CHAP 8: CON DÂU
Hôm nay, như bà đã nói, sẽ cùng nàng đến Austin gia hỏi cưới. Xe đã đợi ở trước cổng, nàng cũng đã chuẩn bị xong xuôi. Nhưng mà có 1 vấn đề gây cản trở...
+++++
Cô: hong cho vợ đi đâu #huhu# nhớ vợ! Nhớ vợ~~- cô níu tay áo nàng.
Nàng: ngoan, em đi một lát sẽ về, sẽ mua kẹo cho P'Fa nha!
Cô: hong chịu hong chịu, vợ bỏ Engfa #huhu# vợ hết thương Engfa rồi- cô giậm chân giậm giò, giận dỗi.
Nàng: P'Fa ngoan nè, ở nhà ngoan khi em về sẽ được thưởng.
Cô: thiệt hong, vậy thì Engfa sẽ ngoan, bé Char nhớ giữ lời nhaaa.
Nàng: ừm, móc ngoéo nè!
Cả móc ngoéo, cô thơm vào má nàng, cười tít mắt.
Cô: vợ đi vui vẻ.
Nàng: chồng ở nhà ngoan nha!
Cô: bye vợ~
Nàng: bye ông xã.
Nàng ra xe cùng bà đến Austin gia.
*Austin gia/phòng khách*
Mẫu: sang đến tận đây rồi sao?
Bà: bà thừa biết tôi sang đây là vì cái gì mà có đúng không?
Mẫu: muốn tôi gã Charlotte cho Austin gia?
Bà: đúng vậy! Bà muốn thách cưới như thế nào tôi đều đồng ý.
Mẫu: 1 nửa gia sản của Waraha gia!
Bà:...
Mẫu: #hahaha# tham lam quá hả? Vậy thì 1/3 cũng không tồi- mẫu cười lớn.
Bà: bà ăn nói nghiêm túc một chút! nếu không đừng trách sao tôi cướp dâu!
Mẫu ngưng cười, gương mặt trở nên nghiêm túc, quay sang phía nàng.
Bà: ngươi muốn ta gả ngươi cho Waraha gia sao?
Nàng: rốt cuộc bà muốn gì?
Mẫu: ngươi phải đồng ý kế thừa Vanluena Company, trở thành CEO của công ty thì ta sẽ suy xét lại.
Nàng: tại sao? Không phải thằng Bank mới là con ruột của bà sao? Sao không để nó lên nắm quyền, hay là do bà thích ăn bám người khác?
Mẫu: ngươi đừng có suy bụng ta ra bụng người, dù gì ta cũng đã già "hưởng phước" một chút cũng không sao, Bank nó còn tuổi ăn tuổi lớn, tạm thời để ngươi gánh vác thay nó sau này nếu ngươi không muốn thì trả lại cho nó.
Nàng: được! Tôi đồng ý kế thừa sản nghiệp của Austin gia, bây giờ bà đã hài lòng chưa?
Mẫu: tốt! Sau buổi họp báo công bố tân CEO của Vanluena ngươi có thể trở thành Waraha phu nhân được rồi.
Nàng: bà cũng nên biết biết điều một chút, Austin gia thừa sức để nuôi cả mấy đời con cháu nên tốt nhất bà đừng quá đáng.
Mẫu: ta hứa!
Nàng: mọi thứ như thỏa thuận, đến ngày tổ chức họp báo thì thông báo cho tôi. Lòng tin của tôi có giới hạn, mong bà vẫn còn nhân tính.
Mẫu: ta sinh ra đã là huyết long tâm phượng, nên không đến lượt ngươi nhắc nhở.
Nàng: vậy được rồi, chúng ta về thôi, mẹ.
Bà: chào bà.
Mẫu: chào.
Cả 2 trở về Waraha gia. Trên đường nàng bận tâm về rất nhiều điều, rốt cuộc cũng không thể tránh né trọng trách của mình, trở thành người kế thừa sản nghiệp của Austin gia.
Bà: có chuyện gì sao? Con có vẻ không ổn lắm.
Nàng: con không sao, chỉ là có một vài chuyện con cần suy nghĩ thôi ạ.
Bà: không sao, rồi mọi chuyện sẽ ổn, ta tin con, còn có ta ở đây.
Nàng: mẹeee~- nàng ôm lấy bà.
Bà: chu choa, con dâu của tôi làm nũng đáng yêu quá đi mất!
Nàng: giờ này cũng trưa rồi, không biết chị ấy đã ăn uống gì chưa?
Bà: không sao đâu, lúc còn bé Fa nó ngoan lắm.
Nàng: thật ạ?
Bà: lúc nhỏ nó toàn tự tắm, tự mình vệ sinh cá nhân thôi. Có lúc còn giúp mẹ tưới cây, dọn dẹp những thứ lặt vặt nữa.
Nàng: con chỉ sợ chị ấy kén ăn thôi.
Bà: ừm, Engfa khi còn bé đứng là nó kén ăn thật, nhưng cũng không đến nỗi nào.
Nàng: hi vọng là chị ấy sẽ ngoan ngoãn ăn hết bữa trưa.
*Waraha gia*
Y ngồi ở phòng khách, nhìn thấy bà và cô trở về liền nhanh chóng mở lời:
Y: mọi người về rồi.
Nàng: chào chị, đã ăn uống gì chưa?
Y: tôi ăn rồi, em cũng hay thật đấy, chỉ trong vài ngày thôi đã làm cậu ta say em ngủ điếu đổ rồi.
Nàng: chị đừng nói thế, ngại chết mất.
Y: không phải lúc nãy mọi người dỗ dành cỗ vũ các thứ, chắc cậu ta nhịn đói mất thôi.
Nàng: được rồi, cảm ơn chị nhiều lắm, ở lại ăn trưa rồi về.
Y: không cần đâu, tôi có hẹn với bạn rồi, cảm ơn em.
Nàng: tạm biệt.
Y: tạm biệt.
Y lái con moto của mình rời khỏi Waraha gia.
Bà: bữa trưa gia nhân đã chuẩn bị xong xuôi rồi, con cũng ăn nhanh rồi nghỉ ngơi đi.
Nàng: con biết rồi, mẹ cũng tranh thủ ăn uống nghỉ ngơi nha! Hôm nay con làm mệt rồi- nàng ngồi xuống cạnh bà, cảm thấy xót xa vô cùng.
Bà: có sao đâu chứ, cũng chỉ là vì con dâu cưng của mẹ thôi, nhiêu đó không là gì đâu.
Nàng: nhưng mà...con thật sự không biết bà ta sẽ làm gì tiếp theo đây.
Bà: cứ yên tâm, ta có cách để đối phó, con cứ an tâm. Bây giờ vào trong ăn uống vào rồi lên phòng nghỉ ngơi đi.
Nàng: dạ, thưa mẹ con đi.
Bà: ừm- bà cười hiền.
Nàng nhanh chóng lên phòng tắm rửa, tiện thể quan sát cô một chút.
*phòng ngủ*
Nàng nhẹ nhàng bước vào phòng, nhìn thấy cô đang say ngủ, khẽ đến bên cạnh thơm lên mái tóc mượt mà. Nàng mở tủ lấy ra một bộ đồ ngủ.
Nàng: thôi mà không mặc chắc cũng không sao- nàng đi thẳng vào phòng tắm- xem như thưởng cho chị ấy vậy.
Sau khi tắm xong, nàng không một mảnh vải che thân, trèo lên giường nằm cạnh cô rồi chìm vào giấc ngủ.
^buổi chiều^
Cô thức dậy trước, vừa mở mắt liền nhìn thấy nàng chui rúc trong lòng mình. Cô khẽ nhìn xuống, nhìn thấy nàng không mặc gì. Cô có chút hốt hoảng, những cũng không dám động đậy vì sợ làm nàng thức giấc.
Cô: *hình như có cái gì đó với mình*- cô mở chăn- *sao nó lại đứng lên rồi?*
Nàng dụi vào lòng cô, đôi bạch thỏ cứ phập phồng làm cô không thể rời mắt. Thằng nhóc hiện tại đã dựng túp lều phía dưới, nó làm cô rất đau, nhưng cô không dám gọi nàng dậy, chỉ tự mình nhẫn nhịn.
Nàng: chị dậy rồi sao, ông xã~- nàng dụi vào ngực cô.
Cô: Engfa...Engfa dậy na...nãy giờ, mà thấy bé Char ngủ ngon quá nên Engfa hong dám gọi.
Nàng dụi vào lòng cô, cảm nhận bên dưới có gì đó cộm lên. Nàng cúi xuống liền nhìn thấy một túp lều nhỏ.
Nàng: chị cứng rồi?- nàng đưa tay chạm vào "cậu bé".
Cô: a~ vợ~- cô cắn môi, khẽ rên.
Nàng hôn lên cô, thì thầm:
Nàng: đừng cắn môi, em muốn nghe thấy tiếng chị rên rỉ- nàng trèo lên người cô, kéo quần xuống.
Cô: vợ đang làm gì vậy a~
Nàng ngậm gậy thịt trong miệng, bú mút, tay vuốt ve 2 viên bi to, ánh mắt si mê nhìn cô.
Nàng: chồng ngoan~ để em giúp chồng thoải mái nha~- nàng ngậm lấy, vừa bú mút vừa vuốt ve.
Cô: a~ vợ~ sướng ư~
Nàng dùng lưỡi liếm xung quanh gậy, rê rê trên đầu khấc, tay không ngừng vuốt ve phần thân và 2 quả bi tròn tròn bên dưới gậy.
Cô: vợ~ chồng...ưm~- cô bắn tinh.
Nàng nuốt sạch, xém chút đã sặc vì nó quá nhiều.
Nàng: chồng cảm thấy thế nào?- nàng rướn người lên đối diện cô.
Cô: vợ uống hết cái lúc nãy rồi hả?
Nàng: sao thế? Nó ngon mà.
Cô: thật, thật không?
Nàng hôn cô, trêu ghẹo con rắn nhỏ trong miệng cô làm nó bò ra rồi cho cô nếm thử hương vị của chính mình.
Cô: ưm, không ngon tẹo nào, nó nhớt nhớt làm sao á- cô nhăn nhó.
Nàng: không sao, em thấy ngon là được, sao này nếu bị như vậy thì phải nói với em rõ chưa?
Cô: dạ, chồng biết òi.
Nàng: bây giờ vô trong tắm rửa sạch sẽ rồi ra ngoài đi chơi ha!
Cô: đi đâu vậy vợ?
Nàng: đi công viên giải trí.
Cô: yeah! Đi công viên! Đi công viên! Vợ là tuyệt nhất!!
Nàng: rồi rồi, để em chọn quần áo cho chị rồi tắm rửa cho sạch sẽ nha!
Cô: tuân lệnh bà xã!- cô cầm lấy bộ quần áo, hí hửng đi vào phòng tắm.
Nàng: mà này.
Cô: dạ vợ??
Nàng: một lát chị ăn cơm thật ngoan, không được kén ăn hay vòi vĩnh thì em mới cho đi chơi.
Cô: Engfa biết òi. Giờ Engfa đi tắm nha!- cô cười tít mắt.
Nàng: vui vậy đó hả? Được rồi, P'Fa đi tắm đi.
Cô nhanh chân chạy vào phòng tắm, cố gắng tắm thật nhanh, tâm trạng vô cùng phấn khích.
______________________________________
Theo các bn, Mẫu là người tốt hay người xấu??
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro