Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 31

Sau khi ngồi với Marima xong , cô nói muốn vào bệnh viện , làm Marima lo lắng tưởng cô có bệnh gì . Charlotte định không kể ai nhưng đây là người bạn thân nhất của cô nên vẫn quyết định kể . Marima nghe xong liền chở cô tới bệnh viện luôn . Mặc dù trong đấy luôn có người túc trực cùng bố nhưng Charlotte chỉ muốn ở một mình cùng ông thôi .

Nhìn người bố nghiêm khắc nhưng lúc nào cũng chiều chuộng yêu thương cô , bây giờ lại đang nằm trên giường bệnh cùng cả đống dây dẫn . Trong lòng cô cứ quặn lại . Charlotte nắm chặt lấy bàn tay gân guốc của ông .
- Bố à , bố tỉnh lại đi , con sẽ nghe lời của bố mà . Nước mắt của Charlotte cứ rơi mãi không ngừng , cô mạnh mẽ đến nhường nào cũng không thể đứng nhìn bố như thế được .
- Sao bố vẫn không chịu tỉnh dậy... Con vẫn còn bé , vẫn cần bố che chở . Bố đừng ngủ nữa ... Bố dậy đi mà , con xin bố đấy ..
Charlotte cứ như thế đến lúc trời sáng , mắt cô sưng lắm rồi . Thật ra Marima đã đứng ngoài cả đêm , cô cũng muốn vào an ủi nhưng mỗi khi định thì chân cô không chịu di chuyển . Cô biết bố Charlotte thương Charlotte đến nhường nào , những lần cô về Thái , ông luôn nhờ Marima để ý Charlotte hộ mình , sợ cô sẽ làm sao . Còn Charlotte , mặc dù ông nghiêm khắc nhưng Charlotte vẫn cảm nhận được tình yêu thương từ ông . Ông biết từ khi còn bé cô đã thiệt thòi hơn những đứa trẻ khác , gia đình bố một nơi mẹ một nơi nhưng Charlotte lại rất hiểu chuyện khiến ông càng thương cô nhiều hơn chỉ là không thể hiện ra .

Marima không nhìn nổi cảnh này nữa , Charlotte ở đây thì lộn xộn với bao nhiêu việc , Engfa bên kia lại vui vẻ với các cô gái khác , nói là đi thi nhưng lại rất nhàn nhã . Còn Charlotte khổ sở như thế này , tại sao phải giấu Engfa chứ . Cô lập tức gọi cho Engfa .
- Alo
- Chị vẫn vui vẻ nhỉ ?
- Sao em lại gọi cho chị ? Có chuyện gì không..?
- Tại sao chị có thể vui vẻ trong khi Charlotte đang loay hoay với cả đống công việc , bố thì bị bệnh . Bây giờ còn phải gánh vác công ty của bố để lại nữa . Sao chị vô tâm thế ?? Người mình yêu như thế nào , làm sao mà cũng không để ý à ? Charlotte đã khóc cả đêm hôm qua đấy .
Hắn , hắn không biết phải trả lời như nào nữa , hắn không hề biết những chuyện này . Rõ ràng hôm qua Charlotte vẫn còn vui vẻ nói chuyện với hắn , tại sao hôm nay Marima lại nói như thế ? Hắn lập tức tắt máy , gọi cho Charlotte . Nhưng cô không nghe , bây giờ cô làm gì còn tâm trí nghĩ đến chuyện nào nữa , cả đêm cô khóc vì lo cho bố . Charlotte đã quá mệt mỏi rồi , mặc dù hôm qua cô vẫn suy nghĩ tới hắn , vẫn đi chơi với Marima , nhưng đêm hôm qua vào viện nhìn thấy bố . Tâm trí cô lại dồn hết vào ông .

Engfa đang từ trạng thái vui vẻ , chuyển qua lo lắng . Hắn gọi cho Charlotte cháy cả máy nhưng không lần nào có hồi âm . Hắn phải làm sao bây giờ .. Cho dù là biết thì hắn cũng không thể làm gì được . Engfa đại diện cho cả một đất nước đi thi , không thể nói bỏ là bỏ được đâu ...

Lúc này , quản gia tới khuyên cô về nhà đi ngủ , có người trông bố thay cho cô rồi . Nhưng cô không nghe , chỉ muốn ở lại đây . Hết cách , quản gia chỉ đành mời người ấy vào . Đ-đó là m-mẹ ..? Sao mẹ lại ở đây ?
- Đứa trẻ này , bố con đã bị bệnh rồi , bây giờ con cũng muốn giống như thế à ? Về nhà nghỉ ngơi ngay !
- M-mẹ sang đây làm gì thế ?
- Con không cần quan tâm tới chuyện đấy , về nhà đi đã , tối mẹ sẽ nói chuyện với con .

Charlotte hết cách , đành phải để quản gia đưa cô về . Vừa về tới nhà cô đã lăn ra ngủ , Charlotte luôn trong tình trạng thiếu ngủ nên chỉ cần nhắm mắt cũng có thể chìm vào giấc mộng . Nhưng ngủ được một lúc cô lại tỉnh dậy , cô không thể ngủ trong cái hoàn cảnh này được , cô lo lắng lắm chứ . Cô cứ lăn qua lăn lại trên giường . Mắt cô sưng như thế , ngủ kiểu gì .

Mẹ cô ở bệnh viện , ngồi nhìn người bà từng yêu thương , bây giờ lại phải nằm ở cái nơi mà không ai muốn tới .
- Ông hứa với tôi là chăm sóc cho Charlotte rồi cơ mà , tại sao bây giờ lại nằm đây ..? Bao nhiêu năm trôi qua , ông vẫn không biết cách tự chăm sóc bản thân mình à ? Con gái của chúng ta phải học cách trưởng thành rồi sao ..

Charlotte bây giờ mới nhớ ra , cả đêm hôm qua chưa động vào điện thoại . Cô vừa mở điện thoại lên đã thấy 20+ gọi nhỡ của Engfa . Sao hắn gọi cô nhiều thế nhỉ . Charlotte gọi thì lần này lại tới hắn không nghe máy . Mãi một lúc sau Engfa mới gọi lại cho cô .
- Sao em giấu chị ?
- E-em có cái gì đâu mà giấu ..?
- Marima kể hết cho chị nghe rồi , tại sao em phải giấu chị , chúng ta đã hứa cùng cười cùng khóc , tại sao em lại khóc một mình ? Và tại sao em lại không kể cho chị nghe những chuyện kia ?
- Em xin lỗi , em không muốn chị lo lắng . Chị đã mệt mỏi với cuộc thi ấy rồi , em thực sự không muốn chị phải suy nghĩ thêm chuyện gì nữa , đừng giận em nhé .
Cô đã nói thế thì làm sao hắn giận được , Engfa yêu cô còn không hết , giận cô làm gì chứ .
- Chị muốn gặp em lúc này quá , em cứ ở bên đấy giải quyết công việc của mình đi . Không cần lo cho chị đâu và đừng khóc nữa nhé , rồi chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết thôi mà . Cho chị gửi lời hỏi thăm tới bố , chắc cũng mệt lắm rồi đúng không ? Ngủ đi nhé , sau này gặp nhất định sẽ bù đắp lại cho em . Yêu thỏ con của chị lắm lắm .

Charlotte nghe xong cũng cảm thấy được an ủi phần nào , bây giờ cô mới chịu nhắm mắt mà chìm vào giấc ngủ , để tối còn vào viện với mẹ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro