Chap 5
Cố định thần lại một lát Engfa vẫn phải chậm rãi tiến đến phòng của Charlotte, cô khẽ gõ nhẹ tay lên cửa nhưng hình như nàng không nghe thấy hay là nàng đã ngủ rồi và cũng có thể là đã xảy ra chuyện không may
Tim Engfa bắt đầu đập nhanh hơn bởi dòng suy nghĩ ngu ngốc của mình, cô thẳng tay mở mạnh cánh cửa trước mặt mình ra, một màn đêm bao trùm lấy tầm nhìn của Engfa
Thật khó để nhận ra được việc gì trong bóng đêm cả, nhưng may mắn cho Engfa vì bất ngờ một thứ ánh sáng quen thuộc loé lên
Charlotte vừa bật đèn lên vừa giương gương mặt đang không hiểu chuyện gì nhìn Engfa, đứa trẻ này là nửa đêm làm loạn sao? Đột nhiên lại xông vào phòng của người khác tự tiện như vậy , Charlotte cảm thấy người con dâu này vô cùng thất lễ
_ Tôi sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đâu, cô không cần phải đến đây để kiểm tra như vậy
Charlotte từ trên giường truyền đến những câu nói đầy vẻ không hài lòng với Engfa, nhưng mà nếu đổi ngược là Engfa, có lẽ cô cũng sẽ khó chịu giống như vậy
_ Không phải , thật ra là Win, anh ấy nhờ con sang đây ngủ để....
Một thời oanh liệt như thế nào không biết nhưng cuối cùng khi đứng trước mẹ chồng của mình Engfa lại chẳng dám giương nanh múa vuốt mà chỉ biết biến bản thân thành một người hầu theo kiểu đúng nghĩa ...
Charlotte không trả lời Engfa, cũng không đuổi cô đi, nàng chỉ im lặng và nằm trở về vị trí ban đầu của mình, nhắm mắt lại và ngủ thế thôi, nàng nghĩ Win thật sự lo lắng cho người mẹ này tháy hóa rồi
Engfa cảm thấy nhẹ cả người nhưng mà tháy độ không quan tâm của Charlotte làm cô có chút không muốn, ít nhất nàng cũng phải nói nhiều hơn một chút chứ, chẳng hạn như hỏi cô tại sao? Hay từ chối thẳng cũng được. Charlotte cứ hành xử như thế khiến bản thân cô tự nghĩ mình giống như một kẻ dư thừa vậy
Nhưng nói gì đi nữa Engfa cũng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, cô tiến đến chiếc sofa dài mà khi sáng bản thân đã ngồi ở đó canh chừng người kia ngủ, không ngờ được cái sofa này tối nay sẽ là người bạn đồng hành của cô . Charlotte không thích người khác chạm vào người và tất nhiên cũng sẽ không ngoại lệ việc không thích người khác nằm chung chăn với mình , Engfa thừa biết điều đó mà, kẻ thức thời mới trang tuấn kiệt
_ Lên giường đi, cô còn ngại gì nữa ,những gì không nên làm cô cũng đã làm hết rồi. Đừng để Win nhìn thấy sẽ lại bảo tôi ngược đãi con dâu của mình
Ặc! Chỉ tại một câu nói của Charlotte mà ngay cả không khí cũng có thể làm Engfa bị sặc được. 'Những gì không nên làm' sao nghe giống như cô làm mấy chuyện đồi bại với nàng quá vậy
Chẳng biết tại sao chỉ trong thời gian ngắn mà trái tim của Engfa cứ luôn bị lỗi nhịp vì người mẹ chồng này vậy. Chắc là không phải cô thích nàng đâu đúng không, mà cũng là vạn phần không thể, vạn phần không được. Engfa chưa bao giờ thích người cùng giới, như vậy đối với Charlotte có lẽ đó chỉ là ngưỡng mộ
_ Không lên sao?
Nhìn thấy Engfa vẫn cứ ngây người đứng đó, Charlotte có chút bực dọc, nàng bất quá chờ không được liền lên tiếng . Engfa tất nhiên theo phản xạ mà chạy thẳng đến giường
Cái danh xưng ' Băng Sơn thánh nữ' thôi thì Engfa sẽ nhường lại cho ngôi sao sáng giá là Charlotte vậy. Cư nhiên bây giờ hãy nhìn vào Engfa mà xem, chả có chút danh dự nào cả
...
Sau khoảng thời gian dài nằm trong im lặng tự lắng nghe nhịp thở của mình, cuối cùng Engfa vẫn là chẳng thể nào ngủ được
Engfa thấy Charlotte đột nhiên bật lên chiếc đèn màu cam dịu nhẹ ngay đầu giường mình, có lẽ nàng vì sợ cô ngủ sẽ không quen với bóng tối nên đã bật nó lên cho cô sao? Engfa tự huyễn hoặc nghĩ, Charlotte đâu phải là một người ưa thích ánh sáng đâu
Trở mình một lát, Engfa nhìn sang Charlotte. Thấy mẹ chồng ngủ say như vậy chẳng biết tại sao bất giác cô gái trẻ lại nở nụ cười
Engfa thừa nhận, trước đây khi ngủ cùng Win, cô vẫn chưa bao giờ có cảm giác an yên bình dị như khi ở cạnh Charlotte giống như lúc này
Giữa đêm thanh vắng khi Engfa mãi ngắm nhìn mẹ chồng của mình, cô nghĩ hình như là bản thân ghen tị với cách nàng bảo quản cơ thể hay vì một lý do gì khác mà cô luôn đặt biệt ngưỡng mộ nàng đến vậy ? . Mãi mê với dòng suy nghĩ của chính mình bất chợt Charlotte nắm lấy vạt áo của cô, đầu cứ di chuyển qua lại
Nàng gặp ác mộng sao???
Nước mắt Charlotte đột nhiên chảy xuống , trong bóng đèn lờ mờ Engfa lại nhìn thấy mẹ chồng của mình đang khóc, đây là lần thứ bao nhiêu cô thấy nàng khóc rồi, ngay cả đến trong giấc mơ Charlotte cũng vẫn chẳng thể cười sao? Charlotte đã phải trải qua những gì vậy, rốt cuộc thì trái tim nàng là tại sao. Engfa ước mình được thử một lần bước vào cuộc đời của nàng, được cùng chia sẽ muộn phiền như vậy thì sẽ thật tốt biết mấy , giống như ...những người bạn...chẳng hạn
Một lần nữa Engfa kéo Charlotte lại gần mình hơn, chậm rãi ôm lấy nàng vào lòng, che chở giấc ngủ an lành cho nàng
Engfa biết Charlotte thật sự cần một ai đó bên cạnh nàng, bởi chính cái nép chặt vào người cô, Engfa cũng đủ biết rằng nàng đã cô đơn đến thế nào mà
_ Char vất vả rồi!!! Ngủ ngoan , con ở đây
Charlotte ôm lại cô chặt hơn, trong giấc mơ đau đớn của nàng đột nhiên lại có hơi ấm của ai đó phủ lên người, những lời nói cay độc bên tay giờ phút này nàng chẳng còn nghe thấy nữa, nàng chỉ biết rằng có ai đó vừa nói với nàng rằng cô ấy ở đây, ở ngay bên cạnh nàng. Cảm giác an toàn này khiến đến cả trong cơn ác mộng Charlotte cũng không muốn mình phải tỉnh dậy
Engfa có chút bất ngờ với cái xiết chặt hơn của Charlotte, nàng nghe được những gì cô nói sao?. Nhưng mà cũng chẳng sao cả, vì Engfa thật lòng muốn Charlotte nghe được tiếng lòng của cô
Nàng đặc biệt lắm có biết không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro