Chap 50
Quay lại với Charlotte, mười giờ tối hôm đó nàng lại muốn đi dạo để ngắm trăng. Nàng đi một hồi thì lại vô thức đứng trước cửa phòng Engfa
Cứ nghĩ cô đã ngủ, Charlotte bèn mở khẽ cánh cửa. Nàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, Charlotte cứ ngồi đó nhìn chăm chú vào gương mặt góc cạnh của cô
Engfa nhận ra mùi hương này chính là của nàng, không thể nào sai được. Cô không biết sao giờ này nàng lại đến đây và cũng chẳng biết phải đối diện như thế nào nên đành nhắm mắt giả vờ như đang ngủ
Ánh mắt của Charlotte lại va phải chiếc nhẫn trên ngón áp út của Engfa. Nàng lại không nghĩ cô còn giữ nó, giọng nói đều đều cứ thế phát ra
- Hai ngày nữa là ngày mà chúng ta kết hôn vào ba năm trước...nhưng mà có lẽ chị không nhớ đâu
Đương nhiên là chị nhớ chứ! Không những thế nó còn là ngày mà chị phải phẫu thuật
- Ba năm...chị sống tốt chứ nhỉ?
Nói thế nào đây? Không hút thuốc, uống rượu thì lại lao đầu vào công việc. Giờ làm việc nói không chừng lại còn nhiều hơn giờ ngủ
- Ba năm trước, tôi đơn giản chỉ là một đứa gả thay, chúng ta chưa từng gặp nhau trước đó. Vậy tại sao chị lại đối xử với tôi như vậy?
- Chị cấm tôi vẽ nhưng chị có biết đó là điều duy nhất có thể làm tôi vui không? Chị xem tôi như một món đồ chơi mà tùy ý chiếm hữu. Tôi còn nhớ ngày hôm đó chỉ vì không vừa miệng mà chị hất đổ cả một bàn thức ăn...nhưng chị có biết đó là ngày sinh nhật của tôi không?
Charlotte cứ ngồi đó trút hết những suy nghĩ đã bị kiềm nén suốt ba năm
- Ngày con mất, chị có một chút nào gọi là đau buồn không Engfa? Đứa bé là con của chị mà...
- Chúng ta luôn đóng giả làm một đôi vợ chồng hạnh phúc trong mắt người khác nhưng làm như thế để làm gì? Chị có biết chị làm như vậy khiến tôi bao nhiêu lần lầm tưởng là chị yêu tôi chưa?
- Char, sao chị lại ở đây? Đã trễ lắm rồi chúng ta mau về phòng thôi
Tiếng nói ấy là của Sila . Chẳng thấy nàng đâu Sila liền đoán ra ngay là nàng ở đây
Charlotte vội lau đi nước mắt rồi đứng dậy đâp lời
- Được rồi, chúng ta đi thôi
Hai người rời khỏi phòng bệnh, chờ khi cánh cửa được đóng lại Engfa từ từ mở mắt. Trong đầu chất chứa những dòng suy nghĩ phức tạp, cô cười chua xót ròi giọng nói không nóng không lạnh cứ thế phát ra
- Trong mắt em chị tàn nhẫn thế sao?
Đã là hai ngày kể từ hôm Charlotte xuất viện. Hôm nay cũng là ngày Engfa phẫu thuật nhưng lại chẳng ai cho nàng biết về điều này
Sau khi xuất viện, nàng đã ngay lập tức quay lại với công việc. Ngồi trên chiếc ghế xoay ở phòng chủ tịch, trong lòng Charlotte chẳng hiểu sao lại bất an đến lạ
"Cô không định cho cô ta biết bí mật lớn này sao?"
Charlotte đột nhiên lại nhớ đến lời của Lăng Cố. Ý nghĩa của câu nói này là gì?
Quay về phía bệnh viện, Engfa được đưa đến phòng phẫu thuật. Các dụng cụ cần thiết cho ca phẫu thuật đều đã được chuẩn bị sẵn sàng
- Chị nhất định không được có chuyện gì đó
Nudee lo lắng cho cô đến phát khóc. Tina ở bên cạnh ôm lấy cô, sợ cô xúc động quá mức sẽ ảnh hưởng đến bé con trong bụng
- Từ khi nào em gái của chị lại mít ướt vậy? Đừng lo lắng, chị sẽ không sao đâu
- Trong người của con thấy thế nào?
Ông Nawat lo lắng cũng chẳng kém Nudee là bao. Dù sắp phải đổi mặt với trận chiến sinh tử nhưng nét mặt cô vẫn trầm ổn đến lạ
- Con không sao
Trước khi kim tiêm hướng về mình, Engfa đang nghĩ đến hình bóng của nàng. Có lẽ sau này sẽ không còn được gặp lại người con gái ấy.
- Charlotte
Tiếng nói nho nhỏ phát ra, hai mắt Engfa dần khép lại, hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê
Cánh cửa phòng phẫu thuật dần dần được đóng lại, mọi người đều hướng hai mắt về nó. Nhưng chỉ riêng Alex từ nãy đến giờ vẫn đứng một góc trầm tư suy nghĩ
- Tôi phải nói sự thật cho phu nhân biết
Ông Nawat đồng tình với câu nói vừa rồi của trợ lý Alex nhưng ông vẫn im lặng, ngồi xuống hàng ghế chờ
- Engfa đã nói không được cho Charlotte biết, cậu quên rồi sao Alex?
- Nhưng với tình hình hiện tại tôi phải làm trái ý của chủ tịch
- Alex nói đúng đó anh, chị ấy phải biết chuyện này
- Con bé là người cần được biết hơn ai hết
Ông Nawat và Nudee tiếp lời
Dường như mọi người đều đồng ý, Alex cúi đầu chào ba người rồi vội vã lái xe đến Maris
Alex cố gắng tăng tốc xe hết mức có thể nhưng từ bệnh viện đi đến đó cũng mất khoảng hơn hai mươi phút. Vừa bước vào đại sảnh của Maris, cậu đã gặp ngay Sila. Cô nhìn trợ lý Alex có chút quen quen sau đó liền nhận ra
- Xin phép cho tôi gặp chủ tịch của cô có được không? Tôi có chuyện rất quan trọng cần nói
Alex vội lên tiếng, nhìn điệu bộ gấp gáp của anh Sila hơi do dự. Cô suy nghĩ một lát nhanh rồi cũng gật đầu
...
*Cốc,cốc*
- Char, là em
- Vào đi
Sila mở cánh cửa bước vào, đi theo sau cô là Alex. Charlotte vừa nhìn thấy trợ lý Alex liền chau mày
- Chị ta bảo cậu đến đây làm gì?
- Phu nhân, cô hiểu lầm Waraha tổng rồi
- Hiểu lầm? Tôi và chị ta thì có gì để mà hiểu lầm
Charlotte chắc nịch nói. Alex do dự, cậu không biết phải bắt đầu từ đâu
- Cô biết tập đoàn JK chứ?
- Tập đoàn thời trang tầm cỡ, điều hành là một chủ tịch bí ẩn. Nhưng chẳng phải nó đã phá sản cách đây không lâu sao? Chuyện này thì có liên quan gì?
Chẳng phải nói là hiểu lầm sao? Đột nhiên lại nhắc JK
- JK là một công ty vì danh lợi mà có thể làm bất cứ chuyện gì. Nó là một trong những mối lo của Waraha tổng. Ngài ấy làm mọi chuyện tất cả là vì cô đó... phu nhân. Waraha tổng thật sự rất yêu cô
Những lời trợ lý Alex nói, từng lời từng lời nàng đều không hiểu được. Charlotte mất kiên nhẫn nói
- Đừng làm mất thời gian của tôi nữa. Cậu về đi
- Cô gặp Tina tổng, đến YM làm việc...đó không phải là tình cờ cũng chẳng phải may mắn mà đều là do một tay Waraha tổng sắp xếp. Đợi sau khi cô thành thạo công việc ở YM, sẽ sắp xếp cô làm thư ký riêng cho ngài ấy. Waraha tổng biết phu nhân sẽ không chịu đến EL nên đã lấy bừa một lý do là trừ tiền nợ để cô đồng ý. Có điều này có lẽ phu nhân không biết nhưng cô chính là thư ký đầu tiên và duy nhất của Waraha tổng
Lời trợ lý Alex nói Charlotte nghe không sót một chữ. Nàng từ từ đứng dậy khỏi chiếc ghế xoay, chống hai tay lên bàn làm việc để không bị ngã. Im lặng như đang chờ Alex tiếp lời
- Từ trước đến giờ người duy nhất Waraha tổng yêu chỉ có cô. Vì tình thế lúc đó mà ngài ấy đành phải đóng kịch để khiến cô hiểu lầm. Nhưng tôi tin trong khoảng thời gian đó Waraha tổng vẫn có những lần bảo vệ, quan tâm đến phu nhân. Nếu không thì làm sao vườn hoa lại trồng nhiều cẩm tú cầu như vậy. Nếu như không yêu cô thì Waraha tổng cần gì phải bỏ ra một số tiền lớn trả cho ông bà Austin, cần gì phải cứu cô khỏi tên Win Metawin
- Không...không thể nào
Nàng xoay sang nhìn Sila, cô ấy cũng như Charlotte đều bất ngờ như nhau. Chuyện này quá vô lý làm sao có thể như vậy được
- Tôi biết rất khó tin nhưng đó đều là sự thật
Charlotte nhìn sang hướng khác nhắm mắt hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra để lấy bình tĩnh, giọng nàng có chút run run
- Chuyện này chỉ cậu biết?
- Tất cả mọi người đều biết
Alex cứ đưa nàng từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Những lời vô thưởng vô phạt của mọi người cứ vang lên trong đầu Charlotte
"Nếu một ngày, Engfa bất đắc dĩ làm con buồn, hứa với ta đừng hận nó"
" Phu nhân, cô đừng quá để tâm đến những lời nói của Waraha tổng. Cô nên thông cảm cho ngài ấy một chút"
Tất cả đều là những lời nhắc khéo Charlotte, hóa ra ba năm nay nàng cứ như con ngốc chẳng hay biết cái gì
Nước mắt của nàng bỗng nhiên rơi xuống. Suy tính biết bao nhiêu cuối cùng lại nhận về sự thật đáng ghét này. Charlotte cần một lời giải thích từ cô
- Engfa đang ở đâu?
- Phu nhân, cô mau đến bệnh viện đi. Waraha tổng...ngài ấy đang phẫu thuật...
- Phẫu thuật? Lập tức chuẩn bị xe
Charlotte mở to mắt nhìn trợ lý Alex, nàng gạt đi nước mắt. Sau đó, liền nhanh chóng đến bệnh viện
Nhưng hiện tại đang là giờ cao điểm, trên đường lại đang kẹt xe
- Cậu mau tăng tốc đi
- Phu nhân à không được, còn có xe ở phía trước
Nếu cứ ngồi đợi như vậy thì biết tới chừng nào. Charlotte liền nghĩ ra một cách. Không chần chừ nữa, nàng mở cửa xe bước xuống với sự kinh ngạc của Alex và Sila
Sau đó, nàng gỡ đôi giày cao gót, cầm chúng trên tay rồi chân trần mà chạy đến bệnh viện. Có lẽ ngay khoảnh khắc đó, nàng đã sợ mình không thể gặp lại cô
- Engfa, chị không được xảy ra chuyện gì. Chị còn phải giải thích rõ ràng với tôi
HE HAY SE ĐÂY😕
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro