Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14

* Xoẹt *

Từng dòng máu đỏ thẫm từ cổ tay cậu chảy ra ngày một nhiều , cậu buông thả tất cả , cậu rất lạnh... rất đau... mắt cậu từ từ nhắm lại , máu hòa cùng với nước chảy ra loang lổ cả một góc phòng tắm .

" Văn Toàn !! " Là Quế Ngọc Hải ! Anh xông vào phòng tắm , mắt anh ngỡ ngàng với cảnh tượng trước mặt...Môi cậu tái nhợt , máu thì tuông ra như không có điểm dừng .

Anh thẫn thờ chạy đến bên cậu , bế cậu lên " Văn Toàn ! Cậu đừng làm điều ngu ngốc như vậy chứ !!! Cậu không được có chuyện gì hết ! Có nghe không ? " Anh bế cậu chạy thẳng vào phòng y tế của khu huấn luyện , ở khu rừng núi hoang vu như thế này...e là chuyện tìm bệnh viện sẽ không kịp với cậu mất....

----------------------

Anh đưa cậu vào trong phòng y tế , còn bản thân anh thì đứng bên ngoài . Theo như hình tượng của anh trước kia là một người luôn bình tĩnh , thì bây giờ anh lại khẩn trương hơn bao giờ hết , anh đi qua đi lại ở cửa phòng y tế không biết bao nhiêu lần.

Anh chỉ sợ một chuyện... Nếu Văn Toàn có chuyện gì , anh biết phải làm sao đây ?

Đã gần 30' vẫn không có phản hồi gì từ bên trong , anh lo lắng vô cùng .

* ..... *

Là tiếng cửa phòng y tế mở ra , anh vội chạy lại lay lay cái cậu bác sĩ ở đó "  Văn Toàn ? Có sao không?? " , Cậu Bác sĩ mỉm cười " Thưa đội trưởng , tôi thấy ngài thật sự quan tâm cái cậu nhóc ấy nhỉ ? "

Ngọc Hải đứng ngay ngắn lại , để tay lên miệng ho khan vài cái " Bác sĩ Phượng , cậu nói gì tôi nghe thật không lọt tai ! "

Công Phượng cười trừ " Cậu ta không sao , tôi đã băng bó sơ qua vết thương cho cậu ta rồi , may không cắt trúng mạch máu , Đội trưởng có thể vào đem cậu ta về rồi đấy , chứ cái phòng y tế trong đây chẳng khác gì sọt rác đâu , tôi bảo thật đấy ! "

Ngọc Hải gật đầu , khẩn trương chạy vào trong , nhìn Văn Toàn nằm trên giường bệnh với cái môi hồng hào ngày nào đã trở nên nhợt nhạt hơn bao giờ hết , anh đau lòng vô cùng . Tay anh không tự chủ và đưa lên vuốt nhẹ má cậu " Sao lại ngu ngốc đến thế chứ ?...... "

-----------------------------------------------------------

Đình Trọng ngồi một góc ở trên giường , cậu đã giữ được bình tĩnh trở lại rồi .

Tiến Dũng trên tay cầm một tô cháo nóng hổi đem đến ngồi kế bên cậu " Nào nào , cháo thơm ngon đến rồi đây !! " Cậu nhìn anh cười " Đồ ngốc ! "

Anh vừa thổi cháo vừa nhìn cậu " Cậu nói tôi hay nói cậu ? Ê ê xem lại đi nhé ! " Anh đưa muỗng cháo đã được thổi nguội đưa đến trước miệng cậu " Nói A nào bé ngoan !! "

Cậu ngoan ngoãn nghe lời "A" một cái , rồi cảm thán tay nghề nấu ăn của anh , thật quá tuyệt vời !!

" Ưm , ngon thật đấy ! Tôi nghĩ anh nên làm đầu bếp đi !! " , Tiến Dũng nhướn mày nhìn cậu " Haizz... Cậu không nhớ chuyện lần trước khi vào bếp sao ? "

Nghe nói xong , cậu bật cười vui vẻ " Haha....Đúng rồi...tôi quên mất , tôi sai ...haha "

Tiến Dũng mỉm cười...Em vui là anh hạnh phúc lắm rồi , Đình Trọng à ...

-----------------------------------------------------------

Chán ghê , không biết nói gì luôn , lười quá đi T~T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro