EXTRA VIII
"Sự vĩ đại không đến từ một giây phút hưng phấn, nó là sự kế thừa của những điều nhỏ nhặt được kết hợp lại với nhau."
•••••••••••••••
Cậu trai tóc tím nhìn về phía cánh cửa đã khép lại của toà dinh thự màu trắng ngà, cuộc đối thoại của Gunner và Heeseung đã lên đến đỉnh điểm - nó làm Riki chán nản đến ngủ gật nên thiếu niên quyết định đi dạo xung quanh khu vực rộng lớn này.
Tốp công nhân đẩy xe cút kít ồn ào nối đuôi nhau đến trước người thu mua, to tiếng kiểm kê rồi ném từng bao hạt giống và nông sản lên thùng xe, Riki đứng quan sát một chốc rồi mới rời đi trước khi bọn họ phát giác ra sự hiện diện của chàng trai lạ mặt. Vườn cây ăn trái có nhiều người làm công hơn cậu nghĩ, Riki đút hai tay vào túi quần đưa mắt nhìn lên những tán cây trên cao nơi ánh nắng mặt trời vất vả xuyên qua vẽ lên mặt đất những chùm sáng ngộ nghĩnh, đôi mắt sắc liếc nhìn về phía đám đông đang xì xầm, có lẽ vì thái độ của thanh niên rõ ràng bị làm phiền nên họ nhanh chóng cúi đầu mang theo từng rổ táo chín đỏ rời đi.
"Gemma, mang thêm nước đến đây..."
Thiếu nữ tên Gemma xách theo cái thùng gỗ nặng nề bằng một tay khó khăn di chuyển đến trước người đàn ông mập mạp, múc một gáo đầy nước rồi đưa đến trước mặt gã, đôi mắt dơ bẩn không hề kiêng dè đó quét khắp gương mặt non nớt trắng nõn của đứa con gái mới lớn, đến vùng da ở cần cổ của nàng, thẳng xuống bộ ngực bị áo và tạp dề lấm bẩn che mất. Gemma không dám nhìn vào mặt tên đàn ông, nàng nhận lại cái gáo rỗng rồi quay lưng rời đi ngay, đến chỗ những tên khác đang la ó vì khát nước.
Riki nhìn thái độ cam chịu của thiếu nữ, cô gái với mái tóc nâu vàng liên tục bị quấy rối bởi nhiều đôi mắt đậm tình dục của lũ đàn ông, gương mặt nàng xanh xao, cổ tay nhỏ gầy lộ ra ngoài lớp vải cố gắng nhấc cái thùng gỗ di chuyển trong khi những tên khác chỉ đứng đó sai sử nàng qua lại như một vật nuôi biết nghe lời. Cậu trai tóc tím liếm qua răng nanh trong miệng mình, tự nhiên lại thấy hơi khát, nhưng Riki chẳng thèm máu của mấy con lợn này.
Khi Anna mất, có lẽ chị ấy cũng chỉ trạc tuổi Gemma bây giờ, đều là những thiếu nữ có hoàn cảnh khó khăn, sinh ra trong tầng lớp thấp kém đồng nghĩa với việc phải chấp nhận số phận hẩm hiu của mình. Chẳng thể tìm được một công việc ổn định để nuôi bản thân hoặc gia đình và nếu như họ may mắn có của cải thì tài sản đó sẽ thuộc về người đàn ông khi cả hai kết hôn.
"Làm ơn đừng đi theo tôi nữa..."
Gemma đứng giữa con đường vắng, mọi người đã lục tục rời đi khi tiếng chuông báo hiệu giờ ăn trưa vang lên, nhưng chàng trai tóc tím lạ mặt vẫn luôn đi theo phía sau cô suốt từ khi cả hai chạm mặt nhau đến giờ. Thiếu nữ đề phòng đưa cái gầu múc nước lên trước ngực mình một cách ngốc nghếch, khi thốt ra lời cảnh cáo Riki nhìn rõ cơ thể nàng run lên từng hồi, tấm lưng gầy yếu càng hạ thấp hơn.
Được rồi, dù sao thì Riki cũng chẳng định làm gì với đứa con gái này, cậu chỉ vô thức đi theo tiếng bước chân của Gemma mà không hề biết mình đã tiến vào sâu bên trong rừng cao su, hai tay cậu trai rút khỏi túi quần - bên tai văng vẳng tiếng gọi của Heeseung. Riki đưa mắt nhìn gương mặt lem luốc, bộ quần áo chắp vá cùng chân váy lấm tấm bùn đất của thiếu nữ lần cuối sau đó mới yên lặng quay đầu rời đi.
;;
Tuổi thơ của Riki chẳng hề đẹp đẽ, giống như hầu hết những đứa trẻ xuất thân từ khu ổ chuột, vật lộn để tồn tại qua ngày, Riki chẳng biết cha mình là ai, kể từ khi thằng nhóc có nhận thức bên cạnh nó chỉ có mẹ và người chị gái lớn hơn hai tuổi.
Mẹ của hai đứa nhóc không có công việc ổn định, số tiền bà kiếm được hầu hết là từ việc nấu ăn dọn dẹp theo giờ cho tầng lớp thượng lưu, thỉnh thoảng Riki sẽ trông thấy Lucia ngồi bên ngọn nến giữa đêm đen cố gắng nắn nót từng đường chỉ thêu để hôm sau kịp giao cho khách hàng. Nhà của họ là căn phòng nhỏ trên gác xép của một bà lão độc thân, nhưng nó là nơi ấm cúng nhất mà Riki có thể ghi nhớ được, cho dù bây giờ cậu sống trong toà dinh thực của Jay và các Chevalier, Riki vẫn cảm thấy nó lạnh lẽo và cô độc lạ lùng.
Anna là đứa con gái ưa nhìn, nên khi cô bé mười hai mười ba đã bị đám thanh niên trong khu ổ chuột trêu chọc rất nhiều, Lucia quá bận rộn để lo lắng được hết cho hai đứa con, nên phần lớn thời gian Riki là đứa đứng ra bảo vệ cô chị, nhưng một thằng nhóc mười một tuổi thì có thể làm gì đám thanh niên tràn trề tinh lực cao to gấp đôi nó. Có khi Lucia quay trở về nhà và trồn thấy đứa nhỏ Riki bầm dập với những vết tím trên mặt, trên bụng cùng Anna bên cạnh rấm rức khóc.
Nhưng tất cả những việc đó đều kết thúc, sau khi hai người phụ nữ bước lên chiếc thuyền tiến về Decelis.
;;
"Em sẽ đi một mình..."
Cậu trai tóc tím nói với hai Chevalier lớn hơn mình khiến cho đôi tay đang cài cúc của Heeseung khựng lại trong vài giây và anh tiếp tục cúi đầu mà không nói gì thêm, thái độ của người anh cả làm không khí giữa cả hai càng khó xử hơn.
"Cầm lấy..."
Anh trai tóc xám ném cho Riki thứ gì đó bọc bằng cái bao da, khi cậu mở ra thì bên trong là một ống pháo nhỏ, Riki dương đôi mắt ngạc nhiên về phía Jake và nhận lại cái nháy mắt từ anh.
"Chỉ để phòng hờ thôi..."
Ba chàng trai đứng trước bìa rừng rộng lớn, đêm nay trăng tròn vằng vặc toả ánh sáng dịu êm thật thích hợp cho một buổi đi săn. Mái tóc tím của Riki bị gió thổi bay, bên tai là tiếng kêu rả rích của côn trùng và thỉnh thoảng vang lên thanh âm ai oán của những con quạ trên mái nhà.
"Không được quá liều lĩnh..."
Heeseung lên tiếng cắt ngang sự tĩnh lặng của khu rừng, trong bóng tối Riki không thể nhìn rõ đôi mắt như nai con của anh, nhưng cậu vẫn nghe ra sự lo lắng kiềm chế trong từng lời của người nọ, thiếu niên khẽ mỉm cười rồi gật đầu rẽ vào lối khác so với hai người anh lớn hơn.
Riki không sợ màn đêm, vì cậu vốn là hiện thân của bóng tối, thiếu niên với đôi mắt đen kịt thoăn thoắt như những con sóc di chuyển qua lại giữa các cành cây cao lớn, áo khoác tung bay khiến người ta dễ liên tưởng đến hình ảnh tử thần đang lùng sục khắp nơi tìm kiếm nạn nhân của hắn. Trước khi Riki kịp nhận ra, cậu đã đến gần nơi chạm mặt lần đầu với Gemma, khu vực này đoán chừng rất ít công nhân lui tới cộng thêm bầu không khí vô cùng kì dị, cho dù là ban ngày khi cậu theo chân thiếu nữ.
Mùi hôi thối xộc thẳng vào khoang hô hấp, quả nhiên trực giác của cậu trai đã đoán đúng, con Chiropteran ẩn thân rất kỹ nhưng nó chẳng phải là đối thủ của một Chevalier máu chiến như Riki. Thiếu niên rút song đao của mình, tia sáng lạnh lẽo của kim loại loé lên dưới ánh trăng bạc, một con Chiropteran đã thành hình đang bám vào thân cây gần đó, dường như nó đang rình rập, Riki trông thấy có hai kẻ ngu ngốc còn chưa biết bọn họ sắp trở thành bữa đêm của quái vật, vẫn hăng say âu yếm nhau.
Riki nhận ra hơi thở quen thuộc của Gemma từ giây phút cậu trông thấy bóng lưng của cô nàng và tên đàn ông đang vồ vập ôm lấy thiếu nữ là một gã lạ mặt nào đó. Tên trai trẻ dùng ngôn ngữ lạ hoắc mà Riki chẳng hiểu được, có thể là Nga hoặc Đức, gã nói với Gemma cơ số thứ và nàng chỉ có thể chớp đôi mắt mơ màng tin theo, cậu trai tóc tím khịt mũi xem thường, đàn ông ngoại trừ hai vị vương tử và Chevalier của họ thì đều là rắn rết cả.
Con Chiropteran đã mò mẫm lại gần hai miếng mồi ngon, Riki dứt khoát nhảy từ trên cây cao đáp xuống trước mắt thiếu nữ và tên bạn trai khiến cặp đôi nhảy dựng, Gemma quần ào xộc xệch trốn về phía sau lưng gã ngoại quốc trong khi hắn chỉ có thể há hốc mồm trố mắt nhìn về phía người vừa đến phá hư chuyện tốt của bản thân. Mất vài giây để hoàn hồn trước khi gã đàn ông lớn tiếng chất vấn Riki đã từ xó nào chui ra, nhưng chỉ một cái liếc mắt cũng đủ để thiếu nữ nhận ra người ban sáng đi theo mình.
"Kêu đồng bọn rời khỏi nơi này hoặc chết..."
Cậu trai ngắn gọn ra lệnh, tay vẫn cầm song đao ẩn bên dưới lớp áo choàng, đề phòng con quỷ hút máu có thể xông ra bất cứ lúc nào. Tên ngoại quốc ngửa đầu cười to, một mình thằng nhóc con thì làm gì được gã, cánh tay lớn lông lá kẹp lấy cổ Gemma lôi nàng ra đằng trước mặc cho thiếu nữ vô cùng không tình nguyện. Gã xổ vài câu tiếng Pháp đứt gãy, từ phía sau những bụi rậm và gốc cây xuất hiện thêm năm sáu tên đàn ông mà Riki không thể quên được gương mặt và nụ cười tà dâm của chúng vào sáng hôm nay.
Đôi mắt thiếu nữ trợn to ngay khoảnh khắc trông thấy đám người mới lộ diện, nàng run rẩy nhìn về phía tên bạn trai nhưng gã chỉ nhe răng cười trên sự ngu muội của Gemma. Cô gái trẻ lớn tiếng kêu cứu nhưng lập tức đã bị khống chế, gương mặt nàng tràn đầy sự tức giận cùng đau khổ, nước mắt bắt đầu tràn ra từ khoé mi hướng về phía thanh niên bí ẩn mà cầu cứu.
"Bọn tao đã định sẽ có một buổi tiệc vui vẻ ở đây....ai mà ngờ lại xuất hiện một vị anh hùng cứu mỹ nhân..."
Gã ngoại quốc hai tay giữ chặt thiếu nữ, ngoắc đầu ra lệnh cho đồng bọn tiến lên, sáu thằng đàn ông lực lưỡng thì sợ gì tên nhóc con vắt mũi chưa sạch. Gã béo hô hào xông lên trước, nhưng ngay khi lão vừa bước một chân lên, cái đầu tròn vo đã bị bàn tay khổng lồ đầy móng vuốt kéo thẳng lên cây cao.
Kéo theo chuỗi âm thanh xương khớp gãy vụn, tiếng nhớp nháp của chất lỏng, lời rên la cầu cứu của gã béo chỉ kéo dài được vài giây rồi im bặt, sau đó không lâu là một cái xác khô bị ném xuống từ trên cao nằm lăn lóc dưới chân lũ đàn ông. Gương mặt tên bạn trai sở khanh trắng bệch khi gã trông thấy một thứ đen xì vừa mới hút rột rột máu từ cổ của tên béo, ngay giây phút đã ăn đủ thì nó mới lười biếng ném thi thể đi như ném một miếng thịt ung thúi. Gemma bị xô ngã ra đất lúc đám đàn ông lũ lượt kéo nhau chạy trốn vào sâu trong rừng thẳm, thiếu nữ chật vật dùng hai tay đỡ lấy bản thân để đứng lên nhưng dường như quá sợ hãi để làm điều đó.
Con Chiropteran muốn đuổi theo sau vè lũ bỏ chạy nhưng không may đã bị sương mù đen quấn lấy khiến nó mất phương hướng, liên tục gầm gừ muốn thoát ra.
"Nấp sau lưng tôi, chúng ta chưa xong đâu..."
Cổ tay mảnh dẻ của thiếu nữ bị nắm lấy, Riki kéo cô về sau lưng mình, mùi xác thối càng ngày càng đậm, mấy tên đàn ông chạy vào rừng đúng là tự tìm đường chết, càng chống cự thì bọn Chiropteran càng khoái trá, cũng giống như Riki chúng thích tâm lý hoảng sợ của kẻ bị săn đuổi. Xuất hiện trước mắt cả hai là bốn bóng đen khổng lồ gần bằng chiều cao của cây táo nhiều năm tuổi nhất, cộng với con đang bị cậu thao túng là năm, thiếu niên tóc tím dứt khoát móc ống pháo được giao cho trong túi áo bắn thẳng lên trời tạo thành chùm sáng đỏ rồi nhanh chóng biến mất ngay, nhưng cậu biết Heeseung và Jake rất nhanh sẽ đến đây, điều duy nhất Riki phải làm là cầm cự cho đến khi họ có mặt.
Thiếu nữ phía sau run rẩy không ngừng nấc lên nhưng may là cô nàng không làm thêm hành động gì ngu xuẩn, sương đen dăng lên bao bọc cả hai và năm con Chiropteran trong một vòng tròn có bán kính vừa đủ để Riki có thể tự do di chuyển mà vẫn có thể ngăn chúng thoát ra. Cậu trai xoay xoay lưỡi đao trên tay mình, sẵn sàng để chặt rớt móng vuốt những lần chúng định lao lên tấn công, đây là lần đầu tiên Riki phải đối phó với nhiều Chiropteran thế này mà không có đồng đội hay vị vương tử nào kề bên, thế nhưng thiếu niên phải liên tục nhắc nhở bản thân tập trung và bình tĩnh chú ý đến mọi phương hướng xung quanh.
Gemma hét lên một tiếng khi cánh tay của con quái vật quét ngang mặt cô và Riki bứt cả hai phải lùi về phía sau, thiếu nữ quýnh quáng dụi đôi mắt ướt đẫm hướng về phía mấy cái răng nanh lởm chởm khiến người ta sợ chết khiếp, bọn Chiropteran sắp mất kiên nhẫn - Riki thầm than không tốt nếu cả năm xông lên một lần thì cậu sẽ không thể đối phó với Gemma bám víu sau lưng. Một giọt mồ hôi chảy xuống thái dương của thiếu niên, song đao thuần thục chém một nhát cảnh cáo về phía quỷ hút máu khiến nó rống lên thảm thiết.
"Chết tiệt..."
Riki lầm bầm, chuẩn bị nhấc Gemma lên bỏ chạy sau khi thấy hai con Chiropteran muốn tấn công mình từ phía sau, nhưng trước khi cậu làm việc đó thì một tảng đá lớn rực cháy rơi xuống từ trên không chặn đứng ý đồ đáng lén của bọn quỷ hút máu. Cậu em út thở phào nhẹ nhõm ngay khoảng khắc Heeseung và Jake xuất hiện như người hùng trước mặt mình, phượng hoàng lửa của anh trai tóc xám lập tức quấn lấy con Chiropteran gần nhất làm nó gào thét vì sức nóng thiêu rụi da thịt.
Heeseung rút thanh gươm mà anh ít khi dùng đến, đạp lên một tảng đá rồi chém về phía hai con còn lại, Gemma bị bao bọc bởi những khối đá xếp thành vòng xung quanh cô nàng, đến bây giờ Riki mới có thể rảnh rang tha hồ tung hoành theo ý của cậu. Khói đen toả ra từ xung quanh thiếu niên, đôi mắt Riki đã hoàn toàn bị bóng tối bao phủ, hai tay cậu cầm song đao lướt đi như tử thần đòi mạng, cái đầu của con Chiropteran rơi khỏi cổ nó lăn lông lốc đến chân Gemma làm nàng trợn mắt ngất xỉu ngay lập tức. Con còn lại cũng không mất quá nhiều thời gian để xử lý, nên đến thời điểm tảng sáng toàn bộ năm con quái khổng lồ đều đã bị tiêu diệt và chôn vùi dưới nền đất lạnh lẽo.
"Đám đàn ông mà em nói, bọn anh đã trói gô lại và để ở sâu trong rừng cao su...."
Heeseung thuật lại cho Riki tình huống đi tuần của hai người rồi ngay khoảnh khắc bắt gặp sáu tên chạy loạn sợ hãi đến độ ăn nói lắp bắp thì cả anh và Jake đều nhất trí đánh ngất, trói bọn chúng lại một chỗ sau đó mới đi tìm cậu em út.
"Giỏi lắm anh bạn..."
Jake đưa nắm tay về phía thiếu niên và cậu cũng đáp lại anh ngay lập tức, Riki nở nụ cười đầu tiên trong vài ngày trở lại đây, điều đó dễ dàng làm giãn không khí căng thẳng giữa những Chevalier trẻ tuổi.
"Anh nghĩ em nên đưa cô ấy về..."
Người anh trai lớn nhất khoanh tay nhìn về phía thiếu nữ vừa mới tỉnh lại không lâu đang ngơ ngác nhìn xung quanh mình và phát hiện Heeseung cũng đang quan sát cô. Những quý tộc này rốt cuộc họ có lai lịch thế nào, Gemma tự nghĩ trong bụng khi Riki bảo cô dẫn đường về khu tập trung của người làm công.
"Rốt cuộc thì ba người là ..."
Thiếu nữ đi phía trước ngập ngừng mở lời, rất sợ làm cho người tóc tim nổi giận, có khi cậu sẽ chém đứt cổ cô ngay tại đây.
"Shhh"
Riki nhìn về phía cô gái, cậu trai tóc tím đứng cách cô một khoảng năm bước chân, ngón tay đặt trên môi ra hiệu cho thiếu nữ giữ yên lặng.
"Gemma, từ sau hôm nay hãy rời khỏi đồn điền này đi..."
Thiếu nữ với mái tóc nâu vàng xác xơ sụt sịt lỗ mũi, đôi bàn tay run rẩy nắm chặt vào nhau, cô cũng không thể chịu được ánh mắt soi mói của bọn đàn ông nhưng biết làm sao đây, Gemma bắt buộc làm việc để nuôi bản thân cũng như gia đình, cô còn hai đứa em cần phải chăm sóc và người mẹ mắc phải căn bệnh hiểm nghèo.
"Cầm lấy..."
Riki túm lấy tay cô gái rồi nhét vào đó cái túi da nhỏ sau đó mới xoay người chầm chậm rời đi, Gemma tò mò mở cái nút thắt bao quanh miệng túi thì phát hiện trong đó là hơn mười đồng tiền vàng lấp lánh. Thiếu nữ hoảng hốt vội vã che miệng để bản thân không hét toáng vì vui mừng, đoạn cô ngẩng mặt lên để tìm kiếm bóng dáng của người tóc tím thì cậu đã biến đi đâu mất, Gemma đánh bạo la to mặc kệ Riki có nghe thấy tiếng mình hay không thì cô vẫn cảm kích vô cùng.
"Ân nhân, cám ơn rất nhiều, tôi sẽ giữ kín bí mật của cậu, tôi thề ..."
;;
Riki vuốt ve chiếc kính lúp do người ấy tặng, vật mà cậu luôn cất trong túi áo bên trái gần nhất với trái tim, trên cỗ xe ngựa lộp cộp trở về thung lũng Loire mặt trời đã lên cao quá những rừng cây ăn trái bạt ngàn.
Heeseung nhận thấy đầu vai của mình trĩu nặng, Riki dứt khoát tựa vào anh để chợp mắt một chút vì cơn khát đang dày vò cậu trai, cả ba sẽ sớm trở về nên không nhất thiết phải đi tìm "thực phẩm" ngay lập tức. Họ không có nhiều cách để mang theo bên người dư dả máu dự trữ nên điều này khá là bất tiện, mà cảm giác đói bụng vô cùng không thoải mái, thật khâm phục Sunoo vì vị vương tử hầu như chỉ tiêu thụ thức ăn của loài người mà chẳng kêu ca gì.
"Chuyện lần trước, em xin lỗi..."
Heeseung bắt gặp đôi mắt của Jake khi cả hai đều ăn ý nhìn về phía sau, người tóc xám ngay lập tức hướng sự chú ý về con đường bên ngoài khung cửa sổ và dùng một tay để che đi khuôn miệng đang dần nhếch lên của mình trong khi Heeseung chẳng thèm giấu diếm mà nhe răng cười toe toét, em út Riki của họ đáng yêu thật đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro