21. Thông minh
Engfa đã cẩn thận lựa chọn ba giáo viên dạy ba môn chính cho Charlotte, một người dạy toán , một người dạy tiếng Thái, một người dạy ngoại ngữ, mỗi giáo viên dạy hai tiếng mỗi ngày. Họ điều là những giáo viên có nhiều năm kinh nghiệm giảng dạy, tuổi tác cũng không quá lớn, có kinh nghiệm và có thể tiếp xúc với trẻ em, thân thiện, Charlotte rất thích bọn họ.
Trứoc khi dạy Charlotte, Engfa đã đặt biệt nói riêng với ba giáo viên :
" Đứa nhỏ nhà tôi không có kiến thức cơ bản, khả năng nhận thức cũng kém một chút , hơi chậm. Tôi hy vọng các thấy cô giáo đừng thúc giục cô bé . Đứa bé học thế nào, tính thế nào , tôi cũng không kì vọng quá nhiều, cũng không muốn ép cô bé phải học nhanh. Hy vọng các thầy cô giáo kiên nhẫn với cô bé một chút , cố gắng cổ vũ cô bé thật nhiều, các thầy cô có hiểu ý của tôi không. "
" Vâng,vâng, vâng, cô Waraha, cô cứ yên tâm, trong lòng chúng tôi đều hiểu rõ."
Mấy giáo viên ngoài miệng đồng ý nhưng sau lưng không ngừng toát mồ hôi lạnh. Nếu trứoc đậy không biết cô Waraha cũng không sao , bây giờ có bao nhiêu người trong cộng đồng giáo dục
Bangkok không biết cô Waraha này?
Cách đây một thời gian, vị hiệu trưởng của truờng tiểu học thực nghiệm bị cận thị nên đã cho cô cháu gái của mình ức hiếp con gái của cô Waraha đây , và kết quả thế nào?
Một người đàn ông năm muơi tuổi, chỉ vài năm nữa sắp nghỉ hưu, bỗng nhiên bị bắt vì có bằng chứng phạm tội đưa ra tòa, rồi bị kết án hơn muời năm? Tài sản bất hợp pháp cũng bị tịch thu. Vợ của nguời đó làm phu nhân giàu có bao nhiêu năm? Không còn cách nào khác là phải sống trong tình trạng tuổi già như vậy , ăn uống vô độ, làm sao còn tiền? Bọn họ đã phải bán nhà để trả tiền phạt. Giờ phải sống căn nhà thuê cùng với ba đứa con trai mới vào cấp 3,nghe nói ngày nào cũng khóc. Haizz bị kết án muời mấy năm, nguời đó có thể sống tới ngày ra tù không mới là vấn đề.
Nói tóm lại gia đình này đã hoàn toàn tan nát.
Còn đứa cháu gái bắt nạt trẻ con sao ? Nghe nói cô ta cũng bị bắt không biết là phán bao nhiêu năm, dù sao khi ra tù, hoàn toàn không thể trở thành giáo viên.
Engfa nghe xong những lời này không khỏi buồn cuời.
Nói tóm lại , những giáo viên này biết năng lực của Engfa, không dám đối xử tệ với Charlotte, bọn họ không ngừng dỗ dành Charlotte học , vì sợ cô bé cảm thấy không thoải mái sẽ cáo trạng với Engfa.
Sau khi được Engfa nhắc nhở, bọn họ còn tưởng Charlotte là hỗn thế ma vuơng , cũng đã làm tốt công bị chiến đấu gian khổ, không ngờ khi đến dạy cô bé rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện.
Charlotte mỉm cười ngọt ngào với bọn họ, cũng chủ động bưng nứoc cho giáo viên uống, nói giáo viên nghỉ ngơi một lúc rồi tiếp tục học.
Đây mà là hỗn thế ma vuơng gì chứ? Là một cục bông nhỏ vô cùng thân thiện thì đúng hơn, Sau giờ học ba giáo viên điều không hẹn cùng nghĩ , Charlotte là một cô bé được dạy dỗ rất tốt.
Sau khi dạy được vài ngày, các giáo viên phát hiện ra Charlotte rất thông minh, cô bé không giống như nguời có “ khả năng tiếp thu kém” và “ học chậm ”như Engfa mô tả, trái lại đầu óc Charlotte rất linh hoạt và nhạy bén. Giáo viên dạy cô bé cách phát âm các phụ âm đầu và cuối của bính âm , Charlotte có thể nhanh chóng nắm vững kiến thức cơ bản đó. Số học và ngoại ngữ cũng vậy , cô bé có khả năng tiếp thu tốt hơn hầu hết các trẻ em mà bọn họ đã dạy.
Nhưng Charlotte có một vấn đề lớn nhất, là quá thiếu tự tin , rõ ràng là kiến thức cô bé nắm chắc vững nhưng khi gặp một chủ đề nào đó , Charlotte đều viết rất lâu, viết xong phải ngẩng đầu lên xác nhận với giáo viên, chỉ khi thầy cô đồng ý, cô bé mới dám viết tiếp.
Các giáo viên thấy thế nên luôn khích lệ Charlotte nhiều hơn , mỗi khi Charlotte trả lời đúng các câu hỏi, họ đều khen và chậm rãi bồi dưỡng lòng tự tin cho Charlotte.
Phuơng pháp này rất hiệu quả , dần dần Charlotte đã phát biểu trong lớp, khi gặp phải đều gì không hiểu cô bé đều dùng hết dũng khí để hỏi giáo viên. Bởi vì Charlotte thấy ba vị giáo viên đều rất tốt, không bao giờ chửi bới, mắng mỏ người khác. Hơn nữa những lời khen họ dành cho Charlotte đều là thật lòng.
Ngay cả bảo mẫu cũng thấy sự thay đổi của Charlotte, rõ ràng nhất là khi cô ấy hỏi Charlotte muốn ăn món gì Charlotte luôn miệng nói
" Dì nấu món gì con đều thích. "
Đuơng nhiên , cũng không phải tất cả đều là công lao của giáo viên trong đó, có cống hiến của Engel không hề nhỏ.
Engel vô tình được Engfa chứa chấp một lần, cô ấy nói sau này sẽ thuờng xuyên tới, quả nhiên không hề nuốt lời, thỉnh thoảng có cơ hội sẽ chạy đến nhà Engfa để chơi với Charlotte, thuận tiện ăn trực luôn.
"Cô không cần phải tới truờng à? " Tối nọ rốt cuộc Engfa không nhịn được nữa hỏi Engel.
" Nhà em có mấy giáo viên, bọn họ đều đã dạy hết rồi, chỉ chờ tới tháng 9 nhập học , em trực tiếp tới đại học Bangkok báo danh là được rồi."
Cô út Waraha Gia cả đời không lo cơm ăn áo mặc, cái gọi là đi học chỉ để giết thời gian, lấy bằng tốt nghiệp, diện mạo xinh đẹp hoàn toàn không có bất cứ trở ngại nào , cô ấy cũng không cần kế thừa công việc kinh doanh của Waraha Gia,mọi nguời cũng không quan tâm đến thành tích học tập xuất sắc của cô ấy, mà Engel cũng không để ý tới việc này.
Engel giống như một con chim hoàng yến được nuôi dưỡng trong chiếc lòng của Waraha Gia , vận mệnh tuơng lai của cô ấy sẽ kết hôn với nguời thừa kế của một gia tộc khác để đổi lấy lợi ích mà Waraha Gia cần có.
Chuyện này vốn dĩ không liên quan đến Engfa, những chuyện không liên quan đến mình, từ trứoc giờ Engfa không quan tâm, hôm nay cô lại phá lệ nói nhiều hơn một câu :
" Một người nhất định phải có năng lực và sự tự tin. "
Đáng tiếc, Engel còn nhỏ, không hiểu được ý nghĩa của những lời này , cô ấy cuời hì hì nói :
" Chị, chị sai rồi. Sự tự tin chưa bao giờ có quan hệ với năng lực, nó đến từ gia thế , quyền lực và sự giàu có phía sau mình. Ở Bangkok , thứ không thiếu nhất chính là nguời có năng lực nhưng có mấy người có thể thành công?
Engfa không phản đối, chỉ cuời.
Người có năng lực ở thời đại nào cũng hiếm nhưng cũng không thiếu người tự cho mình là có năng lực.
Sự khác biệt trong đó, Engel sẽ không hiểu được.
Engfa nhắc nhở câu này đã vượt quá giới hạn của mình nên đuơng nhiên sẽ không nói thêm lời nào nữa.
Tóm lại , trong một khoảng thời gian dài , Engel đến chỗ Engfa còn nhiều hơn là về Waraha Gia.
Engel và Charlotte không cùng tuổi nhưng bản thân cô ấy cũng là một nhân vật chưa trưởng thành, muời lăm tuổi vẫn giống như một đứa trẻ, có thể chơi cùng Charlotte. Engel cũng mang rất nhiều đồ của mình tới như máy chơi game và có cả đĩa trò chơi để chơi với Charlotte. Có một thời gian , mỗi ngày Engfa đều thấy hai đứa trẻ ngồi trên sàn chơi game , ngửa cổ, nheo mắt nhìn TV uớc gì có thể úp luôn mặt vào màng hình.
Nếu cứ như vậy , Charlotte sẽ phải đeo kính truớc khi quay lại truờng học.
Engfa phải hạn chế Charlotte và Engel, đặc biệt là thời gian chơi của Charlotte, mỗi ngày chơi nhiều nhất một tiếng và ngồi trên sofa để chơi , không được ngồi gần sát TV, Engfa cũng thuận tiện tịch thu cả máy chơi game của Engel.
" Xin chị đấy, bây giờ là thời đại nào rồi ? Làm sao có đứa trẻ nào không chơi game được " Engel nghiêm túc phản đối.
" Làm sao một giờ có thể đủ? Chơi Supper Mario còn không xong ! Phải không Tiểu Char? "
Cô ấy cọ cọ vào vai Charlotte , dù sao hai người làm chiến hữu cũng được mấy tháng , Engel tuyệt đối tin tưởng Charlotte sẽ đứng cùng chiến tuyến với mình.
Tuy nhiên, mặc dù Charlotte không nở nhưng duới ánh mắt nóng bỏng của Engfa, cô bé ngoan ngoãn đưa máy chơi game cho cô.
" Đừng tức giận, EngEng, em sẽ không chơi nữa. " Rõ ràng là nỗi nhớ trò chơi Console đã đỏ bừng trong mắt cô bé , mắt uơn uớt nhưng động tác rất dứt khoát và thẵng thắng không chút do dự .
Trong lòng Charlotte, Engfa là quan trọng nhất , Engfa luôn đúng. Nếu Engfa không cho cô bé chơi chắc chắn có lí do. Tuy máy chơi game rất hấp dẫn nhưng ở trong lòng Charlotte địa vị của Engfa không thể di chuyển dù chỉ một chút
" Charlotte là đồ phản bội! Đúng là một tên khốn nạn! "
Engel tức giận nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Charlotte, khuôn mặt nhỏ nhắn của Charlotte tròn trịa vô cùng là đều nhờ tay nghề nấu nuớng của bảo mẫu, khuôn mặt mềm mại đàn hồi, cảm giác rất dễ chịu, càng ngày càng giống một con búp bê trong truyền tranh, Engel bất lực nên chỉ đành ngồi trên Sofa nhéo mặt Charlotte cả ngày.
Mùa xuân trôi qua thời tiết dần dần nóng hơn, cái nóng giữa hè ở Bangkok không thể chịu nổi, suốt mùa hè Charlotte không ra ngoài nhiều, học với giáo viên hoặc chơi xếp mô hình máy bay với Engel ở nhà và thỉnh thoảng chơi game một lát.
Charlotte vẫn đang học tập rất chăm chỉ, cô bé đã có được sự tự tin, thông minh lanh lợi và việc học cũng tiến bộ nhanh chóng . Tới tháng sáu giáo viên nói với Engfa nền tảng hiện tại của Charlotte có thể học lên lớp hai cũng không thành vấn đề.
Các giáo viên tưởng rằng Engfa sẽ vui mừng với kết quả vuợt quá mong đợi , không ngờ Engfa tỏ vẻ rất không hài lòng.
" Tôi đã nói khả năng nhận thức của Charlotte có chút kém, muốn mọi người từ từ chỉ bảo, đừng ép con bé phải học quá nhiều mà tạo thành áp lực. "
" Cô Waraha chúng tôi cũng muốn dạy từ từ nhưng Charlotte rất thông minh, chúng tôi đã dạy cô bé rất chậm rồi, là bởi vì cô bé tiếp thu nhanh. "Các giáo viên khóc không ra nuớc mắt, sao lại có phụ huynh như vậy? Học sinh quá thông minh lại đổ lỗi cho giáo viên?
" Ồ. " Engfa rất kinh ngạc.
" Tôi không nghĩ tới chuyện này , thật xin lỗi, tôi đã trách nhầm các vị rồi. "
" Không, không sao đâu... "
Vậy mời các vị tiếp tục giảng dạy theo sự tiến bộ của Tiểu Char. "
" Được, đuợc... "
Thời gian trôi rất nhanh , chớp mắt một cái đã tới tháng 9, thời tiết vẫn nóng bức như trứoc, Engel đến đại học Bangkok báo danh , còn Charlotte cũng bảy tuổi, có thể học lớp 1.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro