Oneshot
Tác giả: Esper9
Bản gốc: https://archiveofourown.org/works/34055371
Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mong mọi người thông cảm.
Tóm tắt:
Người hàng xóm mới trong thị trấn thích đàn ông. Eren đã nghe rất nhiều tin đồn về anh.
*Bác bỏ định kiến, tôn trọng đồng tính luyến ái
*BGM: Dakota - Stereophonics
Eren năm nay chín tuổi, sống đối diện một con hẻm vắng. Gia đình nghèo khó nên cậu không cần đến trường, hàng ngày chỉ chạy khắp phố với bạn bè, cãi nhau với những người mình không thích và suốt ngày mơ mộng. Một buổi sáng, khi thức dậy duỗi người, cậu nhìn thấy một chiếc áo sơ mi phơi ở con hẻm đối diện với cửa sổ.
Eren đem chuyện này nói với Armin và Mikasa. Hai người bạn thân của cậu, những người biết chuyện này sớm hơn và chi tiết hơn cậu, không thêm không bớt mà nói cho cậu biết: có một nữ nam nhân mới chuyển vào ngõ.
"Tất cả mọi người đều nói như vậy," Armin nói, "vì anh ta thích đàn ông." Đôi mắt to hoạt bát của cậu khiến từ ngữ đó có chút u sầu, nhưng Mikasa thậm chí còn tàn nhẫn hơn: "Họ nói hắn là kỹ nam. Có người nói bạn trai hắn đã bắt hắn phải bán thân lấy tiền."
Bình thường thôi, đây là chuyện không còn cách nào khác. Suy cho cùng, Mikasa lớn tuổi hơn, biết nhiều hơn bọn hắn, mà lại suýt nữa đã gặp phải chuyện như vậy - điều này khiến lời nói của Mikasa trở nên rất thẳng thắn và gay gắt. Nhưng Mikasa sẽ không nói dối, ít nhất là trước mặt Eren. Tuy nhiên, Eren vẫn bị sốc trước câu nói này.
"Bán thân...? Vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành một người tàn tật sao!" Eren hét lên, "Phương pháp này quá là ghê!"
Mikasa không nói gì, chỉ nhìn anh bằng ánh mắt như đang nhìn một chú cún con ngây thơ. Armin thở dài và giải thích: "Ý Mikasa là người đó kiếm tiền thông qua tình dục".
"Đó là điều mà Eren và tớ sớm muộn cũng sẽ làm," Mikasa nói thêm.
Vì lời nói của Mikasa mà Eren lẻn vào con hẻm một mình. Cậu muốn nhìn xem tên kỹ nam kia trông như thế nào, nhưng lại không muốn bị mẹ bắt gặp hay bị đàm tiếu nên Eren đi một đường vòng rất lâu và đi đến cuối con hẻm - đó là một ngõ cụt.
Cậu trèo qua tường và rơi vào một ngõ cụt vuông vức. Ngõ cụt sạch sẽ không rác. Eren không biết đây có phải là do người đàn ông kia dọn dẹp hay không, trong ấn tượng của cậu đàn ông không làm công việc dọn dẹp. Nhưng đây là một người không giống đàn ông, một nữ nam nhân. Có lẽ anh ta cũng ngăn nắp như Carla, sẽ ném quần áo bẩn của Eren vào mặt cậu, mắng Eren còn ngái ngủ tại sao lại nhét chúng xuống gầm giường.
Eren tiếp tục đi về phía trước, tay phải cầm một con dao. Cậu nín thở bước đi và nhìn thấy một bộ quần áo mới đang được phơi khô ở đầu ngõ. Đó là một chiếc quần kaki, màu vàng xanh, trông giống như một loại đồng phục nào đó, vì ống quần có in số, trên áo còn có một chiếc huy chương viền bạc.
Trong ngõ không có ai. Cả con đường chỉ có một gian phòng nhỏ xiêu vẹo. Cửa sổ rất cao, chắc được sử dụng để lấy ánh sáng. Ngoài ra còn có một cửa thông gió được nối với tầng hầm để thông gió cho lòng đất. Eren dựa sát vào cửa lắng nghe một lúc nhưng không nghe thấy gì. Cậu nhảy lên, vừa đủ tới gần cửa sổ cao, bên trong mơ hồ có một chiếc ghế gỗ, một chiếc giường nhỏ. Vẫn không nhìn rõ được gì. Người kia có quan hệ tình dục với người khác trên chiếc giường này không? Nhưng điều đó quá... Eren không nói nên lời. Cậu ngủ trên giường riêng, Carla thậm chí không được phép đụng vào. Nếu phải chia sẻ giường của mình với người khác, chịu đựng việc người khác tùy ý sử dụng nó và làm bừa bộn ga trải giường – điều đó thật quá đáng thương.
Eren vẫn đang chìm đắm trong cảm thông, cổ áo liền bị thô lỗ túm lên. Eren đang kiễng chân lên thì bất ngờ bị cổ áo giật một phát, cả người ngã lùi lại, suýt trẹo mắt cá chân. Cậu hét lên "A" một tiếng, quay lại và nhìn thấy một người đàn ông có mái tóc vàng óng. Người đàn ông sắc mặt thẳng thắn hỏi: "Cậu đứng trước nhà tôi làm gì?"
"Anh có phải là người đàn ông đó không?"
"Đừng trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi," người đàn ông nói, như thể anh ta nghĩ mình đã nói cái gì thông minh. Tiếng cười của anh trầm thấp, trầm như tiếng động cơ máy bay. Eren luôn mơ ước sở hữu một chiếc máy bay. Tim cậu đang đập thình thịch như động cơ nên cậu đổi câu hỏi.
"Anh là ai?"
"Tôi là Reiner Braun, cậu có thể gọi tôi là Braun. Cậu là ai?"
"Em gọi anh là Reiner, anh có quyền nói cho em biết, em có quyền không nói cho anh." Eren tuyên bố, sau đó hỏi: "Rốt cuộc anh làm nghề gì?"
Eren không nói thẳng cái từ kia ra, cậu là một chàng trai thông minh.
"Trước kia tôi là lính." Reiner nói, lúc này, trên mặt anh hiện lên một tia đau đớn, ngăn cản anh tiếp tục. Eren cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao ngủ chung giường với người khác cũng rất đau đớn. Nhưng đợi rất lâu, cậu vẫn không có nhận được lời giải thích của đối phương. Cậu không khỏi truy vấn.
"Hiện tại thì sao? Bây giờ công việc của anh là gì?" Eren nói, cậu không thể nhịn được nữa, "Anh có quan hệ tình dục với người khác không?"
Reiner giật mình trước lời nói đó, Eren nhìn thấy râu trên cằm anh run rẩy. Cậu đợi một lúc và nhận ra Reiner đang mỉm cười.
"Tôi không biết cậu nghe từ này ở đâu, nhưng nó được gọi là 'làm tình'". Reiner nói, "Làm sao tôi có thể tùy tiện làm tình với một ai đó được? Đó là điều người ta làm khi họ yêu một ai đó."
Eren đã đổi "quan hệ tình dục" thành "làm tình". Theo Reiner, anh ta có yêu cầu rất cao và sẽ không tùy tiện làm tình, và ý tưởng kiếm tiền thông qua làm tình càng trở nên vô căn cứ. Nhưng những tin đồn ở khu phố đều có cơ sở. Họ nói rằng Reiner là một con quái vật bất nam bất nữ nên thích đàn ông; họ nói rằng Reiner có cơ quan của cả phụ nữ và nam giới, có thể có sữa; họ nói rằng Reiner sẽ quyến rũ đàn ông mạnh mẽ và hút rơi hồn phách của hắn. Đàn ông đi đường đùa nhau bảo rằng đừng tiêu tiền vào nam kỹ nữ! Những người phụ nữ đi đường với ánh mắt cảnh giác, không buông tha bất kỳ sinh vật sống nào bước vào ngõ. Có lần, mảnh quần áo của nhà hàng xóm bị thổi bay, thổi sâu năm sáu thước xuống con hẻm nhưng không ai thèm quan tâm. Bộ quần áo nằm trên nền đất trong ngõ suốt ba ngày, đến sáng ngày thứ tư, cuối cùng cũng không còn nữa. Eren đoán rằng nó đã bị một con mèo lấy mất, mèo hoang thích sưu tầm những thứ đó làm ổ. Nhưng mọi người lại không nghĩ như vậy, người ta nói: Reiner đã trộm bộ quần áo đó và dùng nó xem như đàn ông để thủ dâm...
Eren được mở rộng tầm mắt bởi những lời đàm tiếu nghe đồn này, cậu không biết Reiner còn có năng lực này, cậu cũng không hiểu ý nghĩa của việc làm tình. Khi một người làm tình thì có được tính là làm tình không? Tình yêu có thể được sản sinh một mình? Cậu dễ dàng quen đường lẻn vào con hẻm, dạo này cứ vài ngày cậu lại đến gặp Reiner.
Reiner tình cờ đang ngồi trong phòng và mở cửa cho Eren. Eren lao nhanh vào để tránh không cho ai nhìn thấy, suýt xô đổ ghế nhưng Reiner đã nhẹ nhàng ngăn lại. Trên ghế có hai chiếc cốc đang bốc khói đựng cà phê đang pha. Eren vẫn chưa uống cà phê bao giờ, bố mẹ không cho cậu uống vì nghĩ rằng còn quá sớm đối với trẻ em. Cậu nhìn quanh phòng, bốn phía không thấy ai khác.
"Reiner, cốc này dành cho em phải không?" Eren hỏi.
Reiner lắc đầu giả vờ bất lực. "Theo thói quen, tôi pha hai cốc." Anh nói: "Không thể lãng phí bột cà phê phải không?"
Eren cầm cốc nhấp một ngụm. Cốc cà phê của cậu có rất nhiều đường, khiến nó dễ uống hơn cậu nghĩ. Cậu nhấp một ngụm rồi đặt xuống, câu hỏi còn nóng hơn cả cốc cà phê khiến cậu nóng lòng buột mồm.
"Reiner, anh..." lời nói đến miệng lại quay lại, "Anh trước đây thế nào?"
"Ý cậu là cuộc sống của quân nhân?... Cậu sẽ không muốn trải nghiệm nó." Mỗi lần Reiner nhắc đến chủ đề này, anh đều lộ ra vẻ mặt nghẹn ngào. "Chúng ta còn có thể làm gì nữa? Ngoài việc chiến đấu mỗi ngày."
"Chiến đấu bằng cái gì?"
Reiner nói: "Không có nhiều vũ khí lắm. Chiến đấu bằng mọi thứ. Chúng ta dùng tay, dùng súng, dùng lưỡi lê, dao găm, quần áo. Dùng... cà phê mà cậu đang uống."
Eren nhanh chóng đặt cà phê xuống, nhìn vũ khí kỳ lạ mà không đáng chú ý này. Cậu cầm chiếc cốc, duỗi dài tay và nhìn lên từ dưới chiếc cốc, cố gắng nhìn thấy một chút sức mạnh giết người kỳ diệu, nhưng Reiner đã lấy cốc cà phê khỏi tay cậu.
"Điều đó rất nguy hiểm." Reiner cảnh báo, "Tôi có một người bạn thân, cũng bởi vì làm vậy... mà đã không thể quay về từ chiến trường."
"Chết như thế nào?"
Reiner bị sặc trước những lời này. Cậu tựa hồ muốn cười, nhưng sau đó nhận ra rằng đây là một vấn đề nghiêm trọng. Người lớn luôn coi cái chết là một vấn đề nghiêm trọng, nhưng sẽ quá nhàm chán nếu trạng thái duy nhất của mọi người là sống. Eren nhìn Reiner không chớp mắt, nhìn nỗi đau trên khuôn mặt đó được thay thế bằng sự hài hước đen tối, nổi lên là nỗi u sầu lặng lẽ, xa xăm.
"...Tôi và hắn rất thân thiết." Reiner cuối cùng cũng nói: "Hắn không cao hơn tôi, lúc đó tôi cùng đội với hắn, tôi phụ trách bắn, còn hắn phụ trách nạp pháo. Đầu nòng đặt sát mép chiến hào, hào rất cao, khi nạp đạn đại bác phải kiễng chân và duỗi dài cánh tay."
Eren lắng nghe. Tưởng tượng ra cảnh tượng đó - giơ một quả đạn đại bác lên cao, cao thật cao, giống như một quả bóng bowling, rồi đưa nó vào nòng, chờ Reiner tay mát lanh lẹ kéo nòng súng trường.
"Hắn có mái tóc đen và đôi mắt xanh lục." Reiner chậm rãi nhớ lại, vẻ mặt mơ màng, giống như mô tả thứ gì đó anh nhìn thấy ngang tầm với đường chân trời hơn là nhớ lại nó. "Hay mặc quần áo không vừa vặn, đeo chìa khóa trước ngực... đôi mắt rất to."
Reiner ngừng mô tả. Cuối cùng anh cũng nói: "Cánh tay dang ra của hắn đã bị xạ thủ bắn tỉa ở phía đối diện phát hiện."
Eren chạm vào chiếc chìa khóa trên ngực, cánh tay dường như được tiếp thêm sinh lực. Đó là chìa khóa dự phòng của ngôi nhà, được buộc quanh cổ để Eren không bị mất. Cậu không có thời gian để thắc mắc chiếc chìa khóa của cái xác đã đi đâu, hay hắn đã chết như thế nào. Cậu hỏi: "Reiner, anh và hắn có quan hệ như vậy à?"
"Cái gì?"
"Anh yêu hắn sao?"
Reiner sắc mặt xanh xao lại trắng bệch, trong chốc lát, anh nhìn chằm chằm Eren, tựa hồ như đang cân nhắc nên hạ dao chỗ nào. Có lẽ vũ khí mà Reiner sử dụng trên chiến trường là dao. Eren không sợ dao và thích xem người bán thịt mổ lợn. Thế là cậu hỏi tiếp: "Anh yêu đàn ông sao, Reiner?"
Eren được Reiner cho về nhà vào ngày hôm đó. Có vẻ như qua phản ứng của Reiner có thể thấy Reiner không sẵn lòng trả lời câu hỏi này: Reiner rốt cuộc có yêu đàn ông không, nhất là người có chiếc chìa khóa treo trên ngực. Có nhiều cách để lý giải sự không hài lòng này, chẳng hạn như Reiner tức giận vì những gì Eren nói là mê sảng vô căn cứ. Hay lại chẳng hạn, Reiner tức giận vì suy đoán của Eren hóa ra là đúng và anh bị đâm trúng tim đen, xấu hổ hóa giận. Tuy nhiên, đâm trúng ở đây là trúng cái nào: Reiner yêu đàn ông, Reiner yêu người kia, hay Reiner yêu cả hai? Cậu cuộn người trên chiếc giường nhỏ, cắm tai nghe và nằm ngửa nghe nhạc. Tiếng guitar, tiếng bass gầm gừ vang lên từ loa, Eren lăn qua, đè lên tiếng gầm ở phía dưới.
Reiner ở ngay bên kia đường, đối diện với cửa sổ. Eren khẽ đẩy chăn ra, ngồi dậy nửa chừng, có thể nhìn thấy trong ngõ có ánh đèn. Cậu không khỏi gối lên hai tay và bắt đầu suy nghĩ, Reiner thường ăn uống như thế nào? Có lẽ anh ta mua đồ tạp hóa hay mặc cả ở chợ. Nhưng Eren dường như không nhìn thấy nhà bếp. Có lẽ nhà bếp ở dưới tầng hầm, vậy khi Reiner đi mua đồ, liệu anh có nghe thấy những lời đó không? Những lời nói về anh ấy?
Hoặc anh căn bản không ra khỏi cửa, khách làng chơi tự nhiên sẽ gõ cửa nhà anh với đồ ăn thức uống. Ví dụ, một dây xúc xích, một túi bột cà phê. Cần bao nhiêu cân thịt xông khói để được chơi Reiner một lần? Hoặc Reiner chơi người ta. Reiner thích đàn ông, điều này không nhất thiết có nghĩa anh là phụ nữ, nói không chừng Reiner chính là thích nữ nam nhân - chí ít thì từ việc tiếp xúc với Reiner những ngày này, Eren không thể nói rằng anh có sữa mẹ hay bất cứ thứ gì khác. Reiner đứng tiểu, trong nhà cậu có một cái bồn tiểu giống hệt cái đặt dưới chân bàn của Reiner, có miệng tròn. Reiner đụ người khác trông như thế nào? Cậu bắt đầu tưởng tượng: mùi mồ hôi nồng nặc, hơi thở nóng hổi nặng nề, lực đạo rất lớn. Nếu như đổi thành Reiner bị đụ? Mùi mồ hôi nồng nặc, hơi thở nóng hổi nặng nề, lực đạo rất lớn. Theo bản năng tự nhiên nào đó, Eren đã tưởng tượng về việc Reiner bị đụ theo góc nhìn của chính mình. Bởi thế là cậu cũng sẽ có lực đạo rất lớn. Có thể hiện tại không lớn như vậy, nhưng sớm muộn sức mạnh của cậu cũng sẽ lớn như tưởng tượng.
Nhưng nếu có người trả tiền để Reiner để đụ hắn, chẳng phải điều đó có nghĩa là người đó thay vì Reiner thích đàn ông sao? Hoặc có thể không phải anh thích đàn ông, anh chỉ thích được làm tình. Thích đàn ông, thích làm tình, thích cùng đàn ông làm tình - những thứ này có thể tách rời được không? Eren có chút bối rối. Khi không hiểu thì sẽ suy nghĩ lung tung, suy nghĩ lung tung thì ngủ không ngon giấc. Nếu ngủ không ngon giấc, Eren Yeager làm sao có thể ngủ?
Eren lấy áo khoác và lẻn ra khỏi nhà. Lúc này đã là nửa đêm, Grisha và Carla đều đang ngủ ở phòng bên cạnh, họ đã ngủ say, căn bản không để ý đến. Eren đi bộ trên phố, mặc một chiếc áo khoác, bên trong là bộ đồ ngủ và đôi giày thể thao không vừa vặn mà cậu vội mang vào. Đi được một lúc, cậu nhận ra đây là đôi giày thể thao của Zeke. Zeke đổ mồ hôi rất nhiều, lại không hay phơi giày, đế giày ẩm ướt mà Eren đành phải cố chịu đựng cơn buồn nôn và tiếp tục bước đi. Trên đường không có ai, đèn đường trong ngõ vẫn sáng. Cậu trực tiếp đi vào từ ngõ hẻm và thấy đèn trong nhà Reiner đã tắt. Eren không lên tiếng, xuyên qua tấm cửa, cậu nghe thấy bên trong có người thấp giọng kêu to.
Eren ngồi đó lắng nghe một lúc, chỉ nghe thấy giọng nói bất an của một người, và tiếng ván giường cọt kẹt khi cơ thể con người lăn lộn. Vừa định mở cửa đi vào thì đột nhiên có tiếng vật gì đó rơi xuống đất. Eren nhanh chóng mở cửa thông gió, nâng người trượt vào bên trong, nhẹ nhàng đáp xuống đất, cẩn thận đóng cửa sổ thật chặt bằng tay trái, cẩn thận lắng nghe chuyện gì đang xảy ra trên lầu.
Có tiếng bước chân nhẹ nhàng trên lầu, theo sau là tiếng đập mạnh từ cửa sổ. Sau đó là những tiếng nói ngạc nhiên mơ hồ, những lời nói bị bóp nghẹt, tiếng đánh đập, tiếng thịt va chạm, tiếng đồ đạc bị đẩy kéo ken két khó chịu, rồi đột ngột dừng lại. Có tiếng gầm của đàn ông, hơi thở nặng nề, tiếng gầm rú không rõ ràng, kéo dài biến điệu gọi. Eren đoán rằng bọn họ quá mãnh liệt, giày vò nhau đến ngã gục trên giường. Cậu chán nản ngồi một lúc, chờ âm thanh qua đi. Cùng lắm chắc cũng không quá hai mươi phút đi? Không ngờ, tuy cử động đã yếu đi rất nhiều, nhưng gần bốn mươi năm mươi phút sau, những âm thanh đó mới dừng lại. Thời gian chờ đợi kéo dài đến mức Eren tìm thấy một chồng thư không dấu thư tin dưới tầng hầm, mở ra đọc một lúc. Khi âm thanh cuối cùng đã kết thúc, Eren nhìn thấy một bóng người mơ hồ qua khung cửa thông gió, giữa những vết bẩn và mạng nhện chạy trốn về hướng khi nãy cậu đến.
Eren nhét chồng thư lại vào hộp và dành chút thời gian bò ra khỏi tầng hầm. Khi cậu mở cửa, Reiner đang nằm trên giường, đắp chăn dày, hô hấp rất nông, trông như sắp ngủ quên. Mọi thứ trong phòng đều bừa bộn, những mảnh sứ vỡ vương vãi khắp sàn nhà. Eren vừa nghe thấy tiếng vật gì đó bị ném, nhưng cậu không ngờ rằng chiếc cốc bọn họ uống cà phê đã bị vỡ. Nó là cái cốc in hình chú chó con yêu thích của cậu. Eren vốn có ý tốt và không muốn làm phiền công việc của Reiner, nhưng Reiner và vị khách đã hợp sức làm vỡ cốc cà phê yêu thích của cậu. Eren cảm thấy hơi buồn nên lựa chọn đợi Reiner nói.
Reiner mím chặt bờ môi tái nhợt. Eren kiên nhẫn chờ đợi. Một lúc lâu sau, Reiner đột nhiên, môi run lên như phát điên, vội vàng hét lên: "Eren!"
Eren giật nảy mình trước tiếng gọi. Reiner biết tên cậu khi nào? Cậu cảm thấy bị theo dõi, rùng rợn, bư thể bị đuôi rắn vờn, lại có một niềm hạnh phúc thầm kín khi được người ta để ý đến. Reiner ngừng nói, nhìn rất không thoải mái. Eren chạy đến tủ lấy ra một chiếc cốc khác và rót một cốc nước cho Reiner.
"Nghe này, Reiner, anh vừa hành động rất dũng mãnh." Eren nói, với vẻ kiêu hãnh như một vị vua, "Em nói đúng rồi. Người ta nói không sai, anh kiếm tiền bằng việc làm tình - đừng ngụy biện, em thấy khách của anh rồi - công việc của anh là làm tình, nhưng anh không có những thứ đó, phải không Reiner? Anh không có ngực to hay cơ quan phụ nữ."
Reiner từ từ nhắm mắt lại không nói gì, coi như là chấp nhận. Eren nói tiếp: "Em không có làm gián đoạn công việc của anh. Nhưng anh mệt quá rồi, thật sự rất mệt mỏi, Reiner - hãy ngủ một giấc thật ngon nhé. Trông anh không ổh chút nào."
Eren kéo ghế từ trong góc tới và đặt cốc nước lên ghế. Reiner dường như không muốn đứng dậy uống cốc nước, anh quá yếu. Reiner muốn ngủ thật ngon, Eren cũng buồn ngủ, quyết định không quấy rầy Reiner nữa, trước khi rời đi còn đóng kỹ cửa sổ cho Reiner.
Chắc hẳn hàng xóm đã nghe thấy tiếng động nên ngày hôm sau, một người đàn ông trong xóm thề rằng đã nhìn thấy tình nhân của Reiner, một người đàn ông gầy gò, linh hoạt dễ dàng trèo qua cửa sổ và trốn thoát. Eren nghĩ bụng, hắn nói không hoàn toàn sai, Eren thậm chí đã nhìn thấy khách mà Reiner bí mật tiếp đón và làm tình với Reiner suốt bốn mươi phút. Không thấy quần áo của Reiner treo bên ngoài, có thể đã bị lấy đi. Nhưng khi Eren từ con đường cũ rẽ qua đi vào nhà Reiner, Reiner vẫn nằm bất động trên giường, cửa sổ không mở, mọi thứ vẫn như cũ. Eren nhìn một lúc, xác nhận Reiner thực sự đã bị bệnh.
"Được rồi, được rồi." Eren nói, giơ tay đầu hàng, "Anh là bệnh nhân, Reiner, em sẽ dọn dẹp." Cậu quét sàn, ném hết rác vào thùng rác, vứt túi rác, sắp xếp lại đồ đạc rồi thuốc tẩy trắng lau qua sàn nhà một lần. Thuốc tẩy của nhà Reiner đã dùng gần hết nên Eren phải mang tới một ít thuốc tẩy của nhà mình. Dọn dẹp xong, Eren rời đi, cậu thực sự rất mệt mỏi, cậu chưa bao giờ làm bất cứ việc nhà nào ở nhà. Nghĩ đến đây, Eren lập tức lên tiếng.
"Ở nhà em không làm nhiều việc nhà." Eren nói: "Reiner, anh phải đền bù cho em. Em sẽ lấy mấy lá thư nha."
Reiner đồng ý một cách rất trìu mến, Eren thấy môi anh vểnh lên một chút.
Những lá thư được nhét vào túi của Eren mang đi. Nội dung bức thư rất bình thường, chỉ là hai người lính viết thư cho nhau trên chiến trường. Eren dành một đêm để đọc chúng, nội dung câu chuyện thực sự rất bình thường, có mấy từ mà Eren không hiểu. Nhưng Eren không có ý định đưa chúng cho Grisha hay Armin. Đây là thư của Reiner, khi rơi vào tay Eren sẽ trở thành thư của Reiner và Eren. Làm sao có thể đưa thư của cậu cho người khác xem? Eren không còn cách nào khác ngoài việc mượn một cuốn từ điển từ nhà Armin và tra cứu từng chữ cái một.
"Hôn", "một vạn cái hôn", "nhớ hơi ấm của cơ thể em", những lá thư viết như vậy. Một phần khác kể lại quá khứ của họ với giọng điệu u sầu và hoài niệm, trong đó có một đoạn thế này: "Liberio bốn phía đều là biển, anh có thể ngửi thấy mùi ẩm mặn của cảng khắp nơi. Đồng bằng đối với anh quá sức khô khan!... Em nói em chưa từng nhìn thấy biển, trong lòng luôn tràn đầy khao khát, nếu em bằng lòng, sau khi chiến tranh kết thúc, chúng ta có thể quay lại Liberio xem..."
Liberio ở đâu? Nơi này không phải là Liberio, nơi này được gọi là Shiganshina. Khi Eren đi xuống cầu thang, cậu trượt nhanh tay vịn lao xuống bước ầm ầm, Grisha đang làm việc ở tầng dưới, Carla ngẩng đầu hét lên: "Eren, đi nhẹ thôi!"
"Bố ơi—" Eren hét toáng lên, "Liberio ở đâu?"
"Sao con đột nhiên lại hỏi vậy?" Grisha sửng sốt một chút, lấy kính xuống lau lau, "Liberio cách chúng ta một mảnh biển, còn rất xa. Chúng ta phải đi thuyền vượt biển để đến đó."
Eren hai mắt bắt đầu lấp lánh, cậu chưa từng đi thuyền bao giờ!
"Chúng ta bây giờ không thể đi thuyền." Grisha tựa hồ biết cậu đang nghĩ gì, "Chiến tranh ở thủ đô vừa mới kết thúc, mọi phương tiện rời đảo đều bị đình chỉ."
"Nghĩa là không có thuyền để đi à?"
"Nghĩa là không có cách nào để đến đó. Không chỉ bằng thuyền, hay có biết bay cũng không được." Carla xoa xoa tóc cậu, Eren lập tức nhăn mặt.
"Vậy làm sao để đến đó? Nếu con tự mua một chiếc thuyền và bí mật chèo thuyền thì không được sao?"
Cha mẹ cậu nhìn nhau với vẻ mặt kỳ lạ. Grisha cân nhắc rồi nói: "Cái đó thì..."
"Nếu thuyền bị ngăn lại, con vẫn có thể bơi qua." Eren suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cũng không đến mức không cho bơi đi?"
Grisha và Carla qua loa giải thích với cậu vài lời, liền gửi cậu đi chơi với hội Armin. Eren đã lâu không đi tìm Armin và Mikasa, khoảng thời gian vừa rồi cậu đều ở nhà Reiner. Cậu tìm thấy Mikasa trước cửa quán nước giải khát. Armin là người làm việc bán thời gian, cậu bí mật nhét cho mỗi người một chiếc kem ba tầng khổng lồ. Eren ăn hết phần của mình trong ba nhát, Mikasa không nhúc nhích, đưa phần của mình cho cậu.
"Mấy ngày nay cậu đã ở đâu thế, Eren?" Mikasa hỏi.
"Ừm... Tớ đi... làm việc nhà." Eren mơ hồ nói, ngậm kem trong miệng, "Có vài việc nhà tớ cần làm."
Armin nhìn cậu đầy nghi ngờ. "Bình thường cậu mà làm việc nhà á?"
Mikasa nói thêm: "Tớ đến nhà Eren tìm cậu ấy, Carla luôn nói Eren đã ra ngoài."
Eren chỉ có thể lấp lửng: "Không có gì...chỉ là chăm sóc bệnh nhân thôi."
"Bệnh nhân ở đâu ra?"
"À thì— bệnh nhân là bệnh nhân." Eren nói, "Anh ấy ngã bệnh vì làm việc quá mệt mỏi. Chuyện rất bình thường."
Bọn hắn tiếp tục trò chuyện một lúc, Armin đề cập đến việc gia đình dự định cho cậu trở thành quan thư ký, nhưng cậu lại thích làm hoa tiêu hơn, đi tàu biển sao chép bản đồ. Eren cho cậu biết hiện tại đảo đã đóng cửa nên không có đường ra biển. Armin đau khổ gõ đầu, thở dài và nói vậy thì không còn lựa chọn nào khác.
"Nhưng không sao đâu." Mikasa nghe xong cuộc trò chuyện của họ nói: "Như thế này chúng ta luôn có thể ở bên nhau, Armin cũng có thể đến dự đám cưới của tớ và Eren đúng lúc."
Mikasa bắt đầu thảo luận về việc trang trí đám cưới, Eren không biết gì về đám cưới và Armin cũng vậy. Suy nghĩ của hai đứa tràn ngập về những chiếc thuyền chu du khắp thế giới. Eren muốn một chiếc thuyền tốc độ cao, không cần lớn, chỉ có hai ba cabin. Nếu có đường ra ngoài, nơi đầu tiên Eren muốn tới chính là Liberio. Cuộc sống bên bờ biển như thế nào? Eren chưa bao giờ nhìn thấy biển. Nếu có thể, cậu muốn mang Reiner đi cùng, hít thở làn gió mát lạnh trên bờ biển, Reiner chắc chắn sẽ khỏi bệnh nhanh hơn.
Nhưng trước đó, Reiner phải ra khỏi giường và tiết kiệm đủ tiền. Con tàu là của Eren, Armin ngủ ở một cabin, Mikasa ngủ ở cabin khác và Reiner phải ngủ với cậu ở cabin còn lại. Vì vậy Reiner phải đưa tiền cho cậu, giống như Reiner kiếm tiền bằng cách làm tình với người khác. Bằng cách này, Eren có thể đưa Reiner đi cùng và dùng tiền để bảo trì con tàu.
Eren lập tức chạy đi báo tin vui cho Reiner. Reiner vẫn nằm đó, không nói gì, chỉ nhắm mắt lại. Anh có mùi khó chịu, chắc là đã không tắm rửa trong vài ngày. Ban đầu Eren nghi ngờ đó là mùi hôi của tinh dịch, nhưng cậu đã dọn dẹp vào ngày đầu tiên và không có tinh dịch nào trên mông Reiner. Eren cẩn thận tìm kiếm, kiểm tra toàn bộ cơ thể Reiner khi anh đang ngủ, chỉ phát hiện ra mười ba vết sẹo lớn nhỏ.
"Có lẽ— có lẽ nó ở sâu bên trong, anh phải tự lấy nó ra," cậu tuyên bố vào cuối ngày. Reiner giả vờ chết lặng và bất động. Eren không còn cách nào khác ngoài nhấn mạnh bằng giọng điệu nghiêm túc hơn: Em sẽ không móc đít anh đâu!
Trong phòng sạch sẽ, đồ đạc cũng ngăn nắp, Eren đưa cho Reiner một ít nước, đột nhiên không có việc gì làm, cậu ngồi ở trên chiếc ghế cạnh giường Reiner, lắc lư hai chân. Reiner bị nổi mẩn đỏ hai ngày trước, Eren cho anh uống thuốc, hôm nay vết rôm sảy đã giảm đi rất nhiều.
"Em thực sự ghen tị với anh, Reiner." Eren nói, "Anh đã nghỉ việc gần một tuần rồi. Em cũng muốn tìm một công việc giống như anh, có thể làm việc một lần rồi nghỉ ngơi mấy ngày."
Có lẽ Reiner đang cười khúc khích dưới chăn? Reiner là vậy, luôn trêu chọc cậu. Eren nhìn khuôn mặt trên giường, Reiner đã gầy đi một chút, râu đã dài ra một tí. Khi mới gặp Reiner lần đầu, Reiner thậm chí còn không có râu. Anh ấy cạo râu mỗi ngày.
"Anh trở nên lười biếng rồi, Reiner." Eren nằm trên chăn, sờ sờ râu cằm, "Em nghi ngờ anh chẳng có bệnh gì. Là vì anh không muốn làm chuyện này nên giả vờ ốm sao?... Không sao đâu, em cũng hay giả bệnh. Khi không muốn chơi với Mikasa và Armin, em sẽ giả vờ bị cảm để không nghe thấy họ gọi ngoài cửa. Lúc ăn đậu lăng cũng vậy. Em ghét đậu lăng, em kể rồi phải không?...Mẹ luôn múc một đĩa đậu lăng xanh bắt em ăn hết, lúc đó em sẽ buồn bã ỉu xìu nằm trên bàn ăn cho đến khi mẹ giục đi ngủ..."
"Nên em nhìn ra được. Anh không muốn làm việc này, Reiner. Anh không yêu tất cả đàn ông, phải không? Anh yêu đàn ông, nhưng chỉ một số người nhất định. Anh yêu cha mình, bạn thân của anh, người đeo chìa khóa trước ngực. Còn em nữa, Reiner. Có thể sau này anh cũng sẽ yêu em nữa. " Eren dừng lại một lúc, cảm thấy mặt nóng lên với lời nói của chính mình, "Đương nhiên, không nhất thiết phải là kiểu yêu để làm tình. Anh sẽ bị bệnh nếu lúc nào cũng làm tình suốt. – Cứ làm một cái gì suốt đều sẽ sinh bệnh. Khi em còn nhỏ, em chỉ ăn thịt hamburger suốt thôi. Kết quả là em bị ốm nặng liệt giường siêu lâu, ba tháng không ra ngoài đi chơi được, từ đó mẹ luôn cho em ăn đậu cô ve... Em không thích đậu cô ve, nhưng nhất định phải ăn. Mẹ làm vậy vì tốt cho em, em biết. Nhưng công việc là hai chuyện khác nhau, Reiner, anh không cần phải làm những việc anh không thích."
Những lời này có vẻ rất thành thục, có mấy từ và giọng điệu có thể nói là rất sâu sắc. Eren dường như được truyền cảm hứng, tiếp tục nói.
"Không muốn thì không phải làm. Khi muốn làm tình, anh chỉ cần tìm đại một người. Nhưng nơi đó không dùng để làm tình phải không?" Eren dùng kinh nghiệm ném đá chạy mặt nước của chính mình để kết luận rằng không có dòng suối cạn nào khiến hòn đá bay xa đến thế, bọn hắn phải mất hai tiếng rưỡi đi bộ đến hồ bên kia núi. "Anh muốn tìm một người phụ nữ. Hoặc một người đàn ông, tùy anh thích ... Nhưng suy cho cùng, anh cần tìm đúng người." Eren nói điều này và kết luận: "Nếu sai người thì đó chỉ là kiếm tiền... Anh có thể kiếm tiền bằng cách tốt hơn. "Cậu bé đếm đầu ngón tay. "Ví dụ, đi xây nhà. Hoặc làm thợ đốn củi. Như thế thì anh sẽ không làm vỡ cốc của chúng ta hay bị bệnh. Anh sẽ thật khỏe mạnh rồi tiết kiệm một khoản tiền để chúng ta có thể cùng nhau đi du lịch trên thuyền của em."
Reiner mở mắt to mắt, không nói gì, tựa hồ cũng chẳng suy nghĩ gì nữa. Nhưng chuyến đi này không phải là chuyến đi bình thường, Eren đã lên kế hoạch xong. Reiner mới chỉ đến chiến trường thôi chứ chưa đến những nơi khác phải không?
"Đừng coi đó là điều hiển nhiên, Reiner. Em đã nói với anh rồi, điểm dừng chân đầu tiên của chúng ta là Liberio. Anh đã đến Liberio đúng không Reiner? Trong thư anh có nhắc đến cái tên này. Đó là một thành phố ven biển với cá, cua, tôm và thật nhiều vỏ sò. Chúng ta có thể ăn đủ các loại cá. Shiganshina là đồng bằng, khí hậu ở Liberio rất ẩm ướt. Anh cần mang theo nhiều quần áo hơn."
Reiner có vài chiếc áo khoác quân đội và một số bộ quần áo dày trong tủ. Eren đã dọn dẹp nó cho anh nên cậu biết rõ như lòng bàn tay.
Reiner mở mắt, không có hứng thú với bức tranh cậu vẽ, Eren đành phải vắt hết óc.
"Bước tiếp theo, bước tiếp theo." Eren nói, "Chúng ta hãy đến quê hương của Mikasa. Đó là một nơi rất, rất xa, chắc chắn anh chưa bao giờ nghe về nó. Phải mất ba tháng để đi đến đó trên một con tàu lớn. Thuyền của chúng ta rất nhỏ, rất nhanh, cho nên biết đâu sẽ đến sớm hơn một chút. Người ở đó nấu gạo thành cơm ăn, còn bọc cơm lại bằng cái gì á. Anh ăn risotto bao giờ chưa, Reiner? Cơm ở đó khác với risotto đó!"
[một dạng cơm lười, cách nấu giống cháo nhưng khô hơn nhiều]
Nhắc tới Mikasa, tâm trạng cậu bé lại tụt dốc.
"Em không muốn cưới cậu ấy." Eren đá ván giường, cúi đầu xuống, "Kết hôn còn quá sớm, sau khi kết hôn chỉ có thể đi làm, tìm nhà và sinh con. Không phải rất vô vị sao? Ngoài ra, kết hôn cũng chỉ là hai người sống chung. Bây giờ em cũng có thể sống chung với Armin và Mikasa, không cần phải kết hôn. "
Eren mong đợi được nghe thấy một câu "Em nói đúng" hoặc một giọng tán thành mệt mỏi nào đó tương tự. Người trên giường vẫn như thường lệ, ít nhất là trong ba ngày qua - im lặng. Ngay cả hơi thở của anh cũng rất nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy.
Eren nhìn chằm chằm Reiner, người vẫn mở to mắt, không biết đang nhìn cái gì, đôi mắt đục ngầu. Eren muốn nói nhưng bị nhìn lại cảm thấy không thoải mái nên đẩy mắt anh nhắm lại. Reiner bị bịt mắt, trong phòng vang lên một tiếng thú tội rầu rĩ.
"...Em không biết mình có thể sống đến bao nhiêu tuổi nữa." Giọng nói đó vang lên, "Em muốn đi chu du vòng quanh thế giới trước, Reiner... Em muốn đi du lịch cùng anh."
Eren bắt đầu tiết kiệm tiền tiêu vặt, mỗi buổi chiều, cậu phải đi nhặt bao diêm cho Carla, cho vào túi và bán cho trạm rác. Vì vậy cậu không có thời gian để tìm Reiner. Vài ngày sau khi Eren đến, mùi hôi càng nồng nặc hơn. Eren không hiểu tại sao tinh dịch lại có mùi nồng nặc như vậy. Biết là Reiner bị bệnh, nhưng thực sự bệnh nặng như vậy sao? Anh đang rỉ mủ, ga trải giường dính đầy mủ, trông bẩn thỉu và cả chiếc giường đã đổi màu. Màu sắc giống như bơ kêu xèo xèo trong chảo khi Carla đang chiên thịt hamburger. Eren lần này không muốn nói chuyện, mùi nhà Reiner làm cho cậu chảy nước mắt nước mũi, rất buồn nôn. Cậu ở lại một lúc rồi rời đi, chỉ thay cho Reiner một cốc nước. Người trên giường vẫn nặng nề nằm, sợ Reiner buồn chán nên sau khi ra đến cửa cậu liền quay lại mở cửa sổ cho anh.
Một ngày sau khi Eren trở về, hàng xóm đã gọi cảnh sát. Cảnh sát đã phong tỏa lối vào và toàn toàn bộ con hẻm. Eren nghe được chuyện này khi đang ăn sáng, cậu đang ăn thịt hamburger do Carla làm và lơ đãng tự hỏi chuyện gì đã xảy ra. Bên ngoài có rất nhiều người dân đang vây xem, Grisha cũng đi. Nhưng Carla không để cậu đi, cô nói rằng Eren còn quá nhỏ, không thích hợp để xem những chuyện như vậy.
Eren dùng nĩa chọc vào miếng thịt hamburger tức giận nghĩ, tại sao mình lại không thích hợp? Cậu đã nhìn thấy nó trước đây rồi, không phải chỉ là làm tình thôi sao? Cậu đã nhìn thấy những con chó trên đường làm điều đó, và Mikasa nói rằng sớm hay muộn cô và Eren cũng sẽ làm như vậy. Cậu thậm chí còn nói chuyện với Reiner, người mà họ bảo là giỏi nhất trong việc làm tình. Cậu đã rất quen thuộc với loại chuyện này. Eren không phải là kẻ hèn nhát nghe lời mẹ, cậu có thể chạy ra ngoài, lẻn đi theo con đường quen thuộc của mình để vào nhà Reiner. Nhưng trong hẻm xảy ra chuyện lớn như vậy, Reiner cũng không tự mình nói cho cậu biết, vậy mà trong khoảng thời gian này Eren ngày nào cũng cùng anh nói chuyện. Nghĩ như vậy, cậu không muốn biết ngay chuyện gì đã xảy ra trong con hẻm mà giả vờ đồng ý với Carla, ngoan ngoãn ở nhà.
Khi chim ngừng hót, Carla đã nấu xong bữa tối. Zeke học đại học không ở nhà, Eren và Carla ngồi ở bàn ăn, bày dao và nĩa ra. Grisha về rất muộn. Hắn cởi áo khoác treo sau cửa rồi vội vàng lên lầu đi tắm. Eren xem ba tập phim tài liệu tại bàn ăn, không còn đói nữa, hơn nữa tối nay toàn là rau củ, thậm chí cả miếng giăm bông cũng không có. Cậu giả vờ cắn hai miếng, dùng nĩa xiên bông cải xanh trên đĩa, đâm loạn xạ. Ngay sau đó, Carla liền bảo cậu đi ngủ. Eren đặt nĩa xuống, đứng dậy, đi đến góc cầu thang rồi dừng lại dựa vào tường.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" cậu nghe thấy Carla hỏi. Trên người bố có mùi thuốc khử trùng và thịt thối, mùi đó tỏa ra từ những kẽ hở giữa các ngón tay của Grisha. Grisha đang ăn, Eren nghe thấy một tiếng nhai nhỏ chậm rãi, sau đó phun ra một tiếng "ồ".
"Có người bị giết. Người hàng xóm mới sống đối diện... Lương hưu của quân nhân về hưu đã bị lấy mất." Im lặng một lúc, "anh ta đã chết được một thời gian, mới được phát hiện ngày hôm qua."
"Là cái người...?"
"Chính là hắn."
"Đã tìm được hung thủ chưa?" Giọng nữ trẻ tuổi đầy bối rối vang lên.
"Chưa." Dừng một chút, "Kết luận sơ bộ là trộm đột nhập nhà, bị bắt quả tang. Hai người giằng co, anh lính tội nghiệp chiếm thế thượng phong, thi thể bị xử lý qua..." Lúc này, giọng nam chậm lại, càng lúc càng nhẹ, "Chăn mền... sàn nhà sạch sẽ, nước tẩy... duy trì cảnh sinh hoạt của người chết... thời gian..."
Eren dựa vào tường, mất một lúc để xác định những giọng nói đó là của ai. Cậu không hiểu lắm vài từ, chẳng hạn như "nhiệt độ xác chết", "khí thối rữa", "xác trương phồng" và vân vân... Cậu lặng lẽ bước hết cầu thang về phòng rồi thả mình xuống giường, mặt áp vào gối. Chiếc tai nghe ở gần đó, cậu cắm vào, máy nghe nhạc bắt đầu mở, phát một bài hát ngẫu nhiên, những âm thanh điện tử tổng hợp méo mó từ từ chảy ra khỏi tai nghe. Lời bài hát nói:
Thinkin' 'bout thinkin' of you
(Anh nghĩ về khoảng thời gian ở bên em)
Summertime think it was June
(Đó là mùa hè, anh nghĩ là tháng sáu)
Yeah, I think it was June
(Ừ, anh nghĩ là tháng sáu)
Sleepin' in the back of my car
(Ngủ với em ở ghế sau ô tô)
We never went far
(Chúng ta không bao giờ đi xa)
We didn't need to go far
(Không bao giờ phải đi xa)
Lời tác giả:
Cốt truyện theo trình tự thời gian:
Cuộc chiến ở Trung Đông nổ ra, người Eldia tham gia một cuộc thập tự chinh. Grisha lẻn đến Paradis, gặp và kết hôn với Carla. Sau chiến tranh, Marley độc lập và Đế chế Eldian chia rẽ. Reiner đã có nhiều chiến công quân sự, thề trung thành với vương quyền Eldian và chọn đến Shiganshina để phục hồi sức khỏe với tư cách là một người lính đã nghỉ hưu.
Do định kiến về đồng tính luyến ái nên tin đồn lan tràn trong thị trấn, nhiều người tin vào lời đồn về Reiner. Trong số họ có một người tham lam muốn những huân chương quân sự bằng kim loại và lương hưu được trả đúng hạn của Reiner nên đã đến cướp, không ngờ Reiner lại không hề yếu đuối và bị bắt nạt như lời đồn, hắn trở tay không kịp và xuống tay giết người trong lúc tuyệt vọng rồi ngụy trang thành người đang ngủ. Tin đồn về Reiner đã được xác nhận do nhầm lẫn Eren với tên trộm đêm hôm đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro