Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

31 : Em không hiểu anh bằng cô ta?

Văn Toàn bình thản uống một ngụm sữa " Rồi làm sao ? Tình đầu thì sao ? Dù gì cũng chia tay rồi không phải sao ? " Cô ta vội thả Ngọc Hải ra , đi đến gần cậu " Chắc mày không biết? Ngày xưa Ngọc Hải yêu tao đến cỡ nào đâu nhỉ ? " Cô ta đắc ý vỗ nhẹ lên má cậu " Mày nghĩ vì sao cậu ấy lại quay sang thích con trai? Không phải là vì do đau lòng vì tao à? Sao không thử suy nghĩ lại xem ? "

" Đủ rồi ! Cậu đến đây làm loạn cái quái gì ? " Quế Ngọc Hải đi đến đẩy cô ta qua một bên , Văn Toàn vội nhếch môi một cái " Tôi nghĩ cô sai rồi , anh ấy có thích ai , yêu ai cũng là quyền của anh ấy ! Nó phụ thuộc vào suy nghĩ của anh ấy chứ không phải do cô đâu , đừng mơ tưởng nhiều quá! "

" Mày nói gì? Mày hiểu được gì hơn tao ? Mày đã biết cậu ấy thích ăn gì , uống gì không thích thứ gì hay chưa ? " Cô ta không để cậu nói liền tiếp lời " Tất cả mọi thứ anh ấy làm , cũng chỉ là để quên tao mà thôi ! "

" Đủ rồi đó , dừng lại được chưa ? Này tớ xin lỗi , nhưng bây giờ không tiện nói chuyện đâu ! Cậu đi về đi ! Tớ xin cậu đấy ! " Ngọc Hải bực tức , đẩy cô ta ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại . Anh thở dài một hơi , nhìn thấy Văn Toàn bé bỏng không có chút gì gọi là thoải mái , anh liền nhẹ nhàng đi gần lại vỗ nhẹ vai cậu một cái " Văn Toàn à....anh... " Anh cắn nhẹ môi một cái . Văn Toàn chẳng mảy may quan tâm mà đi đến sofa ngồi xuống .

" Văn Toàn à , anh thật sự không biết sao cậu ấy có thể đến đây... ! " Không có một lời hồi đáp nào với anh , anh cảm thấy bây giờ đầu óc như trống rỗng , muốn nói gì cũng không thể xoa dịu được cậu  .

Anh vội đi đến kéo cậu đứng dậy " Văn Toàn ! Nghe anh nói , em giận anh cái gì? " Cậu quay mặt sang một bên , thật sự cậu không muốn nhìn mặt anh ngay lúc này... nếu nhìn cậu sợ sẽ không ngăn nổi mình mà đánh chết anh mất thôi !!! " Không ! " Một chữ hiếm hoi được thốt ra khỏi miệng cậu .

Anh dùng hai tay nắm chặt lấy vai cậu , anh cắn răng một lúc " Vậy rốt cuộc em bị làm sao ? " . Văn Toàn lắc đầu " em không bị làm sao cả... chỉ là... "

" Chỉ là? " , Văn Toàn khẽ quay mặt qua nhìn anh , cô ta nói đúng... cậu chưa bao giờ hiểu anh cả ! Mỗi lời anh nói mọi việc anh làm điều muốn tốt cho cậu , lúc nào anh cũng phải chiều chuộng cậu.... có phải cậu phiền lắm không? . " chỉ là em không thích cái cách cô ta tỏ ra hiểu biết về anh ! Thật sự là em không muốn có người nào khác hiểu anh hơn em ! Càng không muốn tình yêu của anh được chia sẻ cho ai khác ngoài em .... Có phải...em ích kỷ lắm đúng không ? " Anh vội ôm chầm cậu vào lòng , vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ nhắn của cậu " Không sao nhé bé ngoan...anh không cần em hiểu anh ! Chỉ cần em bên anh như thế này là đủ rồi !.. đó là điều làm anh hạnh phúc nhất rồi ! Không cần thêm điều gì khác nữa đâu ! "

Văn Toàn vội đẩy anh ra " Anh đừng làm em cảm thấy như mình là một người phiền phức nữa có được không ? Tại sao lúc nào anh cũng phải chiều em ? Lúc nào cũng phải quan tâm xem em suy nghĩ như thế nào ? Trong khi những thứ anh thích nhất em còn không biết.... "

Ngọc Hải bực tức kéo cậu lại , dùng môi hôn nhẹ lên môi cậu " Thứ anh thích nhất là em ! Từ trước đến giờ và mãi mãi là như thế...đừng để những thứ nhỏ nhặt làm chia cắt chúng ta nhé em ! " Văn Toàn lắc đầu " Quế Ngọc Hải....anh nói cảm xúc của em nhỏ nhặt sao ? " Cậu đẩy anh ra vội vàng chạy lên phòng .

-----------------------------------------------------------------

Câu chuyện chỉ mới là bắt đầu ! 😎

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro