eunhyuk ủng hộ Haesun?
- Hae bỏ rơi Hyuk để đến với Sunye
Trong khi đó, Eunhyuk đang đi dạo cùng với Heechul. Những ngày này, Eunhyuk đi từ sáng sớm, và về thật trễ. Cậu tập nhảy hàng giờ trong phòng tập, còn nếu về nhà, thì ngồi viết lời bài hát đến tận khuya. Manager thì lo lắng nói với Leeteuk về việc cỗ máy nhảy rất hay bỏ ăn, hay nếu cố ăn thì cũng để thừa lại rất nhiều. Còn Donghae ngoài giờ quay show và giờ diễn, cũng nhốt mình trong phòng tập khác, để rồi ngày nào cũng trở về với mùi rượu trên người. Họ vẫn nói chuyện vui vẻ trước máy quay, để rồi khi máy quay vừa rời khỏi thì Eunhyuk lạnh lùng quay đi, tránh né mọi sự cố gắng tiếp xúc của Donghae. . Nước mắt từ lâu đã không thể nào rơi nữa, đôi môi kia cũng đã vắng nụ cười. Ánh mắt ngày xưa giờ trở nên lạnh lùng, vô cảm
Sau một đêm bàn bạc với Leeteuk, Heechul gọi điện rủ Eunhyuk đi dạo. Con người Heechul thật khó hiểu, đanh đá, tự tin không ai bằng, giận ai thì giận rất lâu, không hay nói lời dịu dàng, nhưng khi đã an ủi một ai, thì người kia sẽ dốc hết ra mà tâm sự. Eunhyuk cũng không thoát khỏi là nạn nhân. Đưa tay khẽ bứt những cánh hoa, cậu thở dài
- Đôi lúc em cảm giác rất sợ hãi khi ai đó nhìn thấy những góc tối trong lòng mình.. Em sợ mở lòng với ai đó, sợ tổn thương, sợ cảm giác cô độc.. Những năm tháng cũ như nỗi ám ảnh khắc khoải… Em sợ nhớ lại hình ảnh Hae hôn Sooyeon. Em cảm thấy bất lực nhìn mình vẫy đạp, chống chọi lại mọi thứ.. Ghét cảm giác mình là người phụ thuộc, ghét cảm giác chờ đợi nhưng vẫn không thể làm gì khác hơn. Loay hoay chống chọi tìm phương hướng.. Cảm giác kì lạ.. Bây giờ em chỉ muốn thu mình vào một góc, nhưng sao lại khao khát ai đó tìm ra mình, chìa bàn tay cho mình nắm…
Vuốt nhẹ mái tóc của Eunhyuk, Heechul hạ giọng
- Cậu em ngốc, quá khứ là quá khứ. Hai người thì luôn trọn vẹn hơn việc chỉ có một người. Hyung cũng như em. Khi Han đi, hyung luôn cảm nhận sự trống trải cạnh hyung mỗi ngày. Nỗi nhớ như ám ảnh, khiến hyung phát khóc lên được khi nhận ra giờ đây, có những thứ mới ngày hôm qua thôi, còn thuộc về hyung, nay đã không còn..
Heechul khẽ dừng lại như thả mình vào ký ức, rồi nói tiếp
- Điện thoại cầm đấy, số điện thoại ngỡ như đã in sâu vào trí nhớ, nhưng tay không dám bấm.. Vì hyung chẳng còn quyền gọi người ta bất kì lúc nào, vì người ta sẽ không hiện ra ngay lập tức chỉ sau cuộc gọi, và đôi khi, vì người ta sẽ không bao giờ trả lời nữa rồi… Thì sao chứ, em sẽ ngồi đó mà nhìn điện thoại đến bao giờ, khi ngoài kia, cuộc sống vẫn không ngừng tiếp diễn? Thế nên, nếu em còn yêu, nếu em còn muốn bảo vệ người mà mình yêu, thì xin em, đứng dậy đi, và giành tình yêu ấy cho riêng mình. Đừng vì ai cả, hãy vì em, và tình yêu của em…
Heechul đút tay vào túi, trước khi bỏ đi, anh quay lại nở nụ cười nhếch mép quen thuộc
- Hyung cho em ở lại một mình để suy nghĩ. Nhưng nếu không trả Super Junior Eunhyuk ngố tàu vui vẻ về lại cho tụi hyung, thì hyung và Teuki sẽ không nhẹ nhàng với em như hôm nay đâu. Nhớ đấy…
Nhìn cái lưng đẹp hơn con gái của Heechul đang dần khuất xa, Eunhyuk mỉm cười
“Sự chờ đợi vốn chỉ là một phép thử về sự kiên nhẫn. Và cảm giác yêu thương sẽ có phút giây phai nhạt. Chỉ là chúng ta không thể điều khiển những cảm xúc của riêng mình.. Xin hyung, đừng bao giờ mất đi hy vọng, và trên tất cả, xin đừng mất đi nụ cười! Hyung thật hạnh phúc, vì giờ đây hyung luôn có một bàn tay đang nắm chặt tay hyung mỗi ngày, dù hyung và Teuk hyung lúc nào cũng cãi cọ, nhưng em biết Teuk hyung đã chờ đợi hyung hơn 7 năm rồi. Hãy hạnh phúc cả phần em nhé”
Seoul tháng 6, trời mưa không ngớt. Lúc này Eunhyuk muốn gặp Donghae đến cồn cào
“Điều duy nhất tôi muốn, chỉ là được nhìn thấy người thêm 1 lần nữa thôi… Chỉ muốn để người thấy được rằng tôi đang cười nụ cười rạng rỡ. Để người biết rằng điều tốt đẹp nhất chính là người mang lại tôi nụ cười này… Vì sau hôm nay, tôi cũng đã buông tay rồi. Chắc là mọi thứ vẫn thế thôi. Chỉ là một bóng hình xưa cũ, cũng đã phai nhạt rồi… Từ giờ chúng ta lại là bạn như ngày mới quen, và chỉ là bạn, không hơn không kém. Chỉ một người đau, là đã quá đủ rồi....!”
Thế nhưng, sao vẫn đau đến thế. Đi qua từng góc phố, từng ngã đường, Eunhyuk đều có cảm giác xót xa và tủi thân. Bàn tay từng nắm chặt tay cậu, đã buông ra mất rồi….
Nhạc chuông điện thoại vang lên, đoạn rap chung của Donghae và Eunhyuk trong Mirror, nhạc chuông điện thoại dành riêng cho một người, là Donghae. Cậu cứ đứng nhìn điện thoại reo đến khi tắt. Một phút sau, tin nhắn được gửi đến
“Xin em, gặp anh ở nơi mà chúng ta hôn nhau lần đầu tiên. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em đến”
Gập máy lại, đút sâu điện thoại vào trong túi, mắt nhắm nghiền
“Đừng chờ nữa, đừng chờ Hae à, người con gái kia thích hợp với người hơn tôi. Tôi buông tay rồi, đừng làm tôi đau nữa”
Một giờ…
Hai giờ…
Sáu giờ… trôi qua
Eunhyuk vẫn ngồi trong góc phòng, viết lời rap cho bản nhạc mới. Nhưng sao, trên bản thảo những từ “Donghae” cứ được viết đi viết lại, trái tim cậu sao cứ nhói lên từng nhịp. Trời bắt đầu mưa, càng lúc càng nặng hạt, đầu bàn tay cắn đến bật máu
Không ai có thể hiểu em, chỉ qua một nụ cười, như anh….
Có rất nhiều điều em chưa bao giờ nói
“Em yêu anh”
Bật chạy ra khỏi phòng, cậu chạy điên cuồng lên tầng 12, đập cửa thật mạnh
- Teuk hyung, Hae về chưa?
Khuôn mặt Leeteuk ló đầu ra mới mái tóc bù xù
- Nó đi vẫn chưa về….
Anh vẫn chờ, trời đang mưa, đồ ngốc, sao anh vẫn chờ…
Leo lên xe, cậu phóng nhanh tốc độ đến nơi ấy, chỗ mà chỉ có cậu và anh biết, nơi mà anh và cậu trao nhau nụ hôn đầu đầy ngượng ngùng và đam mê. Anh kia rồi, người ướt sũng, sắp ngã quỵ. Eunhyuk vội vã rời ô tô chạy vội đến anh. Donghae nhào người đến ôm chặt chàng trai vừa đến
- Em đến rồi… Em thật sự đã đến rồi…
- Đồ ngốc, trời mưa, sao vẫn chờ. Cậu thật khiến người ta phát điên.
- Vì em, anh chờ bao nhiêu cũng được
Rời Eunhyuk ra, trong làn mưa, Donghae cầm tay Eunhyuk và quỳ xuống
- Vì bức tường ấy em đã dựng lên, vì em chẳng đủ dũng cảm để tiến về phía trước…. Có thể nào vì anh phá tan bức tường ấy được không? Cho anh được ở bên cạnh em. Cho anh được yêu em lại từ đầu. Anh muốn em là của anh. Vì anh yêu em hơn cả chính bản thân anh. Những ngày vừa qua, anh suy nghĩ rất nhiều. Anh có thể từ bỏ mọi thứ, nhưng không thể từ bỏ em. Anh xin em, Eunhyuk, chúng ta yêu nhau lại từ đâu được không em?
Giữa mùa hè tháng 6, Seoul, khoảng 11h đêm, có ai vô tình đi ngang qua bến sông Hàn sẽ thấy trong màn mưa, một chàng trai khóc òa quỳ xuống ôm chầm lấy chàng trai trẻ đang quỳ xuống đất. Và cũng sẽ thấy, hai người ấy trao nhau những nụ hôn ngọt ngào nhất, quên hết tất cả.
Những giấc ngủ lại yên bình… Đôi khi mất cân bằng cũng chẳng hề gì nhỉ.. Quan trọng là có người níu lấy bạn, để giữ bạn yên lại, siết chặt bạn vào lòng và vỗ về mình bằng những lời nói dịu dàng.. Cả những điều không cần nói, mà như trăm vạn ngàn yêu thương… Cả những kí ức ấm áp về nhau.. Chỉ cần dũng cảm là có thể vượt qua.. Mỗi góc tối trong tăm hồn, như một khoảnh khắc để thêm trân trọng những thời khắc hạnh phúc, như một chặng nghỉ giữa hành trình đi tìm chính mình…
Những ngày dài đầy mệt mỏi sẽ trôi qua thật nhanh, chỉ cần họ còn niềm tin, còn muốn ở cạnh nhau.. Thế nên dù có chuyện gì, hãy cùng nhau vượt qua nhé, có được không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro