Chương 2: Mộng giới
"Điểm xuất phát."Dù cơ thể vẫn lành lặn, nhưng vị lữ khách vẫn cảm nhận được rõ cái cảm giác cơ thể bị xé ra thành từng mảnh. Chưa hết hoảng loạn về những sự kiện kỳ quái vừa xảy ra, anh như muốn phát điên khi nhận ra mình vừa tỉnh giấc giữa khu vườn của một căn biệt thự xa lạ. Tất cả được bao phủ trong ánh trăng và làn sương khói đầy ma mị.
Mọi sự kiện điên rồ nối tiếp nhau càng khiến anh thêm bối rối với thực tại quái gở trước mắt. Giữa lúc đang phân vân liệu đây có phải là một trong những ảo giác thường xuất hiện trong quá trình thực hiện liệu pháp Hoán Huyết mà anh đã trải qua hay không, thì những hiện tượng siêu nhiên khác lại nối tiếp nhau xảy đến.
Từ màn sương đêm tỏa ra từ khu vườn rậm rạp, những sinh vật bé nhỏ với hình thù như những thai nhi dị dạng dần quằn quại bò lên từ bên dưới mặt đất. Dù có bề ngoài kì dị nhưng anh nhận ra rằng, chúng đã luôn cố gắng bảo vệ anh trước những quái thú hung dữ trong thời gian anh thực hiện quá trình trị liệu. Lần này cũng không phải ngoại lệ. Những sinh vật bé nhỏ mang đến cho anh những món quà nhỏ kì quặc như những trang giấy rách nát, hay thậm chí là những loại khí cụ đặc biệt mà anh chưa từng thấy ở bất cứ đâu. Đảo mắt quanh khu vườn rộng lớn, người lữ khách không khỏi giật mình trước sự xuất hiện của một cô gái ngay trước bậc thềm của căn biệt thự. Mừng rỡ vì trước sự xuất hiện của một con người, anh cất bước đến gần để có thể dễ dàng bắt chuyện với cô.
Thế nhưng, cô gái xa lạ đó chỉ là một con búp bê sứ được chế tác vô cùng tinh xảo. Quả thực, món đồ chơi thủ công này tinh xảo đến mức có thể khiến bất cứ người thợ thủ công lành nghề nào cũng phải ganh tị. Nếu không vì những vân nứt đặc trưng trên khóe mắt thì chắc hẳn ai cũng sẽ lầm tưởng món đồ chơi vô tri này là một cô gái đang ngủ say. Chủ sở hữu của món đồ chơi xả xỉ này có thể đang ở ngay trong căn biệt thự trước mắt anh.
Bị mê hoặc hồi lâu bởi con búp bê bê vô tri khiến chàng thanh niên trẻ quên đi cả nỗi bất an. Anh mạnh dạn bước lên những bậc đá dọc theo một dãy bia mộ dẫn thẳng lên căn biệt thự. Anh gõ mạnh cánh cửa gỗ lớn với hy vọng sẽ nhận được sự hồi đáp... nhưng tất cả vẫn chỉ là sự tĩnh lặng đến rùng mình. Không thể dựa dẫm vào bất cứ ai, người lữ khách bắt đầu để ý đến những sinh vật bé nhỏ kỳ lạ đang cố gắng thu hút sự chú ý của anh.
Nhận từ chúng những trang giấy và cuốn sổ bọc da rách nát với hàng chữ "Nhật Ký Thợ Săn" đã phai mờ theo năm tháng, nội dung bên trong hầu hết là những lời nhắn từ vô số kẻ vô danh đã từng trải qua những trải nghiệm điên rồ sau quá trình trị liệu như anh. Đó chính là cách để những thợ săn trò chuyện.
Ngay lúc đó, một nhóm số các sinh vật bé nhỏ khác lại đang cố gắng để lấy ra một lưỡi cưa kì lạ và một cây blunderbuss* với cấu tạo vô cùng khác thường từ bên dưới làn sương mà chúng xuất hiện. Dần lấy lại dũng khí khi đã có trong tay vũ khí và cách sử dụng chúng theo sự chỉ dẫn từ những sinh vật bé nhỏ đang quằn quại trên mặt đất, anh quyết định theo chân chúng đến gần một bia mộ ngay dưới những bậc thềm dẫn lên căn biệt thự. Ngay khi người lữ khách chạm vào hàng bia đá, anh lại một lần nữa cảm nhận rõ cái cảm giác cơ thể dần tan biến cho đến lúc anh tỉnh giấc giữa phòng bệnh nơi anh đã thực hiện quá trình trị liệu.
Chỉ khi quay lại nơi này một lần nữa anh mới có đủ bình tĩnh để xem xét tất cả những gì đã bỏ lại khi vội vàng tìm cách rời khỏi Yharnam. Ngay trên một chiếc ghế gần đó, anh nhận được một lời nhắn từ chính vị mục sư với nội dung vô cùng mơ hồ: "Kẻ tìm ra Bạch Huyết sẽ làm chủ được cuộc săn". Anh cũng chỉ biết về loại cổ huyết này thông qua những gì ông đã nhắc đến trong quá trình trị liệu. Nhưng tại sao lại cần đến Bạch Huyết và cuộc săn được thực sự có ý nghĩa gì? Phải chăng loại cổ huyết đặc biệt ấy chính là chìa khóa giải thoát cho anh khỏi cơn ác mộng kỳ quái này? Gạt đi những thắc mắc không có lời giải sang một bên, anh quyết định kiểm tra lại tòa nhà một lần nữa để có thể tìm ra thêm chút manh mối về chuỗi các sự kiện điên rồ đang xảy ra với anh.
Có vẻ như những giác quan của anh đã thực sự được cường hóa thông qua liệu pháp Hoán Huyết, người lữ khách dễ dàng nhận mùi của quái thú đã xé xác anh... và hơn thế nữa là sự hiện diện của những người đang có mặt trong bệnh xá. Bỏ qua quái thú đang ngấu nghiến nốt những phần còn sót lại của một kẻ xấu số, chàng trai trẻ đi sâu vào trong tòa nhà và gõ lên cánh cửa đang bị khóa chặt từ bên trong... quả nhiên những giác quan mạnh mẽ đã không làm anh thất vọng. Từ phía sau cánh cửa gỗ chắc chắn, một người phụ nữ tự đáp lại lời chào của anh với giọng nhã nhặn:
"Anh ra ngoài... vào đêm của cuộc săn ư? Anh hẳn phải là một thợ săn phải không? Vậy thì rất tiếc, nhưng... cánh cửa này KHÔNG THỂ được mở ra. Tôi là bác sĩ Iosefka và tôi muốn đảm bảo chắc chắn rằng không có bất cứ bệnh nhân nào của tôi phải tiếp xúc với nguồn bệnh. Tôi hiểu là những thợ săn như anh chiến đấu vì chúng tôi, vì thành phố này, nhưng thực sự lấy làm tiếc rằng tôi không thể làm khác. Làm ơn hãy nhận món quà nhỏ này, đây là tất cả những gì tôi có thể làm. Giờ thì xin hãy rời khỏi đây ngay, và chúc anh may mắn trong cuộc săn."
Nhận lọ huyết dược từ tay Iosefka, vị lữ khách vẫn đang suy từ trước biệt hiệu mà cô đã dùng để gọi anh... Một "thợ săn" và "đêm của cuộc săn"?
Nhầm tưởng như thợ săn trẻ tuổi vẫn chưa hài lòng về đề nghị của mình, nhưng cũng như không muốn thu hút thêm sự chú ý không đáng có nào. Vị y sĩ trẻ tuổi lịch sự đề nghị anh ngay lập tức rời đi:
"Anh vẫn cần gì sao? Những thực sự là không thể làm gì hơn. Xin hãy hiểu cho hoàn cảnh của tôi. Tôi chỉ có thể cầu nguyện cho một cuộc săn bình an."
Cảm thấy khó chịu trước thái độ cảnh giác đến bất thường của vị bác sĩ, anh nhanh chóng quay lưng và đi ngược ra khỏi tòa nhà. Lướt qua những chiếc bàn mổ kim loại lạnh lẽo, chàng lữ khách vẫn thắc mắc về biệt hiệu "thợ săn" mà Iosefka đã dùng để gọi anh. Có lẽ một phần là do những trang bị kì quái mà anh mang theo hoặc đó là cách mà họ dùng để chỉ những kẻ dại dột dám ra ngoài vào đêm của cuộc săn? Giữa lúc đang chìm trong suy tư, anh lại một lần nữa giáp mặt với chính quái thú đã từng xé xác anh thành trăm mảnh. Bỗng nhiên mọi thứ trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Anh chính là một "thợ săn" và đêm nay, con mồi của anh chính là những quái thú kì dị này. Siết chặt vũ khí trong tay, thợ săn nhẹ nhàng tiếp cận con mồi đầu tiên.
Với những răng cưa sắc bén của khí cụ đặc biệt mà anh mang theo, cả lớp lông dày và với những mảng thịt của quái thú bị xé toạc trong nháy mắt cùng những tia máu từ vết thương cũng bị gạt phăng sang một bên của lưỡi cưa một cách tinh tế. Khí cụ với thiết kế độc đáo này thực sự hữu dụng hơn nhiều so với những gì anh đã tưởng tượng, nó thực sự là một vũ khí hoàn hảo chống lại những mãnh thú hung hãn.
Bị tấn công bất ngờ, quái thú thu người rồi ngay lập tức chồm tới trong cơn điên loạn. Nhưng với giác quan và sự linh hoạt đến lạ thường, anh nhẹ nhàng bật người về phía sau đồng thời ngay lập tức nhét cây Blunderbuss vào miệng quái thú rồi bóp cò. Bị đẩy lùi bởi vết thương chí mạng, quái thú ngay lập tức gục xuống trước ngay khi thợ săn lạnh lùng bước tới. Anh đẩy nhẹ một chốt khóa trên khí cụ đặc biệt khiến lưỡi cưa bật mở để lộ ra một tấm kim loại sắc bén rồi nhẹ nhàng xoay người lướt tới. Chỉ trong nháy mắt, đầu của quái thú bị hất văng ra khỏi cơ thể rồi lăn vào một góc tối của căn phòng.
Hài lòng với con mồi đầu tiên đang quằn quại trên mặt đất, thợ săn cất bước rời khỏi bệnh xá rồi nhẹ nhàng hòa mình vào bóng đêm của Yharnam để có thể chính thức tham gia vào đêm của những cuộc săn đẫm máu.
Lang thang giữa con phố với những cỗ quan tài chất dọc hai bên đường. Nhẹ nhàng tiếp cận cánh cổng lớn dẫn vào quảng trường trung tâm, anh nhận ra rằng nó đã khóa chặt bởi một công tắc chỉ có thể sử dụng từ bên kia cánh cổng. Bỗng từ phía xa, một người đàn ông với cây rìu kéo lê trên mặt đất bước nhanh tới, giơ cao cây đuốc về phía anh hét lớn:"Đằng này! Một tên ngoại lai!... Phải, chính là ngươi... Loài súc sinh ghê tởm!"Ngay sau những lời miệt thị, gã đàn ông ngay lập tức lao tới vung rìu về phía thợ săn trẻ tuổi. Thấy con mồi né được những đòn tấn công của gã, kẻ hung hãn vẫn tiếp tục lao tới và điên loạn tấn công bằng cả cây đuốc trên tay.Không còn cách nào khác, anh chĩa cây Blunderbuss về phía đầu gã và bóp cò, tiếng súng thu hút hai tên khác từ một xó nhỏ cuối đường lao vào tấn công điên loạn. Thợ săn mở rộng lưỡi cưa và lấy mạng hai tên còn lại nhanh chóng để tránh thu hút thêm bất cứ kẻ thù nào gần đó.
Sau khi trận hỗn chiến kết thúc, anh có thể quan sát rõ cơ thể kỳ lạ của chúng, dù tất cả trong số những kẻ tấn công anh đều đeo một lớp băng mỏng để bảo vệ mắt nhưng anh vẫn có thể nhận ra khuôn mặt cũng như tứ chi dài đến khác thường. Đặc biệt hơn cả, là những lớp lông dày mọc ra từ nhiều vị trí kì quái trên cơ thể. Không muốn tiếp tục mất thời gian với những thứ không thể giải thích nổi, anh nhanh chóng tìm kiếm một con đường khác để rời khỏi Yharnam nhanh nhất có thể.
Nhận ra một cần gạt giống hệt như chiếc mà anh nhìn thấy sau cánh cổng dẫn đến quảng trường. Phải nói rằng, những thành tựu kỹ thuật về chế tác của Yharnam quả nhiên vô cùng đáng kinh ngạc, một chiếc thang kim loại chắc chắn được hạ xuống ngay khi công tắc được kích hoạt.
Giữa lúc thợ săn đang lơ lửng trên những bậc thang cuối cùng, một tiếng rú xé trời vọng lại từ xa khiến anh bất giác đưa mắt tìm kiếm. Nhưng đập vào mắt anh lúc này chỉ có những tòa nhà với mái chóp với kiến trúc đẹp đến mê hồn được tô điểm bởi những tia nắng cuối cùng trước khi màn đêm thực sự buông xuống. Anh vừa từ từ bám vào những bậc cuối cùng của chiếc thang sắt khi đôi mắt vẫn đang bị thôi miên bởi sự vẻ đẹp không gì có thể sánh bằng của Yharnam. Thành phố đang hiện diện trước mắt anh còn lộng lẫy hơn mọi câu chuyện mà những kẻ lưu vong đã tốn không mỹ từ để miêu tả về sự tráng lệ của nó.
Bỗng, từ phía cánh cửa sổ được gia cố chắc chắn với những chấn song và khóa sắt, một giọng đàn ông vang lên khiến anh như giật mình tỉnh giấc. Mừng rỡ đến mất cảnh giác, anh ngay lập tức kể cho người lạ với hy vọng có được chút manh mối mặt những sự kiện kỳ quái vừa xảy ra. Sau khi nghe xong câu chuyện của anh, người đàn ông ngay lập tức trả lời:
"Ồ cậu hẳn là một thợ săn, và cũng chẳng phải dân bản xứ phải không. Tôi là Gilbert, một kẻ ngoại lai giống như cậu thôi. Chắc cậu cũng được thấy rồi phải không. Dân Yharnam rất biết cách tiếp đãi những vị khách không mời như chúng ta. Vậy nên tôi sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ nếu có thể, cho dù điều đó có là vô dụng... Vì thành phố này thực sự đã bị nguyền rủa, bạn của tôi ạ . Tôi khuyên cậu hãy rời khỏi đây ngay khi còn có thể. Dù mục đích mà cậu lưu lại nơi này là gì đi nữa thì cuối cùng cậu cũng sẽ không được nhiều hơn là mất đâu. Còn Bạch Huyết ư?... Thực sự chưa từng nghe qua. Nhưng nếu cậu muốn biết bất cứ điều gì về các loại máu, thì cứ tìm đến Healing Church. Giáo hội nắm giữ tất cả bí mật về các liệu pháp hoán huyết cũng như tất cả các loại huyết dược. Hãy đi qua thung lũng xuôi về phía Đông Yharnam, cậu sẽ đến được Healing Church, nơi còn được biết đến với cái tên Cathedral Ward. Chỉ cần đến được nơi đó, cậu sẽ dễ dàng tìm ra Đại Thánh Điện nằm sâu trong trung tâm của quận... đó là nơi đã sinh ra loại huyết được đặc biệt của Healing Church hoặc là thứ Cổ Huyết mà cậu đã nhắc đến. Nhưng dân Yharnam chẳng muốn chia sẻ gì với những kẻ ngoại quốc như chúng ta đâu. Thông thường, họ sẽ không để những kẻ ngoại lai như chúng ta đặt chân đến nơi linh thiêng ấy, nhưng... đây là đêm của cuộc săn. Đó có thể là cơ hội duy nhất của cậu đấy...Ồ phải rồi... Cầu lớn là con đường duy nhất có thể dẫn đến quận, nhưng trong cuộc săn, cây cầu sẽ bị khóa chặt... Tôi nghĩ cậu nên di chuyển theo hệ thống kênh thoát nước của thành phố. Phải, nên hướng đó thì tốt hơn, mà tôi biết phải miêu tả ra sao nhỉ, đó là một nơi khá thú vị nằm dọc về phía Nam của cây cầu. Theo hướng đó, sẽ có một cống ngầm dẫn đến Quận. Thường thì chắc cậu chẳng muốn đi qua những nơi như vậy, nhưng... tôi không nghĩ là cậu có lựa chọn khác phải không?"
Cố gắng trao cho thợ săn những thông tin quý giá giữa cơn ho bất thường, Gilbert thở nặng nhọc một hồi lâu trước có thể nói lời từ biệt người bạn ngoại quốc. Có lẽ bản thân anh cũng là một người mắc bạo bệnh đến với Yharnam với hi vọng về loại huyết dược kỳ diệu. Nhưng tại sao anh lại phải chịu đựng cảnh bệnh tật như vậy, phải chăng liệu phát Hoán Huyết không có tác dụng với anh. Kể từ khi đặt chân đến Yharnam, anh đã vô thức đặt cho chính bản thân hàng trăm câu hỏi không có lời giải đáp về sự bất thường của nơi này.
Anh bắt đầu thực sự thắc mắc rằng thứ gì có đủ sức mạnh để phá hủy một nền văn minh lớn mạnh đến nhường này, hay sự thực đúng như những gì mà Gilbert đã nói:"Thành phố này đã thực sự bị nguyền rủa?".
Nhưng càng thắc mắc lại càng thêm tò mò, chính anh cũng không nhận ra rằng bản thân đang càng tiến sâu vào trung tâm Yharnam một cách vô định. Băng qua những hành lang chằng chịt nối liền những khu dân cư, anh phải liên tục đối mặt với những tay thợ săn Yharnam hung hãn. Chúng liên tục buông lời nhục mạ, cũng như tấn công anh mà không cần suy nghĩ, quả nhiên đúng như những gì mà Gilbert nhắc nhở, dân Yharnam rất biết cách chăm sóc những kẻ ngoại lai.
Dù sống giữa thời kỳ suy tàn loạn lạc, anh đã chứng kiến không biết bao nhiêu thành phố bị hủy hoại bởi bệnh dịch hay chiến tranh với những núi xác chết bị hỏa thiêu hoặc những kẻ vô danh xấu số bị bỏ mặc đến phân hủy trong ở khắp nơi trong thành phố. Nhưng những sự kiện đang diễn ra tại Yharnam thì thực sự khó mà có thể diễn tả được bằng lời. Cố gắng gạt sang một bên bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở, nép mình qua những con hẻm nhỏ ẩm ướt, thợ săn lặng lẽ quan sát đoàn người đang kéo về trung tâm thành phố. Quang cảnh tại những dãy phố trung tâm còn hoang tàn hơn anh tưởng. Xác của những quái thú kì dị cùng những vệt máu vương trên mặt đất, chạy dọc theo từng góc phố mà đoàn thợ săn khát máu đã đi qua. Từ những cỗ xe lửa lớn xẻ nát, xác của những kẻ ngoại quốc xấu số cùng động vật bị bỏ lại hoặc thiêu cháy trong những đống lửa lớn trên con đường lớn heo hút dẫn sâu vào trung tâm thành phố.
Theo chân đoàn thợ săn Yharnam, cuối cùng anh cũng tìm đến được quảng trường, nơi mà anh có thể trông thấy một phần của cầu lớn. Theo như hướng dẫn của Gilbert, anh sẽ cần đi xuôi về phía Nam dọc theo cầu lớn để tìm ra đường dẫn đến hệ thống dẫn nước thải của thành phố. Nhưng trước đó anh sẽ cần phải vượt quảng trường bị vây hãm bởi hàng trăm tay thợ săn Yharnam cùng bầy chó săn hung hãn đang tập trung quanh một đống lửa lớn, nơi họ đang thiêu sống một quái thú khổng lồ. Những cánh cổng lớn nằm bên dưới gầm cầu hầu hết đã bị khóa chặt, sẽ chẳng có bất cứ cơ hội nào cho kẻ ngoại lai như anh có thể toàn thây mà rời khỏi nơi này. Điều mà thợ săn cần làm này là bằng cách nào đó để có thể vượt qua những kẻ săn người mà không gây ra quá nhiều sự chú ý.
Bỗng nhiên, từ phía bên kia của cây cầu, một cuộc náo loạn nhỏ đã thu hút sự chú ý của nhóm thợ săn Yharnam. Tiếng súng và âm thanh phát ra từ những khí cụ kim loại càng lúc càng gần khiến cho cả đàn chó săn vụt lên trước, phóng thẳng về hướng của cuộc giao tranh.
Không thể bỏ qua cơ hội đó thợ săn nhanh chóng bám theo đoàn người sang phía bên kia của cây cầu, nơi mà một người đàn ông cao lớn đang một mình chống lại những tay thợ săn Yharnam hung hãn. Xoay mạnh cây rìu lớn trên tay, ông dễ dàng hất văng hàng chục đối thủ với với sức vóc hơn người của mình. Dễ dàng nhận ra vũ khí mà ông sử dụng giống hệt như một trong những khí cụ mà anh tìm thấy tại ngôi biệt thự, anh có thể dễ đoán rằng ông cũng là một thợ săn giống như anh, nhưng cái cách mà ông chiến đấu lại khiến thợ săn cảm thấy ái ngại.
Tự hỏi bản thân liệu có phải là khôn ngoan khi tham gia vào cuộc ẩu đả mà anh không chắc bản thân có cơ hội chiến thắng hay không, thợ săn vô danh lặng lẽ lùi về phía sau để có thể dễ dàng quan sát cuộc chiến từ một góc phố...
Ngay lúc đó từ bên dưới mặt đất, một quái điểu với lớp lông vũ đen óng bay thẳng vụt về phía anh mổ điên cuồng. Bị tấn công bất ngờ, thợ săn bị hất văng qua những kiện hàng và ngã xuống một con hẻm nhỏ gần đó. Nhanh chóng lấy lại thăng bằng, anh vừa phóng tầm mắt quan sát khu vực xung quanh và nhận ra nơi mình vừa ngã chất đầy những chiếc lồng chứa những con chó săn hung hãn. Tuy đã bị nhốt trung những chiếc cũi kim loại chắc chắn, nhưng bầy chó săn vẫn tỏ ra hung dữ đến ghê rợn. Đột nhiên, một chiếc cũi ngay gần đó bật mở khiến con chó săn văng khỏi cũi sắt rồi lăn lộn trên mặt đất vài vòng trước khi lao về phía thợ săn trẻ tuổi. Bất ngờ trước tốc độ của con vật đang trong cơn điên loạn, anh đã không kịp phòng thủ và bị con ác thú hất văng xuống mặt đất rồi lao vào tiếp tục cắn xé. Bằng tất cả sức mạnh, thợ săn hất con thú điên loạn ra xa trước khi kết liễu nó bằng một phát súng chí mạng. Cuộc ẩu đả đã thu hút sự chú ý của những tay thợ săn gần đó khiến thợ săn phải ngay lập tức rút lui vào sâu bên trong con hẻm nhỏ.
Tiếng sủa của bầy chó săn hung hãn từ bên ngoài con hẻm khiến thợ săn phải lánh vào một căn hộ tối tăm sâu trong khu dân cư. Nhưng ngay khi anh vừa bước qua cánh cổng, một gã thợ săn bất ngờ lao tới từ trong một góc tối của căn phòng. Nhưng hắn cũng bị kết liễu một cách nhanh chóng trước khi bầy chó săn cùng những tay thợ săn khác kịp tìm đến. Từ trong góc tối của căn phòng, một ông lão tàn tật đang ngồi bất động bên xác chết của một người đàn ông xấu số. Có lẽ anh ta và ông lão đều là những nạn nhân của những kẻ săn người vô nhân tính. Bỏ qua hai xác chết, anh đi sâu vào trong căn phòng và bắt đầu tìm kiếm trong những hộc tủ, anh cần thứ gì đó để có thể tạm thời sơ cứu những vết thương bởi những cuộc đụng độ trên đường đi. Dưới chút ánh sáng leo lét từ phát ra từ những tấm kính trên ngăn tủ nhỏ, anh có thể đọc được vài dòng từ cuốn nhật trình bị bỏ lại trên chiếc bàn gần đó.
"...giáo hội đã bỏ mặc chúng tôi ngay khi cuộc săn bắt đầu, họ chặn đứng con đường thông thương từ cầu lớn đến Cathedral Ward, nội đô Yharnam cũng đã bị thiêu rụi vào cái đêm mà Huyết Nguyệt bừng sáng..."
Chăm chú xem xét những gì viết trên cuốn sổ nhỏ, thợ săn bất giác cảm nhận được những chuyển động đáng nhờ từ phía sau, anh xoay người lại và né được phát đạn chí tử từ gã đàn ông tàn tật mà anh tưởng như đã chết. Viên đạn đi sượt qua vai, nhưng vết thương gây ra đau đớn đến kì lạ, đó chính là tác dụng những viên đạn thủy ngân đặc biệt mà anh đã nhận được từ những sinh vật bé nhỏ. Không thể để gã kịp tấn công thêm lần nữa, anh phóng tới và xé nát cả đôi tay lẫn cổ của gã trong khoảnh khắc.
Nhưng đã quá muộn, những tay thợ săn khác đã phát giác ra vụ nổ súng và bắt đầu kéo về phía căn hộ nơi mà anh đang lẩn trốn. Không còn lựa chọn nào khác, anh nhanh chóng chạy dọc theo cầu thang và thoát ra khỏi căn hộ sau đó men theo con đường lớn. Thật bất ngờ khi không có bất cứ tay thợ săn Yharnam nào xuất hiện tại nơi này. Ngay lúc đó anh nhận ra nơi mình đang đứng chính là cây cầu thông thương dẫn đến Quận Thánh. Lý do mà anh may mắn không phải chạm chán với bắt cứ tay thợ săn nào chính là nhờ cây cầu đã bị khóa chặt, đúng như những gì Gilbert và cuốn sổ ghi chép đã nhắc tới.
Đi xuôi về phía nam, anh có thể thấy rõ toàn cảnh quảng trường cũng như khu dân cư mà anh đã đi qua, có vẻ như trận chiến giữa người đàn ông cao lớn và những những tay Yharnam đã kết thúc từ lâu. Anh đi xuôi về phía nam cho đến khi nhận ra cây cầu đã bị chặn đứng bởi những chiếc xe ngựa và hàng hóa và đoàn thương buôn nào đó bỏ lại trong lúc chạy trốn khỏi thành phố. Không còn cách nào khác, anh quay ngược trở lại để tìm một con đường khác, đó cũng chính là lúc anh lọt vào vòng vây của một bầy quái thú hung hãn. Chúng đã lặng lẽ bán theo ngay từ lúc bước chân lên cầu, nhưng chúng không vội vã tấn công mà kiên nhẫn chờ đợi cho đến lúc anh bị kẹt giữa đoàn xe rồi lao thẳng tới tấn công từ sau những chiếc xe ngựa lớn. Không thể giữ bình tĩnh sau những cuộc tấn công liên tiếp, thợ săn bị chúng hất văng về phía những thùng hàng ngổn ngang. Không chờ anh kịp lấy trở tay, chúng phóng thẳng về phía con mồi đang nằm trong đống đổ nát
Nhưng ngay trước nanh vuốt của chúng kịp chạm tới anh thì từ phía sau, một cây rìu chiến vụt thẳng qua hai con quái thú đang vồ lấy anh. Rồi ngay lập tức một thợ săn vạm vỡ với xông tới tấn công bầy quái thú mà không cần suy nghĩ. Không ai khác chính là tay thợ săn thiện chiến mà anh đã bắt gặp ở quảng trường.
Dựa vào trang phục cũng như kỹ thuật để đối phó với hàng chục tên thợ săn hay sức mạnh có thể đẩy lùi cả bầy quái thú bầy quái thú. Có thể dễ dàng nhận ra rằng ông hẳn ông là một thợ săn cao cấp của giáo hội. Dù đã được cứu mạng bởi ông ta, nhưng trận chiến ở đẳng cấp như vậy thì một thợ săn thiếu kinh nghiệm như anh chỉ là gánh nặng cũng như . Để không làm vướng chân gã thợ săn với phong cách chiến đấu hung tàn, anh quyết định rút lui về hướng Bắc để chờ cho đến khi cuộc chiến kết thúc.
Đúng như những gì thợ săn trẻ tuổi dự đoán, xuôi về hoàn toàn không thấy bóng dáng của bất cứ nhóm vũ trang Yharnam nào xuất hiện tại nơi này. Nhưng có lẽ cũng vì lý do đó mà nơi này tràn ngập những sinh vật kỳ quái. Anh nhanh chóng bị chúng vây chặt và chặn đứng mọi đường rút lui. Đã không kịp hối hận bởi quyết định sai lầm, anh quyết định đánh cược vận may bằng cách tiếp tục hướng về phía quận với hy vọng nhận được sự giúp đỡ từ những thợ săn khác từ giáo hội. Chỉ tập trung vào con đường phía trước, anh không nhận ra những quái thú đuổi đang đuổi theo đã ngay lập tức quay đầu bỏ chạy ngay khi anh tới gần một đồn gác với cánh sắt cổng lớn đã bị hạ xuống từ trước khi cuộc săn bắt đầu.
Khi mà anh nhận ra sự bất thường thì tất cả đã quá muộn. Một tiếng hét xé trời vang tên từ phía bên kia của cánh cổng. Trong chớp mắt, một sinh vật khổng lồ xuất hiện phía trên cánh cổng rồi ngay lập tức đáp xuống ngay phía trước thợ săn. Trước mắt mắt anh lúc này đây là một quái thú khổng lồ với lớp lông dày cùng những cặp sừng tủa ra từ hộp sọ. Quái thú quay về phía anh rồi gầm lên để lộ ra những chiếc răng nanh và bộ hàm lớn đến mức có thể nuốt trọn cả một người trưởng thành. Đối diện với một sinh vật dị thường vượt quá sức tưởng tượng với đôi chân đã không còn chút sức lực. Thợ săn bị hất tung lên khỏi mặt đất trước khi bị bóp nát bởi nanh vuốt của quái thú. Và lại thêm một nữa, cả linh hồn và cơ thể anh dần tan vào hư vô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro