Chap 55
Đến cục cảnh sát , Apinya mới vừa xuống xe rất nhiều người lập tức liền nhận ra nàng , chỉ một chút đã gây nên náo động . Bên trong cục , nam cảnh sát dồn mắt liếc về phía nàng , mỗi người chỉ kém con mắt rớt ra ngoài , cố gắng nhìn thấy cho được gương mặt nữ thần , bình thường đều nhìn màn ảnh lớn thưởng thức vẻ đẹp của nàng mà giờ khắc này có thể nhìn thấy sắc đẹp chân thật , cái kia có bao nhiêu kích động a . Cái tin minh tinh Apinya đến cảnh cục chuyện này bị một truyền mười , mười truyền một trăm , cuối cùng tất cả mọi người gần như chạy đến chỉ đến nhìn nàng ấy , bất luận là nam hay nữ . Trên đường đi đến văn phòng người người ra xem thiếu điều nước chảy không lọt , bọn họ là đến chứng kiến phong thái của minh tinh . Có người còn cầm sách vở đủ loại đến xin ký tên , xin nhờ ! Tốt xấu gì cũng là nhân viên chính phủ , thực sự là mất mặt mà . Engfa gian nan giúp nàng rẽ đường , hiện tại cô thật giống vệ sĩ riêng của Apinya vì thế nên phiền muộn cực kỳ . Nếu biết có nhiều phiền toái lớn thế này , sớm đã không tiếp nhận vụ án này . Không bao lâu người đã ra đầy mồ hôi , nhìn lại người được cô bảo vệ đi phía sau muôn người chú ý ra dáng nữ vương , ngẩng đầu ưỡn ngực , ngạo kiều như đi trên thảm đỏ quý phái bước về phía trước , thực xấu hổ mà . Nữ vương nào đó từng bước dưới sự hướng dẫn của Engfa đi về khu vực làm việc của cô , có mấy người cảnh sát trẻ tuổi một đường theo ở phía sau còn xung phong nhận việc hộ tống , được rồi ! Vậy cũng bớt cho Engfa không ít khí lực , ngẫm lại phụ nữ này có mị lực lớn như vậy sao sao ? Không phải chỉ là một minh tinh hay sao , cảnh sát Waraha mới xem thường đây ! Chỉ muốn mau mau lấy xong khẩu cung sớm một chút rồi nghỉ về nhà .
Nguyên bản chỉ cần mấy phút là có thể đến nơi mà ngày hôm nay lại bỏ ra nửa giờ mới lết đến phòng , trái tim nhỏ bé mệt muốn chết . Thật vất vả đi tới khu vực của mình , Engfa hai tay cản lại đem những con ong mật đánh đuổi đi hết , an toàn về đến cửa . Bất quá khi cô quay đầu nhìn lại thật không còn gì để nói , ăn trộm cũng khó phòng a . Thuộc cấp của mình cũng nháo nhào đến chào hỏi Apinya , ra dáng như rất quen với bọn hắn , lập lại cái màn xin chữ ký chán chết , muốn bao nhiêu tầm thường có bấy nhiêu tầm thường . Engfa khoanh tay bình tĩnh nhìn cấp dưới nhiệt tình của mình .
- " Mọi người đến đây để theo đuổi minh tinh hả ? Bây giờ là giờ làm việc , có cái gì thì lo đi làm đi "
Engfa cuối cùng vẫn không nhịn được rống lên một tiếng , cọp không phát uy thì tưởng mình là mèo ốm chắc . Nghe Engfa hiếm khi uy vũ hống một tiếng , thuộc cấp của cô nín cười từng người từng người dần dần tản ra như không có chuyện gì , hối hả trở lại vị trí của mình ngồi xuống . Nhưng tinh thần vẫn hưng phấn cười hì hì nhìn Apinya cùng Engfa . Engfa nhìn chằm chằm cái kẻ cầm đầu kia :
- " Cô theo tôi vào đây "
Apinya đẹp đẽ xoay người quăng ra phía sau hào quang tứ phía tiến vào phòng lấy khẩu cung , cái nhóm sói đói ở ngoài oa oa mấy tiếng . Engfa sau khi vào phòng kéo hết rèm cửa sổ xuống miễn cho đám người bên ngoài lại nhìn chằm chằm . Rốt cục lỗ tai thanh tĩnh , Engfa lấy giấy bút bắt đầu tự mình lấy khẩu cung của Apinya . Quá trình này Apinya một bên miêu tả lại tình cảnh lúc đó , một bên ám muội liên tục nhìn vào Engfa làm cô không dễ chịu gì cho mấy , phía sau lưng cảm giác lạnh lẽo . Thật vất vả mới lấy khẩu cung xong , Engfa thở phào nhẹ nhõm , mới vừa đứng lên thì Apinya liền mở miệng nói :
- " Madam , công sự xem như là đàm luận xong , vậy chúng ta có thể nói chuyện tư được không , tôi có thể biết tên và số điện thoại của cô không ? "
Thấy Engfa không có phản ứng thật giống như đang do dự , Apinya tiếp tục nói :
- " Cô không cần suy nghĩ như vậy , tôi không ý tứ gì khác , chính là muốn báo đáp cô ngày hôm nay cứu tôi một mạng , có nể mặt cùng tôi ăn bữa tối hay không ? "
- " Tôi có thể cho cô biết tên , tôi họ Waraha tên Engfa , ăn cơm thì không cần , lòng tốt của cô tôi chân thành ghi nhớ . Tôi là cảnh sát , cứu nhân dân vốn là chức trách của tôi . Khẩu cung đã lấy xong , cô có thể đi rồi , có yêu cầu gì sẽ liên lạc lại cho cô sau "
Engfa từ chối cũng bắt đầu ám chỉ nàng có thể đi được rồi , thế nhưng Apinya không chịu bỏ qua , không nghe theo lời Engfa vừa nói . Lúc này vừa vặn trợ lý của Apinya gọi điện thoại đến hỏi nàng có muốn tài xế tới đón hay không , Apinya đứng ở một bên nói không cần . Sau khi cúp điện thoại vẻ mặt vô tội nhìn Engfa :
- " Cảnh sát Waraha không khéo tài xế của tôi giữa đường xe có vấn đề , tôi không thể về , có thể hay không phiền phức cô đưa tôi một đoạn ? Cô cũng biết tôi là người nổi tiếng , cứ như vậy đi ra ngoài nhất định sẽ gây ra tình trạng giao thông bế tắc , gây ra rắc rối không cần thiết "
Engfa xoa trán :
- " Đúng là phục cô luôn , không biết thật hay giả . Quả nhiên là đại minh tinh , diễn viên biết ăn nói , tôi nói không lại cô , xem như tôi thua . Bất quá ăn cơm thì thôi đi , dù sao thân phận của cô như thế nếu có người thấy hiểu lầm sẽ không tốt "
Nói xong theo thói quen giơ tay muốn nhìn thời gian , phát hiện đồng hồ đeo tay người nào đó tặng mình đã ném đi , dấu vết bên ngoài cũng không còn tồn tại nữa , giống như tình cảm hai người các nàng . Sau này cô cũng không có mua đồng hồ khác nên hành động này có chúng lúng túng . Apinya một bên cũng nhìn thấy động tác này , nhưng cũng không nghĩ gì nhiều lấy điện thoại di động ra nói thời gian cho Engfa biết .
- " Cảnh sát Waraha , chúng ta có thể đi được chưa ? "
- " Được , tôi cũng đến giờ tan làm , tôi giao phó một số chuyện xong thuận tiện đưa cô trở về , cô trước tiên ở chỗ này chờ một chút "
Apinya vui vẻ ra mặt liên tục đồng ý . Engfa đi ra khỏi phòng lấy khẩu cung , một đám người đồng loạt quay đầu nhìn về phía cô . Engfa không thèm nhìn bọn họ , ánh mắt cô đơn đi tới trước mặt Champ dặn dò hắn ngày mai nộp báo cáo sự việc hôm nay cho mình . Sau khi thông báo xong mới gọi Apinya đi ra , sau đó lại trang bị đầy đủ thiết bị mới đi ra gara , không như vậy phỏng chừng đến ngày mai mới có thể thoát khỏi nơi này một cách an toàn . Ngồi vào trong xe , Apinya vẫn là theo thói quen ngồi ở ghế phụ cạnh Engfa , một đường hỏi han Engfa cái này cái kia , làm như đang điều tra hộ khẩu . Engfa thỉnh thoảng trả lời nàng một câu , cứ như vậy cuộc trò chuyện có câu được câu không . Xe chạy được một đoạn , Apinya lại nghĩ ra cách khác , nàng vuốt cái bụng dáng dấp điềm đạm đáng yêu :
- " Cảnh sát Waraha , bụng tôi thật đói , cơm trưa không ăn , còn chịu sự kinh hãi , tinh thần cùng thể xác đều chịu thương tích nghiêm trọng , cô lẽ nào không thể cùng tôi ăn một bữa cơm "
Engfa thấy nàng như thế lại nhẹ dạ , thôi , dù gì mình cũng phải ăn cơm nên cũng đành đáp ứng . Theo hướng dẫn của Apinya hai người đi đến nhà hàng cao cấp , Apinya quen biết nên nói quản lí nhà hàng sắp xếp cho các nàng một chổ ngồi vị trí khá kín , sau đó mới gọi món ăn . Nguyên bản hai người ăn rất thanh tịnh , thế nhưng trong lúc đó có người đi qua nhận ra Apinya , còn hưng phấn yêu cầu kí tên cùng chụp ảnh chung , quả nhiên là gây nên một trận rắc rối nho nhỏ . Mấy bàn bên cạnh nghe động lập tức kéo đến , Apinya kiên trì đáp ứng yêu cầu của từng người yêu mến nàng , mà Engfa thì lại cảm thấy lúng túng ở một bên cúi đầu ăn cơm . Thật vất vả đoàn người mới tản đi , Engfa cũng ăn xong , cô một bên uống nước vừa nhìn Apinya đối diện từ tốn ăn tối . Nửa giờ sau Apinya mới ăn xong liền gọi quản lí lại thanh toán tiền . Engfa lau miệng :
- " Cảm ơn cô về bữa tối ! "
Apinya cười :
- " Hẳn vậy , cô hiện tại là ân nhân cứu mạng của tôi , bữa này không tính là gì , lần sau mời cô đến nhà tôi ăn một bữa ngon , tôi nấu cho cô ăn "
Không phải chứ ? Còn lần sau ? Còn cái đầu của cô ? Engfa ngượng ngùng hướng nàng nở nụ cười nghĩ thầm cũng không còn lần sau , cô cũng đâu muốn ve vãn vào thế giới giải trí làm gì . Lại ngồi một hồi ăn hoa quả tráng miệng hai người mới rời khỏi nhà hàng . Engfa an toàn đưa Apinya đến nhà , còn xuống xe giúp nàng mở cửa ra , Apinya rất là vui mừng . Đưa mắt nhìn nhà của Apinya , Engfa không khỏi cảm thán quả nhiên là đại minh tinh , biệt thự lớn như vậy có thể dùng từ gọi là tráng lệ , nguy nga rực rỡ để hình dung cũng không quá đáng . Apinya thấy Engfa vẻ mặt hiếu kỳ nên muốn mời cô vào thăm một chút , không ngờ Engfa lấy cớ có việc từ chối . Được rồi , ngày sau còn dài , không cần nhất thời vội vã . Bất quá trước khi đi Apinya lại dùng chiêu làm nũng xin số điện thoại của Engfa , nói hôm nào sẽ liên hệ . Nhìn cô ấy lái xe rời đi Apinya nhếch miệng :
- " Engfa Waraha , chúng ta còn có thể gặp mặt "
Trong xe Engfa lúc này hắt hơi một cái , không biết mình đã thành con mồi của đại minh tinh nào đó , còn việc cô có mắc câu hay không lại là chuyện khác .
************************************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro