Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Cha xứ

Cuồng bạo và không chút nhân từ, đó là cách miêu tả một cách chính xác về người đàn ông vừa xuất hiện sau làn khói trắng mờ của thuốc súng.Hất văng cơ thể mất đầu của gã to xác sang một bên và tiến về phía thợ săn trẻ vẫn đang choáng váng trên mặt đất. Kẻ vừa xuất hiện và cứu mạng anh không ai khác chính là người đàn ông với cây rìu chiến mà anh đã từng chạm mặt. Gã khoái chí nhìn về phía thợ săn trẻ và cười lớn một cách điên dại.

- Ngươi là một thợ săn phải không?...Tốt, tốt lắm. Chắc chắn phải là một thợ săn rồi.

- Ahh, không khí đêm nay mới dị thường làm sao... Những kẻ liều lĩnh rời nhà như những thợ săn rồi sớm muộn cũng sẽ trở về trong lốt quái thú. ...Vậy nên đừng bao giờ do giự như vậy. Hãy cứ coi bất cứ thứ gì chuyển động xung quanh ngươi là quái thú. ... Và dù chúng có là quái thú hay không, thì có sao chứ, đừng cho chúng bất cứ cơ hội nào!

- Gha ha ha ha ha hah!

Gã thợ săn với cơ thể khổng lồ cười một cách man rợ bằng một chất giọng Tây Âu đặc trưng. Cha Gascoigne, một vị giáo sĩ chiến đấu dưới lá cờ của Giáo Hội Healing Church. Cha Xứ, danh xưng mà Gascoigne luôn dùng để giới thiệu bản thân, một danh hiệu đáng tự hào ông nhận được khi còn là giáo sĩ tại quê nhà. Không giống như như những kẻ cứ đến và đi một cách lặng lẽ, Gascoigne, thợ săn quạ hay Gilbert, những vị lữ khách nặng lòng với Yharnam như họ khó có thể rời khỏi thành phố đầy oán nghiệp này.Nhận ra bản thân không còn là kẻ ngoại lai duy nhất đang đối mặt với cuộc săn đầy kinh hãi... khi vẫn còn có những con người Gascoigne và những kẻ lưu vong khác đang ở đây cùng anh trong đêm nay. Thợ săn trẻ tuổi không còn cảm thấy cô đơn và lạc lõng, anh và người bạn đồng hành tiến về phía cầu lớn và cùng trò chuyện về sinh vật mà anh đã đối mặt trên cầu lớn.Bỏ ngoài tai mọi lời cảnh báo, Gascoigne hào hứng hướng dẫn đường tiến thẳng về phía cầu lớn, kéo theo phía sau người bạn đồng hành đang cố kìm nén nỗi sợ hãi lấn át đi lý trí. Thợ săn trẻ miễn cưỡng nối bước người bạn đồng hành liều lĩnh tiến về phía trước. Nhưng cái cảm giác bị cô lập trong bóng tối với anh lúc này còn đáng sợ hơn việc đối mặt với cái chết.Bị cuốn vào cuộc trò chuyện và cứ tiến về phía trước trong vô thức, anh không hề nhận ra hai con sói lớn vừa xuất hiện sau một chiếc xe ngựa bị bỏ lại trên cầu.Bị đánh thức bởi tiếng kim khí mài trên mặt đất, thợ săn trẻ chỉ kịp nhận ra lưỡi rìu của vị Cha Xứ đã hất tung con sói lớn đang tiến về phía anh. Không để quái thú kịp trở dậy Gascoigne tiếp tục vung rìu, bổ xuống sinh vật đang nằm trên mặt đất. Con sói thứ hai lao tới cũng bị ông đẩy lùi dễ dàng với cây súng mà ông mang theo. Loại súng một tay tạo ra làn đạn với sức phá hoại không thua kém gì cây Blunderbuss mà anh sở hữu. Một vũ khí hỏa lực đã được tinh chỉnh để người dùng có thể chiến đấu bằng cả hai tay, nhưng bù lại nó yêu cầu sức mạnh thể chất từ người dùng, một vũ khí cho hoàn hảo cho lối chiến đấu cuồng bạo của Gascoigne.Có vẻ chưa thỏa mãn với hai con sói lớn, ông lại tiếp tục càn quét bỏ mặc thợ săn trẻ đang chết lặng với sự bất lực. Thậm chí lưỡi cưa ngớ ngẩn mà anh đang sử dụng cũng hoàn toàn thua thiệt trước những đòn tấn công đơn giản mà đầy hiệu quả của cây rìu mà Gascoigne sở hữu.Bầu không khí càng trở nên nặng nề cho đến khi Gascoigne tiến về phía anh cười khoái trá:- Oooh, quái thú ở đây, ở đó... Chúng ở khắp mọi nơi...Ahh, nhìn những vệt máu tươi ngọt ngào kia xem. Thật... thật tráng lệ! Những giọt máu thấp hèn, nhơ bẩn... Mùi của cuộc săn này càng lúc càng trở nên hấp dẫn rồi đấy! Ha ha haa!Khi đã thỏa mãn với tràng cười điên dại. Gascoigne nhận ra sự tâm sự của bạn đồng hành, sự hung hăng khi nãy cũng dần chùng xuống. Ra hiệu cho thợ săn trẻ tuổi bước lên cầu rồi cả hai người cùng từ từ tản bộ trên cây cầu đỏ rực bởi máu và những tia nắng hoàng hôn cuối cùng xuyên qua những mái chóp của thành phố. Thợ săn trẻ dần lấy lại bình tĩnh và giải thích cho ông về sự bất lực của bản thân cũng như thứ vũ khí chẳng có chút sức mạnh thực dụng nào so với cây rìu khủng bố của vị Cha Xứ.Lại một lần nữa tiếng cười của gã thợ săn to xác vang vọng khắp cây cầu vắng lặng. Thợ săn trẻ tuổi làm Gascoigne nhớ đến bản thân khi còn là một thợ săn non nớt và người bạn già của ông. Một thợ săn tiên phong với cây Saw Cleaver, một bậc thầy của kỹ thuật đi săn cổ điển. Ông chính là người thầy đã dẫn dắt Gascoigne trong những cuộc săn đầu tiên, không chỉ là những người đồng đội đã cùng ông vào sinh ra tử... mà giữa họ còn có một mối quan hệ còn sâu nặng hơn thế nữa. Vào thời kì đỉnh cao của hai người, khi Gascoigne mặt đối mặt với kẻ thù cũng là lúc chiến hữu của ông cũng sẽ giải quyết những kẻ rình rập trong bóng tối.Phong cách chiến đấu song hành hoàn hảo giúp bộ đôi thợ săn hung tợn và quả cảm giúp họ dễ dàng làm chủ cuộc săn và trở thành một trong những đơn vị chiến đấu đơn lẻ hàng đầu của Giáo Hội. Cho đến khi tuổi tác đã không còn cho phép người bạn già theo kịp lối chiến đấu càn quét của Gascoigne thì ông vẫn ẩn khuất đâu đó trong bóng tối, chậm rãi lấy mạng từng con mồi xấu số.Cũng để nói về vũ khí mà ông lựa chọn, một khí cụ thừa hưởng tất cả những tinh hoa của cuộc săn. Trải qua hàng thập kỷ chiến đấu chống lại quái vật, các thợ săn đã không ngừng cải tiến và thay đổi vũ khí cũng như kĩ năng chiến đấu để phù hợp đối phó với nhiều kẻ thù khác nhau. Dù cơ chế hoạt động không có nhiều khác biệt với phiên bản nguyên thủy những cây cưa đặc dụng là sản phẩm mà thế hệ thợ săn tiền nhiệm đã phải đánh đổi bằng xương máu. Saw Cleaver hay những vũ khí được trang bị thêm lưỡi cưa khác thường được thiết kế với những răng cưa sắc nhọn sẽ xé tan lớp lông dày của loài quái thú. Còn khi biến đổi hình dạng nó sẽ trở thành một lưỡi đao sắc bén có thể chém nát xương thịt của đối phương. Dù người nghệ nhân tài hoa tạo ra chúng đã ra đi từ lâu, nhưng tác phẩm ông sẽ mãi mãi là lá bùa hộ mệnh được truyền lại qua các thế hệ thợ săn bảo vệ Yharnam như Gascoigne hay những Thợ Săn Huyết Thệ.Tuy được miêu tả bằng mọi mỹ từ là thế, nhưng bản thân thứ vũ khí tàn bạo bậc nhất này cũng chẳng hơn gì một thứ công cụ vô tri trong tay kẻ bại trận tự coi bản thân là con mồi...Nói đến đây họ đã bước có thể nhìn thấy cánh cổng thông thương dẫn thẳng vào Quận, còn quái vật khổng lồ thì vẫn không ngừng rên rỉ và cố gắng gạt bỏ những chiếc cọc thép và xiềng xích còn vướng trên cơ thể. Gascoigne vẫn đứng đó, nhìn thẳng về phía thợ săn trẻ tuổi như chờ đợi một câu trả lời....Đi săn hay bị săn?Nghĩ rồi, thợ săn mở rộng lưỡi cưa và tiến thẳng về phía quái thú khổng lồ. Gascoigne, kẻ luôn xông pha càn quét cũng chỉ kéo dài cây rìu chiến rồi lặng lẽ nối bước theo sau như thể hiện sự tôn trọng dành cho người bạn đồng hành.Nhận ra sự xuất hiện của hai tay thợ săn liều lĩnh, quái thú nhắm về phía họ gào rú điên cuồng. Thế nhưng hai tay thợ săn liều lĩnh kia vẫn cứ lẳng lặng mà bước tới như phớt lờ sự cảnh báo cuối cùng. Bị dồn vào đường cùng, quái thú giáng mạnh cánh tay khổng lồ về phía kẻ thù. Nhận ra rằng đó là tín hiệu khai chiến, thợ săn lướt tới và xé rách một mảng lông lớn trên cánh tay của quái thú khiến nó phải đưa cánh tay về trong đau đớn.Lúc này Cha Gascoigne cũng đã hoàn thành phép lịch sự của mình và lao thẳng tới bồi thêm một nhát rìu vào ngực quái vật, nơi hoàn toàn không bị vùng lông dày che chắn. Lưỡi rìu của ông móc thẳng qua lớp da và kéo một đường dài qua vài chiếc xương sườn in hằn trên ngực con vật. Bị tấn công liên tục, quái thú rống lên đầy thống khổ vào bắt đầu tấn công điên loạn trong vô thức. Đòn tấn công dồn dập khiến Gascoigne phải vừa lùi bước vừa đánh trả khiến máu từ những vết thương trên cơ thể con vật tạo ra một cơn mưa máu tanh tưởi.Quá tập trung vào Gascoigne và hoàn toàn quên mất sự tồn tại của kẻ thù còn lại. Quái vật bất ngờ quỵ xuống khi nhận ra lớp lông ở chân nó đã bị lưỡi cưa cắn nát. Còn thợ săn lúc này đã mở rộng lưỡi đao thép, sẵn sàng đập nát một chân của quái vật.Lưỡi đao chưa kịp bổ xuống quái vật xoay đã người hấp văng anh vào thành cầu. Dù choáng váng nhưng trực giác mách bảo anh phải rời ngay khỏi đó ngay trước khi bị xé xác bởi móng vuốt của con mồi. Thoát khỏi đòn kết liễu trong gang tấc, thợ săn lại một lần nữa xé nát một mảng lông trên cánh tay của quái thú. Cùng lúc Gascoigne cũng đã đuổi kịp và chĩa thẳng họng súng về phía quái vật. Nhanh chóng bắt nhịp cùng người bạn đồng hành, cả hai gã thợ săn cùng xả một loạt đạn nhắm thẳng vào đầu của con vật. Cuộc tấn công hỏa khủng khiếp khiến nó phải đưa cánh tay lớn lên che chắn. Nhân cơ hội tầm nhìn của kẻ thù bị giới hạn, Gascoigne phóng người qua khói thuốc súng mù mịt và chém thẳng vào phần thịt đã bị làm lông trên cánh tay của con vật.Sinh vật khổng lồ dù đã bị thương nhưng vẫn di chuyển rất linh hoạt, nó lùi về phía sau rồi rống lên mà ôm lấy cánh tay khổng lồ đã lĩnh một đòn sâu đến tận xương đang lủng lẳng một cách thảm hại.Biết rằng không thể trốn thoát, quái vật dồn tất cả sức mạnh nhảy vọt lên không trung khiến cho cả hai phải bất ngờ. Dù đã tản ra và nép mình sang hai bên thành cầu, dư chấn khủng khiếp mà quái vật tạo ra từ cú nhảy vẫn khiến hai hai thợ săn khó có thể trụ vững.


Vốn đã dồn tất cả căm thù vào kẻ đã tặng cho nó vết thương đầu tiên. Quái thú nhân đà quay tóm chặt lấy thợ săn trẻ còn đang loạng choạng bởi dư chấn và đập mạnh anh xuống mặt đất trước khi quăng anh xuống khỏi cây cầu.

May mắn thay, anh bị chặn lại bởi một chiếc xe ngựa bị bỏ lại trên đường. Tuy nhiên cú đập khi nãy cùng việc bị quăng mạnh về chiếc xe ngựa đã khiến anh bị thương không nhẹ. Huyết dược mang theo đã hoàn toàn dập nát trong chiếc áo gile mỏng manh. Gascoigne lao tới chỗ người đồng đội đang cố lết ra phía sau chiếc xe như tìm kiếm gì đó.Quái thú lúc này đã đuổi kịp, nó điên dại đập nát chiếc xe ngựa mà hai thợ săn đang trú ẩn. Nhưng khi chiếc xe vừa sụp xuống thì cũng là lúc hai bình chất lỏng với nút bấc rực cháy lao thẳng tới và vỡ nát khi va chạm với con vật. Hỏa dược tạo ra luồng lửa khủng khiếp nhanh chóng bắt vào lớp lông dày khiến con vật quằn quại trong đau đớn. Lửa cũng dần tắt khi hỏa dược cháy hết, nhưng vẫn chưa đủ để lấy mạng ác thú khổng lồ.Kẻ đi săn lặng lẽ tiến về phía con mồi đang giãy giụa và ghim một viên đạn đặc biệt mà khi nãy anh đã cố nhặt lại trên một xác chết phía sau chiếc xe ngựa. Viên đạn thủy ngân khoét một lỗ trên hộp sọ của quái vật khiến nó quỵ xuống vừa ngay tầm tay của anh.Dồn tất cả sức mạnh vào một cánh tay. Thợ săn chọc thẳng vào khe nứt, lôi ra một con mắt hoặc một phần nào đó của của bộ não khiến con vật thét lên thất thanh rồi đổ sập xuống, cơ thể khổng lồ của nó giật lên từng hồi vì não bộ bị kích thích trước khi hoàn toàn bất động.Như đã hài lòng khi kẻ đi săn non trẻ đã sẵn sàng cho cuộc săn đêm nay, Gascoigne từ biệt rồi lặng lẽ rời đi. Còn Thợ Săn Huyết Thệ lúc này vẫn còn đang chết lặng trước cái xác vẫn đang bốc khói nghi ngút của sinh vật khổng lồ, mặc cho Gascoigne dần khuất bóng ở phía bên kia cây cầu....Khả năng của cơ thể này, khối óc này vượt xa những những giới hạn mà nhân loại luôn tự ngộ nhận...Cuộc hỗn chiến chỉ diễn ra trong vài phút ngắn ngủi đã hoàn toàn thay đổi thế giới quan hạn hẹp của anh về tiềm năng thực sự của con người.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bloodborne