Chap 30
🌸
"Charlotte à. . .không được. mau thả anh ra" Engfa thức dậy
với tư thế hai tay bị trói chặt vào nhau bằng cả vạt. Bên
dưới, bàn tay mảnh mai của Charlotte đang nắm lấy phân
thân của Engfa mà ve vuốt, ánh mắt kiều mị nhìn hắn
"Ưm..." Charlotte nhìn chăm chăm vào khế phân thân liềm
môi, cơ thể Engfa chỉ còn biết ngọ nguậy để né tránh, hắn
không dám động đậy chân vì sợ va chạm vào bụng của cô
"Không được. . . Charlotte à, tối qua chúng ta đã. . .đừng
mà. . ." Engfa nài ni trong vô vọng khi Charlotte bắt đầu há
miệng ngậm lấy phân thân của hắn. Bàn chân của Engfa ma
sát làm cho drap giường nhàu nát, chống cự nhẹ thì không
thể thoát, mà mạnh bạo thì lại sợ làm đau Charlotte, đúng là
ngàn cân treo sợi tóc.
"Này. . . Engfa Waraha, anh cứ thử chống cự nữa xem?"
Charlotte ánh mắt rực lửa ngước lên nhìn Engfa đang cố cần lấy nút thắt cà vạt để mở trói. Đến từ vị trí của Charlotte hiện tại là một chiếc kéo cỡ to đặt ngay bên cạnh giường
"E. .m..." Mồ hôi bắt đầu chảy dọc thái dương, mặt Engfa tái
đi khi nhìn thấy chiếc kéo, miệng lắp bắp không nói thành
lời. Quay lại với việc lỡ dở, Charlotte tiếp tục chơi đùa với
phân thân thẳng đứng như tòa nhà chọc trời của Engfa
Cơ thể Engfa nóng dần lên, đôi tay bị trói ngoan ngoãn đặt
trước bụng, những lâu lâu vẫn lén ngọ nguậy cổ tay cố
gắng mở ra. Mắt Engfa nhắm nghiền, tiếng sột soạt phát ra,
Charlotte trườn người lên trên, mút lấy cổ hắn. Dòng nước.
lạnh như băng trong miệng Charlotte truyền đến da thịt
Engfa khiến hắn đông cứng, giật thót người, mắt mở to hết
cỡ. Vệt nước dẫn được kéo dài xuống vai, ngực, bụng và
nhanh chóng dừng lại ngay phân thân của Engfa. Khuôn
miệng lạnh lẽo của Charlotte ngậm chặt lấy phân thân nóng
bỏng làm cho Engfa có cảm giác thoải mái" charrr. . .ưm. . .thứ nước đó là cái quái gì vậy? Nó không làm hại đến em chứ? A. .anh thật dễ chịu" Giọng Engfa run rẩy hỏi
Charlotte phớt lờ câu hỏi của Engfa, thay vào đó cô tích cực
ngậm mút hơn như thay cho câu trả lời. Bên dưới Charlotte
hiện tại rất khó chịu nên cô cứ uốn éo không ngừng, còn
Engfa thì đang thở dốc, vẻ mặt dễ chịu, hưởng thụ khoái
cảm mà cô mang lại
"A. .không được. . .ưm. . .cứ thế này, anh sẽ ra
mất. . . Charlotte. . ." Engfa gầm nhẹ, đôi tay mất kiểm soát bắt đầu giật mạnh để tháo dây. Lấy một gói nhỏ màu hồng,
Charlotte gấp rút xé ra, ngước mặt lên, cô đổ thứ chất lỏng
trong gói ngậm vào miệng. Lần nữa cúi xuống đối mặt với
phân thân to lớn, miệng Charlotte bao trọn lấy, chất lỏng
từng chút một ngấm vào phân thân
"A. . .Charr. . .em. . .cái quái. . .a. . ." Cơ thể Engfa giật nảy lên,
khi một cảm giác khác lạ xâm chiếm đột ngột, thứ nước
trong miệng Charlotte lần này nóng rực. Từng dòng máu
chảy trong người hay tuyến nước bọt trôi xuống cổ họng,
Engfa đều cảm nhận được sự nóng râm ran, rạo rực. Cái
nhếch mép đầy tinh quái của Charlotte, không dễ dàng từ bỏ
cô vẫn đang bị cuốn hút bởi phân thân to lớn của Engfa
Đôi tay Engfa cuộn chặt thành nằm đấm, ngón chân của
hắn cũng co quắp lại vì không chịu nổi kích tình. Chiếc lưỡi
điêu luyện của Charlotte thuần thục chạm đến những điểm
nhạy cảm của Engfa, cô rời khỏi phân thân với một sợi nước
bọt dài lưu luyến đọng lại, khung cảnh mị tình rơi vào mắt
hắn. Vô số dấu vết được lưu lại trên cơ thể Engfa, vài vết của
đêm qua đang dần chuyển màu tím và vài vết đỏ mới mẻ
"Engfa, bây giờ nếu anh vẫn từ chối thì em sẽ dừng lại
ngay. . .ưm. . ." Charlotte kéo Engfa vào một nụ hôn sâu, bên
dưới cố tình ngọ nguậy, mời gọi phân thân va chạm với âm hộ
"Anh, không...không từ chối. . .ưm..." Engfa lắc đầu nguầy
nguậy, nụ cười hài lòng xuất hiện trên gương mặt Charlotte,
cô lắc nhẹ mông, phân thân lập tức dễ dàng lắp đầy bên
trong
"A..aa… anh. . ." Charlotte khẽ nhăn mặt, tay chống lên
khuôn ngực vạm vỡ của Engfa, bên dưới bắt đầu động, phân
thân nóng rực sáp nhập với âm hộ tạo nên một cảm giác
ấm áp khó cưỡng
"Em yêu. từ từ cũng được. . .a. .chậm thôi. . " Engfa với tay
xoa lấy bụng Charlotte trấn an, lực động của cô ngày càng
tăng lên, âm thanh va chạm vang lớn, cơ thể cả hai bóng
mồ hôi
"A. . .tu. .yệt lắm. . .em muốn. nhanh..hơn. a. a.
Móng tay Charlotte cắm sâu vào ngực Engfa, ánh mắt đầy dục
vọng nhìn thẳng vào hắn, cảm giác như không thể dừng lại
"Charlotte. a. . .mau cắt dây cho anh. .." Engfa cố gắng giật
mạnh khiến cổ tay bị hằn vết đỏ, với tay lấy chiếc kéo
Charlotte không chắn chữ cắt ngang rồi quăng mạnh xuống
sản, tiếng rơi rớt rõ to
"Ưm.. anh. . . . . . . ." Charlotte cúi người ôm cổ, mút lấy môi
Engfa, còn hắn sau khi thoát khỏi liền đưa tay nắm lấy hồng
cô mà ra vào không ngừng
"A. . .anh phát điên vì em mất. . ." Engfa nhẹ nhàng lật người
Charlotte nằm xuống dưới, tiếp tục duy trì tốc độ, cô nằm lấy
cánh tay hắn, chân theo thói quen vòng quanh hông Engfa
"Anh thật giỏi. ..a...a.. ưm..." Charlotte đưa tay vuốt ve
gương mặt của Engfa "Nói anh biết. .ưm. . .thứ nước đó là gì. . ?" Engfa vỗ vào mông Charlotte một cái vừa đủ lực khiến cô giật mình hét lên
"A. a. . ông xã. . tập trung đi. nào. . .a. . ." Charlotte giọng
kiều mị gọi, mút lấy tai Engfa
"Anh vẫn tập trung đây. a. . .nhưng em phải nói anh biết,
ai đã dạy em cái đó hả?" Engfa vẫn hì hục ra vào
"Ôi, tuyệt qu..ấ...ân.. nữa à..." Charlotte rên lên bên tai Engfa
"Công chúa, đừng đánh trống lãng. . .nếu em không nói,
anh sẽ không cho em nữa" Engfa đe dọa, đột ngột chậm lại
"A. anh.. đừ. ng là. . .Oral Sex Water, đừng dừng. . .tên
khốn. . ." Charlotte lắc đầu, vẻ mặt khổ sở nài nỉ Engfa
"Giỏi lắm, anh thường cho em" Hôn lên môi Charlotte, Engfa
lập tức tăng tốc, từng cú thúc chạm đến cổ tử cung. Sự va chạm không báo trước khiến Charlotte bất ngờ chạm đỉnh
"A...ân...ên nên anh. . . . . . . . Charlotte hét lên, cần chặt
lấy vai Engfa, người co giật từng đợt
"Bà xã, chưa xong đâu, ai đã dạy em trò này hả?" Sau khi
Charlotte ổn định được nhịp thở, Engfa vẫn chưa buông tha
liền tiếp tục động
"A...anh à. là em...là em tự tìm hiểu. ..a..." Charlotte rên
dài, luồn tay vào tóc Engfa mà ghi hắn xuống ngực cô
"A. . . em thật là..." Ngậm lấy một bên ngực Charlotte, Engfa
nhẹ nhàng mút, đưa tay xoa bóp bên còn lại, bên dưới tách rộng chân cô ra mà đưa đầy
"Em nghĩ. . .em sắp ra. . lần nữa. .m. rất..." Cơ thể Charlotte
run nhe. ôm lấy Engfa "Ưm. . .a. . .em thật nhạy cảm. . .a. anh
cũng. . .đợi. anh. . " Engfa gấp gáp, đan tay vào tay Charlotte
"An. .h... em sắp. .không ch. ju...đ. lược. . . . . ." Engfa
cướp đi tiếng rên của Charlotte bằng một nụ hôn, bên dưới
ra vào hết tốc lực
"Ưm...a..a...a...a...a...a..." Charlotte cong người phóng
thích lần hai
"A. a. Charlotte. . ." Tiếng gầm vang lên, chất lỏng nóng
ầm từ cơ thể Engfa lập đầy bên trong Charlotte
"Đây là tuần thứ 13, tuần cuối cùng của quỷ đầu thai kì.
Những ngón tay bé xíu của đứa trẻ bây giờ đã có vân tay,
tĩnh mạch và các cơ quan nội tạng có thể nhìn thấy rõ
qua da. Các ngón tay của đứa trẻ đã bắt đầu gấp duỗi,
các ngón chân sẽ cong và miệng sẽ thực hiện các động tác
mút. Sau ba tháng đầu, sẩy thai ít xảy ra hơn, bây giờ mẹ
sẽ cảm thấy tràn đầy năng lượng hơn và chưa tập thể dục
trước giờ, đây sẽ là thời điểm tốt để bắt đầu một thói quen
tập thể dục đều đặn khi mang thai" Giọng nói nhỏ nhẹ của
nữ bác sĩ siêu âm cho Charlotte đang giải thích tưởng tận
"Đã có thể xác định được là con gái hay con gái chưa?" Engfa
khế hỏi
"Hiện tại thì chưa, bắt đầu từ tuần thứ 17 mới có thể xác
định được, nhưng xác suất chỉ 80%, nếu chính xác hơn
khoảng 95%-100% thì phải đến tuần thứ 20 mới có thể xác
định" Nữ bác sĩ đáp
"Vậy sao?" Engfa gật gù
"Anh và chị đừng quá lo lắng, đứa trẻ trông có vẻ rấtngoan ngoãn, không có biểu hiện gì khác lạ cả đậu. Em sẽ
viết lại những thứ cần lưu ý cho anh chị" Nữ bác sĩ trấn an
"Thật cảm ơn em nhé Marima, vất vả cho em rồi" Charlotte lên tiếng
"Không có gì đâu, người nhà cả mà, nếu không có gì em
xin phép nhé" Dứt câu Marima đứng lên thu dọn đồ đạc rời
đi, Engfa cũng đi theo phía sau để tiễn khách
Marima - một trong bốn thành viên của hội bạn thân Tina, xuất thân từ một gia đình tiêu biểu ngành y, sở hữu
vô số bệnh viện lớn nhỏ của Thailand. Marima tốt nghiệp
tiến sĩ ngành y khoa Đại học Harvard
"Marima à, anh có một chuyện muốn hỏi?" Engfa mở lời khi
vừa tiễn Marima tới cửa
"Sao thế ạ?" Marima nhìn Engfa tập trung
"Chuyện là. . ." Engfa ấp úng nhìn hướng vào phòng ngủ,
cẩn thận canh chừng Charlotte, sau đó kéo Marima ra ngoài
hành lang căn hộ
"Có chuyện gì sao ạ?" Marima có chút hoảng hốt khi bị kéo
đi
"Anh xin lỗi vì hơi thô lỗ, nhưng mà chuyện đó, chuyện mà
anh đã từng nói với em về Charlotte" Engfa úp mở nói nhỏ
"À, chuyện ham muốn sao?" Marima nhướn mày
"Ừm, đúng vậy, trong trường hợp đứa trẻ đang phát triển
liệu rằng nếu vẫn tiếp tục có gây hại gì hay không?" Engfa vẻ
mặt lo lắng
"Anh thập thò như vậy là vì chuyện đó sao? Đừng lo lắng
quá, chỉ cần nhẹ nhàng là được, sẽ không sao cả" Marima khẽ bật cười trước vẻ mặt của Engfa
"Thật chứ?" Engfa nghi hoặc
"Này, em là bác sĩ, không lẽ anh không tin em?" Marima
cười hiền.
"Nhưng mà, hay là liệu anh có nên kiên quyết với Charlotte
không? Anh thực sự lo cơ thể cô ấy sẽ yếu đi mất? Vì tần
suất càng về sau không những không giảm mà còn tăng
lên. Đến anh còn mất sức thì làm sao mà Charlotte. . ." Engfa
bộc bạch, khẽ thở dài
"Chuyện đó thì là do sinh lý của mỗi con người. . ." Marima
giải thích thì đột nhiên bị ngắt ngang
"Này, hai người làm gì mà thập thò ở đây vậy?" Dáng đi nữ
quyền của Tina tiến tới, nhướn mày nhìn Marima và Engfa
"Có gì đâu. . .anh chỉ. .chỉ hỏi Marima về Charlotte thôi?" Engfa lắp bắp
"Hỏi sao không vào nhà, tự nhiên lại đứng ở đây? Hay là,
anh lại làm chuyện gì không liêm chính? Hay là Charlotte có
chuyện gì rồi?" Tina liếc mắt sang Marima
"Không phải, Charlotte vẫn ổn, chỉ là có chút chuyện cần bản
riêng thôi, về chế độ dinh dưỡng của phụ nữ mang thai ý
mà. . ." Marima cố gắng giải thích
"À ra là vậy. . ." Tina gật gù, cười hiểu ý
"Đúng vậy đấy" Engfa hùa theo Marima, mặt mừng rỡ khi vừa
được cứu
"Ra là Mara đang nói dối? Em ở cạnh chị lâu như vậy,
nghĩ rằng có thể qua mặt chị sao?" Tina sắc thái thay đổi
chuyển sang vẻ mặt lạnh như băng"Em, không có. . ." Marima chối bỏ
"Còn bảo không? Để tránh làm ảnh hưởng đến Charlotte, hai
người mau đến nhà em giải thích mọi việc và nên suy nghĩ
kỹ trước khi đưa ra bất kỳ lời nói dối nào khác" Tina nói
luông tuồng rồi xoay lưng bỏ vào nhà
"Gì cơ chứ? Em sẽ không làm đâu, anh tính bảo em sang
đó làm kỳ đà sao?" Tina bình thản uống một ngụm nước
lạnh
"Thế bây giờ em bảo anh phải làm sao đây? Mau nghĩ cách
giúp anh với" Engfa vò đầu bứt tóc
"Anh lạ thật, Marima đã bảo là không sao rồi mà, anh lo
lắng cái gì nữa cơ chứ?" Tina nhíu mày
"Nhưng với cường độ này, lỡ như có chuyện gì thì sao chứ?" Engfa mệt mỏi năm dài ra sofa
"Cường độ này thì làm sao chứ? Qua những gì anh kể, em
thấy vẫn còn nhẹ nhàng so với hôm em bắt gặp anh và chị
dâu đó" Tina mỉa mai
"Tina à, đây không phải lúc để trêu ghẹo anh đâu.
Anh trai của em đang khổ sở lắm đây nè" Engfa than thở
"Em không biết, em nói rồi em sẽ không qua đâu" Tina
cương quyết, căn hộ rơi vào trạng thái yên lặng
"À hay là. . ." Engfa đột nhiên lên tiếng, ngồi bật dậy khỏi
sofa, quay phát sang nhìn Marima
"Sao ạ?" Thấy Engfa nhìn mình, Marima khó hiểu lên tiếng
"Hay là em dọn đến nhà anh đi, dù sao em cũng là bác sĩ tiện cho việc kiểm tra với cả khi có người lạ Charlotte sẽ hạn
chế lại. Tuyệt thật, anh đúng thật là thông minh, chỉ còn
cần em đồng ý nữa thôi. Marima à, xin hãy giúp anh lần
này" Engfa vẻ mặt tội nghiệp, nài nỉ Marima
"Này, không được, Marima đang ở đây cùng với em, ai cho
anh cái quyền đến đây bắt người hà" Tina phát tiết sau
câu nói của Engfa, đặt mạnh chiếc ly xuống bàn thủy tinh,
tạo ra một âm thanh lớn
"Sao, sao chứ? Marima ở đâu là quyền của con bé cơ mà"
Engfa có chút sợ khi nhìn thấy Tina giận dữ
"Em nói không là không, anh mau về ngay cho em" Tina
nằm áo Engfa lôi ra cửa trước sự bất ngờ của Marima
"Này, cái con bé này, anh có làm gì đâu chứ? Marima à, hãy
suy nghĩ, xin hãy giúp anh lần này thôi" Engfa vẫn cố nói với
khi bị Tina lôi xềnh xệch
"Anh có tin rằng anh mà còn nói nữa, em sẽ không cho Marima khám cho chị dâu nữa không hả?" Cơn thịnh nó của
Tina lên đến đỉnh điểm
"Làm sao cơ chứ? Sao em lại nổi giận?" Engfa về mặt khó
hiểu nhìn Tina
"Chị Tina à. . ." Marima rời khỏi ghế, hướng tới chỗ Engfa và
Tina đang đứng
"Ở yên đó, không được đến đây" Tina trừng mắt với Marima, không dám cãi lại Marima lập tức đứng yên
"Về đi ông anh thất bại, Tina này và cả Marima nữa, sẽ
không giúp anh đâu. Chị dâu đang đợi, anh phải nuông
chiều chị, đừng có mà chối bỏ, không thì em sẽ nói với bố
mẹ và Meena đấy. Mau đi đi đi đi giùm cái" Tina đẩy Engfa ra ngoài hành lang rồi đóng sầm cửa lại. Quay lưng vào
nhà, Marima vẫn đang nhìn Tina từ nãy đến giờ với vẻ mặt
đầy bất ngờ
"Nhìn gì mà nhìn, giỏi thì đi mà đi giúp đi, tôi ở một mình
cũng được" Tina trừng mắt với Marima rồi bỏ vào phòng
"Chị à?" Marima vẻ mặt khó hiểu, lẽo đẽo đi theo sau
"Charlotte à, em đang làm gì đó?" Engfa từ trong bếp nói vọng ra ngoài
"Em đang bận!" Charlotte đáp lại lời Engfa từ phòng khách,
nghe cô nói đang bận cảm giác tò mò trong lòng hắn trối
dậy liền xoay lưng ra phòng khách
Hóa ra bận mà Charlotte vừa nói là kiểm tra điện thoại của
Engfa, lắc đầu ngao ngán, hắn thở dài một tiếng rồi cười
nhẹ, quay lại tiếp tục nấu bữa trưa. Đáng lẽ mọi hôm sẽ
là mẹ Engfa đến nấu ăn cho Charlotte, nhưng do hôm nay mẹ
phải dự tiệc nên giao nhiệm vụ lại cho hắn cùng với vô số
lời dặn dò nghiêm khắc. Về phần Charlotte thì đây là lần thứ
10 trong một buổi sáng cô giữ khư khư điện thoại của Engfa,
không biết từ khi nào mà cô bắt đầu có tính đa nghi, ghen
tuông nữa. Cứ hề hỏi đến mà Charlotte trả lời là bận hoặc im
phẳng phát là Engfa biết cô đang tập trung phi vụ điều tra về
hắn...
Đồng hồ vừa điểm đúng 12 giờ, thì thức ăn cũng được
dọn sẵn trên bàn ăn, vô số những món ăn tốt cho phụ
nữ mang thai: Súp cá hồi, Chân giò hầm củ sen, Gà hầm
sả. . .đều là những món được nấu theo công thức và lời
dặn dò của mẹ Engfa
"Thám tử Austin, hôm nay em đã điều tra được thông tin gì
chưa?" Engfa mỉa mai charlotte khi thấy cô bưng hẳn laptop
làm việc của hắn ra phòng khách để kiểm tra
"Hừ" Charlotte hậm hực trong miệng, không thèm trả lời Engfa
"À không, Mrs Waraha chứ nhỉ. . tới giờ nghỉ trưa rồi, ăn trưa
xong rồi điều tra tiếp được không nhỉ? Anh sẽ tìm giúp em"
Engfa vừa nói vừa cười, trêu ghẹo Charlotte
"Đừng có trêu em, đợi em mà tìm được, chắc chắn sẽ
phanh thay anh ra" Charlotte bực dọc rời khỏi sofa tiến vào bàn ăn, đi ngang qua Engfa, cô không quên dặm mạnh vào
bàn chân hắn cảnh cáo
Với sức lực của Charlotte thì đối với Engfa chỉ như kiến cắn, nênbthay vì la ó thì hắn vẫn vui vẻ, cười tươi rói. Ngồi vào bàn
ăn, Charlotte nhìn qua một lượt những món ăn trên bàn, Engfa phía sau theo thói quen, vuốt lấy tóc cô, giúp cô cột cao
lên để thoải mái ăn uống
"Engfa này..." Charlotte giọng điệu nghiêm trọng
"Anh nghe" Engfa vừa nói vừa vòng sang ngồi đối diện
Charlotte
"Nấu nhiều món ngon như vậy, có phải anh gây ra lỗi lầm
gì với em không?" Charlotte đa nghi, nheo mắt hỏi. Ngược
lại với Charlotte, sau khi nghe câu hỏi của cô thì mặt Engfa tối
sầm lại, khổ sở vô cùng
"Dạ thưa bà xã, những món này là do mẹ dặn anh nấu cho
em ăn bồi bổ. Đây là công thức của mẹ, anh chỉ làm theo,
nên có thể nó sẽ không ngon bằng mẹ nấu" Engfa giải thích
một tràng như học sinh đang trà bài giáo viên
"Cẩn thận đấy" Charlotte liếc Engfa, sau đó bắt đầu gấp thức ăn.
"Anh thật không biết Nudee đã nói gì với em nữa" Engfa lầm
bầm trong miệng, chân Charlotte bên dưới bàn ăn liền đá
mạnh vào chân hắn một phát rõ đau
Bữa ăn diễn ra suông sẻ trên sự thống khổ của Engfa, chén
bắt được hắn dọn dẹp sạch sẽ sau bữa ăn, trong khi
Charlotte thì ngon lành uống nước cam và ăn trái cây tráng
miệng. Kéo ghế ngồi cạnh Charlotte, Engfa đưa tay xoa bụng
cô, mặt hớn hở vui vẻb"Mẹ của Deang ăn giỏi, sau đó bố sẽ giúp mẹ gội đầu nhé" Engfa nhìn chăm chăm vào bụng Charlotte sau đó nói luyện thuyên
"Này, rõ ràng là có gì đó không ổn mà" Charlotte nhéo tai Engfa, trừng mắt với hắn
"A. em...đau anh. . làm sao?" Engfa đau đớn, vẻ mặt nhăn nhó
"Có phải là anh chê em ở dơ nên mới nói vậy đúng
không?" Charlotte quyết không buông tai Engfa ra khiến nó đỏ ứng lên
"A. a. . . đâu có, không phải là tí nữa em sẽ đi mua sắm với
Tina và Meena sao? Anh đâu có ý chê em.. a. tha cho
anh. .." Engfa kêu la, tay xoa lên bụng Charlotte xin tha
"Hừ. . .biết rồi, ai biểu anh không chịu nói rõ chứ" Charlotte
thả Engfa ra, xoa nhẹ tai cho hắn, hôn nhẹ lên môi hắn dỗ
dành
"Em tự nhiên. . ." Engfa cau có
"Thôi nào, bố không định so đo với mẹ đó chứ?" Charlotte
nhướn mày, tiếp tục đặt vô số nụ hôn lên gương mặt Engfa,
khiến hắn không nỡ giận dỗi cô, còn ngây người ra mà
cười toe toét
Tâm lý như Engfa biết được quá trình mang thai là thời gian
nội tiết tố của phụ nữ thay đổi, cũng là nguyên nhân chính
gây ra các vấn đề về tóc, nếu việc tắm gội không đúng cách
có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của cả mẹ và đứa trẻ, nên
từ lúc Charlotte vừa mang thai hắn đã mua hẳn một chiếc
ghế gội đầu đặt trong nhà tắm. Thay vì đến những salon làm tóc, thì Engfa sẽ chăm sóc Charlotte tại nhà để tránh việc
salon sử dụng những loại dầu gội hoặc dưỡng tóc có hóa
chất gây ảnh hưởng đến cô
"Mùi dầu gội này có dễ chịu không?" Engfa hỏi khi đang gội
đầu cho Charlotte
"Ừm có, nhưng mà em ngồi là được rồi, sao anh cứ phải mua cái ghế này làm gì cho chật chội vậy?" Charlotte cằn nhằn
"Bị ngốc à? Em đang mang thai nếu đứng hoặc ngồi quá
lâu thì sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ đó biết không? Nên mua
cái ghế này, dù gì em cũng được nằm, không phải sẽ thoải
mái hơn sao? Chưa kể đến việc phải dùng nước ấm và vô
số thứ phức tạp khác" Engfa cao giọng với Charlotte
"Nói ai ngốc hả? Anh đang cao giọng với ai thế hả?"
Charlotte chụp lấy bàn tay của Engfa trên đầu cô, cầu mạnh
để hàn dấu đỏ. Hành động thì bao lực vậy thôi, chứ thật
ra lòng cô đang hạnh phúc vì những cử chỉ và lời nói quan
tâm của Engfa
"A. . .a. . .anh xin, anh xin, nào xong rồi, mau ra ngoài say
tóc, sắp đến giờ hẹn của em rồi đó" Engfa nói khi đỡ Charlotte
dậy
"Khoan đã, mà sao anh lại mong em ra ngoài vậy? Hay là
anh...ưm.. buô. .ng...ư..." Chưa kịp nói hết câu Charlotte
đã bị bàn tay to lớn của Engfa bịt miệng, dắt ra ngoài
Được Engfa nuông chiều sấy tóc và tạo kiểu cho, nhưng về
mặt Charlotte lại hậm hực chăm chăm nhìn TV, hán hỏi gì cô
cũng im bặt, không thèm quan tâm. Chột dạ, Engfa
ra phía trước lén nhìn Charlotte, nhưng rồi cũng vô tư như
không biết gì chậm rãi đi vào phòng thay đồ, chọn quán
áo cho cô. Một lúc lâu sau, trở ra phòng khách, Charlotte vẫn ngồi đó không nhúc nhích, mắt vẫn dán chặt vào TV như
lúc đầu, Engfa không nói không rằng, tiến tới đứng chắn tầm
nhìn của cô
"Công chúa, lại giận dỗi chuyện gì nữa đó?" Engfa thờ dài,
nhìn Charlotte, ánh mắt tóe lửa cô ngẩng đầu, đầu mắt với
Engfa
"Tránh ra" Charlotte giọng lạnh tanh trả lời
"Trễ giờ rồi đó" Engfa ngồi xuống ngang tầm với Charlotte,
đưa tay nựng má cô
"Không đi nữa, mau tránh ra, không thì em giết chết anh"
Charlotte giần giọng
"Ơ...giết chết anh cơ đấy, sợ quá đi mất, xem ai đang giận
dõi kìa" Mỗi chữ Engfa nói ra đều kèm theo một nụ hôn lên
môi Charlotte
"Hử. . ." Bị chọc ghẹo đến mức phát tiết charlotte há miệng
cắn mạnh vào môi Engfa, nhưng trái ngược với đau đớn thì
đó lại còn là cơ hội cho chiếc lưỡi tinh nghịch của hắn tiến
vào lùng sục khoang miệng của cô
"Ưm. . an..h... Charlotte đánh mạnh vào ngực Engfa khi hắn
đang đè cô xuống sofa
"Làm sao? Hết giận dỗi chưa? Khổ sở với em quá, anh là
muốn em đi chơi cho khuây khỏa, có gì mà em cứ suy nghĩ
linh tinh rồi giận dỗi anh?" Engfa nghiêm mặt, hôn vào má
Charlotte
"Ai thèm giận dỗi chú?" Bị nói trúng tim đen, Charlotte quay
mặt nhìn đi chỗ khác
"Thế không giận dỗi, thì mau đi thay đồ nào...Anh đã
chọn giúp em rồi" Engfa lười biếng ôm lấy Charlotte
"Anh muốn đi cùng em không? Sẵn mua sắm cho Deang
một thể" Charlotte vòng tay ôm lấy cổ Engfa
"Không đâu, hãy mua sắm cho em thôi, còn chưa biết là
trai hay gái mà, đợi tới lúc xác định được, mua cũng chưa
muộn. Đi cùng với mấy cô gái như Tina và Meena,
không khéo anh lại thành cái giá đỡ biết đi để mấy đứa
treo đồ mất" Engfa trề môi, than thở với Charlotte khiến cô bật
"E hèm" Tiếng hắng giọng phát ra từ sau lưng làm Charlotte
và Engfa giật mình ngồi dậy
"Nghe thoáng tiếng anh rể đang nhắc tới em nhỉ?" Meena
nhướn mày, khoanh tay nhìn Engfa
"Hai đứa đến rồi sao. . . đến khi nào vậy? Tina, anh đã
dặn em rồi cơ mà, bây giờ anh đâu phải ở một mình, nên
đừng tự ý mở cửa như thế chứ? Anh sẽ thay khóa nếu em
vẫn còn như vậy đấy?" Engfa lắp bắp, khiển trách Tina, cố
tình đánh trống lăng
"Bọn em đến vừa kịp lúc, đủ để chứng kiến màn tâm tình
của anh chị và nếu không tự vào chắc sẽ không nghe
được anh đang nói xấu bọn em. Đúng là ông anh xấu tính
mà..." Tina mia mai
"Anh có nói oan cho mấy đứa đâu chứ?" Engfa lầm bầm
"Thôi nào" Charlotte hôn Engfa dỗ dành sau đó bỏ đi thay đổi
không ngại thể hiện tình cảm trước mặt Meena và Tina,
mặc cho cả hai nhãn mặt, trề mỗi dè bỉu
Tiễn Charlotte rời khỏi nhà bằng vô số hành động âu yếm
kèm theo một chiếc Black Card. Quay vào nhà, Engfa mệt
mỏi vươn vai, hắn tắm rửa rồi tự thưởng cho mình một
giấc ngủ sâu trên sofaTrời sập tối, tiếng bấm vân tay cửa ra vào vang lên, Charlotte đã về, trên tay vô số túi giấy của các thương hiệu nổi tiếng.
Căn hộ tối ôm chỉ có ánh đèn vàng của phòng khách, thay
vì kêu réo Engfa và mở đèn như thường lệ, thì lần này Charlotte lại nhẹ nhàng đặt đồ xuống sofa, rồi tiến vào mở cửa tất cả các phòng kiểm tra kỹ lưỡng. Dường như có điều gì đó làm cho Charlotte không vừa ý, sau khi tìm kiếm xong, cô bực dọc mở túi xách, cầm lấy điện thoại bấm số Engfa
"Tên khốn, biết ngay là lợi dụng cơ hội mình ra ngoài, đề
trốn đi nơi khác mà" Charlotte hét lên trong khi đầu dây bên
kia đang đồ chuông
"Em..." Engfa khẽ gọi, vẻ mặt khó hiểu tựa vào cửa phòng
làm việc, giơ chiếc điện thoại đang rung về phía Charlotte
"Này, sao không nhấc máy, anh đang ở với đứa nào hả?
Nó ở trong phòng làm việc đúng không? Mau tránh ra cho
em" Charlotte hét lên, đùng đùng tiến tới trước mặt Engfa
"Ơ?" Engfa trố mắt nhìn Charlotte
"Ơ cái gì? Anh giấu cô ta trong đó đúng chứ? Mau tránh..."
Charlotte trừng mắt
"Đú. .ng. . .đúng vậy. . ." Engfa lắp bắp
"Cái gì? Anh còn dám thẳng thừng nói với em sao? Cái tên
chết bầm này” Charlotte đẩy Engfa tránh khỏi cửa, sau đó tiến vào lục tung phòng làm việc, trước sự ngạc nhiên của hắn
"Không có. . .chỗ này cũng không. . . Engfa Waraha, anh mau
nói cho em biết, anh giấu cô ta ở chỗ nào hả?" Charlotte bức
bối tiến tới năm lấy cổ áo Engfa
"Anh...anh đâu có giấu. . . em tìm cô nào? Phòng anh chỉ
có mỗi cô này thôi. . ." Engfa sợ sệt, đưa tay chỉ vào bức ảnh lớn in hình Charlotte giữa phòng làm việc
"Anh giỡn mặt với em sao?" Charlotte hằn hộc nhìn Engfa
"Anh đâu có giỡn? Giờ này là giờ anh làm việc như mọi hôm mà, nghe tiếng cửa mở anh ra xem thì thấy em thập
thỏ ở máy phòng bên cạnh, rồi còn giận dữ nói có ta gì đó,
nên anh bất giác ở luôn" Engfa mặt tái mét
"Cái tên này, ngớ ngẩn chết đi được" Buông tay khỏi áo Engfa, Charlotte đánh mạnh vào ngực hắn rồi bỏ ra ngoài
"Cơ mà, em muốn tim ai trong nhà chúng ta vậy? Sao lại
không mở đèn, lỡ không may trợt té thì sao? Lần sau, phải
cần thận đó" Engfa lẽo đẽo theo sau Charlotte luyên thuyên
Charlotte đột ngột dừng bước, quay người ôm lấy Engfa, cuốn
hắn vào một nụ hôn. Bị đột kích bất ngờ, Engfa mất trớn lùi
về sau vài bước, vòng tay ôm lấy eo Charlotte. Rút cạn không
khí của Engfa, Charlotte mới chịu buông ra, tựa vào trán hắn,
vẻ mặt cô ngượng ngùng
"Em xin lỗi là do em nhớ anh quá" Charlotte gò má ửng
hồng, cúi gầm mặt
"Không sao, anh biết lý do mà. . . Charlotte, anh là một lòng
với em. Nào, ở lâu bên ngoài như vậy, em chắc mệt rồi,
mau tắm rửa thôi, anh giúp em pha nước nhé" Engfa nở một
nụ cười hiền, ôn nhu hôn lên trán Charlotte
Luyến tiếc nhìn theo bóng lưng Engfa, cô là ngày càng động
lòng trước những hành động và lời nói của hắn. Ngày càng
lụy tình, u mê, lý trí mách bảo rằng không nhưng trái tim
lúc nào cũng muốn được nuông chiều, muốn dựa dẫm
vào hắn. Đêm hôm nay cũng giống như những đêm khác, trước khi ngủ Engfa luôn dành thời gian để trò chuyện với chiếc bụng của Charlotte. Luôn biết cách chọc ghẹo, làm cho Charlotte Thoải mái, cười vui, chốc chốc lại hôn lên bụng cô
"Anh hết thời gian trò chuyện với con rồi đấy, giờ đến lúc
trả bài rồi. . ." Charlotte nhướn mày nhìn Engfa, nở nụ cười tinh nghịch, che bụng lại
"A. . .bà xã à, tha cho anh, anh hết sức lực rồi" Engfa lật
người, nằm phích ra giường, kêu than
"Vậy sao? Thế thì anh chỉ cần nằm yên là được" Dứt lời
Charlotte cũng lật người theo, ngồi hẳn lên bụng Engfa, bản
tay thuần thục cởi sạch quần áo của cả hai
"A....ưm... Charrr. . .an. .h. . " Engfa thở dốc, ôm lấy hông
Charlotte
Tiếng rên rỉ, đụng chạm vang lên khắp phòng
Mị tình, khoái lạc xâm chiếm hai cơ thể trần trụi
Mùi hương hoan ái và nến thơm xen lẫn nhau
Ánh trăng sáng rực chiếu vào phỏng, chứng minh đêm nay
là một đêm dài vô tận. . .
🌸
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro