Chap 42
Charlotte đưa cô đến sân bay , hai người thầm kín trao tình khó bỏ khó rời , đúng là khiến người bên ngoài ao ước , nếu như không phải trước nhiều người có lẽ hai người này sợ sớm đã ôm hôn say sưa cùng nhau , do bị vướng người xung quan nên cảnh sát Waraha thừa dịp mọi người không chú ý lén lút hôn lên má Charlotte một cái .
- " Char~ chờ chị trở lại , buổi tối đến nơi sẽ nhắn tin cho em , phải nhớ chị đó biết không"
- " Em mới không thèm nhớ "
- " Thật sự sao ? Vậy để chị nhớ em đi , chị mỗi một phút một giây đều nhớ đến em "
Cấp dưới của Engfa ở bên cạnh nghe muốn buồn nôn giễu giễu nói :
- " Madam , xin nhờ , có thể đi chưa , hai người còn tình cảm thấm thiết nữa máy bay cũng không chờ chúng ta "
Engfa lúc này không nỡ buông tay ra lôi kéo Charlotte , còn cẩn thận mỗi bước đi vẫy tay từ biệt nàng . Khi mọi người đến sân bay đã là 7 giờ tối , cảnh sát Sanun phái người đến phi trường chờ đợi cả đoàn , song phương bắt tay giới thiệu một chút . Khi thấy Engfa còn trẻ như vậy đã là chỉ huy , cảnh sát ở đây trong lòng bội phục không thôi . Cảnh sát Sanun an bài cho mọi người ở khách sạn gần trụ sở làm việc , tất cả sắp xếp thỏa đáng thì cảnh sát Sanun nói với mọi người trong cục và những người khác rằng muốn làm một chủ nhà tốt cho nên muốn mời Engfa và đồng nghiệp của cô ăn bữa cơm , chủ yếu nhất là vừa ăn vừa nghiên cứu phương án hành động ngày mai .
Chờ ăn được cơm thảo luận kết thúc đoàn người trở lại khách sạn đã gần như 11 giờ hơn , nghĩ giờ này hẳn Charlotte đang trực ở bệnh viện . Cô chuẩn bị gọi điện thoại cho nàng , cầm điện thoại di động lên nhìn thấy 11 cuộc gọi nhỡ đều là Charlotte , còn có mấy cái tin nhắn hỏi cô đã đến chưa , đang làm gì , nghe ngữ khí của nàng thật giống có chút tức giận . Trước lúc ăn cơm Engfa để điện thoại chế độ im lặng , nghĩ thầm lần này chết chắc rồi . Cô lập tức gọi lại bắt đầu xin lỗi :
- " Char~ xin lỗi , nãy giờ vừa hội họp vừa ăn cơm , điện thoại di động tắt chuông , vừa về khách sạn mới nhìn thấy nhiều cuộc gọi nhỡ , em đang làm việc sao ? Chị không có quấy rối chứ ? "
Charlotte có chút tức giận nói :
- " Biết P'Fa bận việc , nhưng ít nhất phải báo cho em một tiếng bình an , trước đó còn nói khi nào đến sẽ nhắn tin , đụng tới công việc liền quên em phải không . Không biết em lo lắng hay sao ? Chị cũng đã biết tính chất công việc của chị , không nhắn cho em thì em rất lo , lòng không yên ổn "
Engfa nghe ra được sự tức giận của Charlotte cũng là vì quan tâm mình , sau đó bắt đầu chính sách dỗ ngọt :
- " Được rồi , Char~ chị đã biết sai , sau này làm chuyện gì chị đều sẽ báo cáo cho em , tính kể từ đây được không , ngài đại nhân đừng chấp tiểu nhân , tha thứ cho chị lần này đi nha "
Nói xong lại khẩn trương nói tiếp :
- " Báo cáo , bác sĩ Austin , cảnh sát Waraha nín nhịn hơi lâu , hiện tại có chút đau bụng , có được xin đi tolet chút hay không ? "
Charlotte không khỏi bị cô chọc cười , cơn giận cũng tiêu hơn một nửa :
- " P'Fa thật biết lắm lời , mau mau đi đi , một hồi nhớ ngủ sớm . Công việc giải quyết xong nhớ báo cho em biết bình an "
- " Tuân mệnh , nhớ em . Đừng quá lo lắng cho chị , em làm việc nhớ giữ gìn sức khỏe "
Hai người nói qua nói lại nhớ nhung lẫn nhau , sau đó chúc ngủ ngon . Engfa trước hết giải quyết nỗi buồn rồi tắm sửa sạch sẽ thoải mái , nghe lời Charlotte lên giường nằm trong chăn liếc nhìn màn hình điện thoại di động là ảnh cô cùng Charlotte thân mật mới an tâm ngủ chuẩn bị bồi dưỡng đủ tinh thần vì ngày mai nhất định phải bắt bọn chúng mang ra cho công lý trừng trị .
Sáng sớm hôm sau ăn xong điểm tâm , hai đội tụ tập ở trụ sở cảnh sát , sau đó mặc vào áo chống đạn tự tin tràn đầy xuất phát . Đến nơi chứa chấp đào phạm , cảnh sát bao vây toàn bộ khu vực , vây quét đến giọt nước chảy cũng không lọt , lần này nhìn xem bọn chúng chạy đàng nào . Ở bên ngoài cửa sau nửa ngày , bên trong không có chút nào động tĩnh , Engfa ném tảng đá đến trên cửa , bên trong có người nghe được động tĩnh mở cửa sổ thò đầu ra nhìn xung quanh , nhất thời cảm giác có chút không thích hợp , bọn chúng liền xách vũ khí đi ra điều tra . Cảnh sát xác nhận bọn chúng là bọn lần trước trốn chạy cũng bắt đầu dùng loa nói to :
- " Bên trong nghe rõ , các ngươi hiện tại đã bị cảnh sát bao vây , hãy mau chóng tước vũ khí đầu hàng "
Bên trong bọn chúng nghe có cảnh sát lập tức mượn cơ hội đào tẩu , thế nhưng phát hiện bốn phía đều là cảnh sát bao vây , cuối cùng hai bên toàn lực mở hỏa lực giao chiến bắt đầu một trận phong ba , thương linh mưa đạn . Bọn giặc cướp bị đánh gục tại chổ , có hai tên trực tiếp bị bắt đầu hàng , tuy rằng có đồng nghiệp bị thương nhưng lần này nhẹ , cuối cùng coi như hữu kinh vô hiểm , lần này hợp tác chiến lược hai đội cảnh sát thật hoàn mỹ . Áp giải những phạm nhân kia về cục cảnh sát xong , toàn bộ thủ tục làm tốt thì đã chạng vạng , Engfa không thể chờ đợi được nữa muốn bay về nhà , cô cảm thấy thật mong nhớ Charlotte .
Nhưng này không phải nói đi là đi liền , cảnh sát Waraha quá ngây thơ , không phải muốn bay liền có thể bay , buổi tối cũng khó tìm vé . Ngay khi cô chuẩn bị cất bước đi thì bị đội trưởng cảnh sát kéo lại , nói cô có gì cứ từ từ đừng vội vã , hiếm thấy mới có một chuyến giao lưu cùng nhau , nói cái gì cũng phải dẫn bọn họ đi quán bar chúc mừng thắng lợi đặc sắc hôm nay . Engfa không thể từ chối hảo ý , cô suy nghĩ giờ này cũng không có vé máy bay quay về , liền 4 người dứt khoát lưu lại . Engfa nhắn Charlotte báo bình an , sau đó nói rõ sinh nhật ngày mai có thể bảo đảm trở về . Đồng thời phá được vụ án , cũng coi như là đền đáp lần trước bị thương , hại Engfa suýt chút nữa đi đời nhà ma . Nhìn tất cả mọi người dị thường hưng phấn , uống đến vô cùng phấn khởi , mặt đỏ tới mang tai . Engfa cùng một nữ cảnh sát khác , hai người bọn họ khá khiêm tốn , chỉ uống xoàng vài ly . Cảnh sát Sanun hướng về Engfa mời rượu , nói là rất bội phục cô , quả thực là mày liễu không nhường mày râu , ngôn ngữ tiết lộ tâm tư đối với cô thưởng thức cùng tâm ý ái mộ . Engfa ý tứ đáp lễ gật đầu , rượu cũng chỉ uống một ly , mặc kệ người khác cười nhạo cô tiếp tục uống coca , ai quy định đến quán bar không thể uống coca ! Uống vì mình mặc cho người khác cười đi .
- " Cảnh sát Waraha , mạo muội hỏi cô một việc , cô có bạn trai chưa ? "
Cảnh sát Sanun mong đợi hỏi .
- " Tôi đã có người yêu . "
- " Ha ha , được rồi , tôi nghĩ là vậy , cảnh sát Waraha ưu tú như vậy , tuổi còn trẻ đã làm chỉ huy , xác thực hiếm thấy a . Khẳng định rất nhiều người theo đuổi đi , đối tượng chắc cũng là một nhân sĩ thành công hả ? "
- " Tôi cũng không có xuất sắc như anh nói , còn người kia là một bác sĩ ! Ở trong mắt tôi cho dù là người không có đồng nào , không có địa vị , chỉ cần tôi yêu người ấy vậy thì được rồi , cái khác tôi không để ý " . Engfa ngọt ngào trả lời .
- " Cảnh sát sánh đôi cùng bác sĩ là tuyệt phối , cụng ly nào , chúc phúc hai người mãi mãi hạnh phúc "
Cảnh sát Sanun trong tim ước ao được như vị bác sĩ kia . Thời khắc nhận lời chúc phúc của mọi người càng khiến cho cô mong nhớ bác sĩ Austin của mình . Cơm nước uống rượu xong , đội trưởng Sanun còn nói ngày mai cuối tuần không cần đi làm liền dẫn đoàn người đi karaoke , thịnh tình không thể chối từ , chỉ có thể cùng đi , mãi đến tận nửa đêm mới tan cuộc . Trở lại khách sạn , Engfa đã mệt không muốn cử động nằm lỳ ở trên giường gọi điện thoại cho Charlotte , nhưng vẫn không có người nghe , suy đoán nàng phỏng chừng có cuộc phẫu thuật phải thực hiện nên nhắn cho nàng nói mình vừa về khách sạn chuẩn bị tắm ngủ , lại nói nếu không có gì ngoài ý muốn sáng sớm ngày mai sẽ bay trở về . Sau khi gửi tin nhắn xong cô lười đi tắm , kết thúc hôm nay thực sự là mệt bở hơi tai , thêm vào việc uống chút rượu , chỉ chốc lát liền trầm ngủ thiếp đi .
************************************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro