Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thần tượng của cái chết

Chương 2

_____________________________________________

< Vài phút sau, tại hành lang kí túc xá Seisoukan >

Tomoya: C-ch-ch-chúng ta nên làm gì bây giờ ạ, Sena-senpai !?

Anh bảo rằng giờ vẫn còn sớm nên sẽ chẳng ai tới chỗ này mà ! Nó chẳng giống những gì anh nói cả !

Chúng ta sẽ bị phát hiện mất thôi ! Rõ như ban ngày ! Bởi Nii-chan !

Izumi: Huh !? Đừng có nói từ "Nii-chan" gần tai anh như thế chứ ! Giờ anh đây bị phấn khích quá rồi đây này !

Tomoya: Tại sao anh lại phấn khích ạ ? Em chẳng hiểu gì cả...!

Izumi: Đừng có hét vào mặt anh ! Mà cũng đừng có hoảng loạn khi khó khăn bất ngờ ập đến chứ. Phiền phức quá đi mà !

Sao mà anh có thể biết được chuyện này sẽ xảy ra chứ ? Anh có phải là một vị đấng toàn năng đâu !

Hơn nữa trong trường hợp này, cố gắng để xoay sở mới là sự ưu tiên hàng đầu. Anh nói đúng chứ ?

Tomoya: Agh~! Em biết là anh nói đúng, nhưng em chẳng hiểu sao em lại không muốn mấy lời đó từ anh.

Izumi: Ý là sao hả ? Bọn nhóc thời này toàn một lũ nổi loạn ha ? Nhóc có biết anh là nhân tài hiếm có khó tìm không bao giờ sai không, sao nhóc lại dám không trân trọng những điều anh nói hả ?!

Nazuna: Mình vừa nghe thấy giong nói phát ra từ phía này..!

Kanata: Ưm ! Tớ đã nghe được điều gì đó về "đấng" ! Điều gì đó nghe rất "nguy hiểm"...!

Không lẽ điều mà tớ lo lắng đã trở thành hiện thực---

Nazuna: Sao cậu đột nhiên căng thẳng vậy, Kanata-chin !? Cậu đã đoán được tại sao hai người bọn họ lại hành động một cách đáng ngờ như thế chưa ?

Ugh, sao mà Izumi-chin lại dám làm việc đó cơ chứ ! Tớ đã nghĩ rằng cậu ấy biết cách cư xử đúng mực hơn rồi cơ đó !

Hay do cậu ta thay đổi ở nước ngoài nên mình không biết ?

Ah, mình nên làm gì bây giờ ? Lúc này mình nên làm gì đây ? Mình có nên gọi cảnh sát không ?

Mình có nên thông báo với họ rằng có một tên bắt nạt biến thái đã bắt cóc cậu bé đáng yêu của mình đi rồi không ?

Kanata: Không, không, điều đó sẽ khiến họ lâm vào "rắc rối lớn" đó ! Hãy tìm hiểu "sự thật" trước. Đừng "hành động hấp tấp".

Nazuna: Eh, cậu mới nói gì cơ ? Mặc dù tớ không có quyền gì để phàn nàn về cậu, nhưng đôi khi máy lờy (mấy lời) cậu nói khó hỉu (hiểu) lắm !

Bỏ qua chuyện đó đi ! Bây giờ, cùng đi bắt họ và tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra nào !

Giờ tớ sẽ đi tìm mấy người mà tớ tin tưởng, giải thích mọi chuyện, và nhờ họ giúp đỡ !

Kanata: Được rồi ! Cùng đi bắt bọn họ với "sức mạnh quần chúng" nào !

Tớ cũng sẽ giúp cậu nữa, chắc chắn luôn đó. Tớ ở bên "phe" của cậu mà. Đổi lại, "ngân sách" của "câu lạc bộ Sinh Vật Học"---

Nazuna: Dẹp nó qua một bên đi ! chúng ta sẽ tạm thời đình chiến ! Ưu tiên hàng đầu của ta bây giờ là giải cứu Tomo-chin khỏi tay của Izumi-chin, vậy nên hãy di chuyển đi, Kanata-chin...!

Kanata: Được rồi ! Không việc gì phải lo lắng cả, Nazuna ! "Chính nghĩa" sẽ luôn giành chiến thắng !

Izumi: ~! ~! ~!

Tomoya: ( thì thm ) K-Khoan đã, anh hãy bình tĩnh lại đi, Sena-senpai ! Chúng ta sẽ bị phát hiện ra mất ! Anh đừng di chuyển như thế. Anh đang làm tay em đau !

Izumi: Nhưng mà cậu ta ! Nazunyan ! Sao cậu ta dám~!

Sao cậu ta dám gọi anh là một tên biến thái cơ chứ !? Đó là những gì cậu ta nghĩ về anh suốt thời gian qua à ?

Tomoya: Đ-Đó chỉ là thói quen xấu của Nii-chan khi anh ấy bị căng thẳng quá thôi ! Mong anh hãy bỏ qua mấy lời đó của anh ấy ạ !

Nhưng mà quan trọng hơn ! Chúng ta cần phải tìm ra một chỗ để trốn trước khi bọn họ tìm được chúng ta !

Izumi: Và anh đang làm điều đó đây ! Nên là đừng có đẩy anh, Được Chứ ? Vả lại, nếu nhóc muốn chạy trốn như thế, sao nhóc không tự mình chạy trốn đi !?

Tomoya: Em không thể tự mình chạy trốn được đâu ! Đó là lý do tại sao em lại cố thuyết phục anh chạy trốn cùng em ! Anh cũng giống như Nii-chan, vậy. Cả hai anh đều chẳng thèm bận tâm đến cái gì khi đang căng thẳng cả...!

Anh ơi anh đừng quên rằng lúc này chúng ta cần phải đoàn kết ! Không quan trọng là chúng ta đi đâu, nhưng anh và em cần phải đi cùng nhau !

Izumi: Anh biết, anh biết mà ! Nhóc nghĩ anh là một thằng đần sao ? Nhóc nghĩ anh đần đến nỗi cần nhóc phải giải thích rõ ràng hả ?

Tomoya: Uhh, anh vô lý quá đi à ! Anh toàn nói mấy chuyện phi lý thôi, anh cũng toàn diễn tả lời của khác theo nghĩa xấu nữa !

Em chưa bao giờ gặp một senpai nào như anh hết, nên em chẳng biết phải cư xử với anh như thế nào cả ! Ah, cũng có một vài người khó đối phó nữa, nhưng đó là chuyện khác !

Izumi: Nhóc đang nói cái gì vậy !? Nhóc nghĩ rằng anh không tốt bằng mấy người kia đúng không ?

Tomoya: Không---Không---Không phải đâu mà ! Làm gì có ai như vậy ạ !?

Izumi: Nhưng ý nhóc là vậy phải không ! Nhóc coi anh là thằng ngốc, nghĩ rằng anh không phát hiện ra cái ẩn ý ấy, hả ? Hành động và lời nói của nhóc đã bán đứng nhóc rồi...!

Ugh ! Công bằng ở đâu ! Sao mình lại phải chịu cảnh còng tay với một đứa nhóc phiền phức cơ chứ !?

Tomoya: Đau ! Đau ! Cổ tay em đau lắm ạ ! Xin anh hãy bình tĩnh lại đi mà ạ, Sena-senpai. Dù cho có kêu gào đến khản cổ thì trong trường hợp này cũng chẳng có ích gì đâu ạ...!


Chương 2 - Kết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro